Bàn về cách sử dụng người tài trị quốc - Dân Làm Báo

Bàn về cách sử dụng người tài trị quốc

Trần Đắng (Danlambao) - 
Chúng ta cùng xem nhiều gương xưa nay về cách sử dụng nhân tài trị quốc để thấy CS VN chúng ngụy, ngược ngạo trái quy luật như thế nào. CS VN bị tôi nện tan tác về mặt triết học Mác-Lê mà tôi chứng minh là sai từ gốc, từ Mác ấy. VN ta có ca dao:

Quân tử ứ hự đã đau
Tiểu nhân dùi đục đập đầu như không.

Tôi thách CS VN lẫn CS quốc tế chứng minh được Mác đúng, tôi sai. Nói như dùi đập đầu, CS VN im thin thít. Tôi năn nỉ CS VN phản biện, chúng tịt. Làm như tôi là độc cô cầu bại, múa gậy vườn hoang vậy!! Bài viết có tính chất cương lĩnh “Đòn đánh bẽ gãy xương sống lý luận của Cộng Sản”, nó ở Danlambaovn này, từ 2016, quý vị có thể tra Google để lấy, CS VN có bút chiến với tôi, bỏn thua. Tôi đúng, CS VN sai, nhưng bỏn không phục thiện, không học người đúng, mà bỏn lờ. Mở mồm dạy dỗ người khác thì hay lắm, đến khi bị đòn bút của tôi đỡ không nổi thì cả cái đảng lầm lũi chui đầu đi đường sai. Mác, Lê, Mao, Hồ,Trọng “lú” sai sạch!!

Ta nói chuyện dùng người tài, và soi vào việc dùng người tài của CS VN, xem chúng phá hoại ra sao. Xây dựng gì bỏn!

Thời hoàng đế Lý Thánh Tông, ông đưa Ỷ Lan (1044-1117) từ dân gian về cung phong làm phi tần. Cho đọc sách, học, một thời gian sau vua hỏi về trị quốc, bà nói điều quan trọng nhất là dùng người tài.

Khổng Tử (551-479 TCN) thì cho rằng nhà cầm quyền có người nào hiền tài thì dùng trước đi, rồi người hiền đó sẽ tiến cử người hiền khác trị quốc.

Á thánh Mạnh Tử (372-289 TCN) thì nói người cả làng khen là hiền tài, chưa đủ hiền. Người cả tỉnh khen là hiền, cũng chưa hiền. Người cả nước khen là hiền cũng chưa hiền. Người cả nước khen là hiền tài, vua dùng thử, thấy hiền thật thì mới giao chức cho. Chúng tôi đánh giá đây là lối nhìn người hiền tài sâu sắc nhất xưa nay.

Tề Hoàn Công (715-643 TCN) làm bá chủ các nước ở TQ thời Xuân Thu, hỏi cái gì làm hại tới nghiệp bá, Quản Trọng, tướng quốc vĩ đại nhất đương thời trả lời không biết người tài là hại, biết mà không dùng là hại, dùng mà không chuyên là hại. Dùng người tài như thế thì dù bậc quân chủ có đam mê tửu sắc vẫn không có hại.

Đời Lưu Bang tức Hán Cao Tổ (256-195 TCN), sau khi chiến thắng kẻ thù lớn nhất là anh hùng cái thế Hạng Vũ, ông hỏi quần thần có biết vì sao ông thắng không. Quần thần trả lời không đúng bản chất vấn đề. Ông nói ông có Tam Kiệt là Trương Lương (lo chính trị), Hàn Tín (lo quân sự, bách chiến bách thắng), Tiêu Hà (lo kinh tế, hậu cần) làm bề tôi, còn Hạng Vũ chỉ có một mưu thần Phạm Tăng mà không biết dùng nên bị ông đánh bại.

Vương Dương Minh (1472-1528), triết gia, đại thần, người giỏi việc binh thời nhà Minh TQ, đi đánh giặc cướp. Đánh gian nan mới tóm được hắn. Hỏi sao tài vậy, tên cướp cầm đầu trả lời thấy ai là người tài giỏi thì tìm mọi cách làm quen để cùng mưu việc lớn. Chỉ có việc nhỏ hơn việc trị quốc mà dùng người tài, học người tài, có kết quả “tốt”, “lớn”. Vậy dùng người tài trị quốc thì ta biết kết quả tốt đẹp ra sao.

Đó là các gương xưa. Nay thì có Singapore dùng nhiều người tài mà phát triển có GDP danh nghĩa thứ 34 thế giới (2020). VN nên học theo. Mấu chốt là vậy, là dùng người hiền tài, không có gì khác. Dùng hiền tài thì trên dưới thấu suốt hết, muốn tham ô, tham nhũng cũng khó.

Tổng thống Đài Loan Tưởng Kinh Quốc (1910-1988), được dân Đài kính trọng hơn cả tổng thống lập quốc Tưởng Giới Thạch, cha Tưởng Kinh Quốc. Tổng thống Tưởng Kinh Quốc tháo dần ra, làm cho Đài Loan được tự do, dân chủ, chứ không độc tài như dưới thời Tưởng Giới Thạch. Tưởng Kinh Quốc cho các giáo sư tiến sĩ người Hoa ở khắp nơi trên khắp thế giới về Đài Loan góp ý kiến xây dựng đất nước. Ông chọn ý tưởng nào hay, phù hợp thì thực hiện làm Đài Loan phát triển. Theo tôi, VN nên học Đài Loan về điểm này. Dùng người tài như thế nào thì cứ bám sát Đài mà học.

Ta nói sơ qua để rõ về một điểm vì sao chủ nghĩa CS sai, sai từ gốc, từ Mác mà ra. Triết học Mác-Lê sai về một nguyên lý và một quy luật chính. Từ đó suy ra triết Mác – Lê sai toàn bộ, áp dụng vào đời vào trị quốc chỉ gây họa.

Nguyên lý về sự phát triển là nguyên tắc lý luận mà trong đó khi xem xét sự vật, hiện tượng khách quan phải luôn đặt chúng vào quá trình luôn luôn vận độngphát triển (vận động tiến lên từ thấp đến cao, từ đơn giản đến phức tạp, từ kém hoàn thiện đến hoàn thiện hơn của sự vật).

Nguyên lý này sai. Đơn giản, coi các clip về vũ trụ ở youtube, ta không biết vũ trụ tiến lên là theo hướng nào, cao thấp ra sao mà thấy rất đa hướng. Ví dụ khác: xưa vận tải bằng đi bộ. Ta đi bộ thì địch cũng biết đi bộ, vậy thấy đa hướng rồi. "Tiến lên", đi ngựa, đi xe ngựa, rồi xe cơ giới vận tải, rồi máy bay vận tải, kể luôn việc nhân loại “vận tải” người lên mặt trăng. Có tiến bộ không? Không! Máy bay vận tải tốt thì pháo đài bay B52, B2 của Mỹ làm cho Iran, TQ gờm, hay cả trong chiến tranh VN, CS cũng phải dè dặt, sợ B52 rải thảm. B52 tốt đối với Mỹ nhưng có hại cho VN, Iran, TQ. Vậy vận tải tốt là đa hướng, không có tính tốt thuần túy. Mỹ đưa được người lên mặt trăng thì đương thời, Liên Xô rất ghét, Trung Quốc cũng sợ cái khả năng khoa học ấy mà làm vũ khí thì họa to cho CS thế giới. Những con người vĩ đại thì cũng đa hướng. Khổng Tử chuyên bị vua chúa xa lánh. Nguyễn Trãi bị tru di tam tộc. Quang Trung thiên tài, chết bệnh. Abraham Lincoln (1809-1865), tổng thống Mỹ vĩ đại, bị ám sát. Thánh Mahatma Gandhi (1869-1948) bị ám sát. Sao họ không tiếp tục phát huy thiên tài của họ nữa đi mà kết cục toàn bi thảm vậy? Nhìn vậy mà nói xã hội loài người càng ngày càng phát triển đi lên là tào lao, là tư duy xổi.

Một trong 3 quy luật chính sai là quy luật phủ định của phủ định. Sự vật, hiện tượng phát triển đi lên ngày càng cao, theo hướng lặp lại theo cái cũ nhưng trên cơ sở cao hơn. Ví dụ: Một hạt lúa trong quá trình phát triển của nó, tiến lên, bị phủ định, thành cây lúa. Cây lúa phát triển, bị phủ định trở lại, cho ra hạt lúa nhưng trên cơ sở cao hơn là cho ra nhiều hạt lúa hơn. Nói vậy sai vì hạt lúa có di truyền, có biến dị, sinh ra hạt lúa có thơm hơn, chống hạn tốt hơn, v.v… nhưng cũng có thể cho ra cây lúa thân yếu, hạt lép, chịu hạn tồi, chịu sâu cắn lúa tồi. Quy luật chúng tôi đưa ra hạt lúa có tính đa hướng phù hợp thực tế hơn là quy luật phát triển tiến bộ, đi lên của hạt lúa, cây lúa. CS cho rằng xã hội đầu tiên của loài người là chế độ cộng sản nguyên thủy. Phủ định của chế độ cộng sản nguyên thủy là chiếm hữu nô lệ, phong kiến và tư bản. Phủ định chế độ chiếm hữu nô lệ, phong kiến và tư bản là chế độ cộng sản trở lại, nhưng trên cơ sở cao hơn là chế độ cộng sản khoa học. Vì thế, loài người tiến lên chế độ cộng sản khoa học là tất yếu, là quy luật. Chúng tôi nói không có 3 dạng đó mà là xã hội loài người đa hướng. Cùng một số người Mỹ bầu tổng thống mà có Obama thuận Tàu, nhưng có Trump nghịch Tàu, đa hướng!

CS VN không dùng người tài mà phi Cộng sản. Họ dùng người “vừa hồng vừa chuyên”, nhiều lúc hồng hơn chuyên. Nghĩa là những người “mang theo tình yêu giai cấp trong tim”, phải coi giai cấp công nhân là tiến bộ nhất, phải đấu tranh giai cấp, phải “vô sản các nước đoàn kết lại”. Bỏn lại chuyên dùng triết học Mác-Lê áp dụng vào xã hội mà chưa phản biện tốt, anh CS nào cũng tin nguyên lý đúng, quy luật đúng mà thật ra là sai, bê cái mớ sai lầm ấy vào xã hội, chúa hại. Có loại người tiến bộ nhất của CS VN là Vũ Đức Đam nhưng đây là người ít hại nhất thôi, chứ chưa phải tiến bộ. Muốn tiến bộ, phải dùng người tài thực sự, và không theo chủ nghĩa CS. Có như vậy mới mong VN phát triển như Đài Loan, Singapore. Còn CNCS, VN không cách gì dân giàu nước mạnh được.

Thanh Hóa 16-1-2021


Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo