Từ góc này, đây tình anh Duy Nhất,
Anh Trương ra, thẳng tắp, kém ngọt ngào.
Em khước từ, nổi khùng: tình anh mất,
Không cần biết mai này như thế nào,
Điều Duy Nhất: anh không hề hối tiếc
Đã Trương ra những gì anh tha thiết...
Tình yêu này chẳng thẹn với trăng sao!
Không cần biết, giả khùng hay điên thiệt,
Em nhốt tình anh vào tận nhà lao!
Tình đã Trương ra, trước cũng như sau,
Là Duy Nhất, là từ Góc Nhìn Khác!