Đại Nghĩa (Danlambao) - Ai đã từng đọc qua lịch sử Việt Nam cũng đều thấy được mộng bá quyền của đế quốc Tàu đã có từ ngàn xưa. Dân tộc Việt Nam đã từng bị chúng đô hộ trên một ngàn năm nhưng ông cha ta đã giữ vững được san hà cho đến ngày hôm nay, cho thấy rằng nhân dân ta đã anh dũng và quật cường đến chừng nào. Ông cha giặc Tàu đã đổ nhiều xương máu để đánh chiếm nhưng vẫn không làm khuất phục được nhân dân ta, do đó mà chúng rút kinh nghiệm tìm kẻ nội ứng, làm tay sai “rước voi dày mả tổ” để chúng dễ dàng thôn tính hơn.
Và giờ đây ý nguyện chúng sắp thành, một tập đoàn Việt gian tình nguyện làm tay sai nội ứng nối giáo cho giặc mang tên là đảng Cộng sản Việt Nam.
Chính ông Hồ Chí Minh là người Việt Nam đầu tiên mở đường rước giặc Tàu vào nước ta qua tình hữu nghị, đồng chí, đồng đảng...
Ông Hoàng Tùng, nguyên Tổng biên tập báo Nhân Dân (1954-1982) kể lại cho chúng ta nghe sự lệ thuộc của nước ta với cái thiên triều ở Bắc kinh như thế nào:
“Mùa hè năm 1952 Mao Trạch Đông và Stalin gọi bác sang, nhất định bắt phải cải cách ruộng đất. Sau thấy không thể từ chối được nữa, bác mới quyết định phải thực hiện CCRĐ...
“Mùa hè năm 1952, sau khi đi Trung quốc và Liên Xô về, bác chuẩn bị cho hội nghị cán bộ đầu năm 1953, quyết định CCRĐ. Đoàn cố vấn CCRĐ do Kiều Hiếu Quang làm trưởng đoàn. Kiều là phó Bí thư tỉnh ủy Quảng Tây. Họ muốn qua CCRĐ để chỉnh đốn lại đảng ta. Thời gian từ lúc tiến hành CCRĐ đến lúc dừng là 3 năm”. (Đàn Chim Việt online ngày 4-7-2010)
Trong 3 năm nghiêm chỉnh cúi đầu thi hành lệnh thiên triều, HCM đã tiến hành chiến dịch CCRĐ diệt chủng đẫm máu nhân dân ta như thế nào, theo tài liệu chính thức thì đã giết hại trên 170.000 ngàn người dân vô tội. Tài liệu không chính thức thì con số còn cao gấp hai lần như thế. Đau đớn nhứt, và nhục nhã nhứt là HCM đã cam lòng cho xử bắn bà Nguyễn Thị Năm tự Cát Thành Long, là người mà đảng cộng sản mang ơn sâu nghĩa nặng. Chỉ đơn thuần một việc như thế chúng ta đã thấy được sự lệ thuộc của một chư hầu, ngoài ra HCM còn để cho Phạm Văn Đồng, ký công hàm ngày 14-9-1958 cống nạp hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Tổ Quốc ta cho thiên triều. Chẳng những thế mà còn lệ thuộc dài dài cho mãi đến ngày hôm nay vẫn còn lệ thuộc.
Qua thời của ông Hồ rồi thì tới thời Lê Duẫn, sự lệ thuộc của ta và âm mưu bành trướng của Thiên triều thấy rõ. Lê Duẫn cũng phải cúi đầu tuân lệnh nhưng phân trần qua bài phát biểu năm 1979:
“Mao có suy nghĩ mới. Ông ta nói rằng, vì Mỹ đánh chúng ta, ông ta sẽ đưa quân đội (Trung quốc) đến giúp chúng ta xây dựng đường sá. Mục tiêu chính của ông ta là tìm hiểu tình hình đất nước ta để sau này ông ta có thể tấn công chúng ta và từ đó mở rộng xuống khu vực Đông Nam Á. Không có lý do nào khác. Chúng tôi biết rõ mưu đồ này, nhưng phải cho phép họ (Sự xâm nhập của quân đội Trung quốc). Thôi thì cũng được. Nhưng họ quyết định đưa quân vào. Tôi yêu cầu họ chỉ gởi người, nhưng quân lính của họ đến cùng với súng đạn. Tôi cũng phải chịu điều này”. (Đàn Chim Việt online ngày 14-6-2011)
Trước đây CSVN luôn rêu rao giải phóng miền Nam, chống Mỹ cứu nước, nhưng thực chất là không phải vậy, chính TBT cộng sản Lê Duẫn đã nói rõ quân cộng sản Bắc Việt chỉ làm nhiệm vụ của một tên xung kích, làm tay sai cho Tàu:
“Trong số các tài liệu được giải mật, một tài liệu được lưu trữ ở Trung tâm Wilson cho thấy, trong cuộc hợp với Mao Trạch Đông hồi năm 1970, ông Lê Duẫn đã cho ông Mao Trạch Đông biết, Việt Nam đang trường kỳ kháng chiến chống Mỹ là vì Trung Quốc. Ông Lê Duẫn đã nói: “Tại sao chúng tôi giữ lập trường bền bỉ chiến đấu cho một cuộc chiến kéo dài, đặc biệt trường kỳ kháng chiến ở miền Nam? Tại sao chúng tôi dám trường kỳ kháng chiến? Chủ yếu là vì chúng tôi phụ thuộc vào công việc của Mao Chủ tịch... Chúng tôi có thể tiếp tục chiến đấu, đó là vì Mao Chủ tịch đã nói rằng 700 triệu người Trung Quốc đang ủng hộ nhân dân Việt Nam một cách vững chắc”. (RFA online ngày 29-4-2011)
Sang đến đời Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh, người có vẻ đổi mới, nhân dân thấy cũng mừng và trong lòng cũng có phần mến mộ, tuy nhiên trong những ngày gần đây, Wikileaks đã leak một cái tin động trời, không ai ngờ đến nỗi, mới nghe tưởng chừng như đã nghe lầm, nhưng:
“Tổ chức Wikileaks công bố một tài liệu “tuyệt mật” động trời liên quan đến Việt Nam. Đó là biên bản hợp kín giữa ông Nguyễn Văn Linh TBT đảng CSVN, ông Đỗ Mười Chủ tịch HĐBT đại diện cho phía VN và ông Giang Trạch Dân TBT và ông Lý Bằng Thủ tướng chính phủ đại diện cho phía Trung quốc trong hai ngày 3 và 4-9-1990 tại Thành Đô.
“Trong tài liệu tuyệt mật liên quan tới Việt Nam này của mình, Wikileaks khẳng định thông tin dưới đây nằm trong số 3.100 các bức điện đánh đi từ Hà Nội và thành phố HCM của cơ quan ngoại giao Hoa kỳ tại Việt Nam gửi chính phủ Hoa kỳ, tài liệu này có đoạn ghi rõ:
“…Vì sự tồn tại của sự nghiệp thành công CNCS, đảng CSVN và nhà nước Việt Nam đề nghị phía Trung quốc giải quyết các mối bất đồng giữa hai nước. Phía Việt Nam xin làm hết mình để vun đắp tình hữu nghị lâu đời vốn có giữa hai đảng và nhân dân hai nước do Chủ tịch Mao Trạch Đông và Chủ tịch Hồ Chí Minh dày công xây đắp trong quá khứ và Việt Nam bày tỏ mong muốn đồng ý sẵn sàng chấp nhận và đề nghị phía Trung quốc để Việt Nam được hưởng quy chế KHU TỰ TRỊ TRỰC THUỘC CHÍNH QUYỀN TRUNG ƯƠNG TẠI BẮC KINH như Trung quốc đã từng dành cho Nội Mông, Tây Tạng, Quảng Tây... Phía Trung quốc đã đồng ý và chấp nhận đề nghị nói trên, cho thời hạn phía Việt Nam trong thời hạn 30 năm (1990-2020) để đảng CSVN giải quyết các bước tiến hành cần thiết cho việc gia nhập đại gia đình các dân tộc Trung quốc”. (Đất Việt online ngày 20-6-2011)
Cùng một nội dung như trên, Hồi ký Trần Quang Cơ, nguyên Thứ trưởng Ngoại giao CSVN, trong chương 10 “Thuốc đắng nhưng không dã được tật” cho thấy Nguyễn Văn Linh lúc bấy giờ thấy sự sụp đổ của các nước cộng sản Đông Âu nên ông ta đã vội vã “quỳ xuống” cầu xin sự bảo bọc của Trung cộng.
“Ngày 5-6-90, vài ngày trước khi Từ Đôn Tín đến Hà Nội, TBT Nguyễn Văn Linh đã mời đại sứ Trương Đức Duy (vừa từ Bắc Kinh trở lại Hà Nội) đến nhà khách Trung ương đảng nói chuyện thân mật để tỏ lòng trọng thị đối với Bắc Kinh. Trong cuộc gặp, như để chấp nhận lời phê bình của Đặng (nói qua Kayson). Nguyễn Văn Linh nói:
“Trong quan hệ hai nước, 10 năm qua có nhiều cái sai. Có cái đã sửa như việc sửa đổi Lời nói đầu của Hiến pháp, có cái sai đang sửa”. Anh sốt sắng ngỏ ý muốn sang gặp lãnh đạo Trung quốc để “bàn vấn đề bảo vệ Chủ nghĩa xã hội” vì “đế quốc đang âm mưu thủ tiêu CNXH... chúng âm mưu diễn biến hòa bình, mỗi đảng phải tự lực chống lại. Liên xô thành trì XHCN, nhưng lại đang có nhiều vấn đề. Chúng tôi muốn cùng các người cộng sản chân chính bàn vấn đề bảo vệ CNXH... Tôi sẵn sàng sang Trung quốc gặp lãnh đạo cấp cao Trung quốc để khôi phục lại quan hệ hữu hảo. Các đồng chí cứ kêu một tiếng là tôi đi ngay... Trung quốc cần nêu cao ngọn cờ CNXH, kiên trì chủ nghĩa Mác-Lênin”. (Hồi ký Trần Quang Cơ, chương 10)
Sơ qua những tài liệu vừa trình bày ở trên, chúng ta thấy được hành động bán nước của tập đoàn CSVN nở cam tâm đưa đất nước làm nô lệ cho bọn đế quốc luôn có mưu đồ thống trị nước mình. Ngày 4-10-2009, Bộ Ngoại giao CSVN công bố một tập tài liệu mang tên “Sự thật về quan hệ Việt Nam-Trung quốc trong 30 năm qua” (1949-1979) cho thấy rõ âm mưu của tên bành trướng Bắc kinh ra sao:
“Chính sách của những người lãnh đạo Trung quốc muốn thôn tính Việt Nam trong chính sách chung của họ đối với các nước Đông Nam Á cũng như đối với các nước láng giềng khác...
“Trung quốc quyết tâm “đánh Liên Xô đến người Tây Âu cuối cùng” cũng như Trung quốc trước đây đã quyết tâm “đánh Mỹ đến người Việt Nam cuối cùng”.
