Dân Oan Trần Thị Thành tường trình.
Khiếu nại chưa xong, đầu đã bạc
Đêm nằm vọng nguyệt suốt đêm trường
Những tưởng Bao Công soi sáng tỏ
Đó là 4 câu thơ của Dân Oan Trần Thị Thành đọc trong buổi tiếp dân của Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Đồng Nai, huyện Vĩnh Cửu vào cuối năm 2017, cùng kèm theo những lời oan ức bị cướp đất, cũng như chỉ thẳng tố cáo những quan tham ăn cướp đất đang có mặt. Nhưng, cũng như những lần trước và trăm lần đi kêu oan khác, những lời thống thiết này tựa như “đàn gãy tai trâu”. Vì, đơn giản, hệ thống quốc hội thuộc “đảng cử dân bầu”. Hệ thống này dùng để “nhận đệ trình của dân từ những quan tham đúng theo quy trình”. Còn chuyện dân kêu là việc của dân, chuyện của Đại biểu là việc của Đại biểu. Chuyện của Đại biểu là làm việc cho đảng, đúng như bản chất của chế độ: “Ý là ý của dân, nhưng lòng là lòng của đảng”.
Sự việc kêu oan được tóm tắt như sau:
Tôi tên là Trần Thị Thành, sinh năm 1950, trước năm 1975 tôi là Nữ Quân Nhân phục vụ tại Tiểu khu Thừa Thiên. Hiện tôi sống ở Tổ 6, Khu phố 2, Thị trấn Vĩnh An, huyện Vĩnh Cửu, tỉnh Đồng Nai. Tháng 7 năm 1975, theo “chủ trương của đảng và nhà nước”, tôi cùng với hơn 200 gia đình, mà hầu hết là gia đình Quân Dân Cán Chính Việt Nam Cộng Hòa, đi khai phá rừng nguyên sinh ở chiến khu Đ để lập nghiệp, khai hoang, trồng hoa màu, và đóng thuế cho nhà nước. Ở đây, không có bất cứ cái gì cho cuộc sống ngoài “sự hứa hẹn và hỗ trợ miệng” của nhà nước, với danh từ mỹ miều là “xung phong đi Vùng Kinh Tế Mới”.
Sau bao năm cay đắng, cùng cực, đổ mồ hôi, máu và nước mắt, chúng tôi đã tạo dựng được mảnh vườn miếng đất thì bị các cán bộ đến cướp, lớp bán, lớp ở, rồi lại cướp tiếp. Còn về phần chúng tôi, thì càng ngày tuổi gìa càng chồng chất, đi vào nghèo khổ không lối thoát, trong khi đó, có nhiều cán bộ chỉ mới làm việc đôi ba năm mà xe hơi, nhà lầu, tiền bạc như những đại gia, điển hình là ông Phan Hiền Cán bộ Địa chính Thị trấn Vĩnh An.
Chúng tôi có gửi đơn Tố Cáo rất nhiều lần và chỉ mặt đích danh kẻ cướp, nhưng không ai thèm giải quyết. Đến gặp Chủ tịch, thì không cho gặp, đến hoài thì bị kết tội là làm náo loạn. Khi gặp Đại biểu Quốc hội trình bày thì bị giới hạn, người này ngắt lời, người kia ngắt lời. Năm nào cũng gặp Đại biểu, thì cũng y như năm nấy. Đại biểu nhận đơn, QH ra công văn chuyển về Huyện, Tỉnh chỉ thị “để rà soát làm việc”, thực chất chỉ là mị dân. Tất cả các công văn chỉ thị, kể cả của Thủ tướng, cũng đều bị quăng vào sọt rác. Thấy quá bất công, chúng tôi có phản ứng, lên tiếng thì bị hành sách cuộc sống, mời làm việc nhiều lần, có người còn bị tù đày vì “tội không có trong luật pháp”. Và ở đây là vùng cấm, nên Dân Oan đi đòi đất là bị ở tù, mỗi gia đình 2-3 người đi tù là chuyện thường.
Cùng nỗi oan với chúng tôi, trên 200 gia đình hầu hết thuộc Quân Dân Cán Chính Việt Nam Cộng Hòa, còn có Dân Oan Nguyễn Thị Thanh, thuộc diện “Gia Đình Có Công Với Cách Mạng” và “Mẹ Việt Nam Anh Hùng”. Gia đình cô đến đây gồm cha mẹ và bảy chị em khi cô mới 14 tuổi. Phải nói rằng Thị trấn Vĩnh An, Huyện Vĩnh Cửu này có được ngày hôm nay là do công lao đóng góp rất lớn của gia đình cô. Vậy mà “cách mạng” cũng không tha. Họ ra Quyết Định 132 tạm cấp 480 hecta đất ngoài vùng quy hoạch, 290 hecta đất nằm trong quy hoạch để làm công trình Thủy điện Trị An. Sự thật, đất sử dụng làm công trình thì ít, đất còn dư thì các quan Tỉnh, Huyện chia cho nhau để làm của riêng là nhiều. Họ làm việc rất ư là “cộng sản”, họ không cắm cọc phân ranh rõ ràng với mục đích là để bất cứ vùng đất nào mà họ muốn, thì vùng đất đó sẽ cho là của công trình, nằm trong quyết định trên, để rồi khi xong công trình thì những phần đất đó là của họ. Đất của cô Thanh, cũng như đất của hơn 200 gia đình đi Kinh Tế Mới năm 1975, đã bị biến thành đất và nhà riêng của các cán bộ với phương châm phục vụ dân là “đất vào nhà quan là của quan”, trong khi đó dân chỉ còn giấy tờ và thuế đất.
Bị Dân Oan tố cáo quá nhiều, trung ương đành cho đoàn Thanh Tra Chính Phủ vào Đồng Nai kiểm tra, thì dân mới biết được đất quanh bờ hồ, (đất công thổ quốc gia), bị các quan xà xẻo. Họ toàn là những cán bộ gộc của Huyện, Tỉnh. Báo chí lề phải vào cuộc, phanh phui với những tiêu đề “Đồng Nai Cần Có Cuộc Đại Phẩu Thuật”, “Xẻ Thịt Lòng Hồ Trị An”, “Kính Trình Thủ Tướng Chính Phủ”, ... nhưng chẳng đem lại kết quả gì, chẳng rụng cọng lông chân của cán bộ nào cả! Vì các quan tham nơi đây xem trời bằng nắp vung, và các quan Thanh tra cũng đồng tình.
Những việc nghiêm trọng như thế này, đáng lẽ TW phải xử lý, bắt người đứng đầu cơ quan phải chịu trách nhiệm là ông Lê Hoàng Quân, Bí thư Tỉnh ủy Đồng Nai, Ủy viên Ban Chấp hành TW Đảng. Nhưng, chẳng những ông không bị kỷ luật, ông Hoàng Quân còn được Bộ Chính Trị điều về nhận chức Phó Bí thư Thành ủy TP.HCM để về thành phố còn có thêm cơ hội vơ vét vài năm nữa, trước khi hạ cánh an toàn. Đúng là một hệ thống pháp luật siêu việt của công sản! Càng vi phạm, càng bị tố cáo thì chức lại càng lên cao!
Năm nay đoàn đại biểu lại về để nghe nguyện vọng của dân, thì cũng như bài bản của những năm nào.
Biết là kêu oan cũng không có kết quả gì khi kẻ cướp là nhà quan, nhưng nỗi oan ức làm người dân sống trong chế độ quá bất công, chúng tôi phải tiếp tục trình bày nỗi oan để ghi thêm tội ác của chế độ và cũng mong đóng góp chút ít cho công cuộc đấu tranh đòi công lý.
Kính mời quý vị nghe video clip để hiểu thêm về nỗi thống khổ của những Dân Oan trong chế độ cộng sản.
Video Dân Oan Trần Thị Thành:
Video Dân Oan Nguyễn Thị Thanh:
Kính,
Trần Thị Thành