Lão Khoa và... Bầu Kiên - Dân Làm Báo

Lão Khoa và... Bầu Kiên

Việt Nam của tôi (Danlambao)Bầu Kiên đã bị bắt được gần tuần lễ rồi. Báo chí "lề Đảng" nhao nhao, báo mạng "lề Dân" ồn ào như vỡ chợ, giá vàng tăng vọt gần 10%, giá chứng khoán "rơi như viên sỏi" cũng giảm gần 10 %.

Thế rồi bỗng hôm qua hôm nay xuất hiện vài bài báo nói rằng "chuyện chỉ đến thế mà thôi", rồi thì "vài hôm nữa mọi người lại được đón bác Nguyễn Y Vân về thăm", rồi thì "Có đánh nhau nhưng chẳng có mấy người chết"...

Thế à? Sao vậy? Thế thôi à? Ừ nhỉ, sao hôm qua 24/8, Thị trường Chứng khoán lại tăng điểm vậy nhỉ? Ôi chao ôi, chẳng lẽ... vậy sao ?

Chuyện đời chẳng bao giờ đơn giản, chuyện chính trị lại càng không, cả chứng trường cũng vậy.

Hôm nay là week-end rồi, chắc là chẳng có việc Ban chuyên án sẽ bắt thêm ai trong 2 ngày cuối tuần này, cũng giống như TTCK đang đóng cửa thứ bảy Chủ nhật vậy.

Nhưng biết đâu, các anh chuyên án đang chờ củng cố thêm bằng chứng rồi những tuần tới lại ra tay tiếp? Cũng giống như TTCK tăng điểm hôm thứ Sáu 24/8 chỉ là "Phục hồi Kỹ thuật" là "Bull-trap" là "bẫy tăng giá" rồi tuần sau lại tiếp tục rơi?

Thôi, đời phó thường dân như mình thì chỉ biết ngồi nhìn và đợi thôi, chứ còn biết làm gì được nữa nào? Có được tham gia tí nào đâu.

Trong lúc chờ đợi, và cũng là thưởng thức một kỳ nghỉ cuối tuần nắng vàng rực rỡ ở Hà Nội, xin mời mọi người đọc bài thơ của Trần Đăng Khoa dưới đây nhé.

Lão Khoa này nổi tiếng là "Thần đồng Thơ" hồi còn nhỏ, lớn lên đi bộ đội Hải quân, viết rất nhiều bài thơ cực hay, ai cũng biết bài hát "Biển một bên và Em một bên". Bây giờ lão phụ trách Đài Tiếng nói Việt Nam, chả hiểu làm quan chức thì hay dở ra sao nữa, nhưng vẫn còn vui tính hóm hỉnh lắm.

Tóm tắt bài thơ "Đợi mưa trên đảo Sinh Tồn" của Lão Khoa:

Mấy Anh lính Hải Quân trên một hòn đảo của Trường Sa, ít mưa, thiếu nước ngọt, nên khi nhìn thấy mây giông từ phía xa thì họ vui mừng mong chờ mưa sẽ kéo đến, khi mưa chưa đến mà họ đã tưởng tượng sẽ làm đủ thứ trong mưa, kể cả "mở bữa tiệc khao nhau toàn nước ngọt". Nhưng mây giông sấm chớp đùng đùng như vậy mà mãi mưa vẫn không đến, kể cả mưa bụi, mưa li ti vài hạt. Tiếc nhỉ? Thương lính Hải quân Trường Sa nhỉ?

Nhưng Lão Khoa quả lầ xứng danh thần đồng khi kết rằng: Thôi cho dù Mây - Sấm - Chớp không mang được Mưa đến, nhưng cũng mang cho "cánh lính chúng tôi một niềm vui Đón đợi". 

Hay, hay thật, tiên sư cái anh Khoa này chứ, sao mà anh nói hay thế, phó thường dân chúng tôi cũng đang đợi Mưa đến sau tiếng Sấm Nguyễn Đức Kiên đây. 

Nếu Mưa mà không đến, thi... thì... thôi, nghỉ giải lao week-end đã.

ĐỢI MƯA TRÊN ĐẢO SINH TỒN

Chúng tôi ngồi trên đảo Sinh Tồn
Bóng đen sẫm như gốc cây khô cháy 
Mắt đăm đăm nhìn về nơi ấy
Nơi cơn mưa thăm thẳm xa khơi
ánh chớp xanh lấp loáng phía 
chân trời...

Ôi ước gì được thấy mưa rơi
Mặt chúng tôi ngửa lên như đất
Những màu mây sẽ thôi không héo quắt
Đá san hô sẽ nảy cỏ xanh lên
Đảo xa khơi sẽ hoá đất liền
Chúng tôi không cạo đầu để tóc lên như cỏ
Rồi khao nhau
Bữa tiệc linh đình bày toàn nước ngọt
Ôi ước gì được thấy mưa rơi ... 
Cơn mưa lớn vẫn rập rình ngoài biển
ánh chớp xanh vẫn lấp loáng phía chân trời..

Ôi, ước gì được thấy mưa rơi 
Chúng tôi sẽ trụi trần nhảy
choi choi trên cát
Giãy giụa tơi bời trên cát 
Như con cá rô rạch nước đón mưa rào
úp miệng vào tay, chúng tôi sẽ cùng gào
Như ếch nhái uôm uôm khắp đảo
Mưa đi ! Mưa đi ! Mưa cho táo bạo
Mưa như chưa bao giờ mưa, 
sấm sét đùng đùng
Nhưng làm sao mưa cứ ngại ngùng
Chập chờn bay phía xa khơi...

Chúng tôi ngồi ôm súng đợi mưa rơi
Lòng thắc thỏm niềm vui không nói hết
Mưa đi ! Mưa đi ! Mưa cho mãnh liệt
Mưa lèm nhèm chúng tôi chẳng thích đâu
Nhưng không có mưa rào thì cứ mưa ngâu
Hay mưa bụi ... mưa li ti... cũng được
Mặt chúng tôi ngửa lên hứng nước
Một hạt nhỏ thôi cát cũng dịu đi nhiều...
Ôi đảo Sinh Tồn, hòn đảo thân yêu
Dẫu chẳng có mưa, chúng tôi vẫn
sinh tồn trên mặt đảo
Đảo vẫn sinh tồn trên đại dương gió bão
Chúng tôi như hòn đá ngàn năm 
trong đập trái tim người
Như đá vững bền, như đá tốt tươi...

Mưa vẫn dăng màn lộng lẫy phía xa khơi
Mưa yểu điệu như một nàng công chúa
Dù mưa chẳng bao giờ đến nữa
Thì xin cứ hiện lên thăm thẳm cuối chân trời
Để bao giờ cánh lính chúng tôi
Cũng có một niềm vui
đón đợi...

Trần Đăng Khoa ( Nguồn: http://laokhoa.blogtiengviet.net/)

Việt Nam của tôi


Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo