Blogger Nguyễn Hoàng Vi tường thuật buổi nộp đơn khiếu nại về việc bị cấm xuất cảnh - Dân Làm Báo

Blogger Nguyễn Hoàng Vi tường thuật buổi nộp đơn khiếu nại về việc bị cấm xuất cảnh

Nguyễn Hoàng Vi - Sáng nay, 10 tháng 5, sau gần 3 tuần không nhận được thông báo gì từ phía Cục quản lý xuất nhập cảnh - Bộ Công an, tôi mang đơn khiếu nại đến Cục quản lý xuất nhập cảnh.

Tại Cục quản lý xuất nhập cảnh:

Bàn hướng dẫn:

- Chú làm ơn cho con hỏi, con muốn khiếu nại về việc con bị cấm xuất cảnh thì nộp đơn ở đâu?

- Về làm đơn đi rồi đến đây.

- Dạ, đơn con làm sẵn đây rồi ạ.

Hoàng Vi và con trai
Sau khi xem đơn, chú ấy lấy cho tôi phiếu số thứ tự nộp hồ sơ và bảo đến quầy số 1 & 2 đợi.

Ngồi đợi một lúc thì cũng đến lượt mình. Người tiếp dân là chị Nguyễn Thị Thanh Nga. Mình thì đứng đợi mà chị ấy cứ mãi làm việc khác. Lúc ấy có một người khác đến hỏi mình nộp hồ sơ thế nào, mình bảo chị ấy đợi tới số thứ tự của mình rồi nộp. Chỉ vậy thôi mà chị Nga đã quát mình:

- Ra chỗ khác nói chuyện xong rồi hãy nộp hồ sơ.

Bắt mình đợi chờ rồi còn quát mình nữa, máu lên tới não nhưng cố gắng kiềm chế, mình bảo:

- Này chị, đến số thứ tự của em nãy giờ lâu rồi. Em đứng đây đợi, còn chị thì cứ lo làm việc riêng của mình, chị còn quát nạt em là thế nào?

Lúc này, chị ta hơi hạ giọng:

- Nộp hồ sơ gì?

- Em muốn khiếu nại.

- Khiếu nại việc gì?

- Việc Cục quản lý xuất nhập cảnh cấm em xuất cảnh.

Mình chìa cho chị xem bản photo cái biên bản cấm xuất cảnh. Chị ta nói:

- Nộp bản chính đây, rồi ghi lại số điện thoại, về chờ thông báo.

- Này chị, cách đây 3 tuần, em cũng đã đến đây để hỏi, anh Nguyễn Văn Ngọc ở quầy số 2 kế bên chị cũng bảo em photo biên bản, ghi lại số điện thoại rồi về đợi. Lần này cũng vậy là sao? Lần này em muốn nộp đơn khiếu nại để cơ quan giải quyết cho em chứ không phải đến đây để chờ nữa.

Chị ta trả lại biên bản cho tôi và bảo:

- Cô qua phòng trực ban phía sau, xin gặp trực tiếp lãnh đạo phòng số 04 để được giải quyết.


Quầy tiếp dân tại cục Quản lý xuất nhập cảnh TP. HCM

Qua phòng trực ban, sau khi trình bày sự việc với trực ban, họ bảo tôi lên phòng văn thư ở lầu 1 để hỏi. Cô văn thư cầm tờ biên bản của tôi đi gặp lãnh đạo, sau một hồi quay lại cùng với anh Lương Đình Sơn, anh Sơn trả tôi biên bản với dòng chữ hẹn 8h sáng mai làm việc với anh Huy nào đó. Tôi trả lời:

- Em muốn nộp đơn khiếu nại hôm nay về việc này và muốn các anh trả lời bằng văn bản rõ ràng.

- Thì 8h sáng mai em đến gặp anh Huy, muốn nộp khiếu nại gì cũng được.

- Không, em muốn nộp hôm nay.

- Thôi thì em đưa đơn đây, anh chuyển anh Huy, ngày mai em đến gặp để được giải quyết.

- Không. Em nộp đơn và yêu cầu anh phải ghi biên nhận rõ ràng.

- Em muốn biên nhận thì xuống quầy tiếp dân mà nộp, ở đây không có biên nhận.

Lại 1 lần nữa phải xuống gặp chị Nga.

