Người Thủ Thiêm (Danlambao) - Sai phạm rõ ràng như vậy, tại sao không ai dám giải quyết? Thưa vì đến bù chỉ 2.250.000 VNĐ/1m2, nhưng bán ra đến 100.000.000 VNĐ/1m2. Lợi nhuận cao, thu nhập lớn, nên làm mờ mắt, ngậm miệng, bịt tai, nên không thấy nỗi thống khổ của dân oan bị cướp nhà, cướp đất.
*
Quận 2, TP Hồ Chí Minh: Đập phá nhà, đối xử tàn nhẫn với người dân oan ức đi kiện?
Tùng Lâm - Thanh Hằng - Hải Đăng (Người Cao Tuổi) - Nhà ở của người dân xây dựng kiên cố cao tầng đang sinh sống ổn định nằm ngoài khu quy hoạch, vậy mà UBND Quận 2 cưỡng chế hàng nghìn căn hộ rồi “mượn gió bẻ măng” đập phá nhà của dân nằm kế cận ranh giới để lấy mặt bằng bán cho nhà đầu tư. Trong khi bồi thường cho dân giá rẻ mạt, không mua nổi căn hộ chung cư, một số cán bộ ở Quận 2 thu lợi bất chính từ khoản chênh lệch khổng lồ khi bán hàng trăm triệu đồng/m2 đất dự án...
Từ bà chủ thành người lang thang
Có hàng nghìn căn nhà ở của người dân thuộc 3 phường trên địa bàn Quận 2 bị chính quyền tổ chức cưỡng chế oan sai, đập phá tan tành để lấy mặt bằng "bán thêm" ngoài ranh giới khu quy hoạch cho các nhà đầu tư tại khu đô thị mới Thủ Thiêm. Nhà hợp pháp của dân chỉ bồi thường giá trên 2 triệu đồng/m2, quận bán lại cho nhà đầu tư hàng trăm triệu đồng/m2.
Căn nhà một trệt, một lầu, diện tích 130,29m2 của gia đình bà Lê Thị Thu Hương số C8/9, đường Lương Định Của, phường Bình Khánh, Quận 2. Gia đình bà Hương thuê nhà của Nhà nước từ năm 1982 đến năm 2000 thì được mua theo Nghị định 61/CP của Chính phủ, được Chủ tịch UBND thành phố Hồ Chí Minh cấp GCNQSDĐ ở và QSH nhà ngày 17/4/2000. Suốt 30 năm sinh sống ổn định, gia đình bà Hương xin giấy phép mở dịch vụ cầm đồ, buôn bán lẻ. Chồng bà Hương công tác ở một cơ quan thuộc Liên Hợp Quốc, hai mẹ con bà sống tại Việt Nam. Căn nhà nằm ngoài khu quy hoạch đô thị mới Thủ Thiêm. Bà chưa nhận được quyết định thu hồi nhà và đất ở từ phía chính quyền. Ngày 26/9/2011, ông Nguyễn Cư, Phó Chủ tịch (nay là Chủ tịch) UBND Quận 2 kí quyết định số 12612/QĐ-UBND cưỡng chế thu hồi đất đối với hộ bà Hương.
Ngày 4/11/2011, ông Đỗ Duy Thụy, Phó Chủ tịch UBND phường Bình Khánh kí thông báo về thời gian cưỡng chế số 223/TB-UBND sẽ đập phá nhà vào ngày 10/11/2011. Mẹ con bà Hương vô cùng hoảng hốt. UBND phường vừa trao thông báo sau 6 ngày thì cưỡng chế đập bỏ nhà trong điều kiện người dân chưa có chỗ ở mới, tiền đền bù không thể mua nổi một căn hộ chung cư loại thấp kém nhất, không có chỗ di dời chứa tài sản. Bức xúc, bà Hương trình bày với UBND phường Bình Khánh phản đối cách làm áp đặt như vậy. Ông Đỗ Duy Thụy ép bà Hương làm giấy cam kết xin ở lại thêm 7 ngày, nếu không làm giấy sẽ cho lực lượng đến đập phá.
Vì quá phẫn uất, bà Hương cùng 14 hộ dân ra Hà Nội gửi đơn kêu cứu. Xem xét đơn, ông Hoàng Như Hải, Thường trực Trụ sở tiếp công dân của Trung ương Đảng và Nhà nước kí văn bản số 4256/HD-TDTW yêu cầu Chủ tịch UBND thành phố Hồ Chí Minh phải giải quyết các văn bản của Văn phòng Chính phủ (VPCP) đã gửi trước đó, gồm các số: 2454/VPCP-KNTN ngày 20/4/2011; số 4092/VPCP-KNTN ngày 21/6/2011 và số 4202/VPCP-KNTN ngày 26/4/2011 của VPCP gửi UBND thành phố Hồ Chí Minh kèm theo danh sách 15 hộ dân khiếu nại. Bà Hương đem các văn bản trên nộp cho phường Bình Khánh. Ông Vũ Hoài Phương, Chủ tịch UBND phường quẳng ngay ra ngoài, tuyên bố: "Loại giấy này không có tác dụng. Luật trong tay tao, mày cứ kêu chồng mày thưa ra quốc tế giải quyết, coi ai chết thì biết". Còn ông Đỗ Duy Thụy, Phó Chủ tịch UBND phường tuyên bố trước 15 hộ dân khiếu nại: "Phép vua thua lệ làng, đi đâu cũng phải quay về đây giải quyết". Ông Vũ Hoài Phương, chỉ tay vào mặt bà Hương tuyên bố: "Mày về đi, một tuần sau tao cho xe ủi sập tan tành nhà mày". Hành vi này có nhiều cán bộ và người dân chứng kiến. Họ thốt lên: "Những cán bộ đại diện quyền và lợi ích cho dân mà xử sự vô văn hóa như vậy, thử hỏi có người dân nào nhẫn nhục chịu đựng nổi thái độ hách dịch, cửa quyền ấy?". Hù dọa dân đập nhà ngay không được, ngày 30/11/2011 Phó Chủ tịch UBND phường Đỗ Duy Thụy kí tiếp thông báo số 223/TB-UBND thời gian thực hiện cưỡng chế đập phá nhà vào ngày 8/12/2011. Nhà của gia đình bà Hương cùng nhiều căn nhà khác nằm ngoài ranh quy hoạch bị san phẳng trong chốc lát, gây thiệt hại rất lớn về tài sản của hàng nghìn hộ dân. Kể từ đó, bà chủ tiệm cầm đồ Lê Thị Thu Hương trở thành kẻ lang thang không chốn nương thân.
Bồi thường rẻ mạt, xử sự vô nhân đạo!
Trong khi nhiều hộ khác không có chủ quyền về nhà ở, đất ở thì được hỗ trợ tiền di dời thỏa đáng, căn nhà bà Hương một trệt, một lầu có diện tích sử dụng 130,29m2 chỉ được bồi thường 2,56 triệu đồng/m2. Bị giải tỏa trắng, UBND Quận 2 buộc phải mua nhà chung cư cách nơi ở cũ 15 km với giá 3,5 triệu đồng/m2. Không thể có tiền mua nhà ở và tạo lập việc làm, bà Hương phải đến ở nhờ nhà người anh. Vừa tạm trú ít ngày thì nhà người anh nằm ngoài ranh quy hoạch cũng bị quận đập phá. Toàn bộ tài sản được chở đi chất đống vào một phòng tạm cư 20m2. Vì không có chỗ ở, hằng ngày mẹ con bà Hương lang thang ngoài đường. Người anh (cùng cha khác mẹ) với bà Hương nhờ bà về ở tạm trông coi tài sản giùm cho anh trai ở khu chung cư nhưng ông Hoàng ở Ban BTGPMB Quận 2 đến đuổi không cho ở, ông ta buộc bà Hương phải chứng minh là anh em ruột. Bà Hương xuống phường Bình Trưng Tây, Quận 2 thuê nhà trọ. Ông Cường, Công an phường Bình Khánh kết hợp với Công an phường Bình Trưng Tây đến khuyên bảo chủ nhà trọ không nên cho bà Hương thuê, vì hay thưa kiện tùm lum. Bà Hương tiếp tục xuống phường An Lợi Đông thuê nhà ở thì bị ông Tùng, Công an Quận 2 triệu tập lên quận quy kết bà đang cấu kết với băng nhóm xã hội đen thưa kiện mà không chịu nhận tiền đền bù. Trong khi căn nhà lầu của bà Hương có chủ quyền hợp pháp thì chỉ được đền bù với giá 2,56 triệu đồng/m2, giá nhà chung cư thấp nhất là 3,5 triệu đồng/m2 và giá đất mà UBND Quận 2 bán cho nhà đầu tư 100 triệu đồng/m2. Thử hỏi có người dân nào chịu đựng nổi cảnh tang thương ấy?
Bà Hương cho biết, khi băng cưỡng chế đập phá nhà gom hết quần áo, tài sản, bốn ngày đầu mẹ con bà cũng không thể có quần áo thay tắm giặt. Chồng bà gửi rất nhiều đơn thư khiếu nại đến Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Tấn Dũng. Số đơn đã được chuyển về địa phương nhưng UBND Quận 2 vẫn vô cảm phớt lờ. Tất cả người dân bị đập phá nhà oan, đều có chung nguyện vọng giao mặt bằng cho chính quyền xây dựng khu đô thị mới là đúng chủ trương, nhưng do UBND quận áp giá đền bù quá thấp nên dân khiếu nại thì một số cán bộ của phường xử sự tàn nhẫn. Khi người dân bị giải tỏa trắng, không có chỗ ở mới, không có việc làm, cuộc sống bị đảo lộn hoàn toàn thì cuộc đời họ sẽ đi về đâu? Nếu tồn tại cách giải quyết khiếu nại tố cáo như UBND Quận 2 hiện nay, ắt hẳn người dân sẽ không còn niềm tin.