Mai này, khi mẹ là đống bụi nhỏ lặng lẽ, các con hãy chơi với mẹ, với đất từ tim và xương cốt của mẹ!
Nếu bác thợ nề nhặt mẹ lên, bác sẽ biến mẹ thành gạch, và mẹ sẽ mãi mãi dính chặt trong tường; nhưng mẹ ghét những hốc nhỏ tĩnh mịch. Nếu họ biến mẹ thành gạch trong nhà tù, mẹ sẽ đỏ mặt vì xấu hổ khi mẹ nghe người tù khóc; và nếu mẹ là viên gạch ở trường, mẹ sẽ vẫn đau khổ vì mẹ không thể cùng hát với các con vào mỗi sớm mai.
Mẹ chỉ thích là bụi cho các con chơi trên đường quê. Hãy ôm lấy mẹ, vì mẹ là mẹ của các con; hãy dày vò mẹ vì mẹ đã sinh ra các con, hãy đạp lên mẹ, vì mẹ đã không cho các con trọn vẹn sắc đẹp và trọn vẹn sự thật! Hay các con chỉ hát và chạy trên mẹ, để mẹ có thể hôn lại những bàn chân yêu dấu ngày xưa.
Khi các con đặt mẹ trên lòng bàn tay, hãy ngâm những lời thơ đẹp, và mẹ sẽ chảy rì rào hân hoan giữa các ngón tay của các con. Mẹ sẽ bay lên để nhìn các con, để tìm lại những ánh mắt, mái tóc của những người mẹ đã dạy dỗ.
Và khi các con vẽ đùa hình ảnh trên mẹ, mỗi lần vẽ xong các con hãy xóa tan đi, và khi xóa tan mẹ, hãy xóa thật trìu mến và bi thương!
Gabriela Mistral (1889–1957) là nữ thi sĩ Chile đoạt giải Nobel văn chương năm 1945.
Trần Quốc Việt dịch
Nguồn: The Nobel Prize Treasury, biên tập bởi Marshall McClintock, nhà xuất bản Doubleday &Company, Inc. 1948, trang 38-39.
Nguyên tác tiếng Tây Ban Nha, bản dịch tiếng Anh của Alice Stone Blackwell. Tựa đề bản tiếng Anh là "To The Children".