Phương Bích - Hồi trước, công an khiêng một ông đang hôn mê ra tòa (tướng Thanh trong vụ tố cáo Nguyễn Bá Thanh). Bây giờ, công an lại bắt khẩn cấp một ông già liệt nửa người (chủ blog Quê Choa - Nguyễn Quang Lập). Trong khi đó, vụ Bầu Kiên thì ông cựu bộ trưởng Trần Xuân Giá được đình chỉ truy cứu, do tình trạng sức khỏe không đảm bảo. Thế là đủ hiểu nhé!
Trên facebook đang đồn, lý do bắt Bọ Lập là vì Bọ "nói xấu" không đều. Chỉ “nói xấu” tổng bí thư, trong khi đó lại ca ngợi chủ tịch nước. Có người nói, vạch ra thế khác gì nói rõ là ai bắt?
Không chỉ bắt khẩn cấp, mà còn bắt quả tang Bọ Lập!!!
- Một ông già tàn tật như Bọ thì bắt khẩn cấp cái gì vậy trời?
- Blog của Bọ công khai thì bắt quả tang cái gì vậy trời?
Quanh việc Bọ Lập bị công an bắt, một bạn đăng một status:
Một cậu bạn trẻ fb hỏi tớ.
- Chú ơi sao vào mấy trang Boxit, Quechoa, Anhbasam, Danlambao... toàn bị chặn chú ạ, trong khi vào Quanlambao, tư sang, nguyễn tấn dũng, mõ làng, tôm cat... lại quá dễ dàng chẳng bị chặn gì cả.
- Ừ.
- Thế mấy trang bị chặn là của bên mình còn mấy trang kia là của bên nó hả chú?
- Ừ.
- Thế có nghĩa là mấy trang không bị chặn là cánh tay phải của truyền thông... nhà nước, của đảng... của... của... bên nó?
- Ơ... hỏi nhiều, có thế mà cũng phải hỏi.
- Hì hì! Con hỏi thêm một phát nữa thôi nhá!
- Nói!
- Thế Bọ Lập - quechoa mới bị bắt chắc chắn là bên mình chứ?
- Đm! Bên nó thì nó bắt làm đéo gì!
*
"Bọ Lập từ trước đến nay không theo ai không chống ai, và sẽ không theo ai không chống ai, vì đó không phải việc của nhà văn. Trước sau bọ Lập xin làm một người lái đò nhỏ chở con thuyền SỰ THẬT đến với dân, chỉ vậy thôi, không có gì khác.
Nhân đây cũng xin báo: Bọ Lập xin rút tên mọi hội hè đoàn thể mà bọ đã có tên trước đến nay, từ Hội nhà văn đến Văn đoàn độc lập, từ Hội sân khấu đến Hội điện ảnh, v.v... Bọ Lập không thích và chả phục Cao Hạnh Kiện nhưng rất mê câu nói này của ông: Sáng tạo văn học là một hoạt động đơn độc mà không một phong trào nào, một phe nhóm nào có thể giúp được, ngược lại nó rất dễ bị những thứ đó giết chết. Chỉ khi nhà văn là một cá nhân biệt lập, không thuộc về một phe nhóm, trào lưu chính trị nào thì hắn mới có được tự do hoàn toàn.
Bọ Lập suy nghĩ rất nhiều về điều này và quyết định nghe theo ông, dù biết mình đã già, tài cán chẳng bao nhiêu, viết lách sẽ không còn được nhiều nữa.
Vài lời kính cáo.
Nguyễn Quang Lập"
Thế mà Bọ vẫn bị bắt.