Viết cho con nhân ngày Quốc tế thiếu nhi

Nấm thương yêu,

Vậy là lần đầu tiên, trong suốt hơn năm năm thương yêu nhau, mẹ không ở bên cạnh con trong ngày dành riêng cho thiếu nhi của con.

Năm nay, là năm quan trọng với Nấm, con sẽ vào lớp Một với nhiều câu hỏi có chút trăn trở: “Học lớp Một có khó không mẹ? Vô lớp Một thì hết được đi chơi thoải mái như trước giờ hả mẹ…?” – Nhiều câu hỏi của con mẹ không thể trả lời hết được, chỉ biết cố gắng làm cho mọi chuyện đặc biệt là chuyện học hành của con trở nên nhẹ nhàng như một cuộc dạo chơi.

Mẹ nhớ có lần khi con gần 4 tuổi, lúc đó mình bắt đầu vững vàng hơn để vượt qua những thử thách sau biến cố của cuộc đời mẹ. Mẹ dắt con đến một buổi họp lớp với bạn học phổ thông của mẹ, và nhiều người bạn học cùng khóa với mẹ rất ngạc nhiên khi thấy sự bình thản của cả hai mẹ con. Các bạn mẹ nghĩ, hẳn mẹ phải suy sụp, và con thì bị bỏ bê vì mẹ “ảo tưởng, muốn thay đổi những điều không thể”. 

Mẹ nhớ mẹ có nói với mọi người rằng: Có thể mẹ không có quyền thay đổi mọi thứ, nhưng ít nhất mẹ có quyền thay đổi bản thân mình bằng cách vận động, để tránh lặp lại những gì cũ rích và sáo mòn mà tuổi thơ mẹ và nhiều người khác phải trải qua. - Tại sao tất cả chúng ta phải học những điều mà sau này ai cũng biết nó là giả dối, và ép buộc con cái chúng ta phải chịu đựng điều đó? - Không một người bạn nào của mẹ trả lời được câu hỏi này. 

Con thương yêu,

Có thể mẹ không thể để dành cho con được tất cả mọi thứ con muốn, nhưng ít nhất với cố gắng và nỗ lực của bản thân, mẹ sẽ dành tặng con những kiến thức và những trải nghiệm trong cuộc sống của mình, để con có thêm hành trang và tự tin hơn khi bước vào đời.

Hôm nay, lúc chia tay, một thầy giáo của mẹ đã nói rằng: “Việc học hỏi là quan trọng, chọn môn học, ngành học cũng là điều quan trọng. Nhưng quan trọng hơn hết là chuyện bạn sẽ vận dụng kiến thức đã được học cho bản thân, và cho cộng đồng xung quanh bạn như thế nào”

Mẹ thực sự rất biết ơn ông bà ngoại Nấm ạ, ông bà đã tập cho mẹ thói quen đọc sách từ lúc rất nhỏ, và để mẹ tự trải nghiệm trong cuộc sống để tìm lấy sự thật và sự công bằng bằng chính nhận thức của mình. Và đó là điều mẹ cũng muốn dành tặng lại cho Nấm. 

Nhưng đọc không thì cũng chưa đủ Nấm à. 

Mình phải sống với những điều đã đọc và đã học. Và mẹ đã cố gắng sống phần nào cho đủ với tri thức đã đến với mẹ như những giòng sông luôn cuộn chảy. Cuộc đời và cách sống - đó cũng là gia tài nhỏ nhoi mà mẹ đang cố gắng dành dụm để lại cho con.

Năm nay Nấm đã lớn nhiều, biết quan tâm và chú ý đến những sự kiện xung quanh, đến cả những gì người khác nói. 

Mẹ còn nhớ tuần thứ 3 xa con để đi học lần này, con hỏi mẹ: “Mẹ đi học đến tháng Sáu sẽ về, sao có mấy chú công an đến tìm mẹ hoài vậy?” – Khó trả lời quá con ạ! Trong lớp học của mẹ, có mấy người bạn cũng hỏi tương tự như con, và mọi người rất ngạc nhiên vì sự quan tâm thái quá của các chú giành cho gia đình mình, đặc biệt là với mẹ. Và mọi người càng không hiểu thế nào “chuẩn tự do” theo quy định của đất nước mình. 

“Đã là tự do thì không có chuẩn, nhất là quyền tự do bày tỏ ý kiến và cảm xúc của mình với quê hương” – chú Florenz đã nói với mẹ như thế khi chia tay. Mẹ đã từng nói, có những thứ mà sau này lớn lên con mới hiểu trong rất nhiều trang nhật ký viết cho con, nhưng điều đó không có nghĩa là mẹ im lặng với những gì đã xảy ra. Mẹ cố giải thích cho con hiểu được sự việc, ở khía cạnh đơn giản nhất, để dù có là con trẻ thì con cũng sẽ có cái nhìn của mình và không bị bối rối trước ý kiến của những người xung quanh. 

Mẹ còn nhớ con đã rất điềm tĩnh khi trả lời một cô công an lúc cả nhà mình cùng “đi làm việc” ở công an tỉnh Khánh Hoà rằng: “Con không muốn ngồi đây nói chuyện với cô, con không thích, cô để mẹ con về đi”. 

Trong nhiều buổi làm việc, những người thẩm vấn mẹ cũng thường hỏi rằng: “Có khi nào chị nói về công an với con bé không?”. Câu trả lời là: không, con ạ. 

Đúng – sai, tốt – xấu con sẽ tự nhận thức khi con lớn, và mẹ nghĩ với những người còn có thể băn khoăn khi hỏi mẹ câu hỏi đó, tức là nhận thức tốt xấu, đúng sai vẫn tồn tại trong họ. Ít nhất điều đó sẽ giữ cho người ta vẫn còn là con người. 

Con thương yêu,

Trong những ngày sắp về với con, ngày càng có nhiều người quan tâm đến những gì có thể "xảy ra" với mẹ. Nhà mình cũng có thêm “khách”. Ông bà ngoại thì lo lắng. Bạn bè mẹ bên này cũng quan tâm. 

Có một người bạn đã nhắc mẹ rằng: “Nếu mẹ viết về con nhiều quá, bày tỏ tình yêu với con công khai quá, người khác sẽ tấn công điểm yếu đó của mẹ, và mẹ sẽ lựa chọn ra sao?” – Mẹ đã không ngần ngại trả lời rằng: “Trong mọi tình huống, mẹ sẽ chọn con, vì bản năng của mẹ sinh ra là để làm mẹ”. 

Làm sao mà phải chọn lựa khi yêu con và yêu quê hương mình đúng không con?

Không thể ở bên cạnh con mọi lúc, mẹ biết Nấm rất nhớ mẹ, nhưng cố gắng không nói ra để mẹ “an tâm học hành” (như lời con nói với bà). Mẹ cũng biết Nấm ở nhà rất giỏi, chỉ "tranh luận" với bà chứ không cãi lại. 

Mẹ yêu Nấm lắm, Nấm ạ!

Nấm cố gắng nhé, mẹ sắp về rồi và mình sẽ cùng nhau đi bơi nhé!

Mừng ngày quốc tế thiếu nhi năm nay, xin cho tuổi thần tiên của con và các bạn luôn được luôn tròn vẹn và trong trẻo. 

Thương yêu và nhớ con rất nhiều.

Cám ơn chú Hành Nhân vì tấm hình rất đáng yêu này.

22 Nhận xét

  1. Cháu Nấm dễ thương quá. Bài viết hay và nhẹ nhàng. Chúc Mẹ Nấm về lại nhà bình an.

    Trả lờiXóa
  2. Bé Nấm ơi! Thật tội nghiệp tuổi thơ Việt Nam quá . Tương lai tuổi trẻ Việt sẽ đi về đâu khi lương tâm của những kẻ có quyền thế đã rụng hết răng rồi nên không còn cắn rứt khi làm điều ác, điều hại với đồng loại . Đau khổ vì nghèo đói là thứ đau khổ hạ thấp phẩm giá con người, đau khổ vì bệnh tật, mà bệnh tật do bị đầu độc bởi các hóa chất phải chăng là thứ đau khổ làm cho con người ta uất hận hơn hết ?

    Trả lờiXóa
  3. Người cao tuổilúc 07:43 1 tháng 6, 2012

    Nhìn ảnh bé Nấm. Đọc lời mẹ Nấm viết cho con ngày QT thiếu nhi 1/6. "Trong mọi tình huống mẹ sẽ chọn con. Bởi mẹ sinh ra để làm mẹ". Tôi đã xúc động rơi nước mắt. Cầu chúc mẹ Nấm về nhà bình an. Xin "những người lớn" CAND đừng cướp đi tuổi thơ của NẤM.

    Trả lờiXóa
  4. Hôm nay quốc tế thiếu nhi
    Trẻ con nước Việt có gì để vui
    Mẹ Nấm thì nói đi bơi
    xin cho mình hỏi mấy nơi có hồ
    Suối sông ô nhiễm lắm cơ
    Nếu liều xuống tắm về lo ghẻ người
    Việt Nam trẻ nhỏ thiệt thòi
    cũng vì cộng sản toàn lời hứa suông
    nhìn sang các nước văn mình
    tay tôi đấm ngức tại mình cộng nô
    nếu Việt Nam có tư do
    thì quyền uống sữa trẻ thơ bình thường
    trẻ em cầu thực tha phương
    thì ngày quốc tế lề đường ăn xin
    tại ai tại đảng bù nhìn
    ngày nào còn đảng dân mình khổ đau
    tay ta hãy nắm chặt nhau
    đập tan chế độ mới giầu dân ta

    Trả lờiXóa
  5. Ôi những Mẹ của con và những con của Tổ Quốc. Làm sao sống trọn đôi bề. Cảm ơn Mẹ Nấm!

    Trả lờiXóa
  6. ủng hộ mẹ Nấm, vì tương lai con em chúng ta không thể thờ ơ vô cảm

    Trả lờiXóa
  7. Chúc mẹ Nấm về nhà bình an. Các anh "khách" hãy nhìn gương bà Sưu Kyi xứ Miến mà đối xử với nhau cho còn tình còn nghĩa nhé.

    Trả lờiXóa
  8. Mẹ Anh Hùng, Mẹ Công An là những ai, mình không rành và không rõ lắm, nên không dám đề cập đến, nhưng với mình thì Mẹ Nấm là một mẹ VN quá tuyệt vời!.

    Chúc Mẹ Nấm và con mãi vui và bình an

    Trả lờiXóa
  9. May là Nấm và mẹ sinh ra sau ngày 30.4.1975 chớ nếu sinh ra trước đó thì có thể trở thánh Cháu ngoan Bác Hồ và Bà Mẹ Việt Nam Anh Hùng rồi.

    Trả lờiXóa
  10. Đất nước VN chỉ mong có những người mẹ bình thường nhưng thật tuyệt vời như Mẹ Nấm. Gia tài quý nhất mà Mẹ Nấm để lại cho con chính là cách sống của Mẹ Nấm ngày hôm nay. Bé Nấm thật may mắn có một người mẹ như vậy.

    Trả lờiXóa
  11. "Làm sao mà phải chọn lựa khi yêu con và yêu quê hương mình đúng không con?":

    Mẹ sẽ chọn con.

    Nhưng vì phải chọn con mà mẹ phải tranh đấu để con được sống trong một đất nước đàng hoàng, đẹp đẽ và nhân ái, một đất nước mà con có thể lớn lên thành người đúng nghĩa.

    Trả lờiXóa
  12. Mong rằng mai này Nấm lớn lên sẽ được hít thở không khí Tự Do và không còn phải sống nghịch cảnh như bây giờ.

    Trả lờiXóa
  13. Chúc chị và bé nấm bình an. Chúc tất cả các bé có ngày quốc tế thiếu nhi vui vẻ bên ba, mẹ và người thân.

    Trả lờiXóa
  14. Bé Nấm càng ngày càng xinh nhỉ! Mau ăn chóng nhớn nhé cháu!

    Trả lờiXóa
  15. Một người mẹlúc 17:51 1 tháng 6, 2012

    Ôi! Biết nói gì bây giờ? Thôi thì chúc cho bé Nấm mau ăn chóng nhớn, không bị cướp mất tuổi thơ. Chúc bé Nấm đi học vui vẻ, không bị ai theo dõi. Chúc bé Nấm đi học với chiếc cặp nhẹ tênh. Chúc bé Nấm không bị kỳ thị, hòa đồng vui vẻ với bạn bè, có đủ vườn trẻ để chơi đùa. Chúc Mẹ Nấm khỏe mạnh, kiếm đủ tiền để đóng học phí và các loại phí khác cho con. Chúc gia đình Mẹ Nấm Thân-Tâm-An-Lạc. Thân mến ./.

    Trả lờiXóa
  16. Trời! Mẹ Nấm viết cho Nấm đọc lúc trưởng thành thì có lý hơn.

    Trả lờiXóa
  17. @ Vo Minh. Bạn chưa hiểu ẩn ý của Mẹ Nấm. Viết cho người lớn đọc đấy!

    Trả lờiXóa
  18. có câu hỏi này thắc mắc mãi mà ko lý giải được. mong mọi người giải đáp, Bác Hồ dạy thiếu nhi: khiêm tốn, thật thà, dũng cảm. mà sao tôi thấy những bức ảnh chụp Bác phát biểu, ở trên có ảnh Bác to tướng với dòng chữ: Hồ chủ tịch muôn năm! Phải chăng đó là sự khiêm tốn? Hay khi Bác ngồi nghe ca sỹ hát: Hồ chí Minh đẹp nhất tên người, Ai yêu các nhi đồng bằng bác Hồ chí minh, Bác vui vẻ và vỗ tay mạnh lắm, phấn khởi lắm, phải chăng đó là sự khiêm tốn, mẹ Nấm nhỉ?

    Trả lờiXóa
  19. Không thấy hình ảnh của bố Nấm trong bài viết , có gì đó cho tôi cảm giác bé Nấm bất hạnh

    Trả lờiXóa
  20. Mẹ Nấm: Mẹ còn nhớ tuần thứ 3 xa con để đi học lần này, con hỏi mẹ: “Mẹ đi học đến tháng Sáu sẽ về, sao có mấy chú công an đến tìm mẹ hoài vậy?”

    Nếu tôi không hiểu lầm, cau này có nghỉa là mẹ Nấm phải lên trình diện Sở CA hàng ngày kể từ 3 tuần nay ?

    Trả lờiXóa
  21. Các bác quan "ta" luôn lấy lý do là vì mục đích chung cho đất nước để làm khổ dân, và làm những chuyện bất công với dân. Chắc các bác coi dân như trẻ con, hay học sinh chẳng hiểu biết gì. Nên thích làm gì, bảo gì thì dân phải nghe như vậy.
    Các bác lầm to. Dân ngày nay chẳng những rất giỏi mà còn rất biết thế nào là lẽ phải và công lý. Vì thế, coi thường dân, và lòe dân bằng những cái gọi là mục tiêu lớn cho dân nước là không chính đáng, không thực tế.
    Chỉ đơn giản như cái lý lẽ coi trẻ em, học sinh là những người chưa đủ trí khôn để áp đặt, để lấn át đã là thiếu tôn trọng nhân vị của các em. Đó mới chỉ là nói về cách hành xử, cách suy nghĩ để lên án những cái sai trong hành xử và quan điểm. Nhưng nhìn vào thực tế lại thấy rõ, không chỉ coi thường dân, mà còn hành động ác với dân, bất công với dân. Nếu xét bằng hình ảnh của trẻ em, của học sinh, dù chưa đủ khôn ngoan, thì các em cũng đủ nhận ra cái ác, cái bất công. Vì thế, dù có nói làm những việc có lợi cho các em mà hành xử ác với các em thì rõ ràng là không thể chấp nhận được. (biết bao vụ bạo hành trẻ em, chỉ vì các em không nghe lời người lớn, nhưng không thể bao biện và cho rằng người lớn đúng khi hành xử bạo lực để dạy con em mình... nếu cứ bao biện như vậy thì chắc chẳng có vụ bạo hành nào bị lên án và xử lý; nhưng thực tế không phải vậy: không thể biện minh cái ác bằng cách vẽ cho nó một cái mục đích cao đẹp...)
    Bởi vậy các quan ta, dù muốn dù không cũng phải đối xử bằng cái Thiện với dân, đừng coi những mệnh lệnh, những mục đích của mình cao hơn dân, để đến mức làm dân khốn khổ, sợ hãi, lầm than. Hãy hành xử bằng cái thiện, trước những cái được bao biện và cho là có ích cho dân nước.
    Sự thiện phải đi trước. Còn việc phân tích đúng sai để thi hành thì với cách hành xử chuyên quyền độc đoán, độc tài, bất công, chắc chắn các quan cũng chẳng nhận ra được sai lầm, hay những cách làm tốt hơn, hay hơn cho dân nước.
    Cũng là một mục đích vì dân nước nhưng có nhiều cách làm, có cách làm là thiện, có cách làm là ác. Có cách làm là độc đoán, có cách làm là phổ quát, là thống nhất trong đa dạng, lại được ủng hộ vì được lòng dân, lòng nước. Vậy tại sao các quan ta không chịu làm.
    Sai lầm mãi mãi ở một cái tư tưởng, luôn tự cho mình đúng đắn, toàn ý, toàn quyền. Tôi nói thực trong cõi con người thì không có cái toàn thiện, toàn chân, bởi con người thì bất toàn, chính vì thế tự cao tự đại, gạt bỏ mọi người, không đối thoại, bàn việc chung với mọi phía để tôn trọng mọi phía, thì không thể có quyết định đúng đắn được. Trong cõi con người có Thượng Đế là toàn Chân, Thiện, Mỹ mà Ngài không độc đoán, còn cho con người cộng tác, tham gia trong việc Ngài muốn sắp đặt, vậy thì những quan ta có là Ai, là gì mà hoàn toàn cho mình cái quyền đứng trên tất cả, quyết định tất cả.
    Những cách quyết định độc đoán như thế chỉ là cách làm của satan, của người thiếu tâm, thiếu đức, và thiếu cả tài. Xin các quan ta, đừng tự nhận cái quyền tối cao của Thượng Đế cách vô lý như vậy nữa. Hãy biết chình mình là ai, là gì, để cùng nhau bàn việc, cùng nhau cộng tác xây dựng đất nước trong tình thương, tình người, văn minh và giàu mạnh. (Đừng mãi tự tôn, tự cao tự đại coi mình khôn hơn dân, khôn hơn thiên hạ nữa, nếu cứ ảo tưởng như vậy thì chỉ làm mọi người thấy các vị là kẻ hoang tưởng, tâm thần mà thôi... Nếu các vị coi mình là giỏi, chân lý, sao dân VN không giàu mạnh hơn TQ, Mỹ hay Nhật... nhìn vào thực tế chỉ tỏ rõ các vị đang lầm đường lạc lối vì hoang tưởng, ảo tưởng. Hãy tôn trọng, cộng tác, hợp tác với các bên các phía trong dân Việt, để dân Việt được nở mày nở mặt, và tiến lên trong thời gian tới)

    Trả lờiXóa
  22. QUÝ MẾN CHỊ,ngày này chỉ là ngày 01 tháng 6 năm 2012 mà thôi ,sáng nay thấy, nghe phát thanh viên nói về ngày này VN là nước thứ 2 ký công ước quyền trẻ em …. mà muốn mữa,nôn cho hết.Ngày này thường chỉ có những nước khối xhcn theo và kỷ niệm,cũng như ngày 01/5 mà thôi.

    Trả lờiXóa
Mới hơn Cũ hơn