Dân đọc báo (Danlambao) - Có một số người chỉ chống cộng sản đến biên giới Việt-Trung rồi dừng lại. Họ không muốn và không thèm tìm hiểu kẻ mà chính quyền Việt Nam quỳ lạy, mạnh yếu về mặt gì. Họ không nhìn xa hơn những mối nguy thấy bằng mắt, nghe bằng tai như Trường Sa, mỏ quặng bị đào xới, đồ ăn bị ngộ độc, sách vở bị in cờ Trung Cộng... Họ hô hào rằng Trung Quốc xâm lăng Việt Nam nhưng không biết xâm lăng kiểu nào?
Nếu ai tìm hiểu văn hóa quân sự của Trung Quốc thì phải đọc cho bằng được Tôn Tử Binh Pháp. Và từ đó họ sẽ hiểu ra rằng Trung Quốc chỉ cần vài ba năm nữa là có thể chiếm trọn Việt Nam, từ ải Nam Quan đến mũi Cà Mau bằng quân sự!!!
Với cách nào?
Bằng cách giúp đỡ kinh tế lẫn quân sự cho Lào và Miên, thần phục hai nước này rồi từ đó mượn đường đánh úp qua ngã biên giới, mô hình chiến tranh Việt Trung năm 1979 nhưng trên với hơn phân nửa biên giới của Việt Nam.
Những chiến tuyến không những chỉ ở Cao Bằng, Lạng Sơn, mà cũng sẽ là Điện Biên Phủ, Khánh Thành, Lao Bảo, Kon Tum, Pleiku, Ban Mê Thuột, Tây Ninh, Châu Đốc, Hà Tiên!
Khi Việt Nam mất thì tự nhiên Campuchia và Lào cũng sẽ thuộc về Trung Quốc.
Với những vụ giằng co Trường Sa, Hoàng Sa, Ải Nam Quan... những người yêu nước lẫn chế độ cộng sản bị kế sách Minh tu sạn đạo, ám lộ Trần Thương, (làm đối phương chú ý mặt này nhưng lại đánh mặt khác).
Việt Nam xây dựng lực lượng biển, mua sắm tàu chiến lẫn tàu ngầm, Trung Quốc chỉ phản đối cho có lệ dù có khả năng gây áp lực để cấm đoán Việt Nam. Đó cũng là ý đồ của Trung Quốc. Họ dư thừa biết là với tàu bay, máy bay, tàu ngầm mua của Nga, họ chẳng có thể đi đâu xa.
Nếu Trung Quốc muốn xây dựng một cường quốc về hải quân thì phải cần 15, 20 năm nữa mới khống chế được Việt Nam. Mà nếu lúc đó Trung Quốc muốn đánh thì phải dè chừng liên minh Nhật, Philippines, Mỹ...
Với cách đánh trong đất liền đánh ra, ngoại trừ gởi quân lính tham chiến trực tiếp, các nước khác chỉ biết ngồi ngó!
Sở trường của quân đội Trung Quốc lối đánh thí quân. Và Trung Quốc sẽ cấp tốc giải quyết chiến trường, khi những quốc gia khác mới vừa kịp mở miệng ra phản đối, Việt Nam đã đầu hàng!
Chiếm lược Việt Nam sẽ có lợi gì cho Trung Quốc?
Trước hết là giải quyết được vấn đề nhân mãn, trai thiếu gái thừa của Trung Quốc. Đàn ông thanh niên Trung Quốc khỏi cần qua nước khác mua vợ đem về nước. Cứ vào Việt Nam, tỉnh lỵ mới của Trung Quốc mà tìm!
Thứ hai nữa là bỏ được những vùng đất bị sa mạc hóa ở miền Bắc mà di dân xuống miền Nam trù phú hơn.
Thứ ba nữa là chiến thắng này sẽ cho làm dân chúng Trung Quốc làm dịu đi tinh thần chống đối chính quyền, quên đi những bất công, tham nhũng. Chế độ xã hội chủ nghĩa Trung Quốc có thêm luồng sinh lực mới!!!
Xâm chiếm Việt nam là một vấn đề sống chết của chính quyền Trung Quốc.
Vậy Trung Quốc cần những điều kiện nào để thực hiện kế hoạnh này?
1. Cần hai nước Campuchia và Lào thần phục.
2. Xây dựng hệ thống đường sá, hậu cần như xa lộ, đường rày từ Trung Quốc xuống tới Campuchia với danh nghĩa kinh tế, giao thương từ Vân Nam- Vạn Tượng- Nông Pênh.
3. Xúi dục hai nước này gây hấn với Việt Nam rồi từ đó hổ trợ quân sự và tìm cách ém quân một cách danh chính ngôn thuận khắp biên giới.
Để khi đủ điều kiện, bất ngờ xua quân chiếm trọn Việt Nam trong vòng 7 đến 10 ngày!!!
Điều 1 kể như là xong, Việt Nam là kẻ thù muôn đời của hai nước này. Trong dân gian của Campuchia vẫn truyền tụng lại câu chuyện của lính Việt Nam chặt đầu dân Miên để làm gạch kê nồi nấu cơm. Dù có hay không nhưng cũng nên hiểu rằng những lỗi lầm của ông cha ta, chúng ta sẽ phải trả. Cộng thêm mười mấy năm chiếm đóng của cộng sản Việt Nam cũng chẳng làm tốt đẹp được quan hệ của hai nước này đối với Việt Nam. Hai quốc gia này sẽ reo vui khi thấy Việt Nam bị hạ. Còn việc gì kế tiếp xảy ra với họ thì vẫn còn xa.
Điều 2 thì chỉ cần hai, ba năm nữa là xong.
Điều 3 thì cần 3, 5 năm nữa thì cũng xong tốt.
Vận mạng quốc gia Việt Nam như là cá trên thớt, chỉ mành treo chuông.
Nếu Trung Quốc đánh vào Việt Nam thì quân đội Việt Nam sẽ thua.
Thua toàn diện.
Chúng ta thua vì quân số ít hơn, vũ khí thô sơ hơn đã đành. Nhưng chúng ta sẽ thua vì những lý do sâu xa hơn.
Mượn một khúc truyện Tàu để hiểu cái gì là mưu mô của Trung Quốc. Trong truyện Tiếu Ngạo Giang Hồ, hồi 108, nhân vật Hướng Vấn Thiên của Nhật Nguyệt Thần Giáo biết rõ những nhân vật những nhân vật thành danh trong võ lâm mà còn hiểu cả đến hàng đệ tử bình thường như Lao Đức Nặc, Thi Đới Tử… Lão cũng kể rành mạch lai lịch và cá tính của từng người, lai lịch cường nhược ra sao. (Nhật Nguyệt Thần Giáo được Kim Dung ám chỉ là đảng cộng sản Trung Quốc. Những ẩn số chính trị trong tiểu thuyết võ hiệp Kim Dung, Nguyễn Ngọc Huy).
Chúng ta bị nội gián.
Không thua sao được khi tình báo của Trung Quốc biết rõ ai làm tham mưu trưởng, sư đoàn trưởng, tiểu đoàn trưởng, bao nhiêu quân, đóng đâu, sẽ phản ứng như thế nào …
Không thua sao được khi quân đội Việt Nam được chỉ huy bởi những vị tướng nổ banh trời rằng đã đánh giặc từ 10, 15 tuổi, bắn rớt không biết bao nhiêu chiếc máy bay, và nhiều vị tướng đó đã được tạo điều kiện để lên lon nắm quyền bởi... Trung Quốc!!!
Sự chiến thắng hết còn nhờ cậy vào những tướng lãnh, mà phải nhờ cậy vào hàng hạ sĩ quan, sĩ quan cấp thấp và binh sĩ.
Việt Nam phải làm gì để đối phó?
Phải dân chủ, càng sớm càng tốt.
Nếu dân chủ thì chính quyền tương lai mới mời được những người dày dặn chiến trường bên VNCH hay những người về hưu của Quân đội Việt Nam ra làm cố vấn cho lực lượng quân đội Việt Nam hiện tại. Sư đoàn trưởng sẽ được kèm bởi những cựu sư đoàn trưởng, đại đội trưởng sẽ được cố vấn bởi những cựu đại đội trưởng. Những tổ pháo binh sẽ học hỏi từ những cựu pháo thủ.
Nhân dân ủng hộ quân đội, tinh thần ái quốc sẽ trở lại.
Trung Quốc sẽ bỏ đi ý tưởng xâm lăng.