Nguyễn Hùng, Trần Hoài Nam (Danlambao) - Khi nhắc đến “Ngày D” (D-Day) mọi người trên thế giới đều liên tưởng đến ngày đổ bộ vào vùng bờ biển Normandy Pháp của lực lượng đồng minh Hoa Kỳ, Anh, Úc và một số quốc gia, trước giải phóng nước Pháp sau các nước Âu Châu, cuối cùng tiêu diệt phát xít Đức và kết thúc cuộc chiến tranh thế giới lần thứ hai.
Tổ quốc Việt Nam của chúng ta từ ngàn xưa đến hôm nay đã nhiều lần đối mặt với “Ngày D” trong nhiều cuộc chiến khốc liệt “trứng chọi đá, châu chấu đá voi” bảo vệ sự tồn vong của dân tộc Việt trước hành động xâm lược và dã tâm đồng hóa của giặc Tàu tàn ác từ phương Bắc. Tổ tiên chúng ta đã thành công với những chiến công vang dội làm cho kẻ thù đại Hán tan hồn khiếp đảm.
Khi nói đến “Ngày D” người ta thường là nói đến chiến đấu bằng bom đạn.
Đất nước Việt Nam hôm nay đã không còn chiến tranh “bom đạn”. Từ 30/04/1975 cả nước không phải sống trong chiến tranh “bom đạn”. Nhưng dân chúng Việt Nam có thực sự được sống hòa bình đúng nghĩa của hòa bình sau khi ngừng hẳn tiếng bom rơi đạn nổ không?
Câu trả lời rõ ràng là: VIỆT NAM KHÔNG CÓ HÒA BÌNH.
Sao mà hòa bình lại có được trên đất nước Việt Nam, khi:
- Người thắng trận liên tục trả thù, bắt bỏ tù khổ sai chết lần mòn nơi rừng thiên nước độc để trả thù hằng trăm ngàn người lính và công nhân viên chức chính quyền miền Nam Việt Nam trong nhiều năm.
- Người thắng trận ngang nhiên tước đoạt tài sản, đất đai ruộng vườn của người dân bình thường sống tại miền Nam Việt Nam làm chiến lợi phẩm, xua đuổi ho đến các vùng xa xôi hẻo lánh.
- Người thắng trận luôn xem người dân mà họ luôn bảo được “giải phóng” là thế lực thù địch, luôn bị kỳ thị trong mọi sinh hoạt xã hội, luôn bị xem là công dân hạng chót trong bậc thang xã hội của xã hội cộng sản.
- Người thắng trận cho mình là kẻ thống trị, xem người dân mà họ gọi là “giải phóng” là bọn người bị trị.
Trên thế giới tại hầu hết các quốc gia sau khi chiến tranh kết thúc, binh lính và người dân hai phía xóa bỏ thù hận, trở lại với tình nghĩa đồng bào ruột thịt và cùng nhau xây dựng lại cuộc sống, không còn phân biệt đối xử ta địch. Cuộc cách mạng Pháp năm 1789-1799, nội chiến Bắc Nam tại Hoa Kỳ năm 1861-1865 là vài thí dụ điển hình. Khi chế độ cộng sản tự sụp đổ tại Nga, Đức, Tiệp, Hungary, Rumania vào đầu thập niên 90 đã không có sự trả thù trên chính người dân mình vì chính kiến đối nghịch mà những người của chế độ cộng sản trước đó còn được bao che đùm bọc cưu mang, tạo điều kiện ưu tiên cho những cựu viên chức cộng sản nhanh chóng hội nhập vào xã hội tự do dân chủ. Ngay cả tại đất nước Việt Nam, qua tất cả các triều đai vua chúa trước kia, cách hành xử của người thắng trận cũng không khác gì các nước trên thế giới, đầy tình nhân bản.
- Tại sao chính quyền, dân chúng các nước họ làm được, họ có HÒA BÌNH sau khi chấm dứt chiến tranh, hay ngay cả tại các nước cộng sản sau khi chế độ cộng sản không còn tồn tại?
- Tại sao đất nước Việt Nam bất hạnh của chúng ta không có HÒA BÌNH thực sự mặc dù trên cả nước không còn chiến tranh ngoại xâm hay nội chiến đã gần nữa thế kỷ (38 năm từ năm 1975)?
- Tại sao người dân Việt Nam vô tội vẫn bị chính quyền cộng sản Việt Nam, tự cho là do dân vì dân là đầy tớ của dân, bỏ tù nhiều năm chỉ vì họ thực thi quyền công dân của mình và bày tỏ quan điểm cá nhân trong ôn hòa theo chính luật lệ của họ đặt ra?
- Tại sao tài sản của người dân trên khắp đất nước đến nay vẫn tiếp tục bị nhà nước cộng sản Việt Nam cưỡng chế một cách độc đoán - thực ra là cướp đoạt - với sự tiếp tay của các nhóm lợi ích cấu kết với các quan chức cộng sản?
- Tại sao người dân vẫn tiếp tục bị áp bức, bị phân biệt đối xử bởi một nhóm thiểu số cầm quyền lợi dụng danh xưng mỵ dân: “Xã Hội Chủ Nghĩa”?
- Tại sao người dân của một nước luôn được nhà nước rêu rao là “độc lập, tự do, hạnh phúc” lại như (tệ hơn) đang sống trong một nước thuộc địa của bọn thực dân ngoại bang vào những thế kỷ trước.
Câu trả lời hiển nhiên là: TẠI VÌ CÁI CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN MÀ NGƯỜI DÂN VIỆT NAM ĐANG BỊ ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM TRÒNG VÔ CỔ MÌNH!
Chế độ cộng sản do đảng cộng sản Việt Nam áp đặt lên đất nước Việt Nam đã và đang cướp đoạt HÒA BÌNH, TỰ DO, DÂN CHỦ mà đáng lý ra toàn dân Việt đã có từ năm 1954.
Chính các nước theo chế độ cộng sản tại Âu Châu, thầy và đàn anh của cộng sản Việt Nam, vào đầu thập niên 90 đã tự mình làm nên “D-Day” giải phóng đất nước mình, giải trừ chế độ cộng sản mang lại hòa bình thật sự cho quê hương họ mà không cần một tiếng súng và không chết một mạng người.
Toàn dân Việt, nhất là những người cộng sản già trẻ, đã đến lúc tất cả chúng ta phải khai chiến với chủ nghĩa công sản phi quốc gia phi nhân tính, trả lại hòa bình tự do thật sự cho đất nước, trả lại quyền con người cho toàn dân.
Trước hành động xâm lược của đế quốc Tàu càng lúc càng hung hăng trắng trợn, trước tình hình kinh tế đất nước đang nhanh chóng bị suy sụp do sự bất lực vô tài cùng với quốc nạn đại tham nhũng của nhà cầm quyền từ trung ương đến địa phương, kết hợp với nạn đục khoét cùng phá hoại của các nhóm lợi ích trong nước và xuyên quốc gia, đồng bào Việt Nam đã không còn chần chừ hay thờ ơ. Lòng dân trong ngoài trên dưới đã chín mùi cho sự thay đổi chế độ toàn diện tại đất nước bất hạnh Việt Nam.
Người dân Việt Nam, nhất là tuổi trẻ Việt Nam đã thấu hiểu tất cả sự thật đã và đang xảy ra tại đất nước Việt Nam thân yêu; thấy rõ nguy cơ sớm mất nước dưới tay xâm lược Tàu qua những việc làm của các quan chức của đảng cộng sản Việt Nam cấu kết với Tàu, thí dụ như theo lệnh bọn bá quyền Tàu cộng bịt miệng đàn áp bắt bỏ tù người yêu nước đứng lên xuống đường chống lại bọn xâm lược Tàu; thấy nguy cơ diệt vong do hậu quả của các dự án kỹ nghệ vô cùng độc hại đến môi trường và con người như khai thác Boxit trên Tây Nguyên, dự án xây dựng các lò điện hạt nhân mà đảng cộng sản Việt nam vì tư lợi đang mù quáng thực hiện gạt ngoài tai sự chống đối hay giãi bày của các chuyên gia,... Toàn dân Việt Nam đã và đang đứng dậy đáp lời kêu gọi của núi sông và những bậc tiền nhân anh hùng dân tộc, vì đồng bào Việt Nam của mọi lứa tuổi mọi chính kiến đã ý thức được tầm quan trọng của cuộc chiến ý thức hệ đối với tương lai và sự sống còn của đất nước và dân tộc Việt Nam.
“Ngày D” của cuộc chiến ý thức hệ không bom đạn và chết chóc nhằm giải trừ chế độ cộng sản không có quốc tính và nhân tính đang đến gần. Toàn dân Việt đang sẵn sàng, sẵn sàng!
Thật ra “Ngày D” đã bắt đầu với hành động quyết liệt và kiên cường bất chấp bị khủng bố hay tù đầy của thế hệ trẻ ở lứa tuổi đôi mươi trong thời gian mới đây. Cụ thể với “Lời Tuyên Bố của các Công Dân Tự Do” chỉ sau hai ngày đã nhanh chóng được hằng ngàn người dân Việt Nam mọi lứa tuổi ngành nghề chính kiến tham gia hưởng ứng, và với “Kiến Nghị về Sửa Đổi Hiến Pháp 1992” của nhóm 72 nhân sĩ uy tín từng phục vụ nhà nước xã hội chủ nghĩa Việt Nam cũng được nhiều ngàn người dân Việt Nam khắp nơi tham gia ký tên.
Năm 2012 đất nước và dân chúng Miến Điện đã có “Ngày D”, độc tài đã nhường chổ cho tự do dân chủ. Đất nước và dân chúng Miến Điện đang nhanh chóng thăng hoa.
Năm 2013 phải là năm với “Ngày D” của toàn dân Việt Nam, độc tài phải nhường chỗ cho tự do dân chủ văn minh tiến bộ trong ôn hòa và tình tự dân tộc, trong tinh thần thực sự hòa hợp dân tộc xóa bỏ hận thù tôn trọng quyền con người.
Chúng ta quyết không lỡ hẹn, đánh mất thời cơ. Việt Nam xứng đáng được nhanh chóng hội nhập với thế giới văn minh tiến bộ, không thể cứ tiếp tục bị một thiểu số người trong đảng cộng sản Việt Nam dìm trong bùn đen và u tối!
Ngày 03 tháng 03 năm 2013
_____________________________________
Tài liệu tham khảo:
Lời Tuyên Bố của các Công Dân Tự Do
Kiến Nghị về Sửa Đổi Hiến Pháp 1992