Kể sử Việt - Dân Làm Báo

Kể sử Việt

Việt Nam từ thuở Vua Hùng,
Văn Lang lập quốc vẫy vùng phương Nam.
Rừng vàng biển bạc trời ban,
Địa linh nhân kiệt danh vang lẫy lừng.
Anh thư nhi nữ: Triệu Trưng
Thề không chịu kiếp khom lưng cúi đầu.
Bành voi, tang trắng trên đầu,
Đánh tan Mã Viện, chặt đầu Tào Quân.
Lý Nam Đế, dựng Vạn Xuân,
Lập chùa Trấn Quốc, ngàn xuân thanh bình.
Nam Hán xâm lấn động binh,
Bạch Đằng loang máu, cọc đinh xác tàu.
Ngô Quyền đuổi Hán về Tàu.
Việt Nam tự chủ trải bao năm dài.
Đến Đinh, Lê, Lý hùng tài.
Lý Thường Kiệt viết ra bài Tuyên Ngôn.
Việt Nam Độc Lập trường tồn.
Chiếm luôn Lưỡng Quãng, hạ đồn Ung Châu.
Chém tướng Tống,
Bắt Vua Chiêm,
Bài thơ định quốc giữ yên sơn hà.
“Nam quốc sơn hà, Nam Đế cư.
Tiệt nhiên định phận, tại thiên thư.
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm,
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.”(LTK)

Nhà Trần tiếp bước Ông Cha,
Danh Trần Hưng Đạo vang xa cuối trời.
Quân Nguyên máu đổ đầu rơi,
Ba lần xâm lược, thây phơi khắp đồng.
Bắt Ô Mã,
Chém Toa Đô,
Thoát Hoan chui ống xây mồ Đằng Giang.
Người Tàu chẳng dứt lòng tham,
Nhà Minh ác độc tham tàn xua quân.
Trước cướp đất, sau giết dân.
So triều đại trước thập phần ác hơn.
“Nướng dân đen trên ngọn lửa hung tàn,
Vùi con đỏ xuống dưới hầm tai vạ”. (NT)
Lòng yêu nước, Lê Lợi bỏ ruộng đồng.
Tình thương dân, Nguyễn Trãi dâng sách lược.
Mười năm kháng chiến, máu nhuộm khắp núi rừng,
Một thuở thanh bình, nghe Bình Ngô Đại Cáo.
“Dù tuấn kiệt, có như sao buổi sớm,
Dù nhân tài, có như lá mùa thu,” (NT)
Giống Rồng Tiên, dẫu hoà nhã ôn nhu,
“Song hào kiệt, thì đời nào cũng có.” (NT)
Mười vạn quân Thanh, Nguyễn Huệ đánh cho tan tác,
Rạch Gầm dậy sóng, Quang Trung giết sạch quân Xiêm.
Khương Thượng Đống Đa,
Sầm Nghi Đống thắt cổ tuẩn tiết.
Thăng Long Ngọc Hồi,
Tôn Sĩ Nghị chạy đứt cầu phao.
Bình định giang sơn,
Chúa Nguyễn gồm thâu Chân Lạp.
Mỡ mang bờ cõi,
Cha Ông sáp nhập Chiêm Thành.

Bắc thuộc ngàn năm, nay đã dứt.
Trăm năm đô hộ, kể từ đây.

Việt Nam phất phới cờ Tây.
Tam kỳ chia cắt, ai bày hợp tan.
Việt Nam thời loạn hỗn mang,
Dứt thời Quân chủ, ngai vàng thoái Quân.
Trời Nam vị Quốc vị Dân,
Thanh bình thôn xóm, tình thân giữa người.
Cộng Hòa Đệ Nhất ra đời,
Ngẫm, chân hạnh phúc cũng thời là đây.
Hiền Lương, ai nỡ dựng xây?
Để cho Bến Hải, hai mây khác màu.
Miền Nam rực rỡ sắc màu.
Sao miền Bắc chỉ đỏ màu máu tươi?
Giống Hồng lạc đã chia đôi,
Ngàn năm văn hiến, thôi rồi còn chi!
Mác, Lê du nhập tức thì,
Tổ Tiên, Tôn Giáo, ra đi vĩnh hằng.
Hồng quân Nam tiến xâm lăng,
Tràn qua giới tuyến san bằng miền Nam.
Chẳng vì nòi giống Việt Nam,
Chỉ vì Cộng sản Đệ Tam Nga Tàu.
“Đánh cho Mỹ cút nguỵ nhào,”
Đánh cho Tàu cộng, Nga vào Việt Nam.

Ôi, Độc Lập, Tự Do, Dân Chủ!
Có từ đây, trên mặt giấy, dẫy đầy.
Đảng Cộng sản, đảng bán nước là đây!
Dâng Bản Giốc, Nam Quan cho Hán Đế,
Hoàng Sa mất, Trường Sa chung số phận.
Trong đất liền, bao lãnh địa người Hoa.
Ngoài khơi xa, Tàu khựa giết dân ta.
Năm hai tỉnh, người Tàu đông như kiến.

“Đất nước có bao giờ được như thế này không?” (Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng)
Nguyễn Phú Trọng,
Ông Tổng bất tài,
Ông đòi sống mãi.
Sống như chết, chỉ làm điều ác hại.
Tội đánh dân, tội bán nước cầu vinh.
Nhìn ra khơi, tàu Cộng đậu chình ình,
Ngó trong nước, người Tàu xây lãnh địa.
Dối Trời, lừa Dân,
Bà Mẹ đơn thân nuôi con cũng bắt.
Đào Mồ cuốc Mã,
Đánh dân Văn Giang máu đổ lệ rơi.
Cướp đất đai, chủ tịch Hà Nội nuốt lời,
Hạ độc biển, cùng For-mo-sa kiếm lợi.

Miền Trung tang trắng xót xa,
Việt Nam vong quốc tan nhà từ đây!

Biển Đà Nẳng, hải quân Tàu tập trận.
Đất Tây Nguyên, dân Trung Quốc xây làng.
Lệnh cho quân, chỉ được phép xin hàng.
Mang đất Việt, hai tay dâng Bác Tập.
Vùi đạo đức,
Đạp luân thường,
Lấp kỷ cương,
Chôn Tôn Giáo.
******Tương Lai
Thế giới hỏi rằng, Việt Nam đâu?
Tìm chi vô ích, quả Địa Cầu!
Hồn thiêng sông núi, còn đâu nữa.
Rải giống Lạc Hồng, khắp năm châu.

2017

Hoàng Gia Hiếu Nghĩa


Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo