Tư nghèo (Danlambao) - Xin khẳng định liền tù tì: chó ở đây không phải là con Bi Bi, con Kisa thân yêu của em lựu đạn nhà tui. Chó ở đây là loài sản 2 chân, mang nhiều tên gọi theo từng thời kỳ kắt mạng: chó phúc kiến, chó pắc pó, chó ba đình, và bây giờ là chó hoang ma dzê in bắc kinh.
Trong mấy ngày qua chuyện cá chết đang bị đẻng ta từng bước cho thành cá chìm, Phọt mô sa vẫn tà tà phọt ra thải lỏng, thải đặc trong sự biết rồi khổ lắm nói mãi của các ông bà cậu mợ Nguyễn Trần Văn Thị Thờ Ơ, thì một em đồng chấy thiệt là hiền bỗng hết lành, xực đẹp 2 anh đồng rận ngay tại sào huyệt của bang hội Yên Bái. Sự cố K59 không bắn chỉ thiên như ngài thủ tướng tóc gió thôi bay từng càm ràm, mà bắn vào nhau bởi các đồng chí đồng rận đảng ta đã làm cho cư dân cụng ly um sùm trên mạng.
Nhân dân ta đã hi hi mà không chịu hu hu trước cái mất mát to đùng và là "sự cố có tính đặc biệt nghiêm trọng" đến nỗi chú Phúc đầu niễng phải thân chinh đi bộ (hết dám đi xe) đến tận bệnh viện, nghiêng nghiêng cái đầu "còn hai con mắt khóc người một con" trước xác chết được đảng cho sống thêm vài giờ để ngài tưởng thú chụp hình PR tiếp thị cho tình đồng chí mặn mà thắm thiết như Trọng lú yêu Ba Ếch, Ba Ếch yêu Bá Thanh...
Trước tình hình nhân dân không thèm thương thương tiếc tiếc cho cán bộ đảng ta đó, một cái lưng còng cầm bút của đảng trên VTC-News đã giở giọng Trần Dân Tiên dạy đời rằng:"Điều khiến người có lương tri nhói đau là quá nhiều kẻ vô lương đang đùa cợt, thậm chí hả hê với nỗi đau tột cùng vụ thảm án xảy ra ở Yên Bái."
Thiệt là cái nước cộng huề sở lụi, sao mà có "quá nhiều kẻ vô lương", nỡ nào lại hi hi hi cái vụ hung thủ tréo cẳng ngỗng khẩu K59 ra tuốt đằng sau gáy, đoành một phát mà phải đến mấy giờ sau mới hello béc Hồ. Lại còn ha ha ha khi thấy đồng chí thủ tướng buồn là buồn không tên như bị vợ bỏ, đào chê, ghế mất, đứng nhìn các bác sĩ tài ba nhất thế giới của đẻng ta đang diễn tuồng cấp cứu cho cái xác cũng đã hello béc Hồ, how is hell? từ mấy giờ trước.
Mà cũng hay, sao cái cha lưng còng nào đó trong VCT News lại biết đứa nào "có lương tri" đang nhói cái lòng lợn cà. Riêng Tư nghèo tui thì dứt khoát không thèm lương tri lương triết gì với loài sản. Có chục con mắt thì tui cũng không bỏ ra nữa con để khóc cho "loài cỏ dại, mọc trên hoang tàn của chiến tranh, là loài trùng độc, sinh sôi, nẩy nở, trên rác rưởi của cuộc đời" như đức Dalai Lama từng tuyên bố.
Với cộng sản, tên nào chết thì tui mừng... cho nó! Lý do: Chỉ khi nhắm mắt lìa trần thì loài sản này mới hết còn là loài xấu. Chí ít nó cũng là một cái xác không hồn, rủ mục với côn trùng và thôi làm phiền thiên hạ (trừ cái tên chệt đang nằm miết trong lăng, chết rồi mà vẫn còn di họa).
Do đó, Tư tui xin thành thật chúc mừng các đồng chấy, đồng rận Đỗ Cường Minh, Phạm Duy Cường, Ngô Ngọc Tuấn, lần đầu tiên trong đời thật sự từ loài sản trở lại thành loài người. Và là người tử tế (theo nghĩa không còn khả năng tham ô, hủ lậu, hèn với giặc, ác với dân) cho dù Tư tui biết rằng các đồng chấy chẳng muốn tử tế chút nào nhưng mà lỡ... chết rồi.
Tạm thời xong chuyện ha ha ha mà hổng chịu hu hu hu đối với chó phúc kiến, chó pắc pó, chó ba đình, chó hoang ma dzê in bắc kinh. Bây giờ Tư tui xin phép bà con cô bác trở lại làm người có lương tri (thật sự) và tiếp tục khóc cho hàng trăm ngàn con cá chết. Vì trong những xác cá ương sình đó in đậm nét số phận bi thảm của dân tui.
20.08.2016