Le Nguyen (danlambao) - Người viết cũng nhân cơ hội này, nói với các bạn nhà báo Việt Nam rằng, đừng quá bận tâm quá đáng với tình hình biểu tình ở nước Mỹ xa xôi, hãy quan tâm đến người dân bức xúc, biểu đạt thái độ qua hình thức biểu tình ở Việt Nam, nó nằm sát sườn các bạn đấy nhưng không hề nghe thấy các bạn hé môi, phóng bút viết vài giòng như các bạn đã hơi máu, khá tích cực với chuyện biểu tình chiếm phố Wall của người dân Mỹ qua các câu chữ...
*
Khởi đầu cuộc biểu tình chiếm Phố Wall với một số nhỏ người dân đã gây sự chú ý dẫn đến quan tâm của nhiều hiệp hội, đoàn thể, công đoàn thuộc xã hội dân sự lan rộng, lan xa trên nhiều thành phố lớn từ New Yok, Los angles, Ohio, Denver, Boston, Chicago... đến Washington D.C và chưa có dấu hiệu chấm dứt.
Mục tiêu xuống đường với khẩu hiệu chiếm Phố Wall là thời sự nóng không riêng dân Mỹ mà lan tỏa ra toàn thế giới. Có lẽ, chiếm phố Wall là câu chuyện thời sự “cực nóng” trong dư luận nhân dân Mỹ nhưng xem ra có thể chưa nóng bằng dư luận báo đọc, nghe, nhìn của các báo lớn có tên tuổi của trung ương đến các tờ báo ít tiếng tăm của các tỉnh nhỏ xa xôi trong nước Việt Nam.
Vậy, dư luận truyền thông Việt Nam viết về sự kiện dân mỹ chiếm Phố Wall như thế nào, có đưa tin trung thực hay thông tin theo chỉ đạo, định hướng?
Tạm không bàn đến nội dung, mục đích của cuộc biểu tình chiếm Phố Wall, vì những điều đó không thể chỉnh sửa và tràn ngập trên các phương tiện truyền thông quốc tế. Ở đây, chúng ta chỉ tập trung đọc điểm “nhấn” quan trọng mà biên tập viên của truyền thông nhà nước muốn chuyển tải đến người dân Việt Nam.
Bắt đầu công việc điểm tin là đọc bản tin của Nhật Nam trên báo Vnexpress viết như sau: “Khoảng 100 người biểu tình bị bắt vào hôm 24/9, trước khi khoảng 700 người khác cũng bị cảnh sát bắt giữ hôm 01/10 với cáo buộc rằng họ có hành vi gây mất trật tự. Cảnh sát hôm qua tiếp tục bắt thêm 5 người nữa, nhưng chưa tiết lộ nguyên nhân của vụ bắt giữ mới nhất này... hàng trăm người bị bắt giữ không làm phong trào biểu tình thuyên giảm mà còn khiến sự giận dữ càng tăng thêm.”
Trong đoạn tin này, Nhật Nam nêu bật số lượng người biểu tình bị bắt nhiều đợt với cáo buộc gây rối trật tự công cộng, không khó để nhận ra mục đích của bản tin là muốn gởi thông điệp đến người dân “gây rối trật tự công cộng” thì ở đâu cũng bị bắt, kể cả Mỹ thấy không bà con và càng đàn áp thì phong trào đấu tranh càng thêm mạnh?
Tiếp theo Vnexpress là báo Tuổi trẻ online với bản tin của H.Minh: “Những người biểu tình chống lại các ông chủ ở Phố Wall thề sẽ tiếp tục cuộc chiến, bất chấp việc nhà chức trách Mỹ đã bắt hơn 700 ngươì biều tình hôm trước.”
Theo H.Minh, người biểu tình thề tiếp tục chiến đấu... nhưng vẫn không quên nhắc nhở bạn đọc là nhà chức trách Mỹ đã bắt hơn 700 người và cố lãng tránh, không nói đến nguyên nhân thật của việc bắt giữ người với chủ đích dẫn dắt người đọc hiểu theo ý đơn giản, biểu tình bị bắt thế thôi!
Ngoài Vnexpres, Tuổi Trẻ online còn có một tờ báo tên tuổi khác là Sài Gòn Giải Phóng với bản tin của Hạnh Chi: “...Khoảng 700 người phản đối đã bị bắt giữ khi tham gia cuộc biểu tình tràn tới phong tỏa cầu Brooklyn. Theo AFP, cảnh sát đã đàn áp người biểu tình bất chấp cuộc biểu tình diễn ra trong hòa bình.”
Khác với hai đồng nghiệp, Hạnh Chi làm ra vẽ trung thực, chuyên nghiệp khi dẫn nguồn hãng thông tấn quốc tế AFP, rồi đặt vào mồm cho họ nói... cảnh sát đàn áp, bất chấp cuộc biểu tình diễn ra trong hòa bình mà không nói rõ chuyện gì xảy ra trên cầu Brooklyn khiến cảnh sát bắt giữ họ.
Một tờ báo khác của truyền thông quốc doanh báo điện tử Dân Việt của báo Nông Thôn Ngày Nay cũng nhẩy vào ném đá Phố Wall qua tay chiến sĩ gái Thu Thảo: “...khoảng 800 người biểu tình đã bị cảnh sát bắt giữ vì cáo buộc gây rối trật tự công cộng. Tuy nhiên, liệu động thái này có thể trấn áp đám đông hay sẽ càng làm tình hình trở nên căng thẳng là một câu hỏi nhức nhối.”
Cũng không khác, vẫn số lượng người biểu tình gây rối trật tự công cộng bị bắt giữ và kèm theo một câu hỏi, liệu có trấn áp được đám đông hay làm tình hình trở nên căng thẳng như tin nhắn cảnh cáo, răn đe gởi đến chính quyền Mỹ, kinh thật!
Không chỉ các tờ báo lớn có chút ít tiếng tăm mà ngay cả các tờ không nhiều người biết tới cũng lao vào tranh phần như tờ Bưu điện Việt Nam với biên tập viên Minh Minh: “...những người lao động bình thường chiếm 99% dân số là nhân tố làm ra của cải xã hội thì không được chính phủ quan tâm và gần như không có tiếng nói trên chính trường...”.
Thật tội nghiệp cho Minh Minh không biết được ai cung cấp thông tin mà với một đoạn ngắn của bản tin đã chỉ ra rất nhiều điều bất cập thấp kém trong suy luận và nhận thức.
Ai bảo 99% dân Mỹ là lao động bình thường.Thế nào là lao động bình thường, có thật chính phủ không quan tâm và họ không có tiếng nói trên chính trường? Có lẽ Minh Minh hiểu chính trị Mỹ qua lăng kính định hướng và được dạy dỗ theo cách có cơ cấu đại diện công đoàn, thượng toạ, linh mục, sắc tộc... trong quốc hội, cơ quan quyền lực cao nhất nước thì mới là có tiếng nói trên chính trường chứ gì? Xin lỗi, cách suy nghĩ đó, hoàn toàn kém cõi và sai lầm nhưng người viết không dư giờ giảng giải cho ông, bà hiểu, thế thì vui lòng tự tìm hiểu nhé!
Thiết nghĩ trích dẫn vài ba đọan tin về “dân Mỹ chiếm phố Wall”của truyền thông quốc doanh là biết được cách làm truyền thông của nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam và đọc thời sự nóng của một tờ báo cũng có nghĩa là đã biết được nội dung chuyển tải thông tin của cả bộ máy truyền thông nhà nước.
Cách đưa tin về Phố Wall của truyền thông Việt Nam chỉ xoay quanh vào nội dung chính sau đây: một là nhấn mạnh vào số lượng người biểu tình bị bắt; hai là xoáy sâu, viết sao cho độc giả hiểu là cảnh sát Mỹ đàn áp biểu tình; ba là trấn áp biểu tình sẽ gặp sự chống đối, phản kháng làm tình hình thêm căng thẳng phức tạp; bốn là dân lao động Mỹ thành phần chính tạo ra của cải vật chất, bị kiềm kẹp quá sức, không có tiếng nói trên chính trường, rất bất công?
Vậy, chuyện dân Mỹ chiếm phố Wall có đúng, có “diễn biến phức tạp”, có bị đàn áp như truyền thông Việt Nam đưa tin? Thật ra, phần đông những người biểu tình bị bắt vào ngày 01/10, cái được báo chí quốc doanh gọi là đàn áp biểu tình, là do những người biểu tình chiếm lòng cầu Brooklyn gây tắc nghẽn giao thông, khiến lưu thông huyết mạch của thành phố New York tê liệt hoàn toàn nên bị bắt, những người biểu tình nếu đi trên đường dành cho người đi bộ không hề bị cảnh sát bắt giữ và những người bị bắt đã được thả ra sau đó, không hề bị điều tra ai xúi dục, không bị buộc ký cam kết không tham gia biểu tình, không bị an ninh canh cửa, quấy nhiểu, ngăn chận xâm phạm đời tư thô bạo... như an ninh Việt Nam đã làm với những người yêu nước biểu tình chống Trung Quốc!
Người viết cũng nhân cơ hội này, nói với các bạn nhà báo Việt Nam rằng, đừng quá bận tâm quá đáng với tình hình biểu tình ở nước Mỹ xa xôi, hãy quan tâm đến người dân bức xúc, biểu đạt thái độ qua hình thức biểu tình ở Việt Nam, nó nằm sát sườn các bạn đấy nhưng không hề nghe thấy các bạn hé môi, phóng bút viết vài giòng như các bạn đã hơi máu, khá tích cực với chuyện biểu tình chiếm phố Wall của người dân Mỹ qua các câu chữ: “...trấn áp đám đông sẽ làm tình hình thêm căng thẳng...cảnh sát đàn áp bất chấp cuộc biểu tình diễn ra trong hòa bình...hàng trăm người bị bắt giữ không làm phong trào biểu tình bị thuyên giảm mà còn khiến sự giận dữ tăng thêm... 99% dân lao động bình thường làm nên của cải vật chất không có tiếng nói trên chính trường...” phải chi các bạn quan tâm tới những lần người dân xuống bày tỏ thái độ với bành trướng phương Bắc, với người dân oan bị cướp đất cướp nhà, với bất công xã hội thì hay biết mấy, tiếc thay không thấy giòng chữ nào của các bạn!
Bạn có biết nước Mỹ được như ngày hôm nay, được thế giới nói về “giấc mơ Mỹ” là do sự đấu tranh khôn ngoan của người dân Hiệp Chủng Quốc. Xuống đường chiếm phố Wall chỉ là bước nối tiếp cuộc đấu tranh cho lý tưởng, cho giá trị bình đẳng, công bằng xã hội mà những người khai sinh nước Mỹ với những thế hệ kế tục, liên tục thực hiện nhằm mở ra những bước chuyển ngoạn mục, đột phá thần kỳ làm nên những điều kỳ diệu cho nước Mỹ.
Ngược dòng thời gian, lịch sử Mỹ có vô số chuyển đổi và chuyển đổi không ngừng, chống lại sức ỳ phản động ngăn chận việc thực hiện giá trị tiến bộ của xã hội với quyết tâm cao độ người dân Hiệp Chủng Quốc đã làm nên những thay đổi thần kỳ, xây dựng nền tảng vững chắc cho nước Mỹ phát triển hùng cường, thịnh vượng như hiện nay.
Tìm hiểu nước Mỹ, không thể không nói đến những biến cố lịch sử làm thay đổi nước Mỹ, nói đến các biến cố lịch sử Mỹ không thể không nhắc đến cuộc nội chiến Bắc Nam nổ ra năm 1861 chấm dứt năm 1865 với những trận đánh đẫm máu gây thiệt hại hàng triệu nhân mạng, kể cả chết và bị thương. Hình ảnh kết thúc cuộc nội chiến rất đẹp, rất lãng mạn không kẻ thắng người thua, không có tù hàng binh, không tập trung cải tạo, không hận thù người chết trả thù người sống, thực hiện hoà hợp hòa giải trong tình nghĩa anh em cùng chung tổ quốc nhưng có lẽ nét đẹp rực rỡ sau nội chiến che phủ mục đích cao cả hơn dẫn đến nội chiến, là tuyên ngôn giải phóng nô lệ, xòa bỏ chế độ nô lệ của tổng thống Abraham Lincoln nhằm thực hiện lý tưởng, giá trị Mỹ của tiền nhân, những người khai sinh Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ: “mọi người sinh ra đều bình đẳng, thượng đế cho chúng ta quyền sống, quyền tự do và mưu cầu hạnh phúc..”
Một trăm năm sau vẫn mục đích đấu tranh cho bình đẳng, công bằng xã hội, Martin Luther King Jr thực hiện nốt phần di sản của tổng thống Abraham Lincoln để lại, là đứng lên đấu tranh chống kỳ thị chủng tộc, đấu tranh đòi dân quyền, đòi bình đẳng chủng tộc qua phương pháp đấu tranh bất bạo động như thánh Gandhi đòi độc lập cho Ấn độ từ tay thực dân Anh, với bài diễn văn nổi tiếng “Tôi có một giấc mơ” ( I have a dream..) gây chấn động nước Mỹ đã đi vào lịch sử nhân loại. Cũng như tổng thống Abraham Lincoln, mục sư Martin Luther King Jr ngã xuống bởi các thế lực phản động chống lại giá trị nhân bản, tiến bộ chung của nhân loại nhưng tất cả tư tưởng phản động không ngăn được chuyển biến nhận thức để nước Mỹ có được một tổng thống da đen, một chủng tộc da màu mà hơn một trăm năm trước còn là dân nô lệ, năm mươi năm gần đây còn bị phân biệt đối xử, bị kỳ thị nơi làm việc, trường học, chỗ công cộng, trên các phương tiện giao thông... chỉ có lý tưởng Mỹ, giá trị Mỹ, người dân Mỹ mới làm nên bước chuyển đổi tư duy, nhận thức kỳ diệu này.
Hôm nay tiếp nối truyền thống đấu tranh của lớp người Mỹ đi trước vì sự tiến bộ của nước Mỹ, người dân Hiệp Chủng Quốc lại xuống đường với khẩu hiệu chiếm Phố Wall nhằm làm một cuộc thay đổi khác, không ngoài lý tưởng, giá trị Mỹ là bình đẳng, công bằng xã hội. Nên biết rằng, bên trong Phố Wall không chỉ có các tập đoàn kinh tế, tài chánh, ngân hàng tham lam mà còn có Microsoft của Bill Gate, Bershire Hathaway của Warren Buffett, truyền thông CNN của Ted Turner, Oracle của Larry Ellison và Micheal Bloomberg, Facebook của Mark Zuckenberg, Intel của Gordon Moore... đã hào phóng đóng góp cho xã hội, cho mục tiêu từ thiện không hề nhỏ, không chỉ giới hạn trong biên giới nước Mỹ mà mở rộng ra toàn thế giới.
Người dân Mỹ cũng biết rất rõ, bên cạnh các tập đoàn lớn mạnh biết chia gánh nặng xã hội còn có các tập đoàn tham lam của phố Wall khuynh đảo đời sống kinh tế, chính trị, xã hội không chỉ bên trong nước Mỹ mà còn gây ảnh hưởng lên đời sống nhân loại và lực lượng phản động này, hiện trói tay hành pháp Mỹ, ngăn chận đổi mới chính sách cho mục tiêu kinh tế, chính trị nhằm bảo đảm bình đẳng, công bằng xã hội được thực thi, nhưng hành pháp Mỹ gần như bất lực bởi hành pháp Mỹ không có quyền ra lệnh tịch biên tài sản, không có quyền quăng bao cao su, ghép tội tuyên truyền chống phá để tống tù. Hành pháp Mỹ cũng không có quyền đứng trên luật pháp để bắt giam những tập đoàn tham lam giàu có, không do lợi dụng chức vụ, quyền hạn tham nhũng, hối lộ làm giàu bất chánh và Mỹ cũng không có luật trừng trị “tập đoàn tham lam” làm giàu bằng tài năng, trí tuệ trong khuôn khổ luật pháp nên họ không thể làm được nhiều hơn như người dân Mỹ mong đợi.
Thế cho nên, người dân Hiệp Chủng Quốc với bản chất thông minh, năng động, họ nhìn ra chỗ nghẽn cho sự phát triển tốt đẹp của quốc gia là Phố Wall, và chính họ phải hành động thay hành pháp, phải xuống đường tháo gỡ sức ỳ của lực lượng phản động nằm trong Phố Wall để đưa đất nước tiến lên, bảo vệ lý tưởng Mỹ, giá trị Mỹ như tuyên ngôn của các vĩ nhân dựng nên hiệp chủng quốc Hoa Kỳ.
Thiết nghĩ các bạn phục vụ trong ngành truyền thông quốc doanh Việt Nam đừng quá lo lắng, bận tâm đến chuyện dân Mỹ chiếm phố Wall sẽ gây mất ổn định, vì họ rất sáng suốt, với tư duy nhận thức độc lập bằng chính trí tuệ của mình, họ biết phải làm sao, làm thế nào tốt nhất cho đất nước họ. Chuyện các bạn và tôi cần quan tâm là cố dốc tâm sức, tài năng trí tuệ theo khả năng của mỗi người cho mục tiêu bình đẳng, công bằng xã hội, đất nước ngày càng tốt đẹp hơn, trở thành nơi đáng sống cho mọi người Việt Nam hiện tại và cho đến muôn vạn đời sau. Nhất là hiện nay, cần quan tâm hơn nữa, với hiểm họa bành trướng bởi nguy cơ Bắc thuộc đã gần kề, rất cần các bạn quan tâm lên tiếng, thay vì quan tâm, lo lắng chuyện dân Mỹ chiếm phố Wall xa xôi. Chuyện quan tâm, lo lắng đó, lẽ ra không cần mất thời giờ quan tâm, lo lắng, phải không nào các bạn làm truyền thông nhà nước?