Người đi người về

Le Nguyen (Danlambao) - Ngày 30 tháng tư năm 1975 chiến tranh kết thúc, chấm dứt Nam - Bắc phân tranh, một cuộc chiến gây nhiều tranh cãi vì tên gọi của nó và dường như cho đến ngày hôm nay vẫn chưa thống nhất tên gọi cho cuộc chiến hai mươi năm, 1954 – 1975 đẫm máu này. Người cho là nội chiến, người bảo là chiến tranh ý thức hệ, người dè dặt nói cuộc chiến tự vệ, người hùng hổ tuyên bố cuộc chiến thần thánh chống Mỹ cứu nước!

Cũng kể từ một ngày của năm 1975 đã có hàng chục vạn người Việt Nam vượt biên, vượt biển bỏ nước ra đi, kéo dài theo nhiều năm sau đó, con số lên đến hàng triệu người bằng nhiều phương tiện thô sơ của ghe, thuyền nhỏ bé mong manh vượt đại dương, đến đôi chân thiếu ăn ốm đói băng rừng vượt suối tìm về miền đất hứa của tự do và đoàn người tội nghiệp đó đã bị chính quyền “nhân danh” cách mạng phỉ báng, nhục mạ là phản quốc, đĩ điếm ma cô, tay sai, lười lao động chạy theo kiếm bơ thừa sữa cặn của đế quốc Mỹ... cùng nhiều từ ngữ hằn học, hận thù khác. 

Cho đến hôm nay gần bốn mươi năm được “đảng, nhà nước” gọi là giải phóng, là hòa bình thống nhất đất nước, với danh xưng nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam liên tục tuyên bố thắng lợi, thành công này đến thắng lợi, thành công khác, nào là xây dựng xã hội ưu việt, nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, một chế độ tốt đẹp, nhân quyền được thực thi trong thực tế, tự do dân chủ vạn lần hơn! Thế nhưng, hiện nay vẫn còn người mưu tìm đường bỏ nước ra đi, rời xa nơi chốn nuôi mình khôn lớn? Người đi qua đường hôn nhân “thật lẫn giả”, người đi làm cô dâu nước ngoài, người đi xuất khẩu lao động, đi du lịch tìm cơ hội trốn ở lại và con cháu quan chức nhà nước, đại gia đỏ đi du học, không muốn quay về, muốn ở lại các nước tự do, tư bản giãy chết... ngày càng đông và rất phổ biến! 

Nhớ lại mấy chục năm trước trong thời gian sôi động của vượt biên, vượt biển, nhiều người rỉ tai nhau “cây cột đèn có chân nó cũng đi” nghĩa là không còn ai tha thiết ở lại. Vậy mà vẫn có những con người kiêu hùng, bất khuất biểu hiện thái độ không tầm thường, đã đến bến bờ tư do, được hưởng “bơ thừa sữa cặn” lại vượt biên, vượt biển “ngược” trở về quê hương qua nhiều đợt, nhiều tổ chức đấu tranh khác nhau, chuyển lửa niềm tin và hy vọng cho những người còn ở lại. Những con người bình thường nhưng có hành động phi thường đã trả giá cho khát vọng tự do của dân tộc bằng máu, bằng mạng sống của chính mình như Trần Văn Bá, Hồ Thái Bạch, Lê Quốc Quân (em Lê Quốc Túy), Hoàng Cơ Minh, Lê Hồng, Dương Văn Tư, Võ Hoàng (nhà văn đi kháng chiến) Nguyễn Văn Lộc, Vũ Hoài Khôi... hay chung thân khổ sai hoặc nhiều năm tù trong các trại tù khắc nghiệt dã man của cộng sản như Nguyễn Hữu Cầu, Nguyễn Văn Trại (chết trong tù), Trương Văn Sương (tù chung thân và chết trong tù), Võ Đại Tôn...V.V.. 

Đến hôm nay, hàng triệu người bỏ nước ra đi năm xưa đem mạng sống mình đổi lấy tự do đa số đã ổn định cuộc sống nơi xứ người, con cái đã thành đạt và cái quý nhất là tự do, họ đã được hưởng nhiều hơn mong đợi. Với điều kiện sống tốt như thế, họ có thể an nhiên, nhắm mắt bịt tai thụ hưởng những gì mình có được, không cần nghe, không cần nhớ, không cần biết đến bên kia bờ đại dương có một nước Việt Nam hình cong chữ S, từ Ải Nam Quan đến mủi Cà Mau có người thân yêu, có bạn bè, có đồng bào ruột thịt, vẫn còn quằn mình cam chịu cảnh bất công, độc tài áp bức của bạo quyền cộng sản. 

Nhưng không họ không quên, họ vẫn nhớ giòng sông nhỏ cây cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi, có bà mẹ quê một nắng hai sương với gánh hàng rong trĩu nặng hai đầu như gánh cả quê hương... Có một cái gì đó rất thiêng liêng kết dính vào hai chữ Việt Nam để những người con xa quê, lưu lạc bốn phương trời vẫn cảm thấy nhói đau khi đồng bào bị cướp đất, cướp nhà cách bất công, vẫn dâng trào phẫn nộ khi chủ nhân nước ngoài “vào nhà” xúc phạm, sỉ nhục dân tộc Việt Nam, vẫn sục sôi căm giận đảng cộng sản Việt Nam yếu hèn nhượng bán đất, biển, đảo cho giặc thù phương Bắc. 

Hàng hàng, lớp lớp người bỏ nước ra đi năm xưa, số đông cá nhân thầm lặng, sống nhẫn nhục xây dựng tương lai trên quê hương thứ hai, nhưng không thiếu tình yêu thương đồng bào, trong lòng ngập tràn tình yêu nước nồng nàn bỏng cháy và không ngần ngại lên tiếng khi Tổ Quốc lâm nguy. 

Trong thời gian dài không ngưng nghỉ có trên ba mươi năm đã có nhiều người về thầm lặng đóng góp phần nhỏ của mình cho quê hương qua nhiều cách khác nhau. Điển hình cho lớp người thầm lặng đó, gần đây có gia đình gồm bà mẹ cùng hai cô con gái sống ở Đức Quốc, bạn thanh niên sống ở Hoa Kỳ và một số người sống khắp nơi trên thế giới tự do đã trở về sát cánh cùng đồng bào mình xuống đường bày tỏ lòng yêu nước. Những cá nhân yêu nước thầm lặng này đã bay nửa vòng trái đất về Hà Nội, Sài Gòn để góp mặt, góp phần nhỏ của mình cùng những người yêu nước xuống đường biểu tình chống Trung Quốc bành trướng, xâm chiếm biển đảo Việt Nam trong những ngày Chủ nhật rực lửa đấu tranh. 

Thế gia đình “Việt kiều” ở Đức và bạn thanh niên ở Hoa Kỳ điển hình có như bộ máy tuyên truyền gán ghép, như nhà nước từng gán ghép những người không chấp nhận chế độ cai trị bạo ngược cộng sản, là thành phần “phản động”, “thế lực thù địch” mang nặng lòng thù hận muốn lật đổ nhà nước, dựng lại nước Việt Nam Cộng Hòa để trả thù, để kiếm chức kiếm quyền, cướp quyền cộng sản cai trị Việt Nam? Chắc chắn gia đình Việt kiều Đức và bạn thanh niên kia, thậm chí những cá nhân đã từng góp phần xương máu, phục vụ, sống trong chế độ Việt Nam Cộng Hòa không có tham vọng đó, vì họ biết mình là ai, làm được gì cho con người, đất nước Việt Nam hôm nay! 

Lời nói đó của nhà nước cộng sản Việt Nam mới thật sự là vu khống nói xấu, là xuyên tạc bịa đặt bởi những người đã được sống trong các nước dân chủ văn minh thượng tôn luật pháp. Họ có tất cả, từ cơm ăn áo mặc, tự do dân chủ đến nhân phẩm, nhân quyền đều được tôn trọng, bảo vệ. Họ không có nhu cầu nào khác để đấu tranh, ngoài tình yêu nước và tình nghĩa đồng bào còn ở lại. Họ lên tiếng vì trong lòng của người con Việt Nam xa xứ còn có đồng bào, có quê hương Việt Nam mến yêu nằm bên kia biển. Họ đấu tranh miệt mài vì đồng bào của mình chưa được hưởng những quyền tự do căn bản, chưa được hưởng quyền làm người mà những con người trong đó có họ, ở các nước dân chủ được hưởng. Họ đấu tranh xây dựng nền tảng dân chủ cho đất nuớc, cho dân tộc trường tồn chứ không đấu tranh cho tham vọng cá nhân, nếu có chỉ là số nhỏ không đáng quan tâm. Lẽ khác, họ biết trong thể chế chính trị dân chủ tham vọng cá nhân không thể muốn là được, không thể muốn làm gì thì làm, mọi chức vụ, quyền hạn đều theo luật pháp, theo bầu cử tự do có giám sát, theo ý chí, nguyện vọng của toàn dân và không ai có thể đứng trên hoặc đứng ngoài nó. 

Tất cả những điều mà “chính quyền cách mạng” tuyên truyền giáo dục lớp người sinh ra lớn lên sau cuộc chiến Bắc-Nam, về những người bỏ nước ra đi, về chế độ tay sai, ngụy quân ngụy quyền xấu xa ở miền Nam dần lộ rõ, nhờ kỹ thuật thông tin hiện đại nên người dân tiếp cận được nhiều nguồn thông tin và cũng từ đó người ở lại bắt đầu hiểu được tấm lòng của người gạt nước mắt bỏ nước ra đi năm xưa, họ bị phỉ báng, nhục mạ “phản động, phản quốc, tay sai, bán nước”. Giờ người dân đã hiểu ai phản động, phản quốc, tay sai, bán nước? 

Giờ đây trên dưới bốn mươi năm năm trôi qua có người đi có người về, có người về trong tổ chức đấu tranh chuyên nghiệp cũng có người về với tình yêu nước nồng nàn tự phát từ con tim chân chính, người về có nhiều cá nhân có tên tuổi đi vào lịch sử cũng không ít người dũng cảm vô danh đã âm thầm nằm xuống vĩnh viễn cho đất mẹ hồi sinh. 

Ngày nay trong thời khắc dầu sôi lửa bỏng của tổ quốc, những người con hào hùng, dũng cảm ở lại, đứng lên vượt qua nỗi sợ hãi xuống đường lên tiếng cảnh báo hiểm họa ngoại xâm. Bên cạnh đó, cũng đã có con, cháu lớp người ra đi năm xưa không kiêng dè bảo lửa, trở về tiếp sức. 

Người về như lời khẳng định những người con lưu lạc khắp nơi trên thế giới luôn dõi theo, luôn đồng hành, luôn đứng bên cạnh những người con yêu nước dũng cảm còn ở lại đấu tranh cho một nước Việt Nam tự do, dân chủ, nhân quyền. Người về để làm nhân chứng sống cho sự thật lịch sử ai phản động phản quốc, ai tay sai bán nước? Người về để tiếp lửa đấu tranh cho trái tim yêu nước rực sáng niềm tin cho một tương lai tươi sáng trong lòng những người con đất Việt còn mang hồn Việt.


22 Nhận xét

  1. Cột đèn không đi đượclúc 03:35 12 tháng 4, 2012

    Đã hơn 37 năm qua kể từ ngày Cộng sản miền Bắc xua quân cưỡng chiếm miền Nam ! Ban đầu có hàng trăm ngàn người bỏ nước ra đi , rồi đến hàng triệu người ra đi trốn khỏi cái nạn khủng bố , cướp bóc chụp mũ và cũng để tránh cái nạn phải xếp hàng cả ngày để mua một bó rau muốn ! Trong lúc đó lại cũng có những người quay về bỡi lẽ nơi quê hương yêu dấu còn hàng chục triệu người Việt Nam thân yêu đang sống dở chết dở bỡi sự bóc lột áp bức cũa đảng CSVN . Họ về để tìm đường cứu nước cứu dân , dù họ biết rất nguy hiễm và có thể bị hy sinh . Cũng có người sau khi bỏ nước ra đi để tìm sự sống sung túc nơi các nước tu bản giẫy chết một gian quá đầy đủ trở lại quê nhà để khoe mẽ , để cơĩ ngưạ xem hoa , cũng có kẻ sau một thời gian hết thời không làm ăn gì được nơi tỵ nạn lại trở cờ chạy trở lại điếu đóm bợ đỡ kẽ thù xưa như Gia đình Phạm Duy , Liêm còi hụ chẳng hạn .

    Trả lờiXóa
  2. Nông dân mù chửlúc 05:11 12 tháng 4, 2012

    Cuộc chiến tranh Nam Bắc Việt Nam nói theo miền Bắc là cuộc chiến tranh giải phóng miền Nam thoát khỏi sự xâm lược của Mỷ và sự cai trị tàn ác của ngụy quân ngụy quyền bán nước ,phải vậy không ?Cuộc chiến tranh nầy gây bao tan thương cho các gia đình ở hai miền Nam Bắc ,tên gọi đúng nghỉa của nó là cuộc chiến tranh xâm lăng của bọn bành trướng cộng sản quốc tế qua bàn tay thừa hành của cộng sản Bắc Việt.Nhân dân dù ở thôn quê,kiến thức khiêm nhường nay củng đả biết thế nào là xả hội CS,mặt nạ mị dân đả rớt xuống,lộ chân tướng là bọn tham quan ô lại ,cai trị tàn ác với nhân dân ,quy hoạch cướp đất đai dân nghèo,nay chỉ có con đường phải thay đổi như Miến Điện mà thôi ,còn không thì nhân dân sẻ đứng dậy đạp đổ .

    Trả lờiXóa
  3. Có biết bao nhiêu người chết vì vượt biển, có bao nhiêu ngươgi bị Ba Dũng tước đoạt tiền vàng khi CA cho đi bán công khai. Những chỉ vàng cuối cùng cũng phải đưa cho Nguyễn Tấn Dũng. Bây giờ y làm Thu tướng VN. Vàng cướp được của người vượt biển ăn 3 đời chưa hết, hắn cướp tiếp của những người dân khốn cùng trong nước. Núp dưới các dự án đô thị, sân golf được y phê duyệt, hành vi cướp đất của y đã được hợp pháp hóa, biến thành tiền, tiền củng cố quyền lực để tiếp tục đè nén dân lành. Hàng ngày hắn sống phè phỡn. đại gia, đệ tử cung cấp gái chân dài phục vụ hắn. Đạo đức, văn minh của chúng là thế đó. Đứa con hoang này ngu dốt nhưng tham lam, nham hiểm, vượt xa các cha chú hắn về thủ đoạn tiếm quyền.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mình cứ nghĩ, bạn Rạch Giá, tự hào vì người quê hương, làm "quan lớn" chứ ?
      Hay là nhục khi có người quê hương, làm "quan lớn" ?

      Xóa
    2. Thằng Dũng nó gốc Cà Mao ! đâu phải Gạch gá !?

      Xóa
  4. Ai Gây Ra Cuộc Chiến?

    30-4 là ngày tan thương, mất mát.
    Mất cả niềm tin, mất cả sơn hà.

    Ai? Ai là người gây ra cuộc chiến?
    Ai? Ai là người vui trên xương máu da vàng?

    Anh nói tôi là người làm tay sai đế quốc,
    Đem giặc về dầy xéo non sông?
    Không! Tôi là người chiến sĩ giữ non sông,
    Giữ bình yên, êm ấm nơi thôn làng
    Trọn lời nguyền "Bảo Quốc, An Dân"
    Luôn sẵn sàng thề chết sá chi thân

    Anh nói anh là người đem hạnh phúc
    Đưa mọi người tới thế giới đại đồng
    Xóa hận thù, giai cấp, bất công
    Để mọi người được cơm áo no đầy.(?)

    Nhưng, tôi nói anh là người say mê chủ thuyết
    Chẳng ngại ngùn dùng thủ đoạn gian manh
    Tôi nói anh là tay sai cộng sản
    Mượn súng đạn về đòi "nợ máu" lương dân.

    Ai? Ai là người gây ra cuộc chiến?
    Ai? Ai là người vui trên xương máu da vàng?

    Ai? Ai là người gây ra cuộc chiến?
    Để dân tộc này gánh chịu chết chóc, tan thương.
    Ai? Ai là người gây ra cuộc chiến?
    Để dân tộc giờ mất hết chủ quyền giang sơn

    Trả lờiXóa
  5. Ai là người gây ra cuộc chiến ?

    Các nhà chính trị, tướng lĩnh, của cả hai miền Nam và Bắc, ngu dốt, làm vật thử nghiệm, tay sai cho chủ nghĩa cộng sản và tư bản!

    Trả lờiXóa
  6. Ngày Quốc hận vẫn là Ngày Quốc hận (*)
    ==========================

    http://www.youtube.com/watch?v=NZIESl4colc


    Ngày Quốc hận vẫn là Ngày Quốc hận

    Bao Hận thù trút xuống đầu Dân

    Miền Nam mất là mất tất cả

    Tự do - Dân chủ – Dân quyền – Vong thân

    Nhà tù mọc lên như nấm độc

    Dòng người di tản rồi thuyền nhân

    Bao trăm ngàn người mất mạng trên biển

    Hải tặc cá mập chết đói khát chết dần

    Tháng Tư Đen đầy huyết lệ trầm thống

    Ngày Quốc hận vẫn là Ngày Óan ân ….


    TRIỆU LƯƠNG DÂN

    http://www.youtube.com/watch?v=bryCzCJJY48


    (*) Mượn Tựa đề bài viết NGÀY QUỐC HẬN Là NGÀY QUỐC HẬN của Sử Gia TRẦN GIA PHỤNG (Toronto, 01-02-2012)

    Trả lờiXóa
  7. nói hoài, nói mãi, chẳng làm được gì, hãy tìm cách lật đổ bằng bạo lực đi các bạn ạ, tôi xin đi tiên phong đây.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Quăng lựu đạn hay bom xăng đây ? hãy làm, đừng nói, chưa nghe !

      Xóa
  8. Sư đời nó là thế đấy,bởi vậy xưa ông Kỳ nói cứ đến ngày này là cả lũ cứ khóc lóc,đớn hèn nào là nước đã mất rồi mà nước còn sờ sờ ra trước mắt đấy thôi,bởi vậy ông Kỳ mới chán cái lũ đớn hèn mà về nước đương đầu với bao dư luận .đừng nói ông Kỳ mà ai cũng chán cái lũ này.

    Trả lờiXóa
  9. Anh giải phóng tôi hay tôi giải phóng anh
    Anh giải phóng tôi ra khỏi kiếp tự do
    Tôi giải phóng anh ra khỏi cảnh bần cùng
    Ai giải phóng ai khi không còn tổ quốc
    Đát nước mất rồi ai cần giải phóng ai

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dân Cần Thơ, Vĩnh Longlúc 21:36 12 tháng 4, 2012

      Anh giải phóng tôi, hay tôi giải phóng anh ?
      Anh giải phóng tôi ra khỏi kiếp tự do ?
      Tôi giải phóng anh ra khỏi cảnh bần cùng !
      Ai giải phóng ai, khi không còn Tổ Quốc ?
      Đất nước mất rồi, ai cần giải phóng ai ?
      Cội nguồn ở đâu, khi thế giới nầy đã không còn ...Việt Nam ?

      Xóa
  10. Cảm ơn Lê Nguyên, bạn đã mở lòng tâm sự nói lên thực trạng của đồng bào ta ở xứ người! Tôi thực sự thông cảm, thương cảm với đồng bào VN ở khắp thế giới vẫn đau đáu nghĩ thương cho dân tộc mình! thương cho đồng bào mình phải sống kiếp người không tự do, không dân chủ, không nhân quyền, không gì cả!!! Người đi, người ở chỉ biết thương nhau, tôi rất mong rằng nỗi đau thương uất nghẹn này phải được biến thành hành động linh hoạt trên mọi lãnh vực từ Hải ngoại tới trong nước! Đồng bào ta ở nước ngoài từ nay xin đừng gởi tiền về nữa nha, thay vì gởi tiền về thì nên gởi vũ khí khí tài về tiếp lửa cho đồng bào ta! ở hải ngoại thì đấu tranh gây áp lực góp phần thúc đẩy nhân quyền, tự do dân chủ cho đồng bào trong nước. Khó khăn nào rồi cũng qua đi, đau thương nào rồi cũng sẽ được bù đắp! hãy tin ở ngày mai !!!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ông bạn Lương Thiẹn rất chí lý khi nói, "Đồng bào ta ở nước ngoài từ nay xin đừng gởi tiền về nữa nha, thay vì gởi tiền về thì nên gởi vũ khí khí tài về tiếp lửa cho đồng bào ta!." Tuy nhiên, việc làm tuy nói ra thì xem chừng như rất dể lại khó vô cùng. Đồng bào ta, hải ngoại cũng không cộng sản trong nước, có cái nhược diểm chung là nặng tình cảm gia đình và thân tộc. Do đó, tuy biết rằng với số tiền gởi về hàng năm lên đến 12, 13 tỷ Mỹ kim tức 1/5 ngân sách quốc gia, là gián tiếp hà hơi tiếp sức kéo dài sự sống cho chế độ cộng sản, nhưng đồng bào hải ngoại không làm khác được. Và đó cũng là sư khác biệt giữa người không cộng sản và người cộng sản. Ngoài ra, tôi cũng xin nói thêm một sư thật rất đau lòng mà người thân trong nước ít người để ý. Một số rất lớn những người thân trong nước khi nhận được tiền từ hải ngoại gởi về họ cứ ngở đó là số tiền không đáng kể của người gởi. Thật sụ thì không phải vậy. Trái lại, phần lớn đó là sự chắt góp tần tiện để có được số tiền dư để gởi về. Nước Mỹ cũng như các nước châu Âu, người lao động cũng như các công tư chức tù bậc trung trở xuống, khi có công ăn việc làm thì không sợ thiếu thốn, nhưng muốn dư ra để bảo bọc người khác thì không phải dể. Có thể nói câu, "Lớn thuyền, lớn sóng' của Việt Nam ta rất đúng trong trường hợp nầy. tiề Nn trả góp mua nhà (hoặc thuê mướn nhà) Tôi nói sự thật nầy ra đây không gì khác hơn là muốn nhắn gởi những người có viện trợ từ người thân ở nước ngoài gởi về nên sống tần tiện hầu có cuộc sống độc lập để người thân ở hải ngoại an lòng mà "tiếp lửa" đúng như mong muốn rất đúng của ông bạn Lương Thiện.

      Xóa
    2. Vì có sự cố nhỏ không rỏ từ đâu máy computer tôi không thể làm việc bình thùong do đó tôi xin thêm phần sau để tròn ý.....Có thể nói câu, "lớn thuyền lớn sóng" cuả Việt Nam ta rất đúng trong trường hợp nầy. Nào tiền trả góp nhà (Ở Mỹ rất ít người có khả năng pay off tiền mua nhà), hoặc tiền thuê nhà, tiền trả góp mua xe, tiền bảo hiểm xe, tiền bảo trì xe, tiền bảo hiểm sức khỏe, tiền thuế lương bổng, thuế thu nhập (rất cao, nhứt là đối với người có thu nhập cao), tiền bỏ vào quỷ giáo dục cho con cái (để dành để đóng học phí cho con khi lớn lên cần học trường tư, ở Mỹ trường tư thường tốt, có tiếng và dể kiếm việc làm khi tôt nghiệp hơn trường công), tiền điện, tiền nước, tiền điện thoại (nhà và cầm tay), tiền Internet, tiền TV (Cable hay Direct TV) v...v...và v...v...Tóm lại là hàng chuc món tiền khác nhau hàng tháng phải trả. Tôi nói sự thật nầy ra đây không gì khác hơn là muốn nhắn gởi những người có viện trợ từ người thân ở nước ngoài gởi về nên sống tần tiện hầu có cuộc sống độc lập để người thân ở hải ngoại an lòng mà "tiếp lửa" đúng như mong muốn rất đúng của ông bạn Lương Thiện.

      Xóa
    3. Khoản tiền từ các đồng bào gửi về để hỗ trợ người thân họ (trừ những khoản viện trợ giúp đỡ trẻ em nghèo hay nạn nhân chất độc da cam,v.v. Thì những khoản này chủ yếu là để hỗ trợ gia đình mỗi cá nhân. Thậm chí những gia đình trung lưu hay khá giả, vẫn nhận tiền từ người thân ở nước ngoài gửi về và hầu như là vậy. Trong khi hầu hết xu hướng hiện nay là ai cũng cố gắng làm, khi có tiền sẽ bỏ ra đưa con gái qua các nước khác du học, bản thân mình từng là học sinh của một trường tầm trung ở TpHCM thôi, mà đã có đến hơn nửa lớp hiện nay đang du học ở nước ngoài.

      Thế nên ý kiến của các bạn là kêu gọi Kiều Bào không gửi ngoại tệ về hay thậm chí gửi vũ khí về, chưa phân tính về tính chất, đã thấy thật vô lí. Ví hầu hết bản thân những gia đình đó đã sống cuộc sống đầy đủ, nếu không muốn nói là dư giả. Mình chưa biết cuộc sống ở những nước phát triển là thế nào, nhưng theo bạn Hoài Việt thì tuy mức sống cao, nhưng cuộc sống thật chật vật với đủ thứ phí, không phải dễ sống như ở đây.

      Lớp lớp người ra đi đem mạng sống mình đổi lấy tự do hay ra đi để giữ mạng sống mình?? Hãy thả tự do cho tâm hồn mình trước rồi hãy nói đến tự do về nhân quyền, về vật chất... Câu nói thật không đúng người.

      Xóa
    4. "Lớp lớp người ra đi đem mạng sống mình đổi lấy tự do hay ra đi để giữ mạng sống mình??" Câu này hay.^^

      Xóa
  11. bài viết rất hay , rất chân tình , cám ơn bạn

    Trả lờiXóa
  12. Chào tác giả,

    Cám ơn tác giả đã viếc một bài rất hay mà con cháu sau này của người Việt tị nạn cộng sản như cá nhân tôi đã sẽ không thể bộc lộ hết những tâm tư và nguyện vọng của mình qua văn chương đối với đất nước Việt nam và đồng bào quốc nội.

    Nhớ lại hồi còn nhỏ vào đầu năm học, cô giáo biểu từng đứa đứng dậy giới thiệu tên, gia đình, nguồn gốc vv thì tất cả được đón nhận những tiếng vỗ tay xen kẽ với những lời trầm trồ khen ngợi nếu nguồn gốc họ đến từ Nhật, Nam Hàn, Đức hay Ý, vv. Còn riêng tôi thì cũng được đón nhận những tiếng vô tay nhưng xen kẽ là những cặp mắt với đầy thương hại như muốn nhắn gởi một lời chia buồn gì đó khi tôi giới thiệu "gia đình tôi đến từ Việt nam." Tôi thật sự bỡ ngỡ với sự phản ứng của họ và vội hỏi mẹ ngay khi về nhà. Qua lời kể của Mẹ về đất nước và con người Việt nam, tôi nhận thấy mình phải làm một điều gì đó để những cặp kia sẽ nhìn mình với đầy quý mến hâm mộ thay vì thương hại. Cá nhân tôi không muốn ai thương hại mình cả. Và từ đó, với khuôn mặt và tên họ việt nam chính gốc, tôi hòa đồng tham gia tất cả sinh hoạt vv để chứng mình rằng mình cũng như mọi người không cần thương hại. Đó là lối suy nghĩ của một dứa trẻ xưa kia. Còn ngày nay, tôi cảm thấy mình rất tự hào là người Việt Nam, rất gần với việt nam, và tin rằng những bạn trẻ Việt Nam lớn lên ngoài này cũng đang tìm về cội nguồn của mình với nhiều cách thức khác nhau như tôi.

    Thân chào

    Trả lờiXóa
  13. Thay mặt cho "những cái cột đèn" xin cảm ơn tác giả vì bài viết rất hay và cảm động. Ước mong rằng tất cả chín chục triệu đồng bào Việt nam ruột thịt trong và ngoài nước cùng đồng tâm đồng lòng để sớm một ngày đưa Quê Mẹ ra khỏi cảnh lầm than.

    Trả lờiXóa
  14. Nguyễn Thị Huệ (Pleiku)lúc 01:20 14 tháng 4, 2012

    Thời nay thì ai đi cứ đi, ai về cứ về; nhưng ĐI để chắc ăn thì phải tìm cái thẻ xanh (bằng cách tìm cách kết hôn với người có quốc tịch Mỹ) như Lam Trường, Quang Dũng, Thuý Nga, Kiều Oanh. Đàm Vĩnh Hưng,... còn VỀ thì phải giữ chặt cái quốc tịch Mỹ như Hoài Linh, Elvis Phương, Hương Lan, Giao Linh, gia đình Phạm Duy, Đặng Tuyết Mai (vợ cũ Nguyễn Cao Kỳ),..., cứ như thế mà...yêu quê hương đủ kiểu, kiểu gì cũng OK !

    Trả lờiXóa
Mới hơn Cũ hơn