Trịnh Kim Tiến - Tôi đọc được tin khi đang trên đường về Hà Nội chuẩn bị cho ngày giỗ của bố mình. Tâm trạng của tôi ngay khi đọc được đề xuất phi nhân này, ngoài tâm trạng của một người con khi cha mình là một trong những nạn nhân của những tên khoác áo công an lạm quyền, còn là tâm trạng của một người công dân trong một xã hội đang đầy rẫy những bất công là một tâm trạng vô cùng bức xúc và đau xót. Tôi cho rằng đây là một đề xuất hết sức phi nhân, vô đạo đức và sẽ là một tấm thẻ bài công an có thể lợi dụng dùng để đánh và giết người một cách công khai đúng pháp luật...
*
Bộ Công an đang đề xuất về việc “cho bắn người chống cán bộ thi hành công vụ”. Đề xuất này thể hiện rằng Bộ Công an đã, đang và tiếp tục xem thường mạng sống con người một cách quá đáng. Nếu đề xuất này được duyệt , tôi không biết rồi đây sẽ có thêm bao nhiêu người mẹ mất con, bao nhiêu người vợ mất chồng, bao nhiêu người con mất cha một cách oan ức giống tôi, trong khi con số nạn nhân trong những năm gần đây không còn là con số nhỏ.
Họ đang hợp pháp hóa việc lạm dụng quyền lực đánh và giết người dân. Họ đã gắn mác “chống người thi hành công vụ” cho vô số nạn nhân để trốn tránh sự truy cứu trách nhiệm của pháp luật, để ngang nhiên lợi dụng chức vụ, quyền hành dùng bạo lực đàn áp người dân.
“Chống người thi hành công vụ”! Tôi không hiểu ý nghĩa của những từ này theo định nghĩa của pháp luật về nó. Tôi biết được rằng đã có rất nhiều vụ án oan sai với tội danh “chống người thi hành công vụ”. Người chết không biết cãi, người sống không thể cãi khi luật trong tay kẻ mạnh, những người nắm quyền lực, khi mà tội ác vẫn đang bị bao che lấp liếm, dung túng, cho đến nay chưa có một bản án nào công tâm.
Nếu trong trường hợp người dân có những hành động chống lại, thì đúng ra - như ở bất kỳ một quốc gia văn minh nào khác, công an, cảnh sát cũng chỉ có quyền khống chế, còng tay, bắt người để điều tra rõ ràng lý do chống đối là vì sao, chứ không thể nào ngay tại chỗ được quyền chĩa súng bắn vào dân. Nhân dân là những người họ phải phục vụ theo những gì mà họ đã thề hứa “vì nước quên thân, vì dân phục vụ”, chứ không phải kẻ thù để họ giơ cao họng súng.
Tôi đọc được tin khi đang trên đường về Hà Nội chuẩn bị cho ngày giỗ của bố mình. Tâm trạng của tôi ngay khi đọc được đề xuất phi nhân này, ngoài tâm trạng của một người con khi cha mình là một trong những nạn nhân của những tên khoác áo công an lạm quyền, còn là tâm trạng của một người công dân trong một xã hội đang đầy rẫy những bất công là một tâm trạng vô cùng bức xúc và đau xót. Tôi cho rằng đây là một đề xuất hết sức phi nhân, vô đạo đức và sẽ là một tấm thẻ bài công an có thể lợi dụng dùng để đánh và giết người một cách công khai đúng pháp luật.
Trong khi người dân chúng tôi đang cố gắng tìm mọi cách ngăn chặn những hành động bạo quyền, yêu cầu công lý được thực thi, pháp luật phải công bằng để hạn chế những cái chết oan khiên, tức tưởi, những thảm cảnh thê lương, tang tóc thì Bộ Công an lại đưa ra những điều luật, đề xuất hết sức phi lý, man rợ để tăng cường quyền lực ngành của mình. Đề xuất này chính là sự cổ động công an dùng bạo lực với dân. Sẽ còn rất nhiều những đề xuất vi phạm nhân quyền khác nữa, nếu những đề xuất như này được thông qua.
Đất nước này là của nhân dân, chứ không phải của ngành công an. Tôi tin rằng không chỉ mình tôi, mà còn rất nhiều người sẽ cùng tôi phản đối những đề xuất vô nhân như vậy.