Việt Nam quê hương ngao ngán - Dân Làm Báo

Việt Nam quê hương ngao ngán

Nguyễn Bá Chổi (danlambao) Trước hết xin phân biệt hai chữ “Việt Nam” trong “Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ”, tựa một bài ca yêu nước của cố nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang (1) mà ai là người Việt nghe cũng được... ngạo nghễ lây, là Việt Nam thuần túy. Với “Việt Nam” trong tựa bài viết trên đây là Việt Nam đang bị quỷ ám đứng cu rúc cù rủ khúm núm trong thân phận cái đuôi của Cộng hoà Xã hội Chủ nghiã mà đố người Việt nào không thuộc diện “nhân dân trong hiến pháp” của anh Cu Đờ tờ Tờ sờ (2) nhìn vào mà không phải lắc đầu ngao ngán.

Ta thử chịu khó chiêm ngưỡng qua bộ mặt của một Việt Nam “hiện đại” này, tượng trưng bởi ba ngành Lập Pháp Tư Pháp và Hành Pháp của một thể chế được mệnh danh nền “Cộng Hoá”. 

Trước hết là Lập Pháp tức Quốc Hội, "Cơ quan quyền lực cao nhất nước", mà các vị Đại biểu thay mặt nhân dân, ăn lương của nhân dân, phát ngôn ra những lời “hết nước nói” khiến dư luận nhân dân cả nước “chửi như nước tát vào mặt” đến muốn trôi luôn cả toà nhà của “cơ quan quyền lực cao nhất nước”. 

Kế đến là ngành Tư Pháp, nơi cầm cân nảy mực cho công lý thì quan toà luôn biến thành con cóc nhảy phóc lên ngồi trương mắt ếch trên cái đĩa cân của “phần thịt” phe ta, nham nhở đến nỗi “không ai có thể làm nhục quốc thể hơn các vị ấy”. 

Hành Pháp thì ôi thôi đủ trò. Miệng anh nói một đàng tay anh không những làm một nẻo mà còn ngược lại, tay anh đấm vào mồm anh, Hôm trước Thủ Tướng đăng đàng tuyên bố người dân có quyền biểu tình thì hôm sau bắt người biểu tình ủng hộ Chú Phỉnh đem vào trại phục hồi nhân phẩm. Anh gọi việc giặc cướp tàu giết ngư dân Việt Nam là hành động “thương con cho roi cho vọt”. Côn đồ có “truyền thống” là khắc tinh với Công An là kẻ có bổn phận giữ gìn an ninh trật tự cho công chúng nay lại được đứng bên cạnh, hợp đồng tác chiến với CA, được CA xem là giai cấp ưu tú, là đội quân tiên phong của CA đi trấn lột tài sản dân thường và tổ chức tôn giáo. 

Mới chỉ liếc qua sơ cái mặt của nhà cầm quyền, đã ngao ngán tận cổ cho Việt Nam quê hương tôi dưới thời đúng là Cả Nước Xấu Hổ. Ngao ngán đến ngậm ngùi. Ôi Việt Nam Quê Hương Ngao Ngán.


______________________________________

(1) Bài hát Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ:

Ta như nước dâng dâng tràn có bao giờ tàn
Ðường dài ngút ngàn chỉ một trận cười vang vang
Lê sau bàn chân gông xiềng một thời xa xăm
Ðôi mắt ta rực sáng theo nhịp xích kêu loàng xoàng

Ta khua xích kêu vang dậy trước mặt mọi người
Nụ cười muôn đời là một nụ cười không tươi
Nụ cười xa vời nụ cười của lòng hờn sôi
Bước tiến ta tràn tới tung xiềng vào mặt nhân gian

Máu ta từ thành Văn Lang dồn lại
Xương da thịt này cha ông ta miệt mài
Từng giờ qua
Cười ngạo nghễ đi trong đau nhức không nguôi
Chúng ta thành một đoàn người hiên ngang
Trên bàn chông hát cười đùa vang vang
Còn Việt Nam
Triệu con tim này còn triệu khối kiêu hùng

Ta như giống dân đi tràn trên lò lửa hồng
Mặt lạnh như đồng cùng nhìn về một xa xăm
Da chân mồ hôi nhễ nhại cuộn vòng gân trời
Ôm vết thương rĩ máu ta cười dưới ánh mặt trời
Ta khuyên cháu con ta còn tiếp tục làm người
Làm người huy hoàng phải chọn làm người dân Nam
Làm người ngang tàng điểm mặt mày của trần gian
Hỡi những ai gục xuống ngồi dậy hùng cường đi lên


(2) Viết tắt cho "anh Quang, Đại tá Tiến sĩ"


Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo