David Thiên Ngọc (Danlambao) - Đảng CSVN bị nhân dân xa lánh, khi thóat hiểm chỉ còn một con đường duy nhất là biến về rừng xanh. Nhưng sự đời mỉa mai thay, rừng xanh đâu còn nữa? Cái huyệt mộ cuối cùng để dung thân cho đảng thì cũng bị chính những đảng viên CS ra tay hủy họai bằng mọi phương tiện, mọi hình thức rồi.
Về mặt sinh học, vật chất, kinh tế xã hội, tài nguyên quốc gia thì đảng CS đã điên cuồng ra tay tàn phá không thương tiếc, chỉ để đạt được một mục đích duy nhứt của kẻ tham lam, dốt nát là xà xẻo nguyên khí quốc gia để phục vụ cho bản thân.
Riêng về mặt phá họai rừng xanh, chính cái nấm mồ để đảng CS quay về (và cũng là nơi xuất phát) mà chúng vẫn không nhận thức được vì tầm nhìn thiển cận, tư duy thấp kém, khái niệm về nhân sinh quan hầu như bị mù lòa.
Sau hơn 30 năm tàn phá, nay hậu quả đã hiện rõ ngay trước mắt. Đầu tiên là sự phẫn nộ của thú rừng (đồng lọai với chúng), vì sự tàn phá thiên nhiên, thu hẹp môi trường sống mà suốt trong nhiều năm qua thú rừng hoang dã như voi, hổ, báo đã tiến về xuôi tấn công lòai người để trút cơn phẫn nộ vì đã bị "cưỡng chế đất đai", phá nhà (rừng) cướp tài sản ( gỗ và các nguồn lương thực, thực phẩm) của chúng. Nạn nhân hứng chịu sư trả thù này là nguời dân vốn thân thiện với thiên nhiên, thú vật muôn lòai...
Về mặt sinh học, vật chất, kinh tế xã hội, tài nguyên quốc gia thì đảng CS đã điên cuồng ra tay tàn phá không thương tiếc, chỉ để đạt được một mục đích duy nhứt của kẻ tham lam, dốt nát là xà xẻo nguyên khí quốc gia để phục vụ cho bản thân.
Riêng về mặt phá họai rừng xanh, chính cái nấm mồ để đảng CS quay về (và cũng là nơi xuất phát) mà chúng vẫn không nhận thức được vì tầm nhìn thiển cận, tư duy thấp kém, khái niệm về nhân sinh quan hầu như bị mù lòa.
Sau hơn 30 năm tàn phá, nay hậu quả đã hiện rõ ngay trước mắt. Đầu tiên là sự phẫn nộ của thú rừng (đồng lọai với chúng), vì sự tàn phá thiên nhiên, thu hẹp môi trường sống mà suốt trong nhiều năm qua thú rừng hoang dã như voi, hổ, báo đã tiến về xuôi tấn công lòai người để trút cơn phẫn nộ vì đã bị "cưỡng chế đất đai", phá nhà (rừng) cướp tài sản ( gỗ và các nguồn lương thực, thực phẩm) của chúng. Nạn nhân hứng chịu sư trả thù này là nguời dân vốn thân thiện với thiên nhiên, thú vật muôn lòai...
Về mặt chính trị, sống còn của tổ quốc, dân tộc thì đảng CSVN đã đánh tráo khái niệm bạn - thù. Nơi đây không còn là tình bạn đơn thuần mà thuộc về quân xâm lược đội lốt bạn vàng 16 chữ. Thật nghiệt ngã thay chính ông bạn này là kẻ thù truyền kiếp vượt thời gian từ hàng ngàn năm trước và đảng CSVN bây giờ lại là kẻ bề tôi cúi đầu vâng dạ bẩm thưa, răm rắp tuân lời cho dù là giết hại nhân dân giống như lòai quỉ dữ không có trái tim và linh hồn.
Thật đáng hổ thẹn thay thay, cái "ngu trung" của đảng CSVN đối với quan thầy về dự án Bauxit tây Nguyên, nhắm mắt cúi đầu thực hiện cho bằng được cái dự án mà kịch bản được đưa ra từ Trung Nam Hải mặc cho sự cản ngăn đầy tâm huyết của đội ngũ trí thức, các nhà khoa học, các nhà yêu nước và cả những đại công thần của chế độ CS như các ông Võ Nguyên Giáp, Đồng Sĩ Nguyên, Nguyễn Trọng Vĩnh...v.v...
Các nhà khoa học, trí thức của chúng ta đã thấy rõ ràng hậu quả của dự án (chưa nói đến âm mưu của kẻ thâm thù) về mặt sinh học, đời sống, môi trường và nguy cơ bị hủy diệt của hàng triệu công dân ở vùng xuôi đang nằm dưới chân dự án và hệ lụy khôn lường cho nhiều thế hệ về sau.
Gần đây sự phản biện của các nhà trí thức, khoa học VN đối với dự án trên đã minh chứng hậu quả của chúng dần thấy đúng, qua đó cũng đã có sự trả giá bằng những năm tù đày khổ ái của nhà giáo Đinh Đăng Định trong việc phản kháng lại cái hiểm nguy tiềm tàng từ dự án đầy bức xúc và khó hiểu nói trên. Thế nhưng tập đòan CSVN vẫn một mực quyết tâm thực hiện như bầy thiêu thân đâm đầu vào chỗ chết vì đã nhận chiếu chỉ của thiên triều.
Các nhà khoa học, trí thức của chúng ta đã thấy rõ ràng hậu quả của dự án (chưa nói đến âm mưu của kẻ thâm thù) về mặt sinh học, đời sống, môi trường và nguy cơ bị hủy diệt của hàng triệu công dân ở vùng xuôi đang nằm dưới chân dự án và hệ lụy khôn lường cho nhiều thế hệ về sau.
Gần đây sự phản biện của các nhà trí thức, khoa học VN đối với dự án trên đã minh chứng hậu quả của chúng dần thấy đúng, qua đó cũng đã có sự trả giá bằng những năm tù đày khổ ái của nhà giáo Đinh Đăng Định trong việc phản kháng lại cái hiểm nguy tiềm tàng từ dự án đầy bức xúc và khó hiểu nói trên. Thế nhưng tập đòan CSVN vẫn một mực quyết tâm thực hiện như bầy thiêu thân đâm đầu vào chỗ chết vì đã nhận chiếu chỉ của thiên triều.
Ngòai mưu đồ của quân bành trướng Bắc Kinh là thu vén tài nguyên quốc gia VN ra còn thêm một âm mưu vô cùng nham hiểm trong giấc mộng xâm lăng là chiếm ngự mái nhà Tây Nguyên, phóng tầm nhìn bao quát, kiểm sóat cả vùng Đông Dương và xa hơn là Đông Hải và Đông Nam Á châu mà khởi đầu là đội ngũ công nhân binh lính trá hình và các chuyên viên kỹ thụât mà thực chất là các cấp chính trị và chỉ huy quân sự.
Các vị đại công thần của chế độ CSVN tham gia ngăn cản dự án trên, xét về mặt trình độ khoa học thì cũng cùng một bộ não bã đậu như đảng mà thôi, nhưng với tầm nhìn quân sự thì các vị tướng này đã thấy rõ vấn đề. Đa phần các vị này đều có trực tiếp nhúng tay vào cuộc chiến cưỡng chiếm miền nam VN do đó với ý thức của "Bên thắng cuộc" về mặt quân sự các ông đã thấy phần nào để có kết quả "đại thắng mùa xuân" mà xuất phát từ trận đánh Buôn Ma Thuộc, phát súng Tây Nguyên có phần nào tác dụng làm cho sụp đổ "Phủ đầu rồng", do đó các ông lên tiếng. Cũng thêm một ý nữa là sự lên tiếng ở đây là các ông ấy hoang mang lo sợ cho sự an nguy, sống còn của bản thân, gia đình con cháu chứ lo sự an nguy cho xã hội, cho tiền đồ dân tộc thì theo tôi là không hề... Bởi nếu có những ý thức và tâm huyết trên thì tại sao từ xưa các ông không hề dám đưa lên một ý kiến hay một tiếng nói phản biện trong khi các ông đang tại vị trong hàng ngũ cao cấp "trị dân" mà CS thì luôn có hàng vạn điều sai? Mà ngược lại, các ông còn trung thành với đảng, tiếp tay trừ khử các đ/c của mình có đầu óc cấp tiến như trung tướng Trần Độ, GS Hòang Minh Chính, nhà lý luận Lê Hồng Hà, UVBCT Trần Xuân Bách, Nguyễn Hà Phan...v.v...
Đất nước VN chạy dài theo hướng Bắc Nam nhưng trọng yếu là hai mặt Đông, Tây. Tây, Trường Sơn hùng vĩ với mái nhà Tây Nguyên, là 'cõi đi về' của CSVN nay đã hòan tòan nằm trong vòng kiểm sóat của quan thầy đầy tham vọng với những căn cứ nhấp nhô đầy bí hiểm. Đông, lồng lộng biển khơi với hai tiền đồn Hòang Sa, Trường Sa cùng sân chơi vịnh Bắc Bộ đã bị Hán tặc khống chế chiếm lĩnh bởi một công hàm đầy ô nhục và mật chiếu Thành Đô đen tối đê hèn. Thế thì giờ phút cáo chung của tập đòan CSVN đành phải đối diện với cảnh;
Ngỏanh về tây điệp trùng gươm giáo giặc...
Hướng về đông hải tặc vẫy đuôi hùm!
Biển đảo hay rừng xanh không còn là chốn dung thân cho đảng cộng sản nữa.
Những vấn đề nêu trên chỉ là mặt địa-chính trị, vật chất tài nguyên lẫn chiến lượt lâu dài phục vụ cho cuộc nam chinh của đại Hán đã được bề tôi là đảng CSVN thực hiện một cách hòan chỉnh. Tuy nhiên trong chừng mực nào đó, tập đòan đảng CSVN cũng phần nào thấy rõ mình chỉ là một con mồi cho anh khổng lồ phuơng Bắc đang khát biển, đói đất và đang vẫy vùng vuơn vòi xúc tu của lòai bạch tuộtclăm le liếm gọn đất biển trời nam.
Đứng trước sư diệt vong của chế độ, của tập đòan CSVN thật ra mà nói hai chữ CS hay XHCN chỉ là một lá bùa xảo trá phủ che bên ngòai để cho tập đòan độc tài quân phiệt núp bóng tiếp tục bóc lột và củng cố vị thế, bảo tòan thành quả, quyền lợi mà chúng cướp được của nhân dân VN trong gần 3/4 thế kỷ qua. Bây giờ thực sự tất cả đều treo trên đầu cây với sợi chỉ mành. Các yếu tố để bảo tòan chế độ trên có các phương diện sau. Nơi đây tôi chỉ phác thảo những điều cơ bản nằm trong khuôn khổ của một bài viết.
1 - Quân sự:
Quân đội là lực lượng bảo vệ tổ quốc và nhân dân, riêng QĐND VN đã bị đảng CSVN phản bội và lừa bịp, mạo danh và thành lập rồi lợi dụng, xem thường sinh mạng, xương máu một cách trắng trợn và phũ phàng. Minh chứng là việc đục bỏ bia ghi danh tưởng niệm chiến sĩ QĐVN đánh thắng quân xâm lược TQ năm 1979 ở cầu Khánh Khê, Lạng Sơn, đục bỏ bia ở núi Dũng Quyết (Vinh-Nghệ An) ca ngợi công lao của Hòang Đế Quang Trung anh hùng áo vải đã đánh tan quân Tàu xâm lược.
Rồi ngày 17/2/2013 hai đòan học giả, trí thức và các Bloggers nổi tiếng hai miền Nam Bắc đến dâng hương tưởng niệm các liệt sĩ hy sinh trong cuộc chiến tranh với TQ ở biên giới phía bắc cách đây 34 năm đã bị lực lượng công an cản trở vì băng rôn có ghi câu "Tưởng niệm các chiến sĩ chống Trung Quốc xâm lược". Rồi phớt lờ cho vào quên lãng công lao xương máu và sinh mạng của những chiến sĩ đã bỏ mình để bảo vệ Trường Sa trong trận hải chiến Gạc Ma ngày 14/3/1988.
Tất cả các hành vi trên vì các lẽ đảo Hòang Sa, Trường Sa mà CSVN mà cụ thể là Hồ Chí Minh và Phạm Văn Đồng đã hai tay dâng cho quan thầy Bắc Kinh và còn lại là run sợ cúi mình trước uy lực của Hán triều mà cả tập đòan CSVN và tay sai đã ngang nhiên xóa bỏ lịch sử, xé đi một trang sử hào hùng của quân dân VN anh dũng trong bảo vệ non sông chỉ vì hèn hạ sợ động chạm đến uy danh của thiên triều mà bọn chúng khom lưng làm nô dịch.
Bây giờ đảng CSVN xét thấy trái tim của chúng sẽ ngưng đập nếu quân đội đứng ngòai bức màn chính trị giả dối của chúng che đậy âm mưu đen tối đê hèn ở bên trong mà quân đội phải là của nhân dân vì thực chất mỗi chiến sĩ là con của chính người dân sinh ra và nuôi lớn thành người bằng cả mồ hôi, nước mắt và lắm khi cả máu xương. Vậy QĐVN chỉ có một cương lĩnh và lý tưởng duy nhứt là tuyệt đối trung thành, bảo vệ non sông tổ quốc do tiền nhân khổ công xây đắp dựng nên để lại và bảo vệ nhân dân chính là ông bà cha mẹ sinh ra mình. Vậy không vì một lý do nào, không một thế lực nào áp đặt và buộc QĐ phải trung thành với một tổ chức nào khác cả!
Biết tử huyệt của mình là đây, do đó đảng CSVN bằng sự sống còn và tất cả những gì có thể làm đuợc để chống lại chủ trương phi chính trị hóa quân đội của nhân dân VN. Mất quân đội là mất tất cả. Tướng không quân như quần không đáy!
2 - Chính trị:
Như ai cũng biết học thuyết Mác-Lê đã chẳng những lỗi thời mà còn là sự ghê tởm cần lánh xa và nhân lọai đã ném vào sọt rác từ những năm đầu của thập kỷ 90 thế kỷ trước. Như tôi đã nói từ trên, hiện tại CSVN cùng ba nước CS còn lại trên thế giới chỉ mang danh nghĩa CS che phủ bên ngòai để lừa mỵ nhân dân các nước nhằm bảo vệ quyền lợi mà chúng đã vét vơ trong mấy thập kỷ qua mà thôi. Thực chất bên trong lớp vỏ CS điếm xảo đó nó đã thành tư bản đỏ từ lâu. Điều này chính trong nội bộ đảng mà nhất là những đảng viên tép riêu kém thế lực hoặc đã về vườn hay bị thất sủng... đã thấy rõ và có phần ganh tỵ với đồng môn và tự cho là đảng viên chân chính, CS chân chính... nhưng đã là CS thì có chân chính bao giờ? Giữa chánh và tà không bao giờ cùng chung giới tuyến, không lẫn lộn sắc màu. Nói rõ hơn các nước CS còn lại trên thế giới đã và đang bị tòan thể nhân dân và các chính phủ văn minh cô lập, lọai khỏi mọi cuộc chơi và thậm chí lột mặt nạ giả tạo ra để buộc chúng đi vào quỹ đạo, chấp nhận quy luật chung của thế giới là tôn trọng dân chủ và nhân quyền trước hết rồi mới đến những bước đi kế tiếp và sẽ được thay sắc đổi màu
Từ trước giờ qua nhiều lần đối thọai Mỹ -Việt về nhân quyền, nhất là lần thứ 17 vừa qua và cuộc điều trần của quốc hội Hoa Kỳ về nhân quyền đã cho ta thấy rõ cả thế giới từ những nhà họat động nhân quyền có uy tín đến các tổ chức và chính phủ văn minh đều tỏ ra thất vọng trước sự ngoan cố của nhà cầm quyền CSVN trong vi phạm nhân quyền và đã ngang nhiên tước đọat các quyền tự do căn bản của nguời dân VN, chà đạp lên nhân phẩm của người dân một cách tồi tệ.
Tình hình chính trị ở VN đang bước vào những giờ phút ảm đạm nhất của buổi tà dương qua các sự kiện mà người dân và các tổ chức chính trị, hội đòan tôn giáo, trí thức, sinh viên... đã cùng nhau tung ra những đòn chí tử về phía đảng CSVN đang hồi co giật trong cao trào sửa đổi hiến pháp hiện hành mà mục tiêu là xóa bỏ điều 4, phi chính trị hóa quân đội, tam quyền phân lập, tháo gỡ chính sách đất đai thuộc quyền tư hữu của người dân và mở rộng các quyền căn bản của con người... đảng CSVN như một tên cuớp bị truy bức đến bước đường cùng, đến nỗi quờ quạng rối tung, xử sự không còn kiểm sóat được, trong ngòai bất nhất, thượng hạ bất minh như vụ ngăn chặn không cho hai nhà họat động dân chủ, bất đồng chính kiến là LS Nguyễn Văn Đài và BS Phạm Hồng Sơn đi gặp ngài Daniel Baer phó trợ lý ngọai truởng Hoa Kỳ sau cuộc đối thọai Mỹ-Việt lần thứ 17 một ngày là một hành động hạ sách, hành động của kẻ thiếu trí hạ nhân, tự bôi mặt và tự vén áo cho nguời xem lưng! Không chối cãi và biện minh vào đâu được trước hành động vô pháp, vô đạo của mình.
Tiếp theo là ngày 18/4/2013 cuộc đối thọai của liên hiệp châu Âu EU và nhà cầm quyền CS Hà Nội về nhân quyền cũng diễn ra. Ủy ban bảo vệ nhà báo CPJ và trang Democracy Digest đã có bài viết kêu gọi EU nêu lên sự tồi tệ và vi phạm nhân quyền trầm trọng của nhà cầm quyền VN trong cuộc đối thọai nêu trên, trong đó có đọan: "Đã đến lúc Hoa Kỳ và Châu Âu lột mặt nạ của Hà Nội về các vi phạm quyền con người."
Nghe đến đây tôi thấy thật ô nhục cho một tập đòan chính trị khi thế giới đều xem mình như một thứ gì xấu xa nhơ nhớp, kinh tởm như thùng nước thối mà CSVN đã tạt vào mọi người trước khi trốn chạy vào bóng đêm tội lỗi...
Với nền chính trị như thế, với vị trí thấp kém, bé lùn trên truờng quốc tế và duới ánh mắt rè khinh của cộng đồng thế giới thì tôi thiết tưởng đảng và nhà cầm quyền CSVN nên tự biến tan để còn hy vọng thanh thảnh cho thể xác lẫn tâm hồn, chứ cố mà điên cuồng giãy dụa để cho mọi người ném từng viên sỏi, nắm đất xuống huyệt mộ để chôn mình và cơ hội hồi sinh là không thể.
3 - Kinh tế:
Nền chính trị định hướng cho kinh tế đó là quy luật bất biến, một quốc gia tiến lên cường thịnh, nhân dân hạnh phúc, ấm no là phụ thuộc vào sự định hướng của chính trị. Nói cách khác chính trị và kinh tế như đôi bàn chân của một người, phải luôn cùng về một hướng không thể khác hơn được. Trong hai bức tranh xã hội CS chủ nghĩa và Tư Bản chủ nghĩa không cần nói ra thì tòan cõi hành tinh này ai ai cũng rõ.
Riêng về VN - Một nền kinh tế què quặt mấy muơi năm qua cả hai miền nam bắc truớc sau đều chịu cảnh đói khổ lầm than. Chủ thuyết thì xóa bỏ giai cấp, nhưng thực tế hố ngăn cách giàu nghèo, giai tầng xã hội càng ngày càng cách biệt quá xa bởi lằn ranh giữa dân và đảng quá rõ nét và quá lớn. Nó có sẵn từ trong học thuyết, trong chủ trương do đó càng ngày xung đột ý thức hệ trong xã hội càng lớn thêm, nó manh mún, tự diễn biến từ trong nội bộ đảng và chính quyền đồng thời cái khối ung thư tham nhũng đã đến hồi vô phương cứu chữa. Chính cái độc đảng, độc tài, độc trị là bầu sữa nuôi dưỡng tham ô, tham nhũng tung hòanh và cuối cùng chính cái u xơ ác tính đó đã hủy họai lại cơ thể mà nó ký sinh lâu nay. Bao năm qua sóng gió dập duềnh, bão bùng lũ dữ đã cuốn phăng bao con thuyền kinh tế VN cũng bởi nguyên do chính trị và kinh tế đi ngược chiều. Đảng CSVN kiên định xây dựng nền kinh tế VN theo mô hình kinh tế thị trường định hướng XHCN. Thật nực cười, không nói ra thì ai cũng hiểu đây là hai bàn chân đi ngược chiều nhau, kinh tế thị trường mà chính trị là XHCN, với hai bàn chân hai hướng đi như vậy mà không ngả đổ mới là điều quái lạ!
Hiện nay với thế bị bao vây, cộng thêm giới cầm quyền lãnh đạo kinh tế có tầm nhìn không qua khỏi bờ tre mà túi tham thì vô đáy, trí não thì thiểu năng khoa trương tự đại, vừa ngu si vô cảm dìm nền kinh tế đất nước đến độ chết lâm sàng mà ba hoa còn đòi lảnh giải Nobel! Chỉ có giải Ig Nobel chia đôi cùng chú Cuội thì có thể may ra. Mặt khác, tư duy cả tập đòan lãnh đạo khư khư với chiếc búa lưỡi liềm không thóat ra khỏi vòng cuơng tỏa với ánh hào quang của chòm sao Bắc Đẩu. Thà chấp nhận mất nước mà còn đảng, lúc đó ít ra cũng là một đảng ủy của Bắc triều là còn có cơ hội vinh thân phì da cho dù cả lũ đều khóac "Thanh Y"
Thanh lâu ba luợt, thanh y ba lần (Kiều - Nguyễn Du)
Chứ một khi đã mất đảng thì thôi rồi Lượm ơi, trước mắt là con đuờng địa đạo (cống) của Gaddafi đang rộng mở.
Muốn thay đổi diện mạo đất nước, nhân dân hạnh phúc ấm no thì nền kinh tế VN phải dứt khóat với quyết tâm cao và đầy dũng khí cắt bỏ cái đuôi XHCN kia đi mà chỉ còn lại là nền kinh tế thị trường thực chất mà các nước bè bạn năm châu đang bừng lên trên đà tăng trưởng và tất nhiên thể chế chính trị cũng đồng chiều.
Nhưng tập đòan CSVN hiện giờ chúng như một tên cướp đang bị truy đuổi đến cùng như một con mãnh thú bị trúng thương đâm đầu ra mọi hướng hòng tìm kế thóat thân. Nhưng than ôi, mọi hậu quả đều xuất phát từ nguyên nhân ban đầu của nó. Mọi con đường thối lui, đề phòng khi khốn đốn, hiểm nguy thì cũng chính chúng tự hủy diệt đi rồi.
Nhân dân là tổ ấm bền vững muôn đời của mọi nhà chính trị xưa nay tự cổ chí kim một khi gặp cơn họan nạn bể dâu. Thế nhưng CS lấy dân làm kẻ thù, là đối tượng để đè đầu, siết cổ thì mỉa mai thay giữa xã hội ngày nay làm gì có được phép màu?
Ngày 18/4/2013