Tại sao là Miến Điện mà không phải Việt Nam?

Huỳnh Thục Vy (Danlambao) - Đã gần hai tháng trôi qua nhưng dư âm của cuộc bầu cử Quốc hội bổ sung ở Miến Điện vẫn có sức lan tỏa lớn. Vẫn còn nhiều dè dặt, thậm chí là hoài nghi về những đổi thay chính trị chóng vánh ấy, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta không được quyền tin tưởng vào một tương lai mới, tốt đẹp hơn cho xứ sở vàng này.

Miến Điện thay đổi, Việt Nam thì chưa

Nhiều nguyên nhân của sự thay đổi được nói đến: 1/do tác động của Hoa Kỳ và phương Tây lên chính quyền Miến Điện vì họ không muốn Miến Điện với vị trí địa chính trị quan trọng, rơi vào tay Trung cộng; 2/do sức ép về sự nghèo khổ, lạc hậu và ngày càng phụ thuộc vào Trung Quốc; 3/do tinh thần dân tộc và lòng yêu nước của những người lãnh đạo Miến Điện trước hiện trạng đất nước bị cô lập với thế giới ; 4/do sự đấu tranh ngoan cường của nhân dân Miến Điện dưới biểu tượng Aung San Suu Kyi, cùng với tác động của các cuộc nổi dậy ở Ả Rập khiến Nhà cầm quyền nhận thấy sự cần thiết phải nới lỏng chính sách cai trị “bàn tay sắt” của mình nếu không muốn chịu chung số phận với những kẻ độc tài đã ra đi ở Ả Rập…

Có thể mức độ tác động của những nhân tố này lên sự cải cách chính trị ở Miến Điện là không giống nhau, nhưng thiển nghĩ nguyên nhân của vấn đề nằm trong mối quan hệ cộng hưởng tất cả các nhân tố này. Không phải là cái này hay cái kia mà là tất cả; vấn đề là nhấn tố nào đóng vai trò cốt yếu, thúc đẩy các nhân tố còn lại. 

Với nguyên nhân đầu tiên, tức là vị tri chiến lược của Miến Điện đã giúp họ, ta có thể đặt câu hỏi là Việt Nam với bờ biển dài nhìn ra một vùng biển chiến lược không quan trọng trong con mắt người phương Tây và Mỹ sao? Nếu căn cứ vào nguyên nhân thứ hai, tức tình trạng nghèo khổ và bị cô lập, thì ta ngỡ ngàng tự hỏi: Bắc Triều Tiên không nghèo khổ và bị cô lập với thế giới ư? Về nguyên nhân thứ ba, nếu tập đoàn độc tài Miến Điện yêu nước thì sao lại khiến Miến Điện kiệt quệ như thế rồi mới đổi ý, tại sao mới đây họ vẫn đàn áp đẫm máu các cuộc biểu tình năm 2007; lâu nay họ vẫn cai trị bằng chính sách khắc nghiệt, tại sao bỗng nhiên trở nên đầy lương tri như thế? Và với nguyên nhân cuối cùng, ta có thể nhận thấy rằng, người Mỹ và phương Tây chỉ can thiệp vào những nơi mà tự nó đã có một phong trào vững mạnh và cũng chính sự phản kháng mạnh mẽ ấy của người dân Miến mới là điều gợi lên trong tâm trí những kẻ cầm quyền ý muốn thay đổi nhiều nhất, vì họ cảm thấy thực sự bất an về tương lai của mình. Với kiến thức hạn hẹp của mình, tôi nghĩ, đây mới là nguyên nhân nền tảng, là điều kiện tiên quyết, ảnh hưởng đến các nguyên nhân còn lại.

Miến Điện phản kháng mạnh mẽ, Việt Nam thì chưa

Từ cách nhìn nhận rằng một phong trào quần chúng phản kháng bền vững và mạnh mẽ là vô cùng quan trọng, nhiều câu hỏi cứ quanh quẩn trong đầu tôi, và có lẽ cũng ám ảnh khá nhiều người. Tại sao ngay từ năm 1974 đã có những cuộc biểu tình lớn ở Miến Điện, và năm 1988 đã có nửa triệu người tham gia meeting nghe bà Aung San Suu Kyi đọc diễn văn? Tại sao năm 2007, hơn 20.000 người bao gồm các nhà sư và dân chúng Miến Điện đi biểu tình, còn Việt Nam vào năm 2011, số người đi biểu tình chỉ bằng 1/10 con số ấy vào lúc cao điểm (dù ở ta, chỉ là biểu tình phản đối Trung Quốc chứ không phải là biểu tình đòi tự do dân chủ-một đòi hỏi tiến bộ, quan trọng và cũng nhạy cảm hơn nhiều)?

Người Miến Điện không sợ hãi sao? Không, đã là con người không ai muốn mang sự an toàn và sinh mạng của mình ra thách đố, đặc biệt là thách đố những kẻ cai trị có vũ trang. Người Miến Điện cũng vậy. Bằng chứng là theo các phóng viên quốc tế có mặt tại Miến Điện, sau những tuyên bố cải cách của chính quyền, nhiều người dân còn rất dè dặt, có người còn không dám dừng lại nhìn ảnh Aung San và con gái quá lâu vì họ e ngại những sự “cởi trói” này là giả dối (kiểu như năm 1986 Nguyễn Văn Linh “cởi trói văn nghệ sĩ “).

Người Miến Điện dám dấn thân vì họ từng có kinh nghiệm với nền dân chủ ư? Đồng ý kinh nghiệm về một nền dân chủ là điều kiện thúc đẩy lòng kháo khát được sống tự do. Nhưng người dân bình thường rất dễ quên, trong một khoảng thời gian đủ dài bị cai trị quá khắt nghiệt, họ sẽ quên mất mình từng được hưởng điều gì; huống chi lớp người đã từng kinh qua nền dân chủ ở Miến Điện vào thời điểm năm 1988 đã già và những người hăng hái đấu tranh nhất trong cuộc nổi dậy 8888 lại là những người trẻ. Và một câu hỏi quan trọng được đặt ra ở đây là : người miền Nam Việt Nam không có kinh nghiệm với dân chủ sao?

Hay vì dân Miến Điện quá đói khổ và thiếu thốn mọi phương tiện khiến họ phải đấu tranh, còn ở Việt Nam dù sao vẫn còn có thể chịu đựng được? Chúng ta hãy nhớ lại, năm 1962 khi Ne Win thiết lập chế độ độc tài, thì đến năm 1974, tức là 12 năm sau, đã có những cuộc biểu tình phản kháng chế độ. Còn ở miền Bắc Việt Nam, từ năm 1954 trải qua cuộc cải cách ruộng đất đẫm máu cùng thời kỳ tem phiếu bao cấp đói khổ cùng cực, cho đến năm 1986 là hơn ba mươi năm, thành thị và làng quê tan hoang nhưng không có cuộc phản kháng nào xảy ra cả. Ở miền Nam, từ năm 1975 đến 1986 trải qua thời kỳ bao cấp quằn quại cũng gần 12 năm nhưng mọi thứ vẫn im ắng. Bởi vậy, sự nghèo đói không thể là động lực giúp dân chúng vượt qua sợ hãi để đứng lên, nếu không muốn nói là nó có thể làm kiệt quệ tinh thần phản kháng.

Vậy thì tại sao Miến Điện có một phong trào phản kháng mạnh mẽ như thế, còn chúng ta thì không? Có lẽ nếu muốn đơn giản hóa vấn đề, ta chỉ cần quy kết cho vận mệnh mỗi dân tộc. Nhưng dù sao trước tiên chúng ta hãy tự cho mình cơ hội suy nghĩ một chút về vấn đề này.

Người Miến Điện giữ được nội lực, Người Việt Nam thì đã mất nội lực 

Từ trước khi bà Aung San Suu Kyi về nước năm 1988, những cuộc biểu tình lớn đã nổ ra; nhưng không thể phủ nhận sự tham gia và lãnh đạo của bà đối với Liên Đoàn quốc gia vì Dân chủ đã làm phong trào đấu tranh dân chủ Miến Miến có thêm sức mạnh và sự gắn kết. Nhận định và đánh giá cao vai trò của bà-con gái một vị anh hùng dân tộc trong việc kết nối mọi thành phần đấu tranh, các trưởng lão dày dạn kinh nghiệm đã mời bà tham gia và trở thành người lãnh đạo Liên đoàn cũng như phong trào đối lập, dù trước đó bà chưa có kinh nghiệm chính trị nào. Tôi thật sự khâm phục những con người khả kính này, những con người đã đặt quyền lợi dân tộc lên trên cái tôi hão huyền để có được một người lãnh đạo có uy tín, một biểu tượng của phong trào-điều mà những người đối lập ở Việt Nam chưa có được. Bởi, như một người bạn mà tôi quý trọng đã nói rằng : “những người hoạt động ở Việt Nam có một tâm lý rất lạ: một mặt họ chống lại lãnh đạo (hiểu theo nghĩa lãnh tụ), mặt khác họ hành xử đầy tính lãnh tụ”. Vậy là ngay từ bước đầu tiên này chúng ta đã không thể sánh với người Miến Điện; còn chuyện thế nào là lãnh đạo, thế nào là lãnh tụ và vai trò của người lãnh đạo, tôi xin được nói trong một bài khác. 

Có một người lãnh đạo nhiều uy tín là một điều quan trọng, nhưng sẽ là vô ích nếu người dân không hưởng ứng. Điều tôi muốn nhấn mạnh ở đây, khi nói về sự lớn mạnh của phong trào phản kháng ở Miến Điện chính là cái NỘI LỰC của họ. Dù sợ hãi chế độ độc tài, người Miến Điện đã có được một thứ NỘI LỰC mà người Việt Nam không có. NỘI LỰC ấy nằm ở sức mạnh văn hóa.

Mặc dù dưới những năm cầm quyền của mình, Ne Win muốn học tập Trung Quốc, định hướng cho Miến Điện theo con đường XHCN. Nhưng nhìn chung Miến Điện không bị áp đặt một chủ thuyết nào lên toàn bộ hệ thống chính trị, xã hội, kinh tế. Chế độ cầm quyền ở đó là quân phiệt chứ không phải cộng sản như Việt Nam. Một chính thể độc tài không mang theo mình một chủ thuyết độc hại như chủ nghĩa cộng sản thì bản chất nó cũng gần giống với một nền quân chủ chuyên chế; nó có thể làm cho xã hội trì trệ và lạc hậu, nhân cách xuống cấp ở một mức độ nào đó nhưng ít ra nó không phá hủy triệt để những giá trị văn hóa truyền thống của xã hội, để thay vào đó là một loại văn hóa, loại mô hình xã hội bệnh hoạn, duy ý chí như trường hợp Việt Nam, Trung Quốc.

Ở Miến Điện, văn hóa, đạo đức và tôn giáo vẫn giữ được giá trị nội tại, đời sống văn hóa tinh thần của người dân vẫn nhân văn và thuần phác. Một nền luân lý Phật giáo đúng nghĩa đứng ở vị trí trung tâm trong đời sống tinh thần của họ. Như những nhà báo quốc tế ghi nhận thì, người dân Miến tuy sống nghèo khổ nhưng rất hiền lành, đa số họ thiền định mỗi ngày. Nghèo khổ và lạc hậu ở họ không đồng nghĩa với sự hèn nhát và sự xuống dốc về văn hóa và đạo đức. Chính vì giữ được sức mạnh tinh thần ấy, chính vì đứng trên cái trụ văn hóa nhân bản, trong đói khổ, đàn áp và sợ hãi, người dân Miến không ngừng phản kháng, đòi tự do, dân chủ. 

Trái lại, dưới chế độ cộng sản Việt Nam, văn hóa, đạo đức và các truyền thống tôn giáo tốt đẹp đã gần như bị hủy hoại tận gốc rễ. Một xã hội hiện đại nửa mùa, một nền văn hóa mới theo kiểu Tây phương chưa xây dựng được (mà chỉ bắt chước người ta những thói xấu), còn cội nguồn văn hóa truyền thống thì đã biến thái thành những thứ quái dị. Những nhân đức hiền lành, chất phác, lòng yêu nước thiết tha biến thành những mánh mung, lừa đảo, vị kỷ. Một tôn giáo truyền thống từng góp phần to lớn xây dựng nên khí chất Việt Nam, bây giờ đã trở thành một thứ mê tín dị đoan. Đã mấy mươi năm sống dưới một chế độ độc tài hủy diệt văn hóa, bóp méo ý chí lành mạnh và làm thui chột năng lực tinh thần thì lúc đói khổ chúng ta chỉ lo miếng cơm, lúc sung túc chúng ta chỉ lo hưởng thụ. Mất cái gốc tinh thần (văn hóa, luân lý) chúng ta đang lâm vào một cuộc khủng hoảng nghiêm trọng về ý chí và nhân cách. Cái gốc của mọi hành động là tinh thần, ý chí yếu đuối, tinh thần bạc nhược, thì chẳng thể làm những việc lớn lao (nếu không có những điều kiện đột biến làm đòn bẩy). 

Vì thế, giáo dục dân trí thông qua những luận bàn nghiêm túc về văn hóa (kể cả văn hóa chính trị), đạo đức, xã hội, chính trị… sẽ là cực kỳ cần thiết để vực dậy cái nội lực đã hư hao ấy; để chính sự phục hồi này, nếu không tạo được một biến cố cho sự đổi thay thì nó cũng giúp cho một thể chế tiến bộ trong tương lai dễ vận hành hơn. Và như John Stuart Mill đã nói: “Một dân chúng có thể còn chưa sẵn sàng cho một thiết chế tốt đẹp, nhưng việc nhen nhóm lên lòng mong ước có được thiết chế ấy phải là phần việc cần thiết cho sự chuẩn bị”. Văn hóa suy đồi, tinh thần khiếp nhược chính là những thứ chúng ta phải chung tay từng giờ để tháo gỡ, hầu mang lại một nội lực mới cho dân tộc. Có nội lực ấy rồi, không những chúng ta có thể dễ dàng xóa bỏ chế độ độc tài, mà còn có thể tiến vào chế độ dân chủ tự do không chút trở ngại.

Sài Gòn, ngày 25 tháng 5 năm 2012



Huỳnh Thục Vy
danlambaovn.blogspot.com

48 Nhận xét

  1. @NỘI LỰC ấy nằm ở sức mạnh văn hóa.

    Hoàn toàn sai ! NỘI LỰC của 1 dân tộc là nằm ở chổ ĐỘC LẬP ( thật sự ) của nước đó !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dân tộc Tây Tạng có 1 nền văn hóa văn minh nội tại "Phật Giáo" rất cao những - Ngày Dalai Lama đi thuyết pháp khắp thế giới ta bà nhưng dân tộc Tây Tạng vẩn chưa thoát ra khỏi bàn tay lông lá của TQ.

      Xóa
    2. Sức mạnh văn hóalúc 00:12 1 tháng 6, 2012

      Nếu không có "sức mạnh văn hóa", sẽ không thể có "độc lập".

      Xóa
    3. Một sự so sánh khập khiểng, không chuẩn. Tôi đồng ý với nhận định của tác giả.

      Xóa
  2. Theo tôi bài viết của bạn Huỳnh Thục Vy có ý đúng.Nội lực dân tộc là yếu tố quyết định đem lại sự thay đổi. Nội lực ấy đến từ ý thức của dân tộc.Trong việc xây dựng ý thức ấy lại tồn tại hai nguyên nhân.
    1.Đó là yếu tố văn hóa.Chính Cộng sản Vn đã đang dùng tiền, sex, văn hóa rẻ tiền làm băng hoại văn hóa góp phần làm giảm ý chí đấu tranh.
    2. Đó là yếu tố sự thật lịch sử.Khi sự thật chưa được được sáng tỏ.con người dễ bị lầm tưởng, ngộ nhận và hèn yếu hơn.

    Chân thành cám ơn bài viết của bạn Vy!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trước hết cảm ơn bài phân tích của Thục Vy, tôi cũng đồng ý với Hùng rằng nội lực dân tộc là yếu tố quan trọng nhưng yếu tố sự thật lịch sử ở thời điểm này quan trọng hơn, đặc biệt là người miền Bắc. Chính vì sự thật vẫn còn ở trong bóng tối nên đang có 1 cuộc nội chiến trên các diễn đàn, blog về đề tài HCM.

      Xóa
  3. Tôn giáo là lương tâm của nhân loại. Đông Âu từ CS chuyển thành TB nhanh chóng vì tinh thần tôn giáo của đa số dân chúng và quan chức đã biến chuyển xã hội và chính trị của họ. Riêng những nước tôn giáo là thiểu số, lại bị coi là mê tín, cần loại bỏ vì nước đó theo CS vô thần, và bị triệt hạ dần dần, thì nước đó khó có thể bồi bổ lương tâm cho xã hội của nước đó. Khi lương tâm không còn tiếng nói, thì nước loạn. Và rất khó có chuyện bỏ tham, sân, si - ích kỷ, để vì lòng nhân, vì dân tộc. (lúa trồng trong bụi gai là hình ảnh như vậy).

    Trả lờiXóa
  4. Bài viết hay và chuẩn xác. Chúng ta thua Miến Điện bởi chúng ta đã đánh mất lòng dũng cảm trước sự đàn áp của CS và đánh mất lương tri, tình cảm trước các cám dỗ về vật chất khi cuộc sống trở nên đủ đầy hơn. Có thể nói CS đã thành công trong việc biến thanh niên VN thành những con cừu ngoan ngoãn dễ bảo, chỉ chăm chút cho bộ lông của mình mà quên đi vận mệnh dân tộc. Ngay cả những "người hùng" trong chiến tranh nay cũng đã co vào cái võ ốc gia đình để hưởng lạc chút lộc còm mà CQ ban phát cho. VN không có được những con người như bà Yang San Suky đã dám hy sinh cái gia đình mình vì nền dân chủ của dân tộc. Những "người hùng câm lặng" như Nguyễn Thị Bình ( nguyên PCT), Trương Mỹ Hoa, Huỳnh Tấn Mẫm v.v cũng chỉ là những con rối của Đảng mà thôi, đâu có ai dám đứng lên cầm ngọn cờ dân chủ cho dân chúng noi theo. Đó chính là nỗi bất hạnh có nguy cơ dẫn đến sự diệt vong của dân tộc VN. Chán như con gián

    Trả lờiXóa
  5. thank Huỳnh Thục Vi .

    Trả lờiXóa
  6. Hơi thở tượng trưng cho sự sống. Còn thở là còn sống. Hết thở là hết sống -Thế nên, muốn thay đổi và loại bỏ được chế độ cs độc tài , mỗi người cần phải tự thay đổi lão trạng cuả mình. Bởi chính sự hiểu biết, trí tuệ, văn hóa và văn minh là những thứ trở ngại của cs .Vụ Nhân văn Giai phẩm ở VN là vậy. Bao năm qua, cs đã thành công, người dân đã "bị " chúng làm tê liệt, tê liệt về tinh thần, về đạo đức, về mọi mặt. Những gần đây đa phần người dân đã dần nhìn ra bộ mặt thật của cs, chúng chỉ là một tổng hợp lừa đảo!!! Những dân tộc Nga, Đông Âu đã can đảm đứng lên lật qua trang sử đẫm máu và đau thương đó. Dân tộc Việt Nam còn phải chịu sự cai trị độc tài cs đến bao giờ đây ?! Ước chi mỗi người dân Việt ý thức được rằng: Đó là nhiệm vụ của mỗi con dân đất Việt cần góp phần, như Cha Ông ta đã "dựng" nước nay phận sự ta "giữ" nước. Lòng "tự hào" dân tộc nhất định sẽ đẩy lui tinh thần "khiếp nhược" Xin hãy cùng nắm tay, bước ra, đừng khép kín trong ủ rũ điêu tàn. Một tinh thần khiếp nhược sẽ làm cho đất nước trở nên nghèo nàn, tàn lụi. Một tâm hồn chỉ quy hướng về bản thân sẽ chẳng khác một vũng ao tù, ô nhiễm. Hãy cùng truyền nhựa sống cho nhau, đừng để những người đấu tranh vì ta mãi một mình ngồi lẻ loi,đơn côi , Những hãy nắm tay, phá tan chế độ tư bản mafia đỏ, đã và đang phá tan tiền đồ của Tổ Quốc và dìm tương lai dân tộc vào họa diệt vong.

    Trả lờiXóa
  7. Tại sao ư ? Tại vì đất nước Myanma này có bà Aung San Suu Kyi, có Tổng thống Than Sue chịu cải cách thực sự. Còn chúng ta có ai ? Bà Nguyễn thị Doan, bà Tòng thị Phóng , ... ư? Họ không đáng làm chót lông của bà Aung San Suu Kyi. Tổng bí Thư Trọng thì không đáng sách dép cho Tổng thống Myanma.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hai mẫu hậu của VN Doan Vẩu bán cá chợ Âm phủ và Tòng Thị Phóng Tinh Trùng- Kinh Kong đời chótlúc 09:56 1 tháng 6, 2012

      Bạn nhầm ròi, bà Doan Vẩu bán cá chợ Âm phủ Lý Thường Kiệt và bà Tòng Thị Phóng Tinh(Kinh Kông đời chót)là hai "mẫu hậu" của Việt nam.

      Xóa
  8. người yêu nướclúc 00:31 1 tháng 6, 2012

    ở chế độ nầy, cộng sản nó sẽ chụp mũ là thành phần thế lực thù địch hết. Dù bạn đúng hay là sai.

    Trả lờiXóa
  9. VY à theo tôi thì tại sao là Miến điện ,vì chế độ đục khoét này rất tàn bạo ,nham hiễm ,và tham lam vô độ ko tình người tình đất nước đ4 đè nặng lên NƯỚC VIỆT mình .cái quan trọng là dân ta ko sợ ,uyễn chuyễn tập chung hành động chúng sẽ tiêu thôi.

    Trả lờiXóa
  10. một người Việt tỵ nạn CSlúc 00:50 1 tháng 6, 2012

    Em Vy viết rất đúng. Tôi xin bổ túc một ý nhỏ thôi :
    Các bạn hãy nhìn vào nền giáo dục của Miền Bắc VN trước 30-4-1975 và toàn nước VN sau 30-4-1975 và đem so sánh với nền giáo dục của Miến Điện.
    Điều thứ 2 : "nội lực" và "tinh hoa" của dân tộc VN còn không ? xin thưa, vẫn còn, và ở đâu ? xin trả lời : Các bạn cứ nhìn vào Cộng Đồng người Việt tỵ nạn CS tại khắp nơi trên thế giới thì biết. Có bao nhiêu người nhưng họ hàng năm vẫn gửi tiền về VN và số này bằng 25% tiền cả nước VN làm ra.
    Cái khác biệt là dân Miến không bị đẩy ra biển Đông làm mồi cho cá và cho hải tặc. Những thành phần trí thức và tinh hoa của miền Nam VN đều bị triệt tiêu sau ngày 30-4-1975. Đây chính là chính sách "Diệt cỏ" của Tàu nhưng bọn VC lại là kẻ thi hành nhằm triệt tiêu "nội lực" của dân tộc Việt.
    Ai là kẻ ngăn cản "nội lực" của dân tộc VN. Xin trả lời đó là bọn VC. Không có "nội lực" thì việc VN bị nô lệ Tàu là chuyện đương nhiên.

    Trả lờiXóa
  11. những yếu tố tác giã đưa ra đúng ,nhưng không phải là điều ắt có và đủ để xoay một thế cờ cũa cã một bàn cờ quốc tế ,không biết do trời hay do người ,nhưng tôi cãm thấy rất rỏ từng nước cờ người Mỹ đang đi .sở dỉ MIẾN ĐIỆN xoay trước VIỆT NAM vì người tàu đã và đang xâm lăng biển đông ,như vậy phía tây bị buông ra ,chỉ buông ra là người Mỹ họ đưa tay ra kéo MIẾN ĐIỆN lên ,phục sẳn ở đó có người đàn bà có đũ bản lảnh đứng ra gánh vác trách nhiệm ,VIỆT NAM kẹt cứng trong thế nắm chặt cũa người tàu ,phần thì hệ lụy từ thuở thành đô ,ôi quá nhiều trói buộc ,đãng cộng sản rất khó xoay ,nếu đặt bất cứ ai vào hoàn cảnh nầy ,tôi nghỉ cũng bó tay ,cơ hội tới cho VIỆT NAM rất sớm thời tổng thống Mỹ[ carter ]được giúp đở nhưng LÊ DUẨN ỷ vào LIÊN BANG SÔ VIẾT nên không chấp nhận thiện ý cũa người Mỹ họ đã có ý giúp chúng ta sau chiến tranh ,LIÊN SÔ tan VIỆT NAM chao nghiêng ngã cho đến bây giờ,thế nước lại đang xoay ,trung cộng muốn chiếm biển đông để bành trướng thế lực bá quyền ở Á CHÂU .chúng ta có gấp cũng không sao gấp được ,ai giúp ?bởi vậy cái khó rất nhiều ,phải tạo khối Asean đứng lên một phe ,người tàu đưa tiền mua MIÊN v.v...bải cỏ rong tranh chấp ,PHI có quyền lợi đứng ra gánh vác , cã khối Asean đang võ trang ,VIỆT NAM thật sự không dám đứng riêng rẻ chống lại tàu nên câu giờ để được thế giới giúp ,như Mỹ bán vủ khí chẳng hạn ,nội bộ lại có tranh giành ,không biết biển -đông đi về đâu .nhưng đi về đâu thì VIỆT NAM cũng đứng trong khối Asean ,khi khối nầy đũ sức mạnh ,khi Mỹ đã rảnh tay và bố trí lực lượng xong thì VIỆT NAM mới nói chuyện mạnh hơn ,yếu tố súng đạn cũng quan trọng ,lãnh đạo một đất nước VIỆT NAM thời hậu chiến không dể chút nào ,khi nợ chiến tranh ngập đầu ,dân chúng phải mạnh dạn đứng lên đòi việt cộng trả lại dân tự do dân chu và nhân quyền ,tôi tin tưởng việt cộng phải trả lại khi đứng trong khối Asean ,mọi người mỗi người một việc phải đứng lên gánh vác ,đừng trốn tránh nữa ,

    Trả lờiXóa
  12. Cái ÁC : ông Trịnh Xuân Tùng bị bắt và bị đánh ngay tại bến xe Giáp Bát
    Cái NHỤC : ông Đại Tá QĐNDVN với huân chương trên ngực chui dưới HÁNG một thằng ca còn đảng còn mình và một thằng côn đồ quần chúng tự phát để xin một xuất học cho cháu.
    Cả 2 việc đều xãy ra ở Hà Nội Thủ Đô của phẩm giá con người.
    Kết luận : Dân tộc ta quả là HÈN hết biết. Bó tay chấm com

    Trả lờiXóa
  13. Người Nam-Địnhlúc 04:49 1 tháng 6, 2012

    Bài viết sâu sắc.

    Trả lờiXóa
  14. xin mạn phép bàn 1 chút. Về Văn Hóa,văn hóa giới trẻ hiện nay đa phấn quan tâm dến hưởng thụ.văn hóa I-phone,xe tay ga,văn hóa thời trang Gucchi,bubburry v.v...,phim ảnh,ca nhạc trong nước thi nhan nhản tiết mục rẻ tiền,giới trẻ chay theo phim ảnh,ca nhạc Hàn Quốc giống 1 thòi phim ảnh,ca nhạc Hồng Kông làm mưa làm gió thập niên 90 vậy.Người Việt mình thường tư hào về văn hóa 4000 năm.Nhưng văn hóa đã xói mòn đi nhiều là bởi Toàn cầu hóa 1 phần,bởi định hướng trong mỗi người,và định hướng từ trên xuống.Mà xin lổi,trải qua biết bao đời Bộ trưởng GD&DT,Bộ trưởng bộ Văn hóa & thông tin truyền thông mà Văn hóa vẫn xuống cấp như vậy.Có ông như Đào Thiện Nhân giữa trừng phải bỏ ghế BT bộ GDDT(pó tay).
    Có 2 yếu tố cơ bản nhất để dánh giá sự phát triển của 1 đất nước là Y Tế va giáo dục thì 2 ngành này vẫn như thời dã chiền.Vẫn 2,3 người nằm 1 giường bệnh,lớp học xí số 40-50.thầy nói sao trò chép vậy,giết chết sư sáng tạo.Giữa thầy và trò không có tính phản biện,học trò hoc như nhồi sọ,co ca phụ huynh tham gia nhồi sọ trẻ em bằng cách cho chúng học thêm,học viết chữ từ 4-5 tuổi,biến học sinh thành robot biết đọc biết viết,và chịu sự áp đặt bừa bãi có hệ thống =>thật quái đản.1-6 mà nghĩ thấy thương trẻ em VN thế.Đọc báo thấy mà thương tâm,1 năm có hàng ngàn trẻ em chết đuối,tai nạn giao thông,chưa kể các loại bệnh tật.Có biết bao em phải bỏ học giữa trừng dể mưu sinh.tuổi thơ bị dánh cắp,chẳng có nhiều sân chơi,thời gian chơi dể các em cập nhật,tu luyện những kỹ năng để chúng phát triển theo từng giai đoạn,lứa tuổi.Cha mẹ thì mải mê lao vào kiếm tiền,các em giải trí da phần băng cái tivi.
    Lớn lên rồi chúng lai giống bố mẹ chúng,lao vào kiếm tiền bởi có quá nhiều thứ để phải lo.1 vòng luẩn quẩn bủa vây suốt mấy chục năm đời người.May ra đến khi đã già chúng mới quan tâm đến những thứ khác:
    1-trông coi cháu nội,cháu ngoại,rảnh rang nghe đọc thời sự
    2-có chút của đề giành thì du lịch dây đó
    3-theo đuổi niềm đam mê dang dờ lúc trẻ đã bỏ qua,nghiên cứu hay sưu tầm v.v...
    ...mà khi đã già rồi thì còn mấy ai đấu tranh,đói hỏi được gì nhỉ?
    Đừng nói là Dân chủ,tự do ngôn luận hay gì gì đi nũa khi mà 1 XH ngay từ khi sinh ra con người ta đã bị áp đặt,phát triển méo mó,lệch lạc rồi lao vào vòng xoáy cơm áo gạo tiền.Thái độ thờ ơ,vô cảm rất phổ biến,đến nỗi ra đường dừng lại đèn dỏ bi người khác quẹt vào chảng thèm ngó lại nhìn là ai đụng mình.Rồi thì xe buýt chạy vào line của xe máy chưa đèn xanh cứ bóp còi hơi cho hỏng lỗ tai chơi.Cái này lại nhảy sang lĩnh vực văn hóa giao thông.Ra đường là hít khói bụi,mầm bệnh,chưa kể la tai họa giao thông rình rập(số ng chết vi tai nan giao thông cao hơn tất cả cac loai bệnh nan y cộng lai)
    Hỏng,hỏng hết,hỏng cả trí lực và thể chất bởi Y tế Giáo duc yếu kém,kinh tế thì kiệt quệ.Khổ ơi là khổ,khổ từ bé đến lớn vẫn chưa hết khổ.
    Vậy mà sau mỗi kỳ Đại hội khóa XYZ mọi người từ lớn đến bé vẫn phải nghe những câu bất hủ:"chúng ta đã gặt hái thành công","kết thúc tốt đẹp" v.v..
    trong mơ!!!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nirvana tổng hợp những kết quả do DCS VN tạo ra cho dân tộc VN quá chính xác.

      Xóa
  15. Việt Nam còn phải đợi vì :
    - Thế hệ đi cướp còn sống khỏe để chia nhau đồ cướp được .
    - Thế hệ bị cướp còn mải rên rỉ kêu la tiếc của .
    - Thế hệ sinh sau 1975 đang say "lộ diện","khoe hàng"...
    ...
    Một dân tộc bạc nhược sau chiến tranh tàn khốc Phương Bắc Giết Phương Nam . Một đất nước kiệt quệ vì tham nhũng và chính sách kinh tế sai lần , vết thương còn đang lở loét , sức đâu đứng dậy .
    Bản thân ta còn đớn hèn , nô lệ của miếng cơm manh áo cùng những dục vọng thấp hèn , làm sao dám ngẩng đầu nói không với cám dỗ .
    Ta lại đợi , dân tộc Việt lại đợi , đợi tới ngày quả tự-do rơi trúng đầu .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dẫu sao , mình vẫn thấy yêu Huỳnh Thục Vy lắm .

      Xóa
  16. Sau hơn 37 năm Việt cọng cướp Chính quyền Miền Nam (VNCH) rồi cai trị đất nước bằng bạo lực bần cùng hóa Nhân Dân, dối trá, ngu Dân nhồi sọ những giáo điều đấy ảo vọng hận thù và khát máu của Chủ Nghĩa CS để ra sức triệt tiêu những giá trị văn hóa đạo đức truyền thống của Dân tộc vốn Yêu chuộng Tự do công lý tinh thần bài ngoại cao, Việt Cọng đã làm tinh thần người Dân ngày nay nhiễu loạn mất đi "Nội lực" đấu tranh cho những giá trị truyền thống đó mà chấp nhận sống trong sự sợ hãi kẻ có quyền, nịnh bợ cốt cho được yên thân và tai qua nạn khỏi, nhiều người hầu như cố tình lẫn tránh vấn đề chính trị thâm chí lánh mặt người thân nào bị VC nằm vùng quan tâm đặc biệt! Khi tôi đặt câu hỏi với họ về điều nầy thì chỉ nhận một câu trả lời rất ngắn gọn. - Mong được sống qua ngày! Vì thế mà tôi đồng ý với bà Dương Thu Hương đã từng nói trước đây là: Người Dân VN hèn nhác đến độ! và tôi cũng xin mạo muội nghĩ rằng: Họ chỉ là những hình Nộm biết đi, trong đó có cả người giàu có, kẻ vấy máu ăn phần với Đảng CS là những phường Giá Áo túi cơm, họ không biết rằng Mất Tự do Dân chủ thì sớm muộn gì tai ương của chủ nghĩa Độc tài Đảng trị cũng sẽ thình lình vụt đến với Gia đình con cháu họ như những Dân Nông (Dân oan) ngày nay bị trắng tay mà trong cuộc chiến họ đã bị lừa làm cái nôi cho VC sống còn để khủng bố Dân lành!

    Trả lờiXóa
  17. Việt Nam cầ phải tăng ga ngay để đuổi kịp Myanma về kinh tế (Về chính trị thì đứt duôi con nòng nọc rồi) kẻo không kịp. Anh Dzũng đâu, lấy tàu Hoa sen đuổi cho bằng kịp tàu Hoa anh túc!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có xăng đâu mà đòi tăng ga. Miến Điện thay đổi chính trị sẽ được những ưu đãi về đầu tư từ Phuơng Tây. Vài năm nửa, gìới đầu tư nước ngoài sẽ bỏ Việt nam và chuyển cơ sỏ đến Miến Điện. Bọn cầm quyền sẽ hết cơ hội để bòn rút. Lúc đó Việt nam không cần tăng ga, chỉ cần bấm nút là lên ... thiên đàng.

      Xóa
  18. tôi đọc bài viết này và không thể tin được đó là bài viết của cô bé tuổi 20. Bái phục Huỳnh Thục Vy, đất nước cần những người như bạn

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. không dám 20 tuổi đâu, nói lại đi ANT

      Xóa
  19. Hôm nay,không biết sao 2 kiều nữ này cùng lúc đăng đàn!Chuyện Quốc gia đến hồi hệ trọng rồi đây.Huỳnh Thục Vy còn trẻ mà nhìn đời sâu sắc lắm.Cảm ơn bài viết.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trong lịch sử chống ngoại xâm của Việt Nam, có 2 lần lãnh đạo là phụ nữ là Hai Bà Trưng và Bà Triệu thì đều không thành công. Điều này có thể hiểu được vì thời xưa phụ nữ không được coi trọng.

      Tuy nhiên phụ nữ ngày nay đã cân bằng dần với nam giới. Có rất nhiều lãnh đạo châu Á hiện nay là phụ nữ: tổng thống Ấn độ, thủ tướng Thái Lan, lãnh đạo phe đối lập của Miến Điện bà Aung San Suu Kyi. Hy vọng phụ nữ sẽ là nhân tố quan trọng trong cuộc đấu tranh giành độc lập dân chủ cho Việt Nam.

      Xóa
  20. Miến Điện ÁC , nhưng chưa ÁC bằng CSVN , Lũ này thủ đoạn , mưu ma chước quỹ , tàn ác vô nhân đạo , hơn dộc tài quân sự MĐ , chắc cỡ vài trăm lần , Hãy nhìn kĩ bộ mặt của thằng đầu đảng Tóc Bạc nguyễn phú trọng , 1 gương mặt "cực kì" ÁC hòa lẩn với thâm độc ....

    Trả lờiXóa
  21. Lãnh đaọ Miến Điện có lòng nhân hơn , họ hy sinh cho dân tộc .
    Còn lãnh đạo cộng sản Việt nam là những con quỷ , chúng tàn ác và tham lam nên không thay đổi được .

    Trả lờiXóa
  22. hoà thượng Lúlúc 11:05 1 tháng 6, 2012

    Theo các tài liệu cho biết trong cuộc biểu tình của các nhà sư Miến Điện và sau đó được hậu thuẫn bởi tầng lớp sinh viên học sinh năm 1988 có hàng trăm nhà sư bị giết dã man và hàng nghìn người bị bắt vào tù, số còn lại phải chạy sang Thái Lan lánh nạn. Điều đó cho thấy giới sư sãi Miến Điện không phải là loại " sư quốc doanh" " sư nón cối" như ở Việt Nam. Và đó là nguyên nhân mà dân tộc Miến Điện đứng dậy ' sáng loà" như hiện nay. Nhục cho các " nhà sư nón cối Việt Nam"

    Trả lờiXóa
  23. Huỳnh Thục Vi, em tuyệt vời. bài viết của em rất hay. Nếu thăm dò dư luận ở HN và Sài Gòn bây giờ thì có đến 90% dân không tin gì chế độ CS, và những nhà lãnh đạo CS, Nhưng tại sao không có người đứng lên lãnh đạo như ở Myanma? Bởi đứng lên CS nó sẽ bỏ tù, hay giết chết bằng mọi cách. Có vài người biểu tình chông TQ nó còn hành sử như thế nữa là chống CS trực diện. Nhưng em ạ 90% dân không tin ở chế độ CS này thì chế độ CS này tồn tại đươc bao lâu nữa. Những người lính CA, QĐ cũng vì bát cơm manh áo mà họ phải hành động theo ý chúng thôi, họ muốn lên chức cũng phải mua bằng tiền đó.

    Trả lờiXóa
  24. Đốm lửa nhỏlúc 11:28 1 tháng 6, 2012

    Tôi hoàn toàn đồng ý với quan điểm của Thục Vy, em vùa trẻ, đẹp và có bản lĩnh, trí tuệ, cảm ơn em, mong sao ngày càng nhiều người nghĩ và sống được như em.

    Trả lờiXóa
  25. Cứ trông chờ hoài à, cuối cùng cũng đọc được bài của chị THỤC VY, rất cám ơn chị, Chị được đào tạo bài bản mà bỗng chốc có suy nghĩ như vậy thì rõ ràng là nó tàn tệ quá, bài học nhồi sọ từ 1 tuổi đến 18 tuổi không thể làm xấu đi một con người có đầu óc thật sự, 1 người tốt thật sự, biết nghĩ tới dân, lo cho nước.

    Trả lờiXóa
  26. Hơn lúc nào hết Dân tộc Việt nam cần Lãnh tụ để xóa bỏ chế độ độc Đảng, thiết lập thể chế Dân chủ cho nhân dân có quyền tự do và hưởng Hạnh phúc. Đất Mẹ Việt nam đã có Trần Hưng Đạo, Lý Thường Kiệt v.v. mà nay chẳng có được một người ít nhất được như Bà Aung San Suu Kyi như ở miến điện hay sao ? Tôi tin tưởng là vị Lãnh tụ đích thực của VN sẽ xuất hiện công khai trong thời gian không lâu.

    Trả lờiXóa
  27. Cháu Thục Vy nhỏ tuổi nhưng viết về chính trị rất đúng

    Trả lờiXóa
  28. Tôi luôn ngưỡng mộ những con người dấn thân vì quê hương đất nước. Tôi luôn canh cánh trong lòng một câu hỏi là: Tại sao ở Việt Nam chưa có nhân vật nào tầm cỡ như bà Aung San Suu Kyi xuất hiện? Tại sao những tiếng nói trầm hùng đầy khí phách như của TS Cù Huy Hà Vũ lại không được hưởng ứng thành một phong trào lan rộng của trí thức? Phải chăng nền văn hóa của chúng ta chưa đủ mạnh đến mức sản sinh ra những nhân cách lớn? Tại sao những con người tài giỏi của Việt Nam luôn tìm cách bỏ tổ quốc ra đi tìm một đất nước xa lạ để bán chất xám? Tại sao những con người tài giỏi đó không tập hợp lại với nhau để dựng lên một cộng đồng ngay ở trong nước gây ảnh hưởng lớn để có sức lan tỏa trong nhân dân, để thức tỉnh lương tri dân tộc đã mấy chục năm ngủ quên? Vì điều kiện làm việc, vì bị đối xử tồi tệ ư, vì tiền lương thấp ư: tại sao chúng ta không cùng nhau đấu tranh để dành được điều kiện làm việc tốt hơn, tiền lương xứng đáng hơn nếu không cho đời này thì cho đời sau, con cái chúng ta sẽ được hưởng ngay trên chính quê hương mình?

    Đất nước Myanmar là nước Phật giáo Nam Tông với dòng tu và kinh sách nguyên bản được truyền từ ẤN ĐỘ. Người dân của họ phần lớn là có đức tin, họ rất thuần phác và chân thật. Bà Aung San Suu Kyi không chỉ có một mình, bà có sự hậu thuẫn của đảng của bà, là đảng của những người con rất ưu tú dám xả thân vì quê hương. Nhiều người trong số họ đã bị bắt, đã bị thủ tiêu, thậm chí khi bầu cử bổ sung họ không có đủ người để ra tranh cử cho số ghế được phép đó, nhưng khát khao tranh đấu cho một nền dân chủ cho quê hương của họ luôn được nuôi dưỡng từ đời này qua đời khác. Họ có niềm tin là cuộc đấu tranh bất bạo động (theo kiểu thánh Galdi) nhất định sẽ thắng lợi cho dù phải trải qua nhiều thử thách gian khổ.

    Có người bảo với tôi là Việt Nam chưa có những tầng lớp trí thức dấn thân như vậy. Những người tài giỏi đã rời bỏ tổ quốc để tìm nguồn sống ở đất khách thực ra chỉ là những người lao động (trí óc) thông thường. Họ cũng phải bán sức lao động (chất xám) cho người nước ngoài để sống. Và họ luôn thấy thế làm vinh quang vì họ giỏi hơn (vì được nước ngoài trọng dụng) và sướng hơn những đồng nghiệp của họ trong nước.

    Trả lờiXóa
  29. Chính quyền quân đội Miến Điện tuy độc tài nhưng còn Nhân Tính. Còn cộng sản Việt Nam là những con thú khát máu đang ngự trị trên đầu Dân Tộc Việt Nam.

    Trả lờiXóa
  30. Việt nam không thiếu nhân tài yêu nước, nhưng rõ ràng chưa thấy Lãnh tụ đích thực xuất hiện. Vấn đề này chúng ta cùng phân tích kỹ xem, vì sao lại chưa thấy xuất hiện nhân vật như bà Aung San Suu Kyi ở VN. Và tôi rất mong muốn những ai có đủ trí, lực và lòng yêu nước mãnh liệt, có ảnh hưởng lớn ở VN cũng như trên trường quốc tế, hãy viết ra cương lĩnh cách mạng, các bước tiến hành cụ thể để xóa bỏ chế độ độc đảng ở VN xây dựng chế độ Dân chủ Văn minh đích thực. Hãy công khai cương lĩnh trên các trang mạng cho nhân dân biết và thảo luận,bổ sung, góp ý và hưởng ứng sâu rộng cho nền Dân chủ sớm ra đời ở VN.

    Trả lờiXóa
  31. Tôi đồng ý với Thục Vi: cái mà chúng ta thiếu hiện nay mấu chốt là nội lực chưa đủ mạnh. Tại sao nội lực của chúng ta chưa đủ mạnh, mặc dù dân tộc VN có rất nhiều người tài giỏi trong mọi mặt đã và đang làm việc ở các nước trên thế giới, còn ngay ở trong nước cũng có nhiều người tài trí hơn người, nhưng tổng hợp lực lượng lại chúng ta chưa thấy có đủ sức mạnh để làm nên cuộc CM Dân chủ như các nước châu Phi và như Miến Điện. Theo ý của tôi là vì sự cai trị đất nước chúng ta hiện nay là do đảng CS VN. Họ là những kẻ mị dân rất XẢO QUYỆT và đàn áp những người yêu nước và dân chủ rất TÀN BẠO. Ở các nước độc tài kia, dân chúng không bị lừa gạt, họ nhìn rõ bản chất độc tài bóc lột của những người cai trị. Còn dân VN vẫn còn rất nhiều người bị nhồi sọ và nghĩ rằng đảng cs là người mang lại độc lập, thống nhất đất nước, chiến thấng 2 đế quốc to v.v... Người dân không biết rằng họ đã bị lừa đảo bởi những con người gian giảo nhất, tinh vi nhất từ xưa đến nay trong lịch sử Việt Nam.
    Vậy việc bóc trần sự lừa dối, mị dân của cs cho toàn dân biết thì mọi người dân mới thấy được cần phải làm gì để thay đổi đất nước và cho chính họ. Lúc đó nội lực CM dân chủ của nước ta mới lớn mạnh khác hẳn. Khi lực lượng yêu nước đoàn kết lại thành một khối to lớn thì cái "công cụ chuyên chính vô sản của đảng" sẽ bị vô hiệu hóa dễ dàng.
    Bằng các bằng chứng sự thật xảy ra từ trước (CCRĐ, chiến tranh nam bắc là CT ý thức hệ-tay sai của Liên xô) tới nay và thực trạng hèn với giặc phương Bác, tàn ác với dân, tham lam, cướp đất của dân trắng trợn, cướp tài nguyên của đất nước, tham nhũng, ăn cắp, chiếm đoạt tài sản của công trong các tổng công ty nhà nước hàng ngàn tỷ, bao che tội ác cho nhau, đánh đập hành hạ dân lương thiện chết rất nhiều...
    Hãy thức tỉnh những người chưa hiểu thực chất về đảng cs, nhà nước cs độc tài VN để họ ý thức được quyền lợi của chính họ và gia đình con cái của họ trong tương lai thì họ sẽ tham gia vào cuộc CM dân chủ trên đất nước VN.
    Khi mọi người hiểu được sự thật về đảng cs VN và về tình trạng đất nước thì cuộc CM dân chủ ở VN chắc chắn sẽ xảy ra.

    Trả lờiXóa
  32. Chúng ta cũng có nhiều nội lực không thua gì Miến Điện, nên đảng cs đã phải lộ diện bộ mặt tàn ác mà thế giới tự do đang lên án.

    Đảng cs không thể ru ngu mãi dân tộc bằng một lũ ngu ngốc, thế giới đã thay đổi và Việt Nam cũng không ngoại lệ, tất cả những gì cs đang thừa hưởng đều đi ngược với quyền lợi của dân tộc.

    Cám ơn bài viết của Huỳnh thục Vy, tuổi trẻ Việt tự hào về bạn.

    Trả lờiXóa
  33. TẠI SAO CỘNG SẢN DỄ DÀNG CAI TRỊ VIỆT NAMlúc 01:27 2 tháng 6, 2012

    Tôi đã cố tìm kiếm lý do tại sao cộng sản vẫn dễ dàng cai trị xã hội VN. Sau mấy năm quan sát tìm hiểu XHCSVN tôi đã tìm ra nguyên nhân cơ bản nhất.
    ==> Nguyên nhân cốt lõi là tại phần lớn người VN đang sống THỎA HIỆP (CÓ CẢ VÔ TÌNH LẪN CỐ Ý) với cộng sản, họ biết rõ họ SAI, họ HÈN nhưng vẫn cứ giả ngu, giả mù, giả điếc nhằm cốt kiếm được thứ ai cũng cần: TIỀN, kiếm đồng tiền lương thiện chân chính là quyền chính đáng của mỗi người , nhưng vấn đề là họ muốn "KIẾM THẬT THẬT NHIỀU TIỀN CHO ĐÁNG VỚI CÁI HÈN" của họ, tương tự như câu "PHẢI ĂN CHO ĐÁNG ĐỒNG TIỀN BỎ RA".

    Tại sao nói họ kiếm tiền ko chính đáng ? Bởi vì họ đã giả ngu để chối bỏ trách nhiệm (bắt buột) để chung tay chữa bệnh cho XH để lao vào kiếm thật nhiều tiền. Họ càng kiếm được nhiều tiền thì CSVN càng mạnh, còn phe Tự Do càng yếu thế. Có thể nói: HỌ RẤT NGUY HIỂM, HỌ NGÀY NGÀY TIẾP MÁU NUÔI SỐNG CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN.
    Kẻ có lương tâm (cao nhất) khi sống trong một xã hội như vậy sẽ chỉ kiên định rằng chỉ cần kiếm tiền ĐỦ ĂN qua ngày, đồng thời dấn thân hành động nhằm trị bệnh cho xã hội.
    Kẻ có lương tâm (ít nhất) khi sống trong một xã hội như vậy sẽ chỉ kiên định rằng chỉ cần kiếm tiền ĐỦ ĂN qua ngày và chờ đợi thời cơ đứng dậy lật đổ tà quyền cộng sản. ĐÂY MỚI CHÍNH LÀ NGUYÊN TẮC KIẾM TIỀN CHÂN CHÍNH TRONG XH CỘNG SẢN.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đồng ý với bạn. Đa số người VN tư duy còn ấu trĩ và lạc hậu lắm. Họ bị nhồi sọ và kìm kẹp quá lâu khiến họ mất ý thức phản khác và quay ra thỏa hiệp hoặc thuần phục kẻ cầm quyền. Họ đã "thuần" rồi, kể cả bọn " trí thức CS" .

      Xóa
  34. Nhận xét của cô Huỳnh Thục Vy đúng nhưng không đủ, dĩ nhiên khó lòng trình bầy đầy đủ trong một bài viết ngắn. Khi so sánh Miến Điện với Việt Nam trong đề tài này, điều mà Thục Vy bỏ sót theo tôi, không thể thiếu so sánh não trạng và trí tuệ của tầng lớp lãnh đạo của hai nước này nữa. Dĩ nhiên là khó vì tìm hiểu lịch sử chính trị của những kẻ độc tài, với Việt Nam đã là khó thì tìm hiểu lịch sử Miến Điện lại khó hơn. Tôi không biết nhiều về các cấp lãnh đạo độc tài Miến Điện, nhưng tôi có cảm tưởng họ không tệ như Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Nguyễn Phú Trọng, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết...

    Trả lờiXóa
  35. Việt Nam kém văn hóa: một diệu vũ cũng không có !!!!

    Trả lờiXóa
  36. Cảm ơn HBV bài báo viết rất đúng, cần có nội lực dân tộc ,nhưng làm gì để có Nội lực đây !khi CS đã cố tình dẹp bỏ nền giáo dục của dân tộc mà thay vào đó là một hệ thống PHÂN PHỐI KIẾN THỨC với tính chấc cai trị độc tài, hầu thui chột nền văn hóa yêu nước thương nòi cũa dân tộc, mục đích làm cho DẤT DƠ đễ con BỌ HUNG sống "dân có dốt thì CS mới còn". Vậy chỉ còn cách xóa bỏ CS mà thôi, mà CS là ngoại lai không là tinh thần là ý chí của dân tộc VN tại sao tồn tại ??
    Đất nước đang nghèo dân tộc còn đau khổ và dốt nát hảy bằng lòng trắc ẩn yêu thương đồng loại yêu thương đồng bào mà kêu gọi bỏ đi điều 4 hiến pháp để tránh đổ máu đất nước khg suy vong thêm lần nữa và sẽ tỉm ra được con đường cứu Nước đưa dân tộc thoát khỏi lầm than

    tbh

    Trả lờiXóa
Mới hơn Cũ hơn