Bùi Lộc (Danlambao) - Trên trang BBC ngày 18 tháng Tư, ông Phó Giáo sư Vũ Quang Hiền từ Đại học Quốc gia Hà Nội nói:
“Tôi nghĩ rằng sau chiến tranh, Việt Nam không có ngược đãi đối với mọi người. Bởi vì chính sách lúc ấy của nhà nước Việt Nam là chính sách hòa hợp dân tộc. Chính sách này đã công bố công khai từ thời chiến tranh, chứ không phải sau hậu chiến mới có chính sách đó. Thế nên việc tập trung học tập hay cải tạo, tôi nghĩ đây là để học cho nó rõ chính sách của nhà nước Việt Nam thời bấy giờ. Chứ không có nghĩa là một chế độ tù đầy... Nếu nói đây là tù đầy, thì tôi nghĩ đó là một sự xuyên tạc…”
Ngày 20 tháng Tư, 2015, ông lại nói: “Sự hòa hợp hòa giải ấy về cơ bản đã được giải tỏa. Thế còn những lấn cấn đâu đó thì tôi nghĩ có thể có, nhưng nó mang tính chất cá nhân, hy hữu, nhiều hơn là mang tính chất hận thù.”
Ông nói khơi khơi trong khi những nạn nhân của sự trả thù này, rất nhiều người còn đang sống trong nước cũng như tại hải ngoại. Ông hay có người nào được đảng chỉ định làm thống kê xem những căn nhà hay các biệt thự tại Sài Gòn, Đà Lạt, Nha Trang hoặc các thành phố lớn xem những chủ trước 75 là ai và hiện ai đang làm chủ vì chủ cũ phải đi tù vì tội ngụy quân, ngụy quyền, bị đánh tư sản mại bản, bị đẩy đi kinh tế mới hay vượt biên chưa. Cuộc xâm lăng này còn bẩn thỉu, dã man hơn cả ngàn lần của thực dân.
Cộng đồng Người Việt trong cũng như ngoài nước đang lưu truyền những câu nói: “Không nói phét, không nói láo, không nổ không phải VC.” Gorbachev bí thư của Đảng cs Liên Xô nói: “Những cán bộ cs chỉ điều hành quốc gia với sự gian dối.”(*).
Trong những vấn đề gai góc vô lý cs đã gây băng hoại xã hội, làm tổn thương không biết bao nhiêu người, họ đã không bao giờ có đủ bản lãnh và can đảm thừa nhận mà lại lại tìm mọi cách tránh né, khỏa lấp, vòng vo giải thích để lẩn trốn tránh trách nhiệm, một trong những cách mà họ thường dùng là tìm kiếm người mang danh trí thức thiếu bản lãnh, không đủ lương thiện tuyên bố hay giải thích làm sai đi những sự kiện đã từng xảy ra.
Cũng trong nỗ lực xuyên tạc lịch sử và tìm cách xóa đi những vết tích và những chứng cứ ô nhục mà cs đã gây nên.
1- Phá hủy các di tích vượt biên - Toàn dân Miền Nam cảm thấy bàng hoàng sợ hãi khi nghe VC vào đến Sài Gòn, đã hốt hoảng tìm đường tháo chạy bằng bất cứ phương tiện nào có thể, băng rừng vượt suối qua Thái Lan, vượt biển qua Mã lai, Indonêsia và Phi Luật Tân, có khi cả Úc châu tạo nên một làn sóng vượt biên lớn nhất lịch sử nhân loại. Sự kiện này đã bóc trần ý nghĩa từ “Giải phóng” mà VC thường dùng để tuyên truyền lừa bịp, làm sàng mắt những người yêu chuộng hòa bình một cách mù quáng trước đây đã luôn ủng hộ họ
VC đã truy đuổi có khi bắn giết và bắt tù những người vượt biên ngay cả những người mới chỉ có ý định vượt biên mà chúng nghe được có ai nói. Những người đút lót tiền, vàng bạc cho công an biên phòng hay những giới chức chính quyền địa phương để cho họ đi, nhưng nếu bị lộ và bị nhóm công an khác bắt lại cũng vẫn phải ngồi tù. Nếu các nước thứ ba tiếp tục nhận cho đi định cư thì làn sóng này sẽ chỉ chấm dứt khi người Miền Nam sau cùng lên được ghe ra khơi.
Khi bước chân lên được bờ của Malaysia, Indoesia, Philippines, họ đã để lại những dấu ấn tỵ nạn trước nhất là mộ phần của những người đã chết trên đường vượt biên. Rồi những thánh đường, chùa chiền và đặc biệt những đài kỷ niệm ghi mốc thời gian và lý do sự có mặt của họ tại những nơi đó. Đây là một sỉ nhục gây nhức nhối cho chế đô mệnh danh là XHCN, nên VC tìm mọi cách để giảm thiểu ý nghĩa sự kiện ô nhục này như thuyết phục hay dùng sức ép ngoại giao để chính quyền các nước này triệt hạ đi những di tích đó. Năm 2006, họ đã yêu cầu và chính phủ Malaysia và Indonesia đã chấp thuận đập bỏ những đài kỷ niệm này. Nhưng rồi chính quyền địa phương những nơi đó đã quyết liệt tranh đấu nhằm duy trì lại vì nguồn lợi nhuận cho ngành du lịch và dân chúng địa phương.
2- Hòa hợp hòa giải theo Nghị quyết 36 - Cộng sản cũng đã nỗ lực làm sao để kiểm soát được tập thể người Việt hải ngoại mà chúng gọi đó là hòa hợp hòa giải. Chúng đang ráo riết đẩy mạnh nghị quyết 36. Chúng hợp tác với một số người Hoa kỳ với những lý do khó hiểu, nhào nặn ra cái gọi là “Trần nhân Tông Foudation” nêu cao tinh hòa giải làm chiêu bài. “Đạo đức Hồ chí Minh’ đã không ăn khách còn bị vạch trần. Bây giờ VC lại mượn đến đạo đức của một vị vua phong kiến mà chúng lúc nào cũng muốn chôn sống như kiểu Lénine đã giết sạch gia đình Sa Hoàng. Viện này đã trao giải thưởng cho Bà Aung San Suu Kyi, Tổng thống Miến điện Thein Sein, cũng như Tổng thống Đài Loan, nhưng không một ai tới nhận. Nhân vật hoạt động tích cực cho Viện này theo XCafeVN là Nguyễn Anh Tuấn từng học tại Havard , Tổng biên tập Việt Nam – Net thuộc công ty Bưu chính-Viễn thông tại Hà nội được dư luận người Việt hải ngoại coi là viên chức của đảng hoạt động tại hải ngoại theo nghị quyết 36.
3- Xuyên tạc và bóp méo ý nghĩa Tỵ nam cs - Ngoài ra VC cũng đang gắng nhào nặn làm sai lệch hình ảnh người Tỵ nạn csvn. Hà Nội đã cử hai ông Hoàng ngọc Hiển và Nguyễn huệ Chi là hai viên chức cao cấp trong guồng máy tuyên truyền của csvn vào năm 2001 sang làm việc tại William Joiner Center (WJC) thuộc trường Đại học Massachusetts, Boston. để thực hiện “Project: Reconstructing Identity and Place in the Vietnamese Aspora.” Sự kiện này đã bị Ông Nguyễn hữu Luyện và 11 người khác đã dùng tố tập thể kiện WJC làm những tài liệu do các cán bộ cs này để lại trở thành vô giá trị.
Cái mà Hà Nội đã dùng đủ loại loa phèng báo đài và những phát biểu của các nhà sử học, tiến sĩ giáo sư đủ loại cũng như tổ chức các lớp học, hội thảo và cho cả vào chương trình giáo dục học đường nhằm định hướng tư tưởng của các thế hệ trẻ là:
4- Đảng có công đổi mới
Qua Đại hội đảng kỳ VI vào thập niên 1980, Ông Nguyễn văn Linh đã nói: “Đổi mới hay chết.” Chết đây là đảng chết chứ không phải dân chết. Suốt từ năm 1932, những ngày đầu của Xô viết Nghệ Tĩnh cho tới 1986, đảng cộng sản đã đẩy cả hàng triệu người vào chỗ chết để xây dựng một xã hội ảo tưởng đến nay đã hoàn toàn thất bại, kinh tế càng ngày càng lụn bại tụt hậu, khoảng cách giàu nghèo ngày một xa, tạo nên giới tư bản đỏ “giàu khủng” trong khi đời sống đa số dân thường thiếu thốn cơ cực trăm bề, bắt buộc họ phải trở lại con dường “Kinh tế thị trường,” nền kinh tế mà Kark Marc luôn hô hào chôn vùi và nói nó đang giãy chết. Nhưng nó không chết và ngày một phát triển. Để cứu đảng, họ bắt buộc phải quay trở lại con đường phát triển tư bản, nhưng họ vẫn cứ ra rả suốt ngày trên mọi phương tiện truyền thông là “Đảng đã có công đổi mới” Vậy mà biết bao người vẫn cứ tin. Đảng lại ma quái giữ lại cái đuôi “theo định hướng XHCN” là nhà nước giữ lại những tập đoàn kinh tế lớn, chủ yếu. Các quan chức lãnh đạo điều hành không cần động não, hụt vốn đã có nhà nước bù lỗ tài trợ; tạo nên không biết bao thất thoát tiền bạc, của cải của nhà nước. Một lỗ hồng to lớn nuôi dưỡng tham những. (Đổi mới – Wikipedia)
5- Đảng có công thống nhất đất nước.
Ôn lại Hiệp đình chiến Genève năm 1954 thì chính Việt Nam Dân chủ cộng Hòa tức VC đã cùng Pháp ký kết chia đôi đất nước lấy vĩ tuyến 17 hay Sông Bến Hải làm ranh giới; trong khi đó Việt Nam Công Hòa đã cực lực phản đối không chấp nhận việc ký kết và đồng thời cũng từ chối ký vào bàn hiệp đình này. Ngoại trưởng Trần văn Đỗ đã tuyên bố:
“Việc ký kết hiệp định giữa Pháp và Việt Minh có những điều khoản gây nguy hại nặng nề cho tương lai chính trị của Quốc gia Việt Nam, Hiệp định đã nhường cho Việt Minh những vùng mà quân đội Quốc gia còn đóng quân và tước mất của (Quốc gia) Việt Nam quyền tổ chức phòng thủ. Bộ Tư lệnh Pháp đã tự ý ấn định ngày tổ chức tuyển cử mà không có sự thỏa thuận với phái đoàn Quốc gia Việt Nam... chính phủ Quốc gia Việt Nam yêu cầu Hội nghị ghi nhận một cách chính thức rằng Việt Nam long trọng phản đối cách ký kết Hiệp định cùng những điều khoản không tôn trọng nguyện vọng sâu xa của dân tộc Việt nam. Chính phủ Quốc gia yêu cầu Hội nghị ghi nhận rằng Chính phủ tự dành lấy cho mình quyền hoàn toàn tự do hành động để bảo vệ quyền thiêng liêng của dân tộc Việt nam trong công cuộc thực hiện thống nhất, Độc lập và Tự do cho xứ sở.” (Hiệp định Genève 1954 – Wikipedia)
Đọc những dòng trên cho thấy VC đã cùng thực dân Pháp chia đôi đất nước. Ngày nay họ lại xâm lăng và cưỡng chiến nốt Miền Nam, phần đất Việt Nam còn lại sau Hiệp định Genève, sau khi Quân đội Hoa Kỳ đã rút ra khỏi đất nước sau Hiệp định Paris từ năm 1973 nhưng họ lại cứ ra rả rêu rao là “đảng đã có công thống nhất đất nước’. Một trò ảo thuật “cắt nối” nhưng nhiều người vẫn cứ tưởng thật.
Tất cả những sự kiện lịch sử vẫn còn đó. Những tài liệu ngụy tạo thay trắng đổi đen cùng với những trí thức vì quyền lợi, địa vị và sự an toàn cá nhân, gia đình đã bán rẻ nhân cách để cố gắng nhào nặn, bóp méo nhằm lừa dối thế hệ trẻ ngộ nhận những sự kiện lịch sự cận đại Việt Nam.
Nhiều nhân chứng vẫn đang sống, những tài liệu thật, sống động do không những trí thức Việt Nam uyên bác chân chính, nhưng còn cả những người ngoại quốc ghi lại và được lưu giữ tại các thư viện khắp thế giới và nhất là với thông tin “Internet” toàn cầu ngày nay Việt cộng không thể lấy rổ thưa che được mặt trời, không thể lừa dối ai được mãi mãi.