Nhạc sĩ Tô Hải - Ngày 3 tháng 9/2012: Mỗi năm lịch sử được... "chỉnh lý" dăm bảy lần!
Những nhân chứng lịch sử chẳng may “bị” sống dai như mình không biết có ai còn trí nhớ để... nổi giận 5 phút khi bị các nhà “độc quyền nói”, “độc quyền viết”, ”độc quyền kết luận” đưa ra những dữ kiện lịch sử “lếu láo”, ”lấp liếm”, “lươn lẹo”, “lừa lọc”, ”lố lăng”, ”lật lọng”, “lấp lửng”..., về những gì đã xảy ra ở cái thời mà có khi chính ông cha họ cũng đang còn mặc quần thủng đít!
Tớ đã hơn một lần phải lên tiếng “nói lại cho rõ” về những gì mà tớ đã từng tham gia, từng chứng kiến để “uốn nắn” lại mọi sự xuyên tạc lịch sử mà ở thời đại Internet này, chuyện kiểm chứng dễ như chơi!
Ví dụ: Không phải là Việt Minh cướp chính quyền trong tay Nhật Pháp (!) mà là có sự bàn giao đàng hoàng ấn kiếm, có tuyên bố thoái vị của vua Bảo Đại và sự từ nhiệm của “chính phủ Đế Quốc Trần Trọng Kim” mà trước đó ít ngày, Bộ Trưởng Bộ Tư Pháp Trịnh đình Thảo đã ký lệnh thả tất cả các tù chính trị không phân biệt mầu sắc, tạo điều kiện cho khá nhiều vị tù nhân kịp ra nắm các chức vụ quan trọng trong các chính phủ chuyển tiếp sau này...
Còn tại Hà-Nội thì chính tớ, trên cương vị một thanh niên cứu quốc vô danh nhưng... hăng máu vịt đã đến tận Tòa Đốc Lý Hà Nội hậu thuẫn cho ông Nguyễn Quyết nhận bàn giao chính quyền từ Đốc Lý Trần văn Lai... Chuyện này nhân 19/8/2010, nếu ông Nguyễn Quyết không được mời lên T.V kể chuyện cũ... đã “bỗng dưng khai ra" nên tớ mới có dịp “nói lại cho rõ”. Bằng không nếu tớ có thề độc là: ”Sự thật nó thế này cơ!”, thì thế nào cũng có kẻ chưa đáng tuổi con tớ lên tiếng là: tớ “xuyên tạc”!
Sau đây là một vài chuyện lấp lửng, lươn lẹo, lọc lừa... mới:
- Việt Minh chính là sự nhập nhèm của cái tên “Việt Nam Độc Lập Đồng Minh Hội”, (hai từ “cộng sản” sức mấy mà dám chìa ra ở thời điểm bấy giờ ) nên mới được phe Đồng Minh ủng hộ!
Cụ thể là Mỹ đã cử phái đoàn quân sự Archimedes Patti đến tận chiến khu Việt Bắc, tiếp tế vũ khí đạn dược suốt cả năm trời rồi trực tiếp dự ngày ra mắt đội Tuyên Truyền Giải Phóng Quân (22-12-1944) sát cánh cùng các nhà lãnh đạo “Hội” cho đến tận ngày cùng Việt Minh về tiếp quản thủ đô Hà Nội! (*)
- “Khúc quanh lịch sử” này mà theo tớ chính nhờ nó mà Việt Minh được sự hưởng ứng của đông đảo người dân trong đó có bọn thanh niên “quáng gà chính trị” cánh tớ, đã bị lấp liếm không thương tiếc!
Phái đoàn Archimedes Piatti (OSS) tại chiến khu Việt Bắc
- Về cái chết của ông Hồ, về bản di chúc của ông, ngày sinh, ngày chết tại sao nay thế này, mai thế khác???
Tất cả những gì mình đã chứng kiến, đã nghe trực tiếp từ các vị “to” nhất nhì nước nói ra, viết ra, mình đều sẵn sàng “đính chính”, ”uốn nắn” hoặc “bổ xung”, thì... đến năm nay... bỗng dưng đúng ngày ông “chết chính thức” ( đã được công bố ) thì... không một tờ báo nào, một buổi phát thanh, phát hình nào có được vài phút thắp hương “giỗ” cụ? Trái lại trên báo ANTG điện tử, tớ lại đọc được bài viết về việc “giữ thi hài bác” đã được chuẩn bị rất sớm và tuyệt đối bí mật ra sao? Theo b/s Lê Điều 85 tuổi, người cuối cùng còn sót lại trong đoàn bác sỹ lên đường sang Liên Sô học tập cho vụ “giữ xác” này nhớ lại là: đúng ngày 21/8/1967, nghĩa là... 2 năm trước, khi Bác còn mạnh khỏe?!
- Lại có chuyện lấp lửng gì đây?
- ...
Điều đáng mừng là: tất cả những phát hiện của tớ về các “sơ sót” do cố tình hay vô ý hay do ngu dốt nên đã bôi bác, xuyên tạc lịch sử được không ít những phản hồi tích cực! Không hề có một ý kiến phản bác mà chỉ là những lời động viên khen tớ là... "trí nhớ còn... tốt" hoặc... “khá dũng cảm đấy!” (!?) ngay từ những người “đồng chí cũ” nay đang còn hoặc đã rời bỏ mọi chức vụ, quyền hành!
Cho đến năm nay...
Đối ngoại đang đứng trước nguy cơ bị “xâm thực” mà không cần súng nổ, bom rơi,... mà theo các nhà lý luận hiện đại là... mất nước theo kiểu “thực dân... siêu mới”: “bất chiến tự nhiên thành”...
Đối nội thì một “số không nhỏ” những đảng viên “cộng sản cái lỗ mồm”, đang thi nhau đục khoét, vơ vét, chia chác, bán chác hết cả tài nguyên, đất đai, biển đảo,.. cho nước “lạ”, ảnh hưởng đến sụ “tồn vong của Đảng (cái này thì có thể) và Quốc Gia”- (cái này thì không có thể) đến nỗi quần chúng mất lòng tin ở Đảng....
Cho nên:
Dù không phải năm chẵn, kỷ niệm 62 năm thành lập nước CHXHCNVN và 82 năm thành lập ĐCSVN, nhưng cũng đã được các cơ quan Tuyên và Giáo huy động tối đa mọi tài lực, nhân lực, mọi phương tiện “nhồi nhét tư tưởng” để viết lại lịch sử khá là... toàn diện và vô tư, coi như cả thế giới này đều...mù lịch sử cả nên muốn nói gì thì cứ nói, muốn viết gì thì cứ viết!
Đối với một nhân chứng lịch sử có gần 40 năm làm nghề Tuyên-Giáo của Đảng như tớ thì.... KHÔNG MỘT TƯ LIỆU LỊCH SỬ NÀO ĐƯỢC TUNG RA ẦM Ỹ THỜI GIAN QUA KHÔNG CÓ VẤN ĐỀ!
1- Vai trò lãnh đạo tài tình, sáng suốt của Đảng được nâng lên một tầm cao mới một cách trâng tráo. Ví dụ: Thêm vào vai trò quyết định của Đảng Cộng Sản VN, các lãnh tụ Đảng ngay khi họ chưa về nước hoặc trong những năm Đảng đã tuyên bố... giải tán!
2- Xổ toẹt mọi quan điểm lịch sử khi đưa những cuộc khởi nghĩa tháng 8, ngày 2 tháng 9 kể các trận thắng Pháp,... trước khởi nghĩa... tất tần tật đều do “sự lãnh đạo tài tình của Đảng” cả! Thậm chí ngày 2/9/55 trong cuốn phim thời sự (phim màu) do R.Carmen quay, đoạn diễn văn của ông Hồ được một diễn viên nào đó (kém xa Tiến Hợi) thu tiếng lại rồi play back đã bị thêm bớt rất nhiều. Đặc biệt những câu bình luận về Đảng về chủ nghĩa xã hội sao mà nghe nó lạc điệu và gán ép đến mức... không chịu nổi!
Các chú Tuyên và Huấn không biết rằng: Thời buổi này chỉ cần một cái click chuột, mọi tài liệu, bản thảo viết tay, hình ảnh đều có thể hiện ngay trước mắt những người muốn kiểm tra xem các chú có nói thật hay không một cách dễ ợt!
Chẳng cần học hỏi đâu xa, hãy nhìn ngay lịch sử của Đảng Cộng Sản Cuba thì các chú sẽ thấy. Họ đàng hoàng viết rằng:
Cuộc cách mạng 1/1/1959 chỉ là cuộc cách mạng của những lực lượng yêu nước đứng đầu là những trí thức giác ngộ về sự thối nát, độc tài của chính quyền Batista.
Và họ được chính J.F.Kennedy ủng hộ! Cho tới 10/1965 mới có chuyện Đảng Cộng sản do chính Fidel, một người chưa có một ngày là cộng sản, đứng ra lãnh đạo toàn dân với mục đích được đứng vào phe Liên Sô để đối đầu với cuộc phong tỏa bao vây, cô lập của Hoa Kỳ!
Trái lại ở VN, nhân ngày 19/8 và 2/9 người ta không ngừng ngợi ca công lao của những người cộng sản, làm đủ thứ lễ lạt, tưởng niệm, dựng tượng, xây đền đài những nhà cách mạng chết... trẻ mà ngay tớ khi 18 tuổi, đi theo cách mạng cũng chỉ nghe tên chứ cũng chẳng biết mấy cái ông này đã làm gì cho đất nước! Đã lâu.... bị bỏ quên không có ai dâng hương vái lậy gì sất thì năm nay, bỗng đồng loạt được tổ chức trong cái tháng cách mạng mùa thu này??!!! Hơn thế nữa người ta phóng tay phát động các cuộc tưởng niệm này rất rềnh rang, xây đền đài, khu di tích cho các “tiền nhân” này rất tốn tiền của người đóng thuế giữa lúc tình hình kinh tế theo t/s Lê Đăng Doanh là: "chưa bao giờ khó khăn như bây giờ”! Chỉ riêng ở Nghệ An đã chi đến trên 550 tỉ đồng cho ba khu lưu niệm, tượng đài, nhà thờ, của 3 ông cộng sản mà bây giờ bố tớ có sống dậy cũng như tớ (còn có 19 ngày nữa là “lên”... 87) cũng chẳng biết các ông ấy đã làm được cái gì cho nước Việt Nam mình?! Lý do: hầu hết đều sớm... “hy sinh vì lý tưởng” của... mấy ông Tây từ khi chưa kịp hoặc mới về nước làm cách mạng, những năm bản thân mình tuy đã 5, 10 tuổi nhưng thỉnh thoảng vẫn còn đái dầm! Vậy mà, rồi đây, các cháu sẽ phải “thuộc nằm lòng” những cái tên cha căng chú kiếc nào đó còn hơn cả những Quang Trung Nguyễn Huệ, Lê Lợi, Trần hưng Đạo... vì các vị này mới chỉ... “đưa được dân ta thoát vòng nô lệ” mà thôi! chứ còn lâu mới bằng mấy ông mà chúng tôi vừa mới lập đền đài, cúng kiếng đây, vì họ mới là anh hùng dân tộc bởi vì họ vĩ đại với cái lý tưởng SẼ... "dẫn năm châu tới Đại Đồng!" (SẼ mãi thôi nhé, chứ chưa hề đã hoặc đang bao giờ!)
Khổ thân cho các con, các cháu sau này chẳng biết được kẻ nào đã bắt nước ta làm nô lệ lâu hơn, tàn ác hơn cả Pháp và Đế Quốc Mỹ gấp đến cả chục lần, cũng như chẳng biết Hai Bà Trưng, Quang Trung, Lê Lợi... đánh đuổi giặc gì nữa! Gọi tổ tông các đồng chí 4 tốt là “giặc” nghe sao tiện, phải hông??!!! Nhỡ ra....
- Ngay cả việc đem những tài liệu cũ, những nhân chứng “đánh thắng giặc Mỹ” cũ, những phim ảnh cũ ra để ca ngợi sự lãnh đạo tài tình của “Đảng ta” không có thêm bớt gì, đối với một dân Tuyên Huấn cũ như tớ, tớ cũng thấy rất là... ”non tay nghề”! Ai đời muốn làm bạn với người ta, muốn người ta công nhận mình đang có nền kinh tế thị trường? (dù cái đuôi XHCN thì to đùng!) mà giữa thời buổi “muốn làm bạn với tất cả”, muốn “hòa hợp, xóa bỏ hận thù” mà cứ có dịp là lại không ngớt chửi người ta là “Đế Quốc Xâm Lược” là "bọn Đế Quốc Mỹ quỷ quái" là “bọn ngụy quân ngụy quyền tay sai đầu hàng nhục nhã trước sức tấn công vũ bão của quân ta” vv... vv... thì... đúng là... "thiếu nhạy bén", đúng là... "vô chính trị" thiệt!
Cũng nhân hai cái “kỷ niệm 82 năm và 62 năm” này...
...Gần 70 cái đài Tivi trong cả nước cũng được dịp đua nhau lục trong kho tài liệu của quá khứ ra để dùng lại nguyên xi hoặc thêm bớt vài chỗ, những cuốn phim truyện,tài liệu cũ, đặc biệt là việc mời mấy ông “cưu chán binh”, nói không ra hơi, lắp ba, lắp bắp “lên mâm” kể chuyện về sự tài tình của “đảng ta” trong chiến dịch này, chiến dịch nọ... để hùng hồn vô tình minh chứng bằng người thật việc thật là: “Việc xé bỏ hiệp định Paris, kéo quân vào miền Nam hy sinh đến người Việt Nam cuối cùng cho chủ nghĩa cộng sản quốc tế, cho Liên Sô, cho Trung Quốc...” là có thật! Việc quân đội miền Bắc dẫm đạp lên Hiệp nghị Genève tiến đánh quân đội miền Nam, nếu xưa kia cứ gân cổ cãi lấy được trên Đài phát thanh rằng là “vu cáo”, là “bịa đặt” thì hôm nay đây, các bố cựu chán binh lại lên giọng kiêu binh công khai kể lại các chiến công của mình cứ như... đàng hoàng tuyên bố lại với thế giới rằng: “Thời ấy, Đảng ông chủ trương oánh! thì ông oánh đấy! Làm gì ông nào!”
Tóm laị, toàn bộ “siêu chiến dịch tuyên truyền viết lại lịch sử” kéo dài cả tháng nay nhằm mục đích khẳng định: Mọi thắng lợi từ tháng 8/45 đến nay đều nhờ công đức “Đảng ta”, trong đó có cả công lớn của những “lãnh tụ” của các ông ấy, học trò trung thành của hai anh Tây Mác-Lê, dù đã chết ngay từ trước 45, ngay khi chưa làm được cái gì cho sự nghiệp vĩ đại ấy cụ thể cả thì nay bỗng cũng cực kỳ vĩ đại vì đến chết vẫn mang theo cái ý chí lớn lao giải phóng loài người! Gần 90 triệu dân nghe cho rõ! Hiểu chưa? Nhớ chưa?
Vậy thì... hôm nay đây, “Đảng Ta” có vấp phải một số khuyết điểm do một “số không nhỏ đảng viên” thôi mắc phải, thì... hãy cứ tin tưởng vào đảng chúng tôi đi! Sau vụ tắm rửa “phê và tự phê có biện chứng” này, mọi chuyện sẽ trở nên cực tốt! Đảng sẽ muôn năm còn sống mãi với đất trời... dù đất nước có mất tên đi nữa!...
Mệt quá! Còn 3, 4 vụ lấp lửng, lếu láo, lươn lẹo, lố lăng.. nữa nhưng thấy quá dài rồi, mà dẫn chứng các đường link chỉ tổ làm mất thời giờ của các em, các cháu nên.... tạm nghỉ cái đã.....
Tuy nhiên, trước khi ngừng gõ cũng cứ xin rỉ tai các nhà viện sỹ, lý luận gia, các hội đồng lý luận của Đảng: ai không biết internet là cái gì hoặc mắt đã quá lèm nhèm, hãy nhờ con cháu, thư ký, “chuyên ra” nó gõ vào Gúc-gồ, để mà thấy khẩu hiệu của Goebbel “nói dối, nói dối nữa, nói dối mãi, sẽ còn lại một cái gì đó” ở cái thời này, trẻ con nó cũng có thể tìm ra nhận ra là chúng bị lừa bịp đến dường nào khi chúng gõ vào cửa sổ Google vài chữ “Cách Mạng tháng 8” hoặc “chính phủ Bảo Đại”! Nhất là gõ được bằng nhiều thứ tiếng thì càng nhiều thông tin vô tư đến kinh ngạc! May ra có thể mở mang cái đầu óc bị u mê ra tí chút đấy!
...................
Ngày 4 tháng 9/2012: Cả lịch sử nước bạn Lào cũng bị xuyên tạc
Cùng với thời gian kỷ niệm cách mạng mùa thu này là cuộc kỷ niệm ồn ào chưa từng thấy về tình hữu nghị đặc biệt Lào-Việt nhân kỷ niệm 50 năm thiết lập quan hệ ngoại giao giữa hai nước. Các phái đoàn to nhiều, to vừa, to ít... thay phiên nhau bay qua, bay lại gặp gỡ ôm ấp, hôn hít, bắt tay nhau tưởng chừng không thể nào gỡ ra nổi nữa. Đặc biệt trong các lời phát biểu, tuyên bố, bình luận trên các phương tiện truyền thông đại chúng thì:
1- Lịch sử nước Lào đã bị cắt cúp, đến mức... liều lĩnh!
2- Cố tình vứt vào sọt rác những cái tên mà chính ông cụ Hồ đã ôm hôn thắm thiết và đã... “tức cảnh sinh tình” ra mấy câu văn vần trong diễn văn đón Đoàn Chính phủ Liên Hiệp Vương Quốc Lào năm 1961 tại Hà Nội:
“Thương nhau mấy núi cũng trèo,
“ Mấy sông cũng lội mấy đèo cũng qua,
“Việt Lào hai nước chúng ta
“Tình sâu hơn nước Hồng Hà-Cửu Long”
Vua Lào cùng Hồ chủ tịch dự lễ tụng kinh niệm Phật cho tình hữu nghị giữa hai dân tộc tai chùa Quán Sứ
Vì đâu? Vi ai? mà cái “tình sâu" này khi đón vua Vathana và Thủ tướng Souvana Phouma trở thành... nông choẹt? Trên Internet còn có thông tin nhà vua Lào sau cuộc giành lấy chính quyền của Pathet Lào năm 75 đã chết trong một trại cải tạo nào đó ỏ khắp nơi trên đất Lào đã giam giữ từ 3 đến 40.000 sĩ quan và công chức cao cấp! Y hệt ở miền Nam Việt Nam sau tháng Tư 1975!
Lịch sử vì sao bị lấp liếm giai đoạn nay? Câu trả lời thật quá dễ!
3- Nhân vật mới Phôm sa Vẳn lần này bỗng dưng trở thành lãnh tụ cộng sản lãnh đạo cách mạng Lào từ rất... sớm, rất nhiều thành tích (!) mặc dầu báo chí thế giới (cả C.I.A nữa) đều mất không ít công tìm hiểu xem ông ta ở đâu mà ra, khi thành lập chính phủ liên hiệp, ông ta xuất hiện như nhân vật quan trọng hoàn toàn mới, đứng đầu Pathet Lào, trên cả Hoàng Thân Suphanuvông với 1500 quân Pathet Lào trở về sát nhập vào quân đội của vương quốc, đường đường như một lãnh tụ của một tổ chức chính trị đối lập! Còn lãnh tụ của Neo Lào Hắc Xạt mà chủ tịch là Souphanuvông thì do chỉ nhận có chức Bộ Trưởng Tái Thiết-Công Chính trong chính phủ liên hiệp thôi nên cứ ngày một "mờ" dần để rồi được thay thế chính thức bởi ông Phôm Vi Hẳn bố Lào mẹ Việt trong mọi cuộc ra mắt hoặc được sắp xếp đương nhiên ngang hàng nhau khi gặp gỡ, ra tuyên bố giữa lãnh tụ hai nước Lào- Việt!
Hồ chủ tịch tiếp đón Thủ tướng chính phủ Liên hiệp Souvana Phouma và Hoàng thân Souphanuvông
Cho đến năm nay thì cái tên Phôm Vi Hẳn bỗng dưng được đẩy lên thành “người cùng Hồ Chủ Tịch dày công xây dựng tình hữu nghị đặc biệt Việt-Lào”! Riêng vai trò của Hồ Chí Minh trong “thắng lợi rực rỡ của cách mạng Lào” cũng được khẳng định là....: “Nhờ có Bác Hồ sáng suốt thành lập Đảng Cộng Sản Đông Dương”!? Trên kênh ANTV còn có cả một buổi phát sóng lấy cái tên rất... “vỗ ngực tự hào” là... ”Dấu ấn Hồ Chí Minh trên đất nước hoa Chăm Pa” nữa!
4- Ngay cái vụ kỷ niệm 50 năm ký kết ngoại giao với chính phủ liên hiệp vương quốc Lào (5/9/1963) đang được tuyên truyền ầm ĩ và kéo dài mấy hôm nay, đố tìm thấy một câu “hiệp định đó ký kết với ai”? Tất cả đều được tuyên bố lấp lửng! Không một bài báo nào dám viết và công bố cái hiệp ước ký kết giữa chính phủ Việt Nam Dân Chủ Công Hòa và Chính Phủ Liên Hiệp Vương Quốc Lào cả! Và tất cả những người đã hồ hởi ngồi vào bàn ký kết, bắt tay rồi ôm hôn, đã bị lịch sử của Đảng... “xóa sổ” là tại sao? vì lý do gì? Quả là khó giải thích và cũng không có cách nào giải thích khi chính người Lào cũng phủ nhận rằng cuộc chiến tranh chống Mỹ tại Lào là không phải của họ, không do họ và không vì họ!
Còn các cái tên như nhà vua Vatthana, Hoàng Thân SouvanaPhouma, tướng Coong le, sau năm 75, khi Pathet Lao tiến quân vào Vientiane thì số phận họ ra sao? Không một dòng tin về những con người đã từng được bắt tay hợp tác thắm thiết!
Một sự lấp liếm cố tình?
Sở dĩ tớ dám nói cụ thể chuyện chiến tranh chống Mỹ ở trên đất Lào là “vì Việt Nam, do Việt Nam” là bởi vì chính một số người Lào có cương vị khá to trong chính phủ nói thẳng vào mặt bọn tớ khi đầu những năm 80, tớ đi cùng NSND Phạm Kỳ Nam sang Lào để làm “hộ” bạn bộ phim “Tiểu Đoàn 2”, một sự giúp đỡ rất vô duyên và tốn kém khi các nhà Tuyên Huấn của “Ta” muốn “chế biến” lại cái lịch sử đánh Mỹ-Ngụy (Lào) của PathetLào...bằng cái chuyện “chiến đấu anh dũng” của Tiểu Đoàn 2, đơn vị đã sát nhập với quân đội vương quốc! Nhưng cuối cùng, sau 6 tháng vất vả trên các chiến trường xưa, khi bộ phim hoàn thành, đem chiếu cho Bộ Văn Hóa và Cục Điện Ảnh Lào sơ duyệt thì đã bị hàng loạt câu phê phán không nể nang mà cả hai thằng đều biết tiếng Pháp chúng tớ (Kỳ Nam+Tô Hải) muốn chui xuống đất cũng không được “non! non! Ce n’est pas vrai! c’est inacceptable..: Không! không thể chấp nhận được! Chuyện không thật! Bịa đặt qúa nhiều!"
Không thể tưởng tượng nổi người Lào đâu có bắn nhau như thế! vv...vv
Bộ phim đã không được đem chiếu,... để rồi... phải sửa chữa, sửa mãi đến nát bét cả phim ra rồi... đi đến kết luận được bạn hoàn toàn đồng ý: đưa về Việt Nam để sửa chữa đến. ..muôn năm! Một bài học cho cái nghề tuyên huấn chuyên bịa ra sự thật hoặc bóp méo Sự thật! Đặc biệt trong những lúc nói chuyện tâm tình với ông bạn Kỳ Nam học ở Pháp về và tớ nói tiếng Pháp cũng không tệ, ba anh cán bộ kể cả Bộ Trưởng Bộ Văn Hóa, và cục trưởng cục điện ảnh Xôm Chít đều tha hồ “tự do tư tưởng”. ..Và gần như cả mấy cái đầu “phức tạp vì văn hóa Tây” này đều đi tới kết luận: “Không có cái cuộc chiến bẩn thỉu này thì đâu có chuyện cái xứ Đông Dương này cứ đánh nhau suốt và bọn mình cứ phải tranh cãi về những chuyện không đâu này!” Và những ngày sống kéo dài trên đất Lào để cố gắng cắt gọt, sửa chữa bộ phim “Tiểu Đoàn 2”, được đi đây đi đó, mình càng ngộ ra là:
a-/ Nếu không có ba cái anh tự nhận mình là cộng sản quốc tế, muốn đưa cái dân Lào hiền lành như đất này tới thiên đường cộng sản thì nước họ ngày nay cũng vẫn là một vương quốc, một đất nước thanh bình, chẳng bao giờ đánh nhau với ai, chẳng khi nào thiếu đói vì đất đai rừng núi. . thừa nuôi gần 3 triệu dân họ “một ngày làm, ba ngày lễ hội” từ bao đời!
b-/ Người Lào quá hiền lành để có thể phản ứng hoặc chống lại những sự xâm lăng rõ rệt khi những đội quân tình nguyện đầu tiên đổ bộ vào Sầm Nưa, Phong Xa Lỵ, .Xavanakhet, Cánh đồng Chum có khi lên đến 50.000 người để giup bạn “giải phóng” đất nước (?!) và nhất là từ tháng 5/1959 trở đi, người bắcViệt Nam bắt đầu mở đường Xẻ Giọc Nước Lào đi cứu....cả 3 nước Việt-Lào-Căm-pu-chia! Chưa có thống kê nào tách bạch được số lượng bom Mỹ đổ trên đường mòn Hồ Chí Minh thì phía Lào hay phía Việt Nam phải hứng chịu nhiều hơn?
Cho đến khi rút đoàn làm phim về, mấy anh Lào-Việt nói tiếng Pháp còn gặp nhau nhiều lần tại nhà một tay dược sỹ kinh doanh Việt Kiều đã từng đi trên 20 nước trên thế giới, nói thạo 4 thứ tiếng và đặc biệt có nhiều tài liệu báo hiệu sự xụp đổ tất yếu của chủ nghĩa cộng sản toàn thế giới để loạn đàm và xem đủ loại phim vidéo rất khó kiếm ở cái đất Việt mình! Tới nay tớ vẫn còn giữ cuốn “Từ một chủ nghĩa hiện thực vô bờ bến” của Roger Garaudy của dược sỹ Henry Phan tặng như một thứ quốc cấm cho mãi đến khi về hưu (1986) mới dám đặt nó lên tủ sách một cách đàng hoàng (nghĩa là những năm 1980, chuyện đi lại, tự do, sách báo, phim ảnh bên Lào đã còn “tự do” hơn bên ta cả mấy cái đầu).
Hôm nay đây, nếu ai có quyền hoặc có khả năng đi lục tìm trong kho lưu trữ của xưởng phim truyện Hà-Nội, thử cắn răng tìm lại bộ phim truyện có tên “Tiểu Đoàn 2” của đạo diễn Kỳ Nam (tên “Lào giả vờ” là gì tớ không nhớ) coi lại xem lịch sử Lào đã bị bôi bác ra sao! Nếu thấy tên nhạc sỹ: Sonhathuy chính cống là tớ đấy! Cũng có thể mấy ông Lào tiến bộ đã quẳng nó vào lửa vì chạm tự ái dân tộc do bị mấy nhà làm phim Việt khoác cho cái tội “hiếu chiến”, ”anh em một nhà chém giết lẫn nhau” như chính Xom Chit đã tuyên bố “Không thể có chuyện người Lào bắn giết nhau như những cảnh trong phim này được!” mà họ đã đốt nó đi như đốt vàng mã rồi!
..Nếu thế cũng hay. Đỡ bị.... xấu hổ!
Nói láo, làm láo đâu có thể tồn tại với lịch sử..!
Vậy mà hàng ngày chúng ta cứ phải vô tình nghe phải, đọc phải những điều cực kỳ, LẤP LỬNG, LỪA LỌC, LẤP LIẾM, LỐ LĂNG, LẬT LỌNG, LẾU LÁO để tức đến... LỘN LÈO!
Thì: Mấy ai nắm rõ Sự Thật như tớ, mà không phát tức đến phải... văng tục vài câu cơ chứ!
Nhạc sĩ Tô Hải