“Chính sách của những hoàng đế “thiên triều” trong mấy nghìn năm qua, nhằm thôn tính Việt Nam, biến thành một chư hầu của Trung quốc”. (trang 10) - (Đối Thoại online ngày 24-7-2009)
Nhà văn quân đội Phạm Đình Trọng, đã ngậm ngùi làm đơn ra khỏi đảng, cái đảng mà ông đã phục vụ ngót 40 năm, nay nó đã biến thái khiến ông phải kêu lên:
“Nguy cơ chính trị đưa đất nước trở về thời ngàn năm Bắc thuộc, đẩy dân tộc Việt Nam vào thân phận nô lệ tủi nhục. Chính trị đồng hóa dân tộc Việt Nam về ý thức hệ với Đại Hán, mở đường cho Đại Hán thực hiện tham vọng thôn tính Việt Nam. Nguy cơ mất nước đến từ bên ngoài, nạn ngoại xâm…
“Đặt giai cấp lên trên dân tộc, coi lợi ích của đảng Cộng sản, đảng của giai cấp vô sản lớn hơn lợi ích dân tộc, coi sự sống còn của đảng Cộng sản cần thiết hơn sự sống còn của dân tộc Việt Nam, dịp này 20 năm trước, lãnh đạo đảng CS
Việt Nam đã bẽ bàng sang Thành Đô, Đại Hán cầu xin sự nhìn nhận của Đại Hán, cầu xin được làm thân phận chư hầu để được liên kết thực chất là núp bóng Cộng sản Đại Hán…
“Từ cuộc gặp ô nhục ở Thành Đô, những người Cộng sản khư khư ôm giữ lý thuyết Cộng sản sai lầm và tội lỗi đã thực sự đặt cái gông Bắc thuộc lên đầu, lên cổ dân tộc Việt Nam”. (Đàn Chim Việt online ngày 6-9-2012)
Rõ ràng đảng CSVN, từ người lãnh đạo nầy tới lãnh đạo khác thay phiên nhau làm thân tôi mọi thần phục thiên triều, tự cúi lòn để mưu cầu danh lợi cá nhân và sự tồn vong của đảng phái bất chấp sự nô lệ của cả một dân tộc đã hàng ngàn năm chiến đấu chống ngoại xâm. Tiến sĩ Hà Sĩ Phu đã đau lòng lên tiếng:
“…sao lại chấp nhận “hợp tác chiến lược” với Trung quốc, tức hợp tác với chính kẻ xâm lược? Chính vì có mối liên kết chiến lược với Trung quốc nên Trung quốc mới tuyên bố “Ai xâm phạm Việt Nam tức là xâm phạm Trung quốc, Trung quốc có nghĩa vụ can thiệp”! Sao lại gửi trứng cho ác thế?… Tại sao cứ tìm chính kẻ xâm lược để trao thân gởi phận? Đã tự gài nước mình vào thế kẹt đó thì có tuyên bố mạnh mẽ nghìn lần cũng vứt đi”. (Bauxite Việt Nam online ngày 14-6-2011)
Thế thì Việt Nam thời cộng sản này là một nước chư hầu của Trung cộng rồi còn gì! Theo dòng thời gian, chúng ta thấy những tổng bí thư CS kế tiếp như tên Lê Khả Phiêu (cũng là con cháu của Lê Chiêu Thống) đã ký hai hiệp ước nhường đất biên giới và nhường biển vịnh Bắc bộ cho thiên triều, rồi tới Nông Đức Mạnh cứ một mực thực hiện chủ trương lớn của đảng cúi đầu rước giặc Tàu vào khai thác bauxite ở Tây Nguyên vùng hiểm địa của Tổ quốc...
Tiếp theo, tên thái thú đương kiêm là Nguyễn Phú Trọng, vừa lên ngôi thì đã cho người sang thiên triều bái mạng, giữ thân phận chư hầu...
“Theo bản tin từ TTXVN phát đi cho biết chiều ngày 18-2, tại đại lễ đường Nhân Dân Bắc kinh, chủ tịch Hồ Cẩm Đào tiếp ông Hoàng Bình Quân, đặc phái viên của TBT Nguyễn Phú Trọng, - Ủy viên Trung ương đảng, trưởng ban Đối ngoại Trung ương sang Bắc kinh để thông báo kết quả đại hội XI của đảng CSVN”. (RFA online ngày 24-2-2011)
Qua việc làm nhu nhược của Trọng, những cán bộ cộng sản lão thành đã thấy là nhục nên phải lên tiếng như cựu đại sứ Việt Nam tại Trung cộng Nguyễn Trọng Vĩnh để thấy rằng tên Trọng “lú” này có óc thần phục thiên triều đến mức nào:
“Tôi làm 13 năm ở bên ấy. Tôi là đại sứ đặc mệnh toàn quyền. Chức vụ của tôi là thế... Trước kia thì không có đâu. Theo ý tôi thì việc nội bộ của ta chả cần thông báo cũng được”. (RFA online ngày 24-2-2011)
Đảng CSVN dưới triều đại của Nguyễn Phú Trọng đã làm một điện chúc mừng gửi cho kẻ xâm lược nói lên thân phận của kẻ chư hầu cũng không kém phần ô nhục và trầm trọng như công hàm của Phạm Văn Đồng khi xưa công nhận Hoàng Sa là của “đồng chí Tàu khựa” theo như đài BBC đưa tin:
“Theo trang web của chính phủ Việt Nam, nhân dịp lần thứ 63 Quốc khánh Trung Quốc (1-10-1949 - 1-10-2012), lãnh đạo đảng Cộng sản và Nhà nước Việt Nam đã gửi điện mừng tới lãnh đạo Trung Quốc.
“Điện mừng của TBT Nguyễn Phú Trọng, TT Nguyễn Tấn Dũng, CT Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng đã được gửi từ hôm 30-9 tới Chủ tịch Hồ Cẩm Đào và các lãnh đạo khác như ông Ngô Bang Quốc và Ôn Gia Bảo.
“Một ngày sau đó, báo chí Trung Quốc đưa tin lễ mừng Quốc Khánh nước này tổ chức cho quân và dân trước cơ quan hành chánh mới là Tam Sa trên đảo Vĩnh Hưng (Phú Lâm) thuộc quần đảo Tây Sa mà Việt Nam gọi là đảo Hoàng Sa”. (BBC online ngày 5-10-2012)
Hành động phản quốc của đảng CSVN khiến giáo sư Tương Lai, một đảng viên lão thành nguyên là Viện trưởng Viện Khoa học Xã hội VN bức xúc phải lên tiếng:
“Đúng lúc Hội nghị trung ương 6 khai mạc thì chúng nó tổ chức mừng quốc khánh nước CHNDTH tại thành phố Tam Sa. Lúc chúng làm như thế không biết bộ Ngoại giao ta có biết không mà ém nhẹm đi để vẫn có một lời chúc mừng thắm thiết thì tôi thấy đấy là một xúc phạm ghê gớm đối với lòng tự tôn dân tộc... Chúng nó kéo cờ quốc khánh của chúng nó trên lãnh thổ của chúng ta. Trên cái thành phố mà nó lập ra ở Hoàng Sa trong đó có cả Trường Sa nữa để chúng nó mừng quốc khánh mà chúng ta vẫn gửi thư chúc mừng lời lẽ không có một cái gì khác, thì đấy là một nỗi nhục mà những người trí thức nào còn một chút nhân phẩm và lương tri không thể không phẫn nộ và lên án”. (RFA online ngày 16-10-2012)
Tập đoàn CS bán nước, tự làm thân phận của một tên nô lệ với tư cách của một chính phủ “thuộc địa bù nhìn” chỉ biết phục tùng vâng dạ, cúi đầu cúc cung tận tụy, hèn với giặc, ác với dân.
Vì tuân theo lệnh Tàu cộng mà đảng CSVN đã giết biết bao nhiêu người dân oan trong CCRĐ; làm hủy diệt những tài năng và nền văn hóa dân tộc trong phong trào Nhân văn Giai phẩm; thanh trừng những người đồng chí trung kiên trong phong trào chống chủ nghĩa xét lại... Những tháng năm gần đây bọn bá quyền Tàu cộng đã hoành hành cướp của, đâm chìm tàu của ngư dân mình, đòi nộp tiền chuộc như cướp biển Somalia. Thế mà nhà cầm quyền tay sai Việt Nam chẳng dám hở môi, mà có nói chăng lại bảo là “tàu lạ” chớ không dám nói đích danh đó là của thổ phỉ thiên triều, luật sư Lê Trần Luật đã can đảm nói thẳng ra rằng:
“Nhà nước Việt Nam lệ thuộc quá nhiều vào Trung quốc, chính quyền Việt Nam tỏ ra sợ hãi trước áp lực lớn như Trung quốc, cơ bản lệ thuộc về mặt chính trị, bởi vì khối XHCN còn lại thì đa số phụ thuộc vào Trung quốc và chế độ CSVN muốn tồn tại, thì không cách nào không lệ thuộc Trung quốc”. (RFA online ngày 29-5-2011)
Luật gia Trần Công Trực, nguyên trưởng Ban Biên giới chính phủ, với kinh nghiệm trong nhiệm vụ, ông khuyên chính quyền CSVN hãy vượt qua cái thân phận chư hầu của mình để phản đối những việc đàn áp, lấn chiếm của Trung cộng và phải cương quyết hành động như sau:
“Theo thông lệ quốc tế, Việt Nam có thể gửi công hàm lên Liên Hiệp Quốc về việc này để có giá trị lưu chiểu và đưa việc này ra trọng tài Luật biển quốc tế của LHQ. Đồng thời cần có hành động bảo vệ chủ quyền như kiểm tra, kiểm soát, ngăn chặn... như Malaysia và Philippines đã hành động.
“Nếu chúng ta không đấu tranh cương quyết, sẽ làm cho hành động của Trung quốc tiếp tục leo thang”. (Tuổi Trẻ online ngày 30-5-2011)
Và Lê Đức Dục, tác giả bài “Ngọn sóng biển Đông trong lòng người Việt” cho giới cầm quyền CSVN biết là nhân dân Việt Nam không cam tâm cúi đầu khuất phục trước kẻ xâm lược:
“Chủ quyền Tổ Quốc, trong tâm thức người Việt Nam, luôn lớn hơn sinh mạng chính mình. Và chính vì thế, cho dù biển Đông thân yêu của chúng ta hôm nay có đối đầu với bao âm mưu thôn tính, rình rập nhưng chắc chắn không một ai có thể khuất phục được tinh thần yêu nước của dân tộc Việt Nam”. (Tuổi Trẻ online ngày 29-5-2011)
Trong khi mọi tầng lớp nhân dân đều một lòng chống giặc ngoại xâm, thì lúc đó nhà cầm quyền đã không làm được như thế mà còn đàn áp, bắt bớ những người công dân có nhiệt tình với đất nước. Nhà cầm quyền CSVN đã làm một việc nối giáo cho giặc, giữ thân phận của một kẻ chư hầu để bảo vệ cái đảng mà ông Hồ đã bán sự độc lập tự chủ cho bọn “tàu khựa” từ lâu.
Tệ hại hơn nữa là sự vô tâm đến nỗi một tờ báo điện tử của Ban chấp hành Trung ương đảng CSVN lại viết bài ca ngợi tướng giặc Hứa Thế Hữu, tư lệnh cuộc chiến xâm lược biên giới năm 1979, rồi mới đây tên phó thủ tướng CSVN:
“Ngày 2-6, trên trang web của chính phủ đã đưa tin phó thủ tướng Hoàng Trung Hải chỉ thị cho UBND TP Hà Nội phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục về đất đai để sớm triển khai xây dựng Cung hữu nghị Việt-Trung tại xã Mễ Trì, huyện Từ Liêm, TP Hà Nội”. (RFA online ngày 6-6-2011)
Không gì tệ hại hơn chính mình mang hổ vào nhà là việc lập một Chinatown giữa lòng thành phố. Chúng ta hãy nghe Trần Minh Quân trong bài “Khi người Việt Nam xây phố dành riêng cho người Hoa?”:
“Hiện nay nhiều khu đất canh tác truyền thống thuộc dạng “bờ xôi, ruộng mật” đang dần nhường chỗ cho các dự án khác như khu công nghệ, sân golf… Người Việt Nam đang đối diện vơi nguy cơ thiếu đất canh tác và đất ở nghiêm trọng. Nếu phải gồng mình chia sẻ tài nguyên đất đai vốn dĩ hạn hẹp với người nhập cư ồ ạt đến từ Trung quốc thì không biết trong vài chục năm nữa, người dân Việt Nam sẽ đi về đâu?...
“Khi đó, liệu người Việt Nam có bị đẩy lùi ra khỏi khu trung tâm của những thành phố mới trong tương lai? Và, khi bắt tay xây dựng những khu phố “dành riêng” khác tương tự liệu các nhà đầu tư Việt Nam có khi nào nghĩ đến một tương lai không xa, người Việt Nam sẽ không còn được làm chủ trên chính mảnh đất của mình?” (Tuần ViệtNamNet online ngày 29-6-2011)
Nhà cầm quyền CSVN ngày càng tỏ ra nhu nhược, ngày càng hèn với giặc, ác với dân nhất là mới vừa đây nhà cầm quyền đã bỏ tù hai sinh viên yêu nước Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha khiến cho lòng dân sôi sục thể hiện qua bài của giáo sư Tương Lai, nguyên Cố vấn hai đời thủ tướng CSVN viết về “Những bàn chân nổi giận” đăng trên tờ New York Times ngày 6-6-2013:
“Họ lại quyết liệt đàn áp những người yêu nước, bóp nghẹt dân chủ, bưng bít thông tin và khủng bố tư tưởng công dân mình. Đầu tuần này, công an Hà Nội đã đàn áp một cuộc biểu tình chống Trung Quốc và bắt nhiều người, hành hung, đánh đập họ, trong đó có cả phụ nữ...
“Vì thế, “những bàn chân nổi giận” đã rầm rập xuống đường biểu tình chống Trung Quốc xâm lược. Cùng với những cuộc biểu tình ấy, những khiếu kiện tập thể của nông dân cũng bùng lên...
“Sự nổi giận của người Việt Nam lại càng tăng lên khi một số những người lãnh đạo lùi bước trước những hành động tội ác của Trung Quốc xâm lược Việt Nam nhưng lại quyết liệt đàn áp người yêu nước đấu tranh đòi dân chủ và tự do...
“Chính vì một số nhà lãnh đạo Việt Nam bị “cái mũ kim cô” của chủ nghĩa bành trướng Đại Hán siết chặt nên đã đẩy đất nước ra khỏi quỹ đạo dân chủ để gánh chịu lạc hậu và lạc điệu so với thế giới văn minh…
“Những ngôn từ đạo đức giả được đưa ra, rồi mười sáu chữ bịp bợm về “láng giềng hữu nghị” được tung hứng chỉ là trò khôi hài”. (VOA online ngày 7-6-2013)
Hành động khiếp nhược của đảng CSVN được tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang, từ Hà Nội thay tiếng nói chung của Toàn Dân Việt Nam cực lực lên án:
“Tôi nghĩ rằng Việt Nam nên thân Trung quốc nhưng tôi chống kịch liệt bọn nào thần phục Trung quốc. Lú lẫn sẵn sàng đem Việt Nam thành tên lính lệ của Trung quốc để đi phục dịch cho họ, cho âm mưu của họ...
“Bây giờ tiếp tục tỏ ra thần phục Trung quốc, sẵn sàng dựa vào Trung quốc, bất cứ lý luận Mác-Lênin, rồi là bảo vệ cái ghế của mình thì đều là tội đồ của dân tộc thì dứt khoát họ sẽ bị lên án”. (RFA online ngày 24-2-2011)
Vừa rồi đây, nhân chuyến triều kiến Thiên triều, ngày 21-6-2013 Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã “cúi đầu rất sâu”, ký với Chủ tịch Tập Cận Bình một bản Tuyên bố chung theo nhà báo cựu Đại tá QĐND Bùi Tín cho là một “Văn kiện đầu hàng” ông viết như sau:
“Bản Tuyên bố chung hoàn toàn phản ánh tham vọng bành trướng và xâm lược của đế quốc Cộng sản Đại Hán Trung Hoa đối với đất nước Việt Nam, phục vụ dã tâm biến Nhà nước Việt Nam Cộng sản thành một chư hầu của Trung quốc, biến Việt Nam thành một thuộc địa kiểu mới của Trung quốc, với sự tiếp tay của nhóm lãnh đạo Cộng sản bất tài và tham nhũng đã thoái hóa đến cùng cực”. (VOA online ngày 2-7-2013)
Và sự nhận định của thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, nguyên Đại sứ của Việt Nam tại Bắc kinh như sau:
“Rõ ràng là bản “Tuyên bố chung” hoàn toàn có lợi cho Trung quốc còn phía ta lại bị ràng buộc bởi nhiều điểm trong các mục...
“Tôi có cảm tưởng bản “Tuyên bố chung Việt-Trung” do phía Trung quốc soạn thảo, chủ yếu lợi cho họ.
“Ngay đầu mục 2, người ta nêu ngay bài bản lừa phỉnh cũ: “Phương châm 16 chữ, tinh thần 4 tốt, tình hữu nghị Việt-Trung là tài sản quý báo của hai nước”...
“Từ trước đến nay, có bao giờ Trung quốc thực hiện các “phương châm” và “tinh thần” đó đâu? Ngược lại, hoạt động của họ từ lâu nay chỉ nhằm thực hiện mưu đồ hiểm ác khống chế chúng ta, thực tế họ đã khống chế chúng ta về cả quân sự, chính trị, kinh tế”. (Bauxite Việt Nam online ngày 11-7-2013)
Giờ đây mọi việc trắng đen đã rõ, quân giặc Tàu không còn dấu diếm gì nữa, mộng cướp nước ta lộ ra qua việc ngang nhiên đưa giàn khoan và tàu chiến sang hoạt động trên vùng biển nước ta và càng lộ rõ hơn là việc xây trên đảo Gạc Ma (Trường Sa) chiếm của ta qua một cuộc hải chiến đổ máu năm 1988, một căn cứ quân sự có cả đường bay mà sự tiếp tay là đồng chí 16 chữ vàng và 4 tốt: Cộng Sản Việt Nam. Tiến sĩ Hà Sĩ Phu đã thẳng thừng nói rõ là cần phải giải cộng:
“Toàn bộ kế hoạch ‘đô hộ kiểu mới’ mấy chục năm nay của Trung cộng được thiết kế trên hai chữ Cộng Sản, giữ cái nền cộng sản là giúp cho mưu đồ Hán hóa có một ưu thế ở tầm chiến lược.
Giữ Cộng sản thì Việt Nam bị ràng buộc bởi quá khứ đầy nợ nần và lầm lỡ, chẳng hạn như công hàm 1958, cam kết Thành Đô, các ký kết thời Lê Khả Phiêu, thời Nông Đức Mạnh, thời Nguyễn Phú Trọng...” (Boxitvn online ngày 3-6-2014)
Có thể ngày mai máu người Việt Nam sẽ đổ ra trên biển để bảo vệ Tổ quốc, không thể chần chờ được nữa, không thể ngồi bàn chuyện “thoát Trung” bằng cách thoát văn hóa, thoát tư tưởng, thoát kinh tế... mà phải thoát chính trị ngay từ bây giờ, nghĩa là phải “giải cộng”.
Tổ quốc lâm nguy, muốn thoát Trung thì phải giải cộng, vì chỉ có giải cộng mới có thể thoát Trung.
Giải cộng ở đây là giải tán đảng CSVN. Như vậy chúng ta sẽ đặt vấn đề giải tán bằng cách nào? dể hay khó ra sao? Nên nhớ khó chớ không phải không làm được, người dân Âu châu đã giải cộng từ lâu. Còn cách thì ông Lê Kiến Thành, con trai của cố TBT đảng CSVN Lê Duẫn đã chỉ theo lời của cụ Nguyễn Trải ngày xưa: “Chèo thuyền cũng là Dân, lật thuyền cũng là Dân”.
“Bộ chính trị, các thành viên hiểu rằng đảng, hoặc sẽ phải tự chuyễn đổi hoặc sẽ bị chuyễn đổi chính người dân. Bên Liên Xô đã mạnh mẽ hơn CSVN nhưng chúng ta biết nó đã bị đào thải”. (DanLuan online ngày 7-10-2011)
Để nói rõ sự cam tâm làm nô lệ với thân phận của kẻ bán nước của đảng CSVN, tiến sỹ Nguyễn Thanh Giang ngậm ngùi trích đăng thư “Kính gửi Hội nghị Trung ương 7 đảng CSVN” mấy vần thơ của tiến sỹ Trần Nhơn, nguyên Thứ trưởng Bộ Thủy Lợi trong bài trường ca dài 1020 câu mang tiêu đề “Nghĩ về Quốc hội, Đảng và... thời cuộc”.
“Đất nước một trăm năm nhìn lại,
Bao giờ khốn khổ thế này chăng?
Loạn xã hội, nội xâm, ngoại gián,
Từ cội nguồn “đảng chủ” lai căng!...
...
“Từ ngày “đảng chủ” thay quân chủ,
Mở kỷ nguyên quốc nhược dân bần!...
...
“Đảng chủ” đuổi sói ra cổng trước,
Rước voi giày mả tổ vườn sau!”...
(Đàn Chim Việt online ngày 30-4-2013)