Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư
Nhớ vị tướng tài Lý Thường Kiệt đuổi Tống đánh Tàu hào hùng trong sử Việt mà đau cho đất nước hôm nay. Than thân rồi trách tướng Kiệt, ngài anh hùng nhưng thân hoạn quan thì lấy đâu ra con cháu như ngài? Xin được trình ngài con cháu hôm nay.
Trong khi Quốc hội người ta họp gần như mỗi ngày thì Cuốc hội của Nhà ngập nước Cộng hòa Xã nghĩa Việt Nam "lâu lâu lâu ta mới họp một lần" tuy lắm điều ai cũng hiểu nhưng họ dứt khoát chẳng hiểu; chuyện quốc gia đại sự thì nhiều khi cũng chẳng biết gì để bàn vì đảng cử dân rầu, biết gì để nói. Biển Đông không biết nó nằm ở đâu, thuộc chủ quyền không thể tranh cãi của quốc gia nào mà Cuốc hội nghe dân tình than oán nên cắn răng... họp kín. Họp kín rồi cũng chẳng dám hé môi cho chủ biết là đầy tớ sẽ làm gì. Không thể trách các "đảng biểu cuốc hội" vì dân mình hiếu hòa hiếu thảo nên cứ dĩ hòa vi quí; đất nước là của chung nên chẳng ai khóc, họ nói hay câm nín, ai dám lên tiếng?
"Miệng nhà quan có gang có thép
của nhà khó vừa lọ vừa thâm"
Bà chủ tịch Hội đồng Nhân dân (HĐND) thành Hồ, đảng biểu dân rầu Nguyễn Thị Quyết Tâm kiên quyết đấu tranh đòi cái "quần lại" (quyền lợi) cho nhân dân như tên gọi nên tuyên bố với báo chí và Bộ trưởng Giao thông vận tải Đinh La Thăng là "chúng tôi sẽ thu phí xe máy bằng không" (tức là không thu). Thứ nhất, tuy bà chủ tịch HĐND nhưng không thể tùy tiện tự quyết như tên bà, ngoài trừ độc tài nên bà đã quyết nên hội phải gật. Thứ hai, bà nói quá hợp lòng dân nhưng trái ý đảng nên dân thích tới mây xanh; ngờ đâu cuối cùng là... vẫn thu phí. Ái dà, đảng nói còn chưa tin, đảng viên nói càng không thể tin. Dân mình sau mấy chục năm ăn hàm thụ những gì đảng vẽ mà chưa tỉnh?
Nhớ lời Trần Bình Trọng trước hiện tình đất nước lúc đó:
"Ta thà làm quỷ nước Nam, còn hơn làm vương đất Bắc"
Nếu được trở về quá khứ thì chúng ta sẽ ôm hôn tấm lòng yêu thương quê hương đất nước của ngài.
Tôi chỉ muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp luồng sóng dữ
Chém cá trường kình ở biển Đông, lấy lại giang sơn
Dựng nền độc lập, cởi ách nô lệ, không chịu khom lưng
Có lẽ chúng ta không lạ với lời của Anh Thư Triệu Thị Trinh (Bà Triệu). Bà Triệu nhắc nhở chúng ta về biển Đông, giang sơn của dân Việt từ ngàn năm trước. Có những kẻ bán nước để mang lợi cho cá nhân, gia đình hoặc phe nhóm nhưng chẳng lẽ Chúng ta là Nhân dân phải cam chịu? Nhân dân là thứ chi? May là còn có những vị Anh Thư đấu tranh kiên cường trước những bạo lực của chế độ. Người viết cảm thấy tủi hổ với tiền nhân và trước những Anh Thư ngày nay!
1/7/2015
(*) (Anh Thư – Anh Hùng)