Bài 1: Người hai mặt
- Bị hại tự tố cáo mình bằng 2 lá đơn yêu cầu
- "Gậy bà đập lưng bà"
Hoàng Hà - Thanh Toàn (Danlambao) - Vụ án nhà báo Đoàn Hữu Hậu nguyên Trưởng Văn Phòng Đại diện Báo GĐ&XH tại ĐBSCL (Cần Thơ) đã bị kết án oan sai 1 năm tù giam về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản” xảy ra tại Kiên Giang, mà báo chí trong và ngoài nước phản ảnh rầm rộ năm 2013-2014. Biết tin ông Hậu ra tù, bà Đinh Ngọc Diễm tiếp tục đề nghị cơ quan chức năng truy tiếp vụ án. Cây muốn lặng gió chẳng ngừng, NB Đoàn Hữu Hậu yêu cầu Hội đồng Giám đốc Thẩm – TATC xem xét lại Bản án…
Trước đây chúng tôi có đăng tải loạt bài về vụ án này. Hôm nay chúng tôi tiếp tục tìm chứng cứ hồ sơ vụ án để đưa đến bạn đọc về vụ án oan sai này…
Tóm tắt vụ việc
Tổ phụ bà Đinh Ngọc Diễm ở Thị Trấn Dương Đông huyện Phú Quốc có cho một người thuê, mượn đất cất nhà ở. Khoảng năm 2004 khi đất lên lên cơn sốt, Bà Diễm được ủy quyền đi đòi lại đất. Bà đã đi nhiều nơi, gõ từng cửa, qua nhiều năm, nhưng không được cơ quan nào giải quyết. Năm 2008 tìm đến ông Đoàn Hữu Hậu, lúc này đang công tác ở Phú Quốc. Sau khi trình bày, bà Diễm thỏa thuận thưởng ông Hậu 10% kết quả được xét xử, và chịu mọi chi phí đi lại giao dịch. Hơn 2 năm, ông Hậu đi qua lại tư vấn hướng dẫn làm thủ tục, hồ sơ xem giấy tờ, trực tiếp đến các cơ quan chức năng nộp hồ sơ, đốc thúc giải quyết. Có nhiều người làm chứng, biết rõ việc ông Hậu thỏa thuận giúp đỡ bà Diễm.
Ngày 16/8/2010 Tòa án huyện Phú Quốc tuyên xử bà Diễm được hưởng 50% giá trị QSDĐ, bằng với số tiền 523.000.000 đồng…
Bà Diễm chưa hài lòng, nhờ ông Hậu tiếp tục giúp bà kháng án để đòi được 100% QSDĐ. Ông Hậu khuyên bà nên dừng lại, nhưng Bà Diễm kiên quyết kháng án. Sau đó bà gửi cho ông Hậu 50 triệu đồng của 10% kết quả xử án. 20 triệu đồng tiền chi phí giao dịch, tổng cộng là 70 triệu đồng.
Ngày 29-10-2010 Tòa án tỉnh Kiên Giang xử phúc thẩm, tuyên bác đơn kháng cáo bà Diễm, hủy Bản án sơ thẩm của Tòa án Phú Quốc. Bà Diễm đòi lại 70 triệu, tiền trả công cho ông Hậu trước đây.
Từ Công văn của CATP Rạch Giá
Sau đó bà Diễm gửi đơn yêu cầu đến Công an TP Rạch Giá.
Qua điều tra, xác minh, chứng cứ… tại Công văn số 30 / CV-CATP (AN) ngày 25/01/2011 do Trưởng Công an TP Rạch Giá, Trung tá Phan Bửu Đường ký trả lời đơn khiếu nại bà Đinh Ngọc Diễm, kết luận (trích): “Tuy nhiên xét thấy đây là tranh chấp dân sự, CATP Rạch Giá yêu cầu bà Diễm và ông Hậu tự thỏa thuận giải quyết, nếu không giải quyết được thì bà có thể khởi kiện lên Tòa án giải quyết”
Công an TP Rạch Giá xác định vụ việc bà Diễm - ông Hậu là tranh chấp dân sự. Tức là không có dấu hiệu phạm tội hình sự. Cũng nên nói rõ hơn là CATP Rạch Giá dưới thời Phan Bửu Đường làm Trưởng CA, có tiếng là “Không bỏ lọt tội phạm”. Nếu ông Hậu mà phạm tội thì không thể “lọt lưới”. Và khi làm việc, đối chiếu với CATPRG, ông Hậu đã giao lại hết hồ sơ chứng cứ quan hệ giao dịch với bà Diễm. Đến khi CQĐT Công an tỉnh Kiên Giang mời ông Hậu làm việc, cũng lại đòi chứng cứ, hồ sơ giao dịch với bà Diễm, mà không qua CATPRG xem lại hồ sơ.
Đến 2 lá đơn yêu cầu của “bị hại”…
Trong hồ sơ vụ án, bà Đinh Ngọc Diễm người “bị hại” có gửi 2 lá đơn yêu cầu đến Viện Kiểm sát và Tòa án tỉnh Kiên Giang. Lá đơn đề ngày 08/01/2014 ghi (Trích): “Tôi xin khẳng định trong lúc tôi bế tắt, không cơ quan nào giải quyết trong vụ khiếu nại đòi đất, thì ông Đoàn Hữu Hậu đã giúp đỡ đăng báo, hướng dẫn tôi làm thủ tục khiếu kiện và thắng kiện 50% bản án số 42/ 2010/ DTST ngày 16/8/2010 Tòa án huyện Phú Quốc. Tôi đã trả tiền bồi dưỡng cho ông Hậu tổng cộng 70 triệu đồng. Nhưng vì ông Hậu không tiếp tục giúp đỡ tôi, nên tôi đòi tiền lại…”
Như vậy rõ ràng bà Diễm thừa nhận 70 triệu đồng là tiền bồi dưỡng trả công cho ông Hậu. Nhưng sau đó bà đòi tiền lại, với lý do “ông Hậu không tiếp tục giúp đỡ tôi, nên tôi đòi lại”(?!) Không tiếp tục giúp đỡ. Có nghĩa không là tiếp tục làm thêm, làm tiếp, làm nữa… Như vậy ông Hậu đã làm xong, làm rồi cái việc phải làm. Lấy lý do “không tiếp tục giúp nữa” để đòi lại tiền trả công trước đây, bà Diễm đã thể hiện một con người tráo trở. Không thể có việc trả công, mà đòi lại.
Trong đơn bà nêu: “Tôi có nói chuyện với chị Loan vợ ông Hậu là chú Võ văn Đoàn Cán bộ Điều tra có nói với tôi là kêu ông Hậu nộp tiền trả lại, để Công an hướng dẫn làm đơn bãi nại."
Bà Diễm điện thoại cho chị Lâm Kỹ Loan vợ ông Hậu, nói rằng Công an kêu nộp tiền rồi sẽ hướng dẫn làm đơn bãi nại.
Tin lời bà Diễm, để tránh chuyện rắc rối trong pháp luật, ngày 20/4/2012 chị Loan đem 50 triệu đồng nộp cho CQĐT để được bãi nại. Thế nhưng, thật trớ trêu, số tiền đó được CQĐT ghi trong biên bản là “tang vật vụ án” và ra lệnh nhập kho. Bà nêu: “…. xin quý cơ quan chức năng cho tôi nhận lại 50 triệu đồng mà vợ ông Hậu đã nộp cho cơ quan điều tra… Thật tình thì tôi không phải dụ dỗ chị Loan nộp tiền, mà là ý kiến của chú Đoàn"
Việc làm này của CQĐT, có thể đặt dấu hỏi, có phải chăng bà Diễm đã cấu kết với CQĐT để “gài bẫy” chị Loan, để có tang chứng, vật chứng khởi tố ông Hậu?
Trong đơn, bà Diễm thú nhận: “Nhưng không ngờ sự việc diễn ra ngoài sức tưởng tượng của tôi… Thật ra tôi không phải là nguyên đơn trong vụ án..."
Bà Diễm không phải nguyên đơn. Cứ cho là như vậy. Vậy thì ai đã gây ra vụ án này. Bà không ngờ sự việc đến như vậy. Có thể bà nghĩ đơn giản chỉ để lấy lại tiền thôi. Nhưng nếu bà không phải là nguyên đơn, thì CQĐT là nguyên đơn vụ án?.
Lá đơn đề ngày 29/11/2013, bà Diễm nêu (Trích): “ông Đoàn Hữu Hậu cũng nhiệt tình giúp đỡ, hướng dẫn làm thủ tục khiếu kiện cho tôi thời gian xét xử sơ thẩm ở Tòa án huyện Phú Quốc…
Trước đó Công an TP Rạch Giá đã có công văn trả lời với tôi là vụ việc tôi với ông Hậu không có dấu hiệu phạm tội hình sự, bảo tôi có khiếu nại thưa đến Tòa Dân sự để được xem xét. "
Một lần nữa bà Diễm thừa nhận ông Hậu có nhiệt tình giúp đỡ, hướng dẫn làm thủ tục để được xét xử ở huyện Phú Quốc… Đã nhiệt tình giúp đỡ bà Diễm, thì sao gọi ông Hậu là lừa đảo. Bà thú nhận là Công an TP Rạch Giá trả lời không có dấu hiệu phạm tội hình sự, đây là vụ việc dân sự.
Trong khi chưa biết phải làm gì, kiện ra Tòa Dân sự hay bỏ qua đi, thì bà Diễm được Công an viên đến nhà. Như trong đơn bà nêu: “ông Trần Đức Long – Công an tỉnh Kiên Giang gặp tôi nêu vấn đề…” Vấn đề ông Long nêu ở đây là xúi giục bà Diễm làm đơn khiếu nại để CA lấy lại tiền cho bà. Chính Công an tỉnh Kiên Giang xúi giục và kết cấu với bà Diễm để tố cáo, khởi tố, truy tố, xét xử ông Hậu.
Bà Diễm cảm nhận được hậu quả của nó, như trong đơn: “Được biết từ ngày bị khởi tố đến nay gần 20 tháng, gia đình ông Hậu gặp rất nhiều khó khăn. Bản thân ông Hậu bị đình chỉ công tác, không có công ăn việc làm, coi như tan tành sự nghiệp. Con cái của ông Hậu bị xã hội dèm siễm, xa lánh... Đứa con gái bị chồng ly dị vì có người cha phạm tội, ảnh hưởng đến lý lịch bên nhà chồng…”
Biết vậy, nhưng vì tiếc tiền, trước Tòa bà Diễm vẫn quanh co, nói đi nói lại cho được phần mình. Đến khi ông Hậu ra tù, đang bị xã hội gần như cô lập, chưa có công ăn việc làm, đang gặp rất nhiều khó khăn, thì bà Diễm lại viết đơn yêu cầu, và đốc thúc Cơ quan Thi hành án đòi xiết số tiền 20 triệu đồng mà bà trả cho ông Hậu trong thời gian 2 năm đi lại từ Rạch Giá qua Phú Quốc lo việc giấy tờ, kiện cáo của bà.
Nội dung trong 2 tờ yêu cầu của bà Diễm gửi Viện Kiểm sát và Tòa án tỉnh Kiên Giang thời điểm Tòa án sắp xử, khác với những gì bà khai báo với CQĐT trước đó. Ngay tại Tòa bà Diễm cũng không nói rõ là sự thật những điều ghi trong đơn, mà lại lòng vòng “nói xuôi nói ngược cho được phần mình” để được nhận lại tiền. Nhưng bà không thể nói khác được những gì nêu trong đơn. Nó đã là chứng cứ rồi.
Các tờ trình của các nhân chứng gửi đến Tòa án tỉnh các ông Nguyễn văn Toàn, Phù Đôn Tùng ở huyện Phú Quốc, ông Đỗ Thanh Nam ở TP Rạch Giá, ông Trương Thanh Hùng - Chủ tịch Hội Văn nghệ tỉnh Kiên Giang đã trình bày rõ việc bà Diễm có nhờ ông Hậu giúp đỡ làm hồ sơ, hướng dẫn thủ tục khởi kiện ở huyện Phú Quốc, với thỏa thuận thưởng 10% kết quả xử án ở huyện và chịu mọi chi phí trong quá trình làm thủ tục (BL 42,48, 67,68,69) . Đối chiếu những tờ trình này với nội dung bà nêu trong đơn yêu cầu là hoàn toàn hợp lý, đã phơi bày sự thật của vụ việc, đã rõ ai lừa dối ai.
Bằng chính 2 lá đơn của mình, bà Đinh Ngọc Diễm người “bị hại” đã phơi bày sự thật, bản chất sự việc. Bà đã tự tố cáo mình. Vì lòng tham, muốn đạt được nhiều hơn, muốn đẫy hết những mà người bà cho là đang ở đậu trên đất, ra ngoài đường… nên bà đã bị mất trắng. Quả là “Gậy bà đập lưng bà” Và khi đã thua kiện, tiếc tiền đã trả công, bà đã cấu kết với CQĐT tráo trỡ ,vu khống NB Đoàn Hữu Hậu.
Những tài liệu liên quan
Những tài liệu liên quan
(Còn tiếp)