- Chị à, bên lãnh đạo bảo em xuống đây nộp đơn khiếu nại để chị ghi biên nhận cho em.

- Đơn thì em cứ nộp đây, nhưng chị không có biên nhận nào cho em hết vì ở đây không có mẫu biên nhận nào.

- Sao anh lãnh đạo bên đó bảo xuống đây, nộp đơn cho chị sẽ có biên nhận?

- Em qua đó mà gặp họ giải quyết.

Bực mình vì họ xem mình như trái banh, cứ đá qua đá lại hòai. Lên phòng văn thư, mình nói lớn:

- Đề nghị cho em gặp lãnh đạo để giải quyết việc của em ngay hôm nay. Em không có rảnh mà hết ngày này đến ngày nọ chầu chực các anh chị vấn đề vô lý như vậy được. Em sẽ ngồi ở đây đợi cho đến khi nào giải quyết cho em thì thôi, không thì không về.

Cô văn thư lúc nãy lại gọi một anh lại nói:

- Giờ nó không chịu về, đòi phải giải quyết cho bằng được, làm sao đây anh?

- Kệ nó. Cứ cho nó chờ.


Mình gọi điện cho người nhà, báo là đang ngồi đợi ở Cục quản lý xuất nhập cảnh cho đến khi nào họ giải quyết xong việc mới về, còn không thì không về và theo lời một anh cán bộ ở đây thì có thể sẽ phải đợi đến 8h sáng mai. Và mình sẵn sàng đợi đến 8h sáng mai nhưng nếu như có việc gì xảy ra với mình thì họ chịu hòan tòan trách nhiệm.

Sau khi nói chuyện điện thọai với người nhà xong, cô văn thư lại chạy lên phòng lãnh đạo, một lúc sau cô xuống cùng với ông Khổng Mạnh Hùng. Ông Khổng Mạnh Hùng cầm trong tay sấp hồ sơ và mời xuống phòng làm việc. Trong phòng làm việc, không đợi ông Hùng nói lời nào, mình nói luôn:

- Chào chú. Hôm nay con đến đây là muốn khiếu nại về việc Cục quản lý xuất nhập cảnh cấm con xuất cảnh. Con muốn cơ quan phải có câu trả lời bằng văn bản thỏa đáng cho con và trả lại quyền tự do đi lại cho con.

- Thực ra, chúng tôi chỉ làm theo phía Công an thành phố. Họ bảo cô có hành vi vu khống, xuyên tạc ngành Công an. Họ đang điều tra và sẽ mời cô làm việc về vấn đề này.

- Về vấn đề này, con đã làm việc với họ rồi.

- Theo tôi được biết thì đang làm việc nửa chừng, cô bỏ về.

- Chú nghĩ sao mà đang làm việc nửa chừng con bỏ về mà các anh, các chú cho về à?

Ông Hùng không nói gì thêm nữa. Tôi nói tiếp:

- Con chỉ biết, đồn biên phòng Mộc Bài - Tây Ninh bảo con đến đây để giải quyết mọi vấn đề con bị cấm xuất cảnh. Con đã đến đây 1 lần và chờ 3 tuần mà chưa thấy thông báo gì, hôm nay con đến để nộp đơn khiếu nại, đề nghị cơ quan sớm giải quyết cho con.

- Chúng tôi tiếp nhận đơn khiếu nại của cô.

- Không chỉ tiếp nhận bằng miệng, chú phải có biên nhận đàng hòang và phải có sự giải quyết thỏa đáng.

Ông Hùng đi ra khỏi phòng, 1 lúc sau trở lại với tờ biên nhận có nhận được đơn khiếu nại của tôi và hẹn ngày 17/05/2012 đến lấy kết quả. 

Biên bản tiếp nhận hồ sơ do chị Nguyễn Thị Thanh Nga ký nhận. Vậy mà lúc đầu chị ta cứ nhất quyết một hai là không có biên nhận gì cả, còn bắt mình nộp cả bản chính biên bản cấm xuất cảnh của mình nữa chứ. Nếu em mà không cứng, chắc đã bị ăn quả lừa của chị rồi.

Vậy là phải thêm 1 tuần nữa để chờ đợi kết quả chính thức từ Cục quản lý xuất nhập cảnh.

Nguyễn Hoàng Vi





Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo