“Dành cho những ai chưa một lần
Đến vườn hoa Lê Nin & Hồ Gươm
Để bầy tỏ lòng yêu nước của mình.”
Trong một lần trò chuyện với cựu Đại Tá Lê Hồng Hà – Nguyên Chánh văn phòng Bộ Công An, Nguyên uỷ viên đảng đoàn Bộ Công An, tôi vô cùng tâm đắc trước những nhận định của ông về một số vấn đề đang nổi cộm trong xã hội, trong đó có vấn đề về phong trào dân chủ trong nước. Theo ông:
“Đừng quá quan tâm tới việc vắng bóng người này, người nọ trong những biến động trên đường phố Hà Nội & Sài Gòn gần đây & đừng quá bất ngờ với những hiện tượng không bình thường giữa người này với người nọ… mà vội kết luận: Phong trào dân chủ trong nước đã cáo chung, đã bị đánh và tự đánh nhau đến tan tác thành những “Cù Lao cô đơn!”, những “Vì Sao hấp hối!”. Phải thấy được rằng, Việt Nam đi đến một xã hội dân chủ đích thực là một tất yếu không thể đảo ngược & con đường đến với dân chủ là vô cùng đa dạng. Cách mạng dân chủ chưa bao giờ là “Trò Chơi” của một vài người. Những gì đã xẩy ra trong xã hội chúng ta những ngày này đã đủ điều kiện để nói rằng: Phong trào dân chủ đã xuất hiện những yếu tố mới có chiều sâu, trong sáng & lành mạnh hơn nhiều cái thời “Sân Khấu Dân chủ” chỉ là nơi độc diễn của những người hoạt ngôn, hoạt bút…còn đám đông chẳng có một vai trò gì.” (LHH)
Tôi biết, những yếu tố dân chủ mới mà nhà hoạt động xã hội lão thành Lê Hồng Hà muốn nói ở đây là những gì? Đó chính là:
- 11 cuộc biểu tình yêu nước phản đối những tham vọng về lãnh thổ, biển đảo của Trung Quốc với đất nước chúng ta.
- Những đêm thắp nến cầu nguyện cho công lý được vãn hồi, công bằng được tái lập trên xứ xở & tự do cho Cù Huy Hà Vũ …
- Những Tuyên Cáo, Tuyên Bố về Biển Đông của Nhân Sĩ & Trí Thức yêu nước.
- Những Kiến Nghị về bảo vệ và xây dựng đất nước của lão thành cách mạng, nhân sĩ và trí thức yêu nước.
- Những cuộc xuống đường của dân oan đòi công bằng trong vấn đề sở hữu đất đai ruộng vườn của họ.
- Những thư ngỏ của công dân trong nước, đặc biệt là Thư Ngỏ của 36 Trí Thức nổi tiếng là người Việt Nam yêu nước ở nước ngoài gửi lãnh đạo Đảng và Nhà Nước Việt Nam.
Điều quá bất ngờ là đã xuất hiện một mặt trận đấu tranh pháp lý hợp pháp & đầy tính trí tuệ điều mà nhà thơ nổi tiếng Bùi Minh Quốc rất ao ước trong một lần anh nói chuyện với tôi. Đó là sự xuất hiện kiến nghị đòi Bộ Ngoại Giao phải công khai cho nhân dân cả nước biết những thoả thuận nào đã đạt được giữa Việt Nam và Trung Quốc trong cuộc hội đàm song phương giữa Hồ Xuân Sơn & Đới Bỉnh Quốc ngày 25 – 6 – 2011, là Kiến Nghị phản đối Thông Báo cấm biểu tình của UBND Hà Nội, là kiến nghị phản đối về việc ông Trần Bình Minh để VTV tuỳ tiện bôi nhọ Cù Huy Hà Vũ & trang mạng yêu nước của Giáo Sư Huệ Chi ngày 4 – 8 – 2011, là Kiến Nghị phản đối và đòi HTV của ông Trần Gia Thái phải cải chính & xin lỗi nhà văn Nguyên Ngọc cùng các nhân sĩ yêu nước đã vô cớ bị HTV cho người lên sóng truyền hình vu cáo và bôi nhọ. Cuối cùng phải kể là đơn khởi kiện HTV của 10 vị nhân sĩ và trí thức gửi Toà dân sự.
Theo tôi, những yếu tố mới kể trên là những điều chưa từng thấy ở Việt Nam kể từ ngày lập quốc. Từ trận “động đất” CCRĐ, qua 2 cơn “sóng thần” cải tạo Tư Sản sau 1954 & sau 30 – 4 – 1975, qua cơn “bão” Nhân Văn Giai Phẩm, qua cơn “lũ quét” Xét Lại Chống Đảng, qua bao thập kỷ dân tộc buộc phải cắn răng đi qua những cuộc chém giết tương tàn, nay đã tích tụ quá nhiều oán hờn & hệ lụy.
Theo lời Đức Phật, tạo bất công, tạo oan khuất là tạo nhân ác, tạo nghiệp ác, việc đó sẽ gây nên những tổn hại phước đức cho nòi giống là vô lường. Theo biện chứng pháp, những điều mới xuất hiện chính là sự nổi dậy của NHÂN CÁCH, là cuộc đồng khởi của lòng TỰ TRỌNG, là khát khao cháy bỏng của một dân tộc đòi được sống danh dự trong một xã hội có pháp luật văn minh, có nhân quyền thực sự.
Một số người Dân Chủ hôm nay, không nhìn thấy những yếu tố mới đã xuất hiện, vẫn cứ bịn rịn mãi với những hào quang trong quá vãng, thậm chí vẫn ngộ nhận đến bệnh hoạn về vai trò cá nhân của mình… Thái độ sống như vậy, sớm muộn sẽ trở thành vật cản cho tiến bộ xã hội, là có tội với dân tộc. Rất may, không phải người nào dấn thân vì tiến bộ xã hội cũng chấp nhận thái độ sống như vậy.
***
Giữa lúc tình hình Biển Đông là quá căng thẳng, nhiều gương mặt văn nghệ sĩ lại quá chí thú vào giải thưởng cao quý này sẽ là 200tr VNĐ, giải thưởng danh giá nọ sẽ là 300 tr VNĐ…thì “Già Làng” Nguyên Ngọc lại từ chối việc ghi tên mình vào danh sách xét thưởng. Ông đã cùng một số vị nhân sĩ, trí thức lớn khác xuống đường, đến đứng hàng đầu trong cuộc biểu tình lần thứ X (14 – 8 – 2011). Ông đến với những người yêu nước hôm đó khác gì đâu những đêm ông cầm đuốc Lồ Ô, băng rừng để đến với lũ làng Xô Man trong các tiểu thuyết nổi tiếng của ông một thời đã xa.
Trí Thức Đứng Lên - Đất Nước Đứng Lên lần thứ 2
Cuộc xuống đường hôm nay mang dáng dấp của “Đất Nước Đứng Lên” lần thứ 2 theo cách nói của Học Giả nổi tiếng Nguyễn Gia Kiểng, đã gây ngỡ ngàng những người chỉ quen yêu nước “đúng cách” là ngồi nhà và quét dọn cống rãnh hè đường còn mọi việc cứ để đảng và nhà nước lo. Đảng & nhà nước sẽ lèo lái đưa con thuyền đất nước sớm đến bến Hoàng Hoa (!?).
Ở một bình diện khác, cuộc xuống đường đã làm những ai đó ở Hà Nội & ở Bắc Kinh nổi giận đến nỗi tổng giám đốc HTV (Truyền Hình Hà Nội) Trần Gia Thái cũng chẳng kém cạnh gì tổng giám đốc VTV (Truyền Hình Việt Nam) Trần Bình Minh đã ra tay với Tiến Sĩ Luật Sư Cù Huy Hà Vũ và Giáo Sư Huệ Chi tối 4-8-2011. Lần này Tổng Thái đã tung ra 4 công dân của đường phố và tự phong cho họ là đại diện cho nhân dân Hà Nội thượng đài HTV tối 21 và 22 – 8 – 2011 để dậy bảo cho nhà văn Nguyên Ngọc cùng các vị Nhân Sĩ – Trí thức lớn về lòng yêu nước và cách thức yêu nước thế nào cho “đúng cách” (!?).
Tôi nghĩ, thông thường khi nhận được những bức xúc của người dân gửi cho mình, quan chức ở cấp nào cũng thế thôi, đừng vội nghĩ xấu về người dân. Công việc phải làm là sự khiêm tốn nhìn nhận vấn đề trong những quy định của luật pháp, nếu là một quan chức có văn hoá, cũng rất cần phải có một thái độ tôn trọng mọi người. Việc vừa qua VTV & HTV đã có những việc làm không phải với các vị nhân sĩ & trí thức yêu nước, không đem lại sự an lòng cho ban lãnh đạo Việt Nam, nhân dân Việt Nam. Hãy đọc các comments mà dân chúng đã gửi tới UBND Hà Nội, VTV, HTV trên các trang mạng… để biết được rằng: Sự lúng túng & những hành xử bất xứng của HTV… trong những ngày qua không làm cho ai sợ hãi cả, đã qua rồi cái thời cứ được nhà báo, nhà đài, nhà Ti Vi và nhà công an “Săn Sóc” là người đó vận mạt rồi.
Phải chứng kiến những điều bất xứng của chính quyền hôm nay khi họ đối diện với ý nguyện của dân chúng, càng làm người ta mến mộ tài năng và đức độ vượt thời gian của Quang Trung Hoàng Đế khi người trả lời dân Thăng Long sau chiến thắng Kỉ Dậu 1789. Sự kiện này chỉ những ai học thật và sử dụng bằng thật là xúc động & còn nhớ: Truyện xin được tóm tắt như sau:
Sau khi:
“Đánh cho để dài tóc
Đánh cho để đen răng
Đánh cho nó (Quân Thanh – NTL) chích luân bất phản
Đánh cho nó phiến giáp bất hoàn
Đánh cho sử tri Nam Quốc anh hùng chi hữu chủ.”
(Chiếu Xuất Quân của QT – NH)
Ngày chiến thắng, trong biết bao bộn bề của Thăng Long thời hậu chiến, nhận được Biểu trách cứ của dân cư Thăng Long, thực ra là của giới sĩ phu & kẻ sĩ Bắc Hà về việc có những kẻ vô học trong đoàn quân Tây Sơn vì quá phấn khích bởi chiến thắng đã đốt phá, làm hư hỏng, làm ô uế nhà bia Tiến Sĩ ở Văn Miếu Quốc Tử Giám, biểu tượng của văn hiến và trí thức Đại việt, Hoàng Đế Quang Trung, vị chủ tướng của đoàn chiến binh thần tốc, bách chiến bách thắng đã:
- Không nói những lời như ông Nguyễn Sinh Hùng đã nói trước Quốc Hội về việc Vinashin làm thất thoát tới 4,4 tỉ USD mà không ai có lỗi, “Không ai phải kỷ luật” (!?)
- Không ra những văn bản như Thông Báo cấm biểu tình như UBND Hà Nội đã ra.
- Không làm những việc không thuyết phục như VTV và HTV đã làm với những người yêu nước.
… Quang Trung Hoàng Đế không né tránh, không đổ thừa sự sai quấy của thuộc hạ cho ai, cho thế lực nào khác, người khẳng khái nhận về mình:
“Thôi, thôi, thôi việc đã rồi
Trăm ngàn hãy cứ trách bồi vào ta
Nay mai dựng lại nước nhà
Bia Nghè lại dựng trên toà muôn gian,
Cơ đồ họ Trịnh đã tan
Việc này cũng đừng đổ oan cho thằng Trịnh Khải”.
Trịnh Khải là ai?
Đoan Nam Vương Trịnh Khải, nhà chúa cuối cùng của thời bên cạnh một Cung Vua Lê uy nghi & bề thế là một Phủ Chúa Trịnh lộng lẫy & vàng son với biết bao toà ngang dẫy dọc, một hình thức đa nguyên sơ khởi đầu tiên của xã hội Việt Nam thời cận đại … nếu nhà Chúa sống ở thời đại này, chắc ngài cũng khó mà thoát nghi án là “Thế Lực Thù Địch” trong và ngoài nước đã xúi giục những người lính ít học hành trong đoàn quân của nhà Tây Sơn làm những việc không phải với biểu tượng của học vấn Thăng Long Đại Việt (!?)
Nếu thực lòng muốn biết thân thế, sự nghiệp, nhân cách & đức độ của Đoan Nam Vương Trịnh Khải ? Xin liên hệ với các thầy cô dậy Văn Học, dậy Lịch Sử ở các trường PTTH vấn đề sẽ rõ hơn. (Còn nữa)
Hà Đông một ngày nắng nhạt – Tháng 9/ 2011
Nhà Báo Nguyễn Thượng Long
- Nguyên giáo viên dậy Địa Lý của Giáo Dục Hoà Bình & Hà Tây.
- Nguyên thanh tra Giáo Dục kiêm nhiệm của Hà Tây.
- Nơi ở: Tổ 6 Văn La – Phú La – Hà Đông – Hà Nội.
- Email: nguyenthuonglong571@gmail.com
______
Vì sao họ không đến (phần I)
Vì sao họ không đến (phần II)
Vì sao họ không đến (phần III)
Đón đọc:
Phần V: “Nước Mắt…”
(Tiếp Theo & Hết)