Hồ Chí Phèo (Danlambao) - Trong y khoa, bệnh Khô có thể xẩy ra ở các bộ phận ngoài hay trong cơ thể. Thông thường ta thấy bệnh Khô da, Khô mắt, Khô Cổ, Khô miệng... Đây là các bệnh không nguy hiểm nhưng làm chúng ta rất khó chịu. Điều trị Khô da ta thường dùng kem thoa da, với Khô mắt ta dùng dung dịch nhỏ mắt…
Bệnh Khô Não Cờ Sờ là một bệnh Khô đặc biệt chỉ xẩy ra ở các nước theo chế độ Cộng sản như Việt Nam. Bệnh phát hiện chủ yếu ở các thành phần lãnh đạo đảng CS có chức, có quyền trong các cơ quan làm kinh tế nhà nước, lan sang quốc phòng, công an... thậm chí qua các bệnh viện, nhà ga, trường học…
Khô Não Cờ Sờ (KNCS) là một bệnh thần kinh, xuất phát vì não bộ bị biến thể do sau một thời gian bị nhồi nhét lý thuyết Cờ Sờ, cũng như nền “đạo đức văn hóa XHCN”. Tay chân do não bộ điều khiển sẽ có các hành vi biểu hiện của bệnh Khô Não Cờ Sờ.
Triệu chứng và cách trị bệnh thông thường:
Bệnh nhân KNCS có thể được nhận biết khi ta quan sát cách làm việc của các quan chức đảng và nhà nước. Có thể tóm tắt các biểu hiện sau của bệnh nhân:
1/ Mè nheo, hống hách hay nạt nộ:
Biểu hiện này xẩy ra ở hàng cấp thấp, tép riu như hải quan sân bay, cửa khẩu,... công an giao thông, khu vực... Công an giao thông có nhiệm vụ canh gác các trục lộ chính ở Việt Nam hầu như 100% bị bệnh này. Du khách, đặc biệt Việt kiều, cũng thường gặp các nhân viên hải quan ở các cửa khẩu bị nhiễm bệnh… Trong các trường hợp, bệnh nhân thường gây rắc rối, làm khó dễ bằng cách bắt ta đứng chờ đợi, hay nạt nộ, doạ dẫm… Không muốn tốn thời gian, nhiều người phải chi tiền, mua "thuốc" cho bệnh nhân dùng ngay tại chỗ. Tùy theo “thuốc” đắt hay rẻ, công hiệu của “thuốc” có thể thấy ngay tức thời. Bệnh nhân đang hùng hổ quát nạt đổi ngay sang nét mặt tươi cười rạng rỡ, vô cùng niềm nở như lâu ngày mới gặp được người thân thương trở về. Tên thương mại thông dụng các loại thuốc này là "lộ phí", "phí bôi trơn",...
2/ Mặt như bị táo bón, quên biết ký tên:
Xẩy ra ở các cấp trung, từ trưởng phó phòng trở lên. Khi nhận đơn từ xin phép của dân đen, hợp đồng mua bán của cơ sở tư nhân… bệnh nhân nét mặt bần thần như đang bị táo bón hành, tay cầm viết nhưng không biết phải ký tên như thế nào? Khi bệnh nhân quên không biết ký tên, ta nghĩ bệnh có liên quan đến bệnh lú lẫn, Alzheimer. Không hẳn như vậy vì nếu ta đưa phong bì, giấy mời ăn nhậu... tùy trọng lượng “thuốc” có bên trong, bệnh sẽ biến mất cấp thời. Bệnh nhân khi đó nét mặt khoan khoái như vừa xã ra mọi thứ sau khi bị táo bón quá lâu, múa bút ký tên ào ạt. Tên thương mại các thuốc thông dụng: "Phong bì", "Chân dài", "Chầu nhậu"…
3/ Bệnh nhân chỉ thích mua bán:
Khác với người mua bán ở chợ, người bệnh KNCS chỉ thích mua bán tài nguyên, đất đai… những thứ thuộc sỡ hữu chung của xã hội nhưng nhà nước CS đang giữ độc quyền quản lý. Bệnh nhân loại này thường ở các quan chức lãnh đạo của các tập đoàn dầu khí, lãnh đạo “quốc phòng làm kinh tế”… Tuy đất nước còn nghèo, nhưng bệnh nhân lại hay thích đưa ra các công trình xây dựng vĩ đại tầm cỡ thế giới, đua đòi xây tượng đài..., bệnh bị nhiễm bởi lãnh đạo thành phố, tỉnh… Các bệnh nhân loại này chỉ khỏi bệnh khi trở thành “người tử tế”, không còn nắm các chức vụ then chốt trong đảng và nhà nước.
Đúng như tinh thần "đạo đức XHCN", "trên nói láo thì dưới cũng nói láo; trên mua bán tài nguyên, đất đai thì dưới cũng mua bán những cái không phải cá nhân mình sỡ hữu. Dạng bệnh KNCS cũng xẫy ra với cấp nhỏ hơn. Ngư dân biển VN phàn nàn khi bị các tàu cảnh sát biển nước khác bắt giữ ngay trên vùng biển của mình, không thấy tàu cảnh sát biển VN đâu cả, mặc dù CSBVN có đội tàu mới, mạnh và hiện đại so với các nước trong vùng. Lý do rất đơn giản, CSBVN đang lo mua bán xăng dầu, họ phải tiết kiệm xăng dầu để dành bán cho các tàu khác để mua thuốc trị̣ bệnh KNCS. Đây chỉ là một trong bao nhiêu chuyện tương tự xẩy ra trong XHCNVN ngày nay mà nhiều người xem như chuyện thông thường, vô cùng tự nhiên. Chỉ khổ ngư dân, khổ cho người dân đen.
4/ Bệnh xẩy ra trong khi thảo luận các hợp đồng với các đối tác, chủ yếu với nước ngoài.
Bất kể đối tác nước ngoài thuộc dạng nào, bệnh nhân luôn đòi hỏi điều khoản trong hợp đồng phải nêu rõ cụ thể phần trăm giá trị hợp đồng dành cho thuốc trị bệnh KNCS. Thông thường tiền thuốc khoảng 25% trị giá hợp đồng. Tên thuốc thương mại có thể kể: "Tiền mặt ký thác vào trương mục nước ngoài", "Du lịch tìm hiểu đối tác kèm với gia đình"… Các bệnh nhân dạng này thường cấp rất cao như cấp bộ trưởng, tổng giám đốc ngân hàng... Trong quá khứ, việc in tiền nhựa ở Việt Nam bị báo chí Úc phanh phui, những người Úc chịu trách nhiệm cung cấp "thuốc lậu" cho bệnh nhân phải chịu án phạt. Tương tự các quan chức Nhật bi báo chí phát giác cung cấp thuốc lậu cho bệnh nhân cao cấp bị KNCS trong sự việc liên quan