Xã luận bán nguyệt san Tự do Ngôn luận - Bốn ngày, 10 cuộc gặp với hầu hết quan chức Ban Thường ủy đảng Tàu cộng, 15 văn bản ký kết, 1 Thông cáo chung trong chuyến Hoa du chầu Tập đầu năm 2017, đó là thành tích mới nhất của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng. Một động thái ngoại giao tự tiện, bất cần ý kiến đóng góp, lời lẽ can ngăn của đông đảo đảng viên cao cấp, hàng trăm trí thức nhân sĩ, hàng ngàn công dân thiện chí trong các tổ chức dân sự và các trang blogs tự do. Một thành tích đáng ghi vào những trang sử đen của nước Việt cũng như khắc trên bia miệng dân Lạc Hồng ngàn năm.
Giờ phút này đây, trong không khí xuân Đinh Dậu, bên cạnh món quà vòng kim cô “16 chữ vàng”, “4 chữ tốt” nhận từ lâu từ các kẻ tiền nhiệm, nay Tổng Lú đang vui mừng mân mê món quà mới được Đại đồng chí Bắc Kinh ban cho. Đó là “3 chữ đồng” lẫn “1 chữ nhất”: "đồng cảm, đồng thuận, đồng tâm" và “nhất quán”. Một sợi xích đồng khó đứt thắt chặt tình nghĩa cộng sản anh em, ràng buộc lòng trung của nô với chủ, để tên đầy tớ ở Ba Đình không được nhị tâm, bất thuận.
Bất thuận, nhị tâm sao được vì chữ ký còn sờ sờ trên 15 văn kiện. Những văn kiện gắn bó nhiều mặt nhất, sâu đậm nhất giữa 2 đảng, 2 nhà nước cộng sản từ trước đến nay. Ta hãy điểm qua và sơ xét các văn kiện này để thấy được sự ràng buộc có lẽ chưa từng có trong thế giới cộng sản và trong nền ngoại giao khắp thế giới.
- Thỏa thuận hợp tác đào tạo cán bộ cấp cao giữa đảng CS Việt Nam và đảng CS Trung Quốc. Nghe thì có vẻ bình đẳng nhưng chắc chắn sẽ không bao giờ có chuyện "hợp tác" song phương, đào tạo qua lại, mà chỉ có chuyện thầy Bắc Kinh dạy trò Hà Nội, nặn ra một đám "thái thú bản xứ" làm tay sai cho thiên triều, để từ việc hán hóa cán bộ Ba Đình sang hán hóa đất nước VN.
- Bản ghi nhớ hợp tác giữa Ban Kinh tế Trung ương với Trung tâm Nghiên cứu phát triển Quốc vụ viện TQ. Điều này có nghĩa là mọi hoạch định kinh tế mà VC áp đặt lên đất nước sẽ phải hoàn toàn đi theo và là một phần của toàn bộ kế hoạch phát triển kinh tế của Tàu cộng, đúng thực chất “nền kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa”, nghĩa là vì quyền lợi 2 đảng.
- Biên bản ghi nhớ giữa Ngân hàng Đầu tư phát triển VN và Ngân hàng Phát triển TQ về việc hợp tác tài trợ dự án và cho vay song phương trung, dài hạn giai đoạn 2017-2019. Trước tình trạng nợ công sắp đến hồi bục vỡ, “tài khóa quốc gia có nguy cơ đổ sụp” (lời của Thủ tướng Phúc), Việt cộng đành phải sống bám và sống nhờ vào tiền của Tàu cộng. Như thế càng lệ thuộc hơn.
- Tuyên bố Tầm nhìn chung về hợp tác quốc phòng giữa Bộ Quốc phòng VN và Bộ Quốc phòng TQ đến năm 2025. Quốc phòng bao giờ cũng là vấn đề mang tính độc lập nhất, thế nhưng trong bối cảnh Tàu đang dần xâm chiếm Việt từ hải đảo vào đất liền, thì văn kiện "hợp tác" quốc phòng này cho thấy Trọng đã thay mặt toàn thể quân đội ký bản đầu hàng Bắc Kinh.
- Hiệp định khung hợp tác cửa khẩu biên giới đất liền giữa Bộ Quốc phòng VN và Tổng cục Hải quan TQ. Từ bao năm qua, nhiều vùng đất biên giới Việt-Trung đã bị Bắc Kinh chiếm hay Hà Nội dâng. Nay việc hợp tác cửa khẩu là sự tái công nhận những vùng đất của VN đã bị lọt vào tay Tàu cộng là của Tàu cộng, theo các thỏa thuận dâng quốc thổ của đám lãnh đạo Ba Đình.
- Bản ghi nhớ giữa Bộ Công thương VN và Tổng cục Giám sát chất lượng, kiểm nghiệm kiểm dịch quốc gia TQ về việc tăng cường hợp tác trong lĩnh vực hàng rào kỹ thuật thương mại. Điều này có nghĩa mức độ an toàn của mọi sản phẩm Tàu (đa phần độc hại và giả dổm) nhập vào VN sẽ không được kiểm soát bởi VN là quốc gia tiêu thụ. Nhân dân tiếp tục lãnh đủ.
- Thỏa thuận hợp tác thả giống nuôi trồng nguồn lợi thủy sinh khu vực Vịnh Bắc Bộ Việt Nam-Trung Quốc. Bao năm qua, ngư dân Việt điêu đứng nghề nghiệp và bấp bênh sinh mạng vì “Tàu lạ”, thế mà nay Nguyễn Phú Trọng vẫn cam kết để Trung cộng làm chủ, khai thác, hiện diện và hoạt động trên toàn Vịnh Bắc Bộ dưới danh nghĩa "thả giống nuôi trồng nguồn lợi thủy sinh".
- Kế hoạch hợp tác Du lịch Việt-Trung giai đoạn 2017-2019. Kế hoạch này là một ý đồ chính trị, tạo điều kiện vừa cho hàng vạn du khách Tàu "đổ bộ" VN (rồi âm thầm ở lại thực hiện việc đồng hóa mai sau) vừa cho các hướng dẫn viên Tàu trình bày lịch sử, tên gọi... của các danh lam thắng cảnh VN theo kiểu "gốc gác Tàu” đúng hướng “xâm lược mềm" của Trung Nam Hải.
- Thỏa thuận hợp tác giữa Nhà xuất bản Chính trị Quốc gia (Sự Thật) và Nhà xuất bản Nhân dân TQ giai đoạn 2017-2021. Rồi đây dân Việt sẽ sẽ bị tiêm nhiễm những điều lếu láo, dối trá và xuyên tạc của Tàu cộng. Toàn bộ diễn giải về chính trị và lịch sử sẽ được Nhà xuất bản của Hà Nội trình bày theo ý hướng của Tàu cộng như là “sự thật” cho nhân dân VN. Sự nô lệ nào bằng!
- Bản ghi nhớ về việc hợp tác làm phim truyền hình chuyên đề “Sức lôi cuốn của Việt Nam - Sức lôi cuốn của Trung Quốc” giữa Đài Truyền hình VN và Đài Truyền hình Trung ương TQ cũng như Thỏa thuận hợp tác giữa Đài Tiếng nói VN và Đài Phát thanh quốc tế TQ càng gia tăng hơn sự khống chế về tư tưởng và sự thần phục về tâm tình cho một dân tộc luôn mang máu kháng Tàu.
- Bản ghi nhớ về kế hoạch hợp tác giai đoạn 2017-2021 giữa Liên hiệp các tổ chức hữu nghị Việt Nam và Hội Hữu nghị đối ngoại nhân dân Trung Quốc. Đây là việc mở rộng sự thần phục của đảng con đối với đảng cha, của đảng nô đối với đảng chủ ra đến toàn thể nhân dân, để một ngày nào đó người Việt thấy mình thành dân Tàu mà chẳng thắc mắc, y như con ếch bị luộc chín từ từ.
- Công thư trao đổi về việc hỗ trợ kỹ thuật lập quy hoạch tuyến đường sắt Lào Cai - Hà Nội - Hải Phòng. Trong bối cảnh thần phục Tàu, quy hoạch đường sắt LC-HN-HP vốn nằm trong đất Việt rõ ràng sẽ do Tàu làm chủ, với bao vấn đề kỹ thuật và tài chánh như nhiều dự án khác. Ngoải ra, thiết lộ nối từ biên giới núi về biên giới biền này chẳng hàm chứa nguy cơ quốc phòng sao?
Bên cạnh đó, 2 ký kết mang tính nhân đạo: Bản ghi nhớ hợp tác giữa Trung ương Hội Chữ thập đỏ VN và Trung ương Hội Chữ thập đỏ TQ cũng như Bản ghi nhớ về hợp tác triển khai viện trợ không hoàn lại chuyên về lĩnh vực y tế công cộng giữa Bộ Kế hoạch và Đầu tư VN với Bộ Thương mại TQ phải chăng cho phép Bắc Kinh có mặt, kiểm soát và "giải quyết" những đại nạn về y tế, môi trường xảy ra ở mức vĩ mô mà nguyên nhân chính là các nhà máy công nghiệp xây dựng bởi Tàu cộng khắp cả nước, những sản phẩm tiêu dùng sản xuất bởi Tàu cộng ngập mọi nơi.
Tóm lại, các văn kiện ấy nêu lên việc giúp nhau đào tạo cán bộ cấp cao, cùng nhau nghiên cứu lý luận chính trị, hợp tác trong an ninh biên giới, an ninh quốc phòng, quan hệ ngoại giao, đầu tư công nghiệp, giao thông vận tải, khai thác khoáng sản, giao dịch thương mại, ngân hàng tín dụng, xuất nhập hàng hóa, an toàn thực phẩm, truyền thanh truyền hình, xuất bản và du lịch... Nghĩa là một sự hợp tác, đúng ra là lệ thuộc toàn diện, tự siết chặt vòng kim cô từ phía VN!
Sở dĩ Nguyễn Phú Trọng đã tức tốc sang Bắc Kinh và giao hẳn Việt Nam vào tay Trung Quốc bằng 15 văn kiện ký kết trước sự chứng kiến của Thành Cát Tư Hãn hiện đại là Tập Cận Bình, đó là vì tân tổng thống Donald Trump của Hoa Kỳ đang dần dần hé lộ chính sách thân Nga chống Tàu, đảng lẫn các quan chức Việt cộng thấy trước viễn ảnh hết làm giàu vì TPP bị khai tử, và đám tham quan bạo ngược đang lo sợ cảnh bị Hoa Kỳ và các nước dân chủ trừng phạt qua đạo luật nhân quyền Magnitsky mới ban hành và những đạo luật tương tự sẽ được thông qua.
Để dọn đường cho hành động thần phục ngày càng toàn diện đó cũng như để chứng minh cho thái độ lệ thuộc ngày càng sâu đậm đó, nhà cầm quyền Hà Nội một đàng đã tỏ ra hết sức vô trách nhiệm (trước mắt dân Việt, nhưng rất trách nhiệm trước mắt đảng Tàu) trong việc giải quyết thảm họa ô nhiễm môi trường biển từ Vũng Áng do công ty Formosa gây ra dưới sự điều khiển của tập đoàn Luyện kim Trung Quốc. Cho tới nay, mặc cho biển Việt dẫy chết, đất Việt kêu trời, dân Việt ngất ngư, đám lãnh đạo Ba Đình vẫn quyết tâm không động tới sợi lông chân của thủ phạm chính đã nhận lệnh từ Trung Nam Hải để đầu độc giang sơn Việt và dòng giống Việt. Đàng khác, những tổ chức lẫn công dân từ lâu chống Tàu và nay càng chống Tàu quyết liệt hơn thì đã bị đàn áp tàn khốc. Từ những cuộc biểu tình phản đối Formosa năm rồi đến cuộc tưởng niệm Tử sĩ Hoàng Sa mới đây, từ những công dân và giáo xứ xuống đường đòi công lý cho bản thân và môi trường đến những chiến sĩ dân chủ, nhà báo độc lập. Họ hoặc là bị sách nhiễu, hăm dọa, bị vu khống, thóa mạ hoặc là bị bắt bớ, giam cầm. Chấn động công luận gần đây nhất là các cô Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Trần Thị Nga, là các anh Nguyễn Văn Oai, Nguyễn Văn Hóa… Những hành động thất nhân tâm và phản chính trị này đều xoay quanh chuyến đi Bắc Kinh của Nguyễn Phú Trọng.
Giữa lúc đó, đứng trước mối nguy kép ngày càng lớn dần đến từ phương Bắc (một đàng Tàu cộng hung hãn xâm chiếm trọn vẹn Biển Đông và quyết tâm thôn tính đất Việt theo não trạng Đại Hán muôn thuở, với một kế hoạch tuần tự nhi tiến khởi thảo từ thời Mao Hồ; đàng khác Trung Quốc nay gặp khó khăn chia rẽ trong nội bộ đảng, gặp khủng hoảng nguy cơ là kinh tế mất đà, đồng nguyên sụt giá, nợ nần chồng chất, dự trữ ngoại tệ ngày một vơi đi, môi trường sinh sống càng lúc càng ô nhiễm, các dân tộc thuộc trị không ngừng nổi dậy; bên cạnh đó, Đài Loan tỏ ra cứng cỏi tự tin, có mòi đòi độc lập, Hồng Kông cũng ra mặt thách thức và muốn thoát khỏi sự chi phối từ Bắc Kinh), đứng trước mối nguy kép đó, ý kiến chung của số công dân yêu nước, sáng suốt và dũng cảm là: lúc này hơn lúc nào hết, lãnh đạo đảng và nhà nước phải công khai hóa nội dung mật nghị Thành Đô, dứt khoát từ bỏ sợi dây trói buộc "16 chữ vàng", "4 chữ tốt", “3 chữ đồng” đầy lường gạt, xem xét lại cụ thể các mối quan hệ, các dự án kinh tế, công nghiệp, xây dựng, thương mãi với Tàu cộng, loại bỏ mọi ký kết bất bình đẳng, có thiệt hại lớn cho phía Việt Nam, xem xét số người Hoa trên đất nước trả về những ai không đủ giấy tờ hợp lệ.
Nhưng với não trạng cuồng tín về ý thức hệ, với xích xiềng ràng buộc về chính trị, kinh tế, tài chánh, với hứa hẹn bảo vệ về quyền lực, đảng Việt cộng khó mà chuyển mình. Thành thử toàn dân phải ra tay. Cụ thể nhất và hữu hiệu nhất là xuống đường liên tục, đông đảo và rộng khắp, để dồn đảng Việt cộng vào chân tường. Cứ noi gương quần chúng bên Đông Âu và Trung Đông để may ra giải quyết các vấn đề của đất nước.
Xã luận bán nguyệt san Tự do Ngôn luận số 260 (01-02-2017)
Ban biên tập