Hương Giang (Danlambao) - (Để đón chào Ngày Môi Trường Thế Giới 5/6/2016, HG xin kính tặng những tâm hồn của gió, của nắng, của mưa,… và cuộc Tuần Hành Xanh đang tưới mát một dân tộc đang trỗi dậy. )
Làm sao người ta có thể ngăn được gió?
Làm sao người ta có thể ngăn được nắng?
Làm sao người ta có thể ngăn được mưa?
Nên đừng hỏi vết thương trên đôi chân em đã lành chưa?
Hãy ôm em vào lòng nếu ngày mai đôi môi em bật máu
Hãy lặng im dù có lúc yếu lòng em bật khóc
Xin lỗi mẹ, con đã dấu vệt máu bầm trên vai
Chẳng biết từ dùi cui hay nắm đấm
Nhưng mẹ ơi! khi bị kéo lê trên đất
Là lúc con nhìn thấy được cả bầu trời xanh
Là lúc con cảm nhận nỗi tủi nhục của dân mình
Nếu hôm nay con không có mặt.
Ôi! quê hương rừng vàng biển bạc
Sông đã cạn và rừng đã khô
Ôi! một miền uy linh hiển hách
Trong gian nguy chưa biết cúi đầu.
Nhưng biển chết rồi sao mình cứ nhớ
Ơi những ngày trời xanh biển xanh!
Những giọt máu này
rồi sẽ khô trên cánh tay anh
Nhưng nếu cúi đầu làm sao mình sống tiếp
Khi vết thương của mẹ
là những con thuyền nằm trên biển chết
Đất khô lệ rồi thương lắm Việt Nam.
Những hàng rào thách đố nghênh ngang
Nhưng làm thế nào chúng ngăn được gió
Hôm nay em là gió em tràn lên phố
Hôm nay chị là nắng chị đem con xuống đường
Hôm nay tôi là mưa tôi hòa cùng giòng suối
Chảy tràn đầy khắp ngõ ngách quê hương
Em nhé! hãy băng lại dùm anh vết thương
Sáng hôm nay mình cùng nhau xuống phố.