Xưa tình yêu cho quê hương, đã giục anh lên đường, theo lý tưởng màu cờ sáng tươi. Ơi đời lính, bao gian nguy, anh can trường dấn thân, băng mình trong bão đạn để che chắn hậu phương. Nơi nào đó trên quê hương đã từng là chiến trường, nơi anh để lại phần máu xương. Ơi giòng máu anh thanh xuân, giữ miền Nam ấm êm, cho đàn em đến trường, dân sống đời tự do.
Một ngày nao gẫy súng, trời xanh mất chim bàng, nên trời u ám, đen tối ngày tháng Tư. Dù đạn bom nay dứt, phố phường thay chiến địa, thân anh mảnh tàu vỡ, càng nát tan trong sóng đỏ vô nhân.
Xin cúi chào anh, kiên cường trên bất hạnh. Miền Nam không quên anh! Chúng tôi không quên ơn!
Cám ơn Anh