Từ khi em là Nguyệt * - Dân Làm Báo

Từ khi em là Nguyệt *

Tặng Bùi Hằng - Người phụ nữ dũng cảm 
Giữa phố xá giả vui
Em xót xa phận nước
Giữa tỉnh lặng vàng thu
Đáy hồ Gươm dậy sóng

Dưới trần trụi cuộc đời
Em thắp sáng trên cao
Trong bóng tối u mê
Em vầng trăng rực rỡ
Giữa bầy đàn vuợn mán
Em đứng thẳng dáng NGƯỜI

Em đội nón bài thơ
Mang theo lời tha thiết:
Trường Sa 
sóng gào, 
Hoàng Sa 
rỉ máu
Đành đoạn nào lại xé nát nón em?

Em đội nón bài thơ
Đội núi, đội sông, 
Đội hồn dân tộc
Đội cả oan khiên theo tiếng gọi đồng bào
Đành đoạn nào lại cướp nón quê hương?

Em nước mắt tủi hờn
Ghì chặt vào lòng nón lá tả tơi
Như ôm cứng từng mảnh hình hài quê hương sứt vỡ
Ôm lấy mình tuyệt vọng đớn đau…

Ta yêu em chẳng phải vì một Hằng Nga tuyệt sắc
Ta yêu em như yêu chiếc nón
Tình tự quê hương, biểu tượng Đồng bào...
Nón lá bài thơ, và em
Như vầng trăng lơ lững dưới vầng trăng …



* Cảm hứng từ nhạc phẩm “Nguyệt Ca” của Trịnh công Sơn


Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo