Dự cuộc thi viết “Cộng sản và tôi”: Chùm thơ của Nguyễn Thanh Giang - Dân Làm Báo

Dự cuộc thi viết “Cộng sản và tôi”: Chùm thơ của Nguyễn Thanh Giang

Tự tình

Ngày sinh tôi
Mẹ nuôi bằng bầu sữa hăng hăng mùi rau má
Thậm thình nhịp chèo sông Mã
Bước chân voi ngạo nghễ Triệu Trinh Nương
Phần phật cờ bay Lê Lợi, Nguyễn Hoàng


Tôi lớn lên
Sức không tày ông Bưng vác núi Đường Trèo (*)
Trí không sánh Trạng Quỳnh “vũ qua Bắc Hải” (**)
Nhưng quê hương đói nghèo xát lòng nhức nhói
Huyết quản chảy dòng sông lồng vó ngựa hoang

Tôi rời xóm rời làng
Thuở xung phong đầu quân đánh giặc
Thuở miệt mài làm địa chất
Mấy mươi năm dầu dãi nắng sương
Mấy mươi ngàn đêm chong mắt bên đèn
Ít trang thơ gửi đời nỗi lòng thao thức
Mươi công trình khoa học đã đem dâng

*

Đêm nay bên sông vọng nhịp hò khoan
Vẫn thậm thình cay cực
“Chẳng dậm thì thuyền chẳng đi
Dậm ra ván nát thuyền thì long đanh”
Thuyền đà long đanh, ván thì đã nát
Sữa người chèo đò mùi rau má vẫn hăng hăng

Rạo rực cùng sông vật vã
Nát lòng thương quê nghèo khổ
Mà hận sao mình đã vội già!

Ngày về thắp hương cuối năm mộ ông bà
Hoằng Hóa 17. 01.2014

(*) Theo truyền thuyết, ông Bưng, quê xã Hoằng Quỳ, huyện Hoằng Hóa, sức khỏe phi thường đã vác cả núi Đường Trèo từ giáp giới Ninh Bình về đặt ở ruộng “Thác đao” mà ông được nhà vua phong tặng.. Có tài liệu cho rằng ông Bưng là nhân vật Lê Phụng Hiểu được huyền thoại hóa

(**) Trạng Quỳnh, người xã Hoằng Bột, huyện Hoằng Hóa, một lần chéo đò đưa đoàn sứ Tầu qua sông. Ra giữa dòng một tên xổ ruột đánh cái “bùm”. Tên sứ Tàu xướng lên câu đối: “Lôi động Nam bang” (Sấm động nước Nam). Trang Quỳnh liền vạch quần đái vọt cần câu, họa: “Vũ qua Bắc Hải” (Mưa qua Biển Bắc)

*

Nhớ Nguyễn Bính

Em đi gánh nước sông Hàn
Sao còn tưới được xanh giàn mồng tơi
Bươm bướm trắng cũng bay rồi
Tơ hong bạc phếch nhớ người sang ngang

13-9-09

*

Gặp một ca nương già

Tình cờ gặp cô Hậu
Xưa làm nghề ả đào
Cung đàn từng rỏ máu
Dãi dầu đêm thanh lâu

Mầu da vẫn nhờn nhợt
Vết tích những canh tàn
Hồn tan trong chầu hát
Thân mòn buổi truy hoan

Ôi Hồng Hồng, Tuyết Tuyết
Thời hứa giá qua rồi
Bạch phát giờ ái ngại
Chồng con mượn cửa người

Một góc rừng Bố Hạ
Mấy nhành cam khẳng khiu
Bướm chim chia trăm ngả
Hoa rơi trắng cả chiều

Mỏ than Bố Hạ

27-2-1967

*

Nhớ Tố Hữu

Những chị Lý (1) nay đã thành Thủy (2) Hạnh (3)
Những cô gái sông Hương vẫn bán mình
Mồ mẹ Suốt khói hương chừng hiu quạnh
Ông có còn thương khóc Xit-ta-lin?

(1) Tố Hữu đã có bài thơ ca ngợi Trần thị Lý bị lính miền Nam tra tấn
(2) Trần Khải Thanh Thủy
(3) Đỗ thị Minh Hạnh

*

Nhớ Nguyễn Khuyến 

Tìm đâu thấy mảnh ao thu lạnh lẽo
Để gặp ông trong những gương sen
Váy áo hở hang, phấn son sành điệu
Một tiếng khà nghe ngất ngư đêm

5 - 1999

*

Nhớ Nguyễn Gia Thiều

Những “vách quế gió vàng hiu hắt” (*)
Những “vũ y lạnh ngắt như đồng” (*)
Có ngóng đợi những buyn- đinh san sát?
Nghe sập sình híp hốp có vui không?

5 – 2013

(*) Cung oán ngâm khúc

*

Đọc bần nũ thán

Phận nghèo duyên hẩm ngày xưa
Lẽ đâu ràng buộc đến như bây giờ
Nước non kia hẳn chưa già (*)
Ngọc Kinh sơn gặp Biện Hòa cũng nên (*)

5 – 2013

(*) Bần nữ thán:

*

Nhớ Tú Xương

Những tú tài Ám Kỷ, những cử nhân Đô Mỹ
Nay đã thành giáo sư, tiến sỹ
Ông có về thăm lại Vị Xuyên
Nghe tiếng ai gọi đò trong tiếng ếch đêm?

6 - 1981

Thơ Tú Xương:

Sông kia rầy đã nên đồng
Nơi thành nhà cửa, nơi trồng ngô khoai
Vẳng nghe tiếng ếch bên tai
Giật mình còn ngỡ tiếng ai gọi đò

*

Nhớ Huy Cận

Ông còn nghe nương nước giọt mái nhà
Hay đã nặng nặng buồn rơi từ hà vũ (*)
Xói mặt tượng Tây Phương ngàn năm ủ rũ (**)
Thành hố mắt sâu chan đầy nỗi xót xa

Ngày Thơ Việt Nam – Nguyên tiêu Tân Mão

(*) Thơ Huy Cận: “Tai nương nước giọt mái nhà. Nghe trời nằng nặng, nghe ta buồn buồn”. (Buồn đêm mưa)

(**) Thơ Huy Cận: “Một câu hỏi lớn. Không lời đáp. Cho đến bây giờ mặt vẫn chau ”. (Các vị La Hán chùa Tây Phương)

*

Nhớ Văn Cao

Ông còn ở “Suối mơ bên rừng thu vắng…” (1)
Hay đã về “Sông Lô đang xuôi mau… ” (2)
Còn nghe “Tiếng ai hát chiều nay vang lừng trên sóng…” (3)
Hay ‘Buồn tàn thu’ (4) chừng lả tả vết đau

Đêm nghe ai hát Văn Cao ở Lũng Phầy

12 – 10 - 1988

(1) Câu hát trong bài “Suối mơ”
(2) Câu hát trong bài “Trường ca Sông Lô ”
(3) Câu hát trong bai “Thiên thai”
(4) Tên một bài hát của Văn Cao

*

Nhớ Hữu Loan

Vẫn thấy ông thồ đá qua những đồi sim
Lầm lũi xám những chiều hoang biền biệt
Kẽo kẹt bên trời dáng ông lẫm liệt
Săc tím đời ông bầm dập những con tim

20 tháng 3 năm 2010

*

Chuyện chống tham nhũng
(Tặng ông Nguyễn Bá Thanh)

Nhiều sâu quá!
Nhiều sâu quá!
Võm cao trơ trụi lá
Chỉ còn cành khô chổng ngược
Như giáo, như gươm dựng chốn thiên đình

Vườn cà luống cải xác xơ
Nước non tàn tạ.
Sâu tìm ăn xuống mồ
Bỏ lại những tiểu sành liệt sỹ
Xỏ lơn với xương bò

Thủ tướng bất lực
Tổng Bí thư giành quyền
Bắt sâu

Tăng mấy án tử hình
Bớt vài mươi án treo
Dựng mấy vở tuồng chéo
Ca ngợi Đảng
Giỏi như Bao Công

Nhưng điệp điệp trùng trùng
Hết đàn nọ lại bầy sâu kia sinh nở
Từ ổ bào thai
Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa.

Hóa giải thực tế oái oăm
Tổng Bí thư quy thành ý thức hệ
Nêu gương Đường Tăng thỉnh Kinh
Cũng từng hối lộ
Nghe thật là hết ý!

Nhân dân van xin
Thôi đừng ngụy biện ỡm ờ
Dừng gian manh xảo trá
Đừng chỉ nhằm thí tốt gạt xe
Diệt sâu to sâu nhỏ

Hãy quyết liệt nhằm vào sâu chúa
Và cắt đi cái buồng trứng mang gien ốc bươu vàng
Quái gở
Cấy ghép từ Mác Lê
Tội nợ

*

Ôi, Cái Bình!

Chúng tôi đến viếng nhà cách mạng lão thành Trần Độ
Họ giật băng tang
Chúng tôi đi đưa tiễn luật sư Trần Lâm
Họ ném gạch làm ôtô vỡ kính
Chúng tôi thăm Trần Anh Kim vừa được trả về nhà tù lớn
Họ quây vào đồn công an đánh chẩy máu đầu

Họ đạp vào mặt, lùa vào trại giam
Không cho ai được đi biểu tình phản đối Trung Quốc xâm lăng

Nhân dân xông lên đập chuột
Họ bảo
Không được!
Đánh vỡ bình

28.02.2015

*

Chuyện đất đai

Đất đai là của toàn dân
Quyền cướp đất thuộc vua quan tỉnh nhà
Bao giờ trời nổi can qua
Rồi ra ruộng đất mới là của dân?

Quốc hội chuẩn bị thông qua Luật Đất đai

6 - 2013

*

Huyễn hoặc

“Không có gì quý hơn Độc lập Tự do”
Dòng chữ dựng lên
Triệu người ngã xuống
Trong Lăng vẫn một người mơ mộng
Đợi Trăng vào cửa sổ ngắm nhà thơ.(*)

Ngày Cá Tháng Tư 2014

(*) Ý trong thơ “Nhật ký trong tù”

*

Tư tưởng và đạo đức Hồ Chí Minh

Nghe người đứng trên cao thuyết giảng tư tưởng Hồ Chí Minh
Đàn vịt cạc cạc rủ nhau rúc đầu xuống bùn
Những chú ếch nhẩy lên lưng nhau mắt nhắm nghiền ộp oạp

Nghểnh đầu soi tấm gương đạo đức cao cả của ngài
Những oan hồn Cải cách ruộng đất
Những oan hồn Nhân văn Giai phẩm
Những oan hồn Xét lại Chống Đảng
Đêm đêm theo bước Nông thị Xuân
Ùa cả vào Lăng
Gào thét

Nhân 45 năm ngày cụ Hồ từ trần

*

Tuyệt thực

Lẽ nào như ngọn cờ đói gió
Thõng buông trên ủ rũ kỳ đài
Hỡi dòng sóng cuồn cuộn sóng tương lai
Hãy vì nhớ Biển Đông mà thức dậy

Hãy như giải Trường Sơn vững chãi
Dẫu đói tự do, dân chủ, nhân quyền
Đời vẫn tiếp đời lớp lớp vươn lên
Trời lặng gió, chính hồn ta thổi gió

Trại giam B14 tháng 4 năm 1999

*

Bất khuất

Đừng buộc tội tôi nói xấu lãnh tụ
Tôi chỉ nói những cái xấu của họ
Đừng buộc tội tôi nói xấu Đảng cầm quyền
Tôi chỉ nói Đảng Cộng sản xấu
Đừng buộc tội tôi nói xấu Chủ nghĩa Xã hội
Tôi chỉ nói Chủ nghĩa Xã hội là xấu

Tôi bất tuân Điều 88
Tôi bất tuân Điều 258
Tôi chỉ khuất phục chính cái đầu của tôi

26-02-2015

*

Diễn biến Hòa Bình - Hóa Giải Bầy Đom Đóm

Họ bảo ta cầm đèn chạy trước ôtô
Ta đâu lú lẫn và ngây ngô
Học hành chưa được vài mủng chữ.
Không hơn Chí Phèo, Thị Nở
Vỗ ngực xưng giai cấp tiền phong
Chễm chệ ngồi lên đầu nhân dân.

Ôi Lênin, Stalin, Mao Trạch Đông
Các ngài giỏi hơn phù thủy
Biến những nông dân chất phác hiền lành
Thành đồ tể
Nặn ra mấy ông giáo sư, tiến sỹ
Bỏ mặc đất nước khổ nghèo
Hì hục xây “Kinh tế thị trường định huớng xã hội chủ nghĩa”
… Định hướng vào cái rọ
Bắc Triều!

Ta không cầm đèn
Ta cầm trí tuệ nhân dân
Sáng rực hào quang
Hóa giải bầy đom đóm
Và tiến lên, diễn biến hòa bình

Trại giam B14, tháng 3- 1999

Nhà riêng sau Hội nghị TW4

*

Kìa ai như chính Mác

Hai mươi tuổi không theo Cộng sản
Người không có trái tim
Bốn mươi tuổi không từ bỏ Cộng sản
Người không còn trí óc (*)

Kìa ai như chính Mác
Lại gọi ta vùng lên

Đọc Tâm thư từ bỏ Đảng của Phạm Chí Dũng
5-12-2013

(*) Lời Bí thư ĐCS Nam Tư Milovan Djilas

*

Động đất

Vỉa đá dầy chổng ngược
Dựng lên đêm khủng khiếp xa xưa
Đêm Trái Đất quặn mình
Đau cơn đau sinh nở
Bão tro
Bão đá
Bão lửa (1)
Thốc lên
Núi chất đầy bóng đêm
Đổ ụp

Sóng Đất lừng lững chồm theo bầy Ma Mút
Chúa sơn lâm ríu chân nằm bẹp dưới thân cổ thụ đại ngàn
Vươn cái cổ nghều ngoào chín mét
Khủng long chới với níu Mặt Trăng
Cánh đại bàng mất hút vào đám mây đen đặc
Cháy trong lóe chớp nhì nhằng

Sấm gầm từ lòng đất
Hắt lên
Va vào sét tự trên cao phóng xuống
Dòng sông lửa đổ dài lênh láng
Như đĩa đèn dầu
Rót từ Vũ trụ
Xuống mặt hành tinh

Tóc nàng Pê-lê (2)
Dệt bằng sợi dung nham
Phất phơ bay trên lưng chừng cao nghìn mét
Tựa pháo hoa của đêm hội Thiên Hà

....Rồi bắt đầu sừng sững
Dãy núi trẻ mọc lên (3)
Nhọn hoắt
Nâng khung trời bình minh
Ngơ ngác...

(1) Động đất mạnh thường kéo theo núi lửa phun.
(2) Nữ thần lửa trong thần thoại HaOai.
(3) Trong lịch sử địa chất, sau một thời kỳ chuyển động mạnh của vỏ trái đất là giai đoạn tạo núi.

*

Nhớ Nguyễn Khoa Điềm

Ngày Akay ngủ trên lưng mẹ
Nghe nương đồi đều êm ái tiếng ru
Khi Akay đứng trên lưng Mẹ
Thấy xóm thôn rờn rợn bóng thù

*

Nhớ Nguyễn Chí Thiện

Sống, làm Hoa trong Địa ngục (*)
Chết, rạch ngang trời tia sét
Anh đi gọi cơn mưa
Gội sạch hờn Đất nước

(*) Hoa Địa ngục – Tập thơ của Nguyễn Chí Thiện

*

Mong con nhằm bắn cho tinh

Nhân dân mang nặng đẻ đau
Quân đội như giọt máu đào sinh ra
Bát cơm, manh áo, lọn quà
Mồ hôi, nước mắt, mưa sa, nắng nồng
Lưng còng lận đận sớm hôm
Máu Con cũng giọt máu hồng Mẹ chia
Những mong Con giữ lời thề
Xả thân chiến đấu, quyết vì Nước Non
Ngờ đâu Con bỏ Nhân Dân
Thề trung với Đảng, Giang San đâu cần

Đảng vì giai cấp công nhân
Đảng đâu nào phải vì Dân Tộc mình

Mong Con nhằm bắn cho tinh

3 đến 4 giờ sáng 10-01.2014

*

Hình đất nước như người nằm khóc
(Tặng ông Tổng Bí thư đồng hương)

Đất nước tôi
Có hình người nằm
Mang vết thương
Ngang bụng

Thuở Sông Gianh
Thời Cửa Tùng…

Hè nhau chữa lành vết thương
Người hô lấp sông Bến Hải
Người thề đốt cháy Trường Sơn

Dòng dã mấy mươi năm
Đài vinh quang xây xác người
Xương trắng nối cầu Hiền Lương
Máu đỏ xuyên thông đường Hồ Chí Minh

*

Vang vang trời câu hát thông thênh bờ cõi
Nước non liền một giải
Từ Mục Nam Quan đến mũi Cà Mâu
Vĩnh viễn sạch bóng thù, đất nước thành đồng kiên vững mãi mai sau

Nhưng nắng chửa ửng hồng đã mây sập tối
Niềm vui qua thật mau
Nghe hai đảng hè nhau chung tầm cao vĩ đại
Giật mình nhìn lại
Đất nước tôi tróc mấy mảng đầu
Nam Quan
Bản Giốc …

Hình đất nước bây giờ như người nằm khóc!
Nỗi nhục này hơn mấy nhục xưa
Nỗi đau này hơn mấy đau xưa

Phác thảo ngày ký kết Hiệp dịnh Biên giới Việt Trung (12/99). Hoàn chỉnh ngày Tuyên bố chung Nguyễn Phú Trọng – Hồ Cẩm Đào (10/11)

*

Người ta nói... và tôi nghe

Người ta phỉnh phờ “Bốn Tốt”
Và tung hô “Mười Sáu Chữ Vàng”
Tôi nghe thác gào nơi Bản Giốc
Và Hoàng Sa căm uất sấm gầm

Ngày Nguyễn Phú Trọng yết kiến Hồ Cẩm Đào

15 tháng 10 năm 2011

*

Nhớ Hồ Dzếnh

Bây giờ nhớ nhà châm điếu thuốc
Ông thấy khói lên quện mảng mây nào?
Đất và Biển chỗ còn, chỗ mất
Ông có cùng như tôi xót đau? (*)

(*) Nhà văn Hồ Dzếnh cùng sinh ở Thanh Hóa quê tôi nhưng là người minh hương

*

Tiếm Sấm

Nhắn bọn Lú

Chúng đã chiếm Hoàng Sa, Bản Giốc
Trên cao vẫn một lũ đười ươi
Tay giữ ống (*), miệng tung hô “Bốn tốt”
Sấm rung lên niềm uất hận của Trời

31.01.2015

(*) Đười ươi bắt được mồi thường ngửa mặt lên trời chờ tối mới ăn thịt. Người đi rừng lồng sẵn hai cái ống vào cánh tay, khi đười ươi ngửa mặt lên trời thì rút tay khỏi ống, bỏ chạy. Đười ươi giữ được ống nhưng mồi đã mất.

*

Nghe vang vọng lời xưa

Thủng một khoảng trời, đâu còn thấy Nam Quan
Nước mắt cạn rồi, khô dòng suối Phi Khanh

Hãy đốt lửa cho lòng Sát Thát
Cho cáo Bình Ngô dựng sóng Biển Đông

Ngày Trung Quốc tuyên bố thành lập Tam Sa

24 tháng 7 năm 2012

*

Nhớ Tế Hanh

Ông có về lại vườn xưa hái quả
Thăm con sông từng tắm mát đời ta
Chú còng gió giương càng chào biển cả
Những mảnh hồn làng phấp phới tận Hoàng Sa

12 tháng 12 năm 2010

*

Đêm ngủ ở Đường Lâm (*)

Chiều đọc tin ngư phủ mình bị giết
Ước Biển Đông vút cọc nhọn Bạch Đằng
Đêm nghe vọng tiếng tù và hối thúc
Thấy Ngô Quyền lẫm liệt vung gươm

(*) Quê Ngô Quyền

*

Về chuyện cái Lưỡi Bò (*)

Tôi không muốn gọi đấy là cái lưỡi bò

Những chú bò nhuộm vàng chân đê
Những chú bò giúp tôi xung trận
Giả làm Đinh Tiên Hoàng

Lẽ nào, nếu cần?
Tôi phải cắt lưỡi nó!

Những chú bò sẽ húc vào sườn họ
Liếm rách toang mặt họ
Nếu họ đi qua ải Chi Lăng

Những chú bò sẽ hóa thành ngựa Gióng
Phun lửa vào tầu ngầm, tầu chiến
Nếu họ nghênh ngang kéo đến Trường Sa

Tôi không muốn gọi đấy là cái lưỡi bò

Đấy là cái lưỡi của con rắn độc
Ngo ngoe dọa người

Nhân dân tôi sẽ cắt lưỡi nó
Bẻ răng nó
Vắt lấy nọc
Tọng vào mồm đứa nào chiếm Hoàng Sa

Hà Nội 22-9-2009

(*) Có người gọi đường lãnh hải Trung Quốc vẽ thò xuống phía nam như cái lưỡi bò liếm cả vào lãnh hải Việt Nam


Nguyễn Thanh Giang
danlambaovn.blogspot.com

_______________________________________



...Thời gian nhận bài xúc tiến từ bây giờ và sẽ tiếp tục chọn đăng trên diễn đàn Danlambao cho đến hết ngày 28/4/2015. Đóng góp tác phẩm dự thi xin gởi về: Congsanvatoi@gmail.com. Để biết thêm chi tiết, xin đọc: 



Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo