Việt Kiều Cali (Danlambao) - Chị cho phép tôi được tâm sự với chị một vài điều lâu nay tôi vẫn ấm ức trong lòng. Được biết chị đã có những phát ngôn rất thẳng thắn về ông thủ tướng “X” ăn hại, đái nát của nước Việt Nam. Những lời trực ngôn này đã làm nức lòng người Việt hải ngoại. Rồi vừa qua cũng thấy chị xuất hiện trong nhà thờ ở Hải Phòng cùng cầu nguyện cho gia đình ông Đoàn Văn Vươn. Thật là một nghĩa cử quá đẹp. Nó chứng tỏ chị vẫn là một người muốn gần gũi với người dân cô thế, bị áp bức bởi bọn gian hùng CSVN. Chị cũng đã trả lời phỏng vấn của nhiều đài phát thanh hải ngoại như BBC và VOA. Đây thật sự là tiếng nói vọng lên từ địa ngục của một người đàn bà đã đóng góp cả tuổi thơ và thanh niên để tạo nên con quái vật CS này. Phản ứng của chị có ý nghĩa gấp ngàn lần so với phản ứng của bất cứ người dân miền Nam nào. Vì suy cho cùng người dân miền Nam chúng tôi đều bị CS gọi là “Ngụy”, còn chị thì đã thoát ly theo CS từ khi mới 13 tuổi.
Điều làm tôi lấy làm tiếc là chính chị vẫn cho rằng cho tới lúc này chị vẫn là một người CS chân chính và vẫn không tỏ ra hối hận cho sự đóng góp của mình trong thời gian chiến tranh và cho rằng chế độ VNCH phải bị lật đổ.
Thưa chị Kim Chi, xin chị hỏi bất cứ người dân miền Nam nào, những người đã từng sống trong chế độ VNCH trước 1975 xem thử bây giờ họ có đồng ý với nhận xét đó không. Hay họ sẽ nói rằng so với chế độ CS này thì VNCH là một chế độ non trẻ, chưa hoàn thiện nhưng trăm phần tốt hơn bây giờ. Thật là ghê tởm cho sự nhồi sọ của CS. Lúc ra đi chị mới 13 tuổi, chỉ là một đứa con nít thì làm sao phân biệt được đúng sai. Chị có thể thấy một lỗi lầm bên VNCH rồi suy diễn ra cho cả xã hội lúc đó. Chị đâu có biết rằng trước 1975 dưới chính quyền VNCH, tội ác sẽ bị luật pháp nghiêm trị cho dù người đó có là tổng thống, cảnh sát hay công an. Thử hỏi chuyện đó có xảy ra cho gia đình ông Đoàn Văn Vươn không? Công lý có đến với Cù Huy Hà Vũ không? Dùng côn đồ đánh đập Đỗ Nam Hải, sách nhiễu, tạt nước thúi phân vào gia đình người bất đồng chính kiến. Đó là hành vi của một đảng cướp không xứng đáng để lãnh đạo bất cứ tổ chức nào chứ đừng nói đến lãnh đạo nước Việt Nam.
Thưa chị, buồn thay chế độ này là sản phẩm của những hy sinh gian khổ của chị và hàng ngàn người bị chúng nó lừa như chị đó. Rất may nhiều người trong số đó đã bừng tỉnh và đã can đảm rủ bỏ quá khứ tội lỗi này, đã bỏ đãng CS và đã trở về với chính nghĩa của dân tộc: Dương Thu Hương, Bùi Tín, hai anh em ông Tân ở Đà Lạt, tướng Nguyễn Hộ và rất nhiều tướng tá CS đang âm thầm xa lánh cái đãng thổ tả này. Thế mà chị, chỉ có một mình chị lại vỗ ngực, tự hào, tự nhận là một đảng viên trung thành cho lý tưởng CS.
Tôi biết trong thời gian chiến tranh chị chỉ là một nghệ sĩ dùng lời ca tiếng hát để ủng hộ cho bộ đội vào Nam chiến đấu được lên tinh thần, người miền Nam gọi những người như chị là hộ lý. Chị không trực tiếp cầm súng bắn người nhưng chị đã gián tiếp cổ vũ cho tội ác, cho sự ra đời của con quái vật CS ngày hôm nay. Bàn tay của chị đã nhuốm máu của bao nhiêu người dân vô tội chết oan ức bởi CS, của trẻ thơ chết vì cộng sản Việt Nam pháo kích Cai Lậy, của bao nhiêu gia đình tan nát vì thảm sát Mậu Thân, thảm cảnh cải tạo, vượt biên, của rất nhiều giáo dân Công Giáo bị tù đày hôm nay. Thế mà chị, một tín đồ trung thành của đảng CS lại đứng nguyện cầu trong giáo đường Hải Phòng. Liệu Chúa có mắt có tha tội cho chị được không?
Câu hỏi chỉ một mình chị trả lời được là bao giờ thì chị tuyên bố bỏ đảng CS. Nếu chị đã can đảm tham gia CS lúc còn trẻ, sẵn sàng chết cho quê hương thì bây giờ sau khi đã thấy lỗi lầm của mình thì chuyện bỏ đảng chỉ là chuyện nhỏ. Chúng ta cần thống nhất một điều là con đường duy nhất còn lại cho nhân dân VN là phải sử dụng tới bạo lực mới thay đổi được chế độ ở VN. Bao nhiêu kiến nghị, yêu cầu, van xin lạy lục đều bị vất vào sọt rác bởi bọn CS gian manh.
Chị Kim Chi, hãy bỏ đảng CS và trở về với nhân dân. Làm được như vậy tức là chị đã cứu lấy mình và thắp lên thêm một ngọn nến dẫn đường cho nhân dân ta. Hơn bao giờ hết nhân dân ta trông mong một tiếng nói gần gũi và trung thực như tiếng nói của chị đó.
Cá nhân tôi, không bao giờ tin vào khái niệm: “Người cộng sản chân chính” như chị đã đề cập trên BBC. Tôi xin trích lại bài viết: "Góp phần “giải mã” một thế hệ dấn thân",
"Ba thành tố ấy là Tâm hồn Lương thiện, Trí tuệ Thông thái và Lập trường Cộng sản, liên kết và loại trừ nhau như sau:
- Đã Thông thái và Cộng sản thì không Lương thiện (phải mưu mẹo, gian hùng).
- Đã Lương thiện và Cộng sản thì không Thông thái (phải nhẹ dạ, nông cạn).
- Đã Lương thiện và đủ Thông thái thì không theo Cộng sản. [1]"
Cảm ơn Anh Hà Sĩ Phu đã giải mã cho tôi và bạn đọc được biết như thế nào là “người cộng sản chân chính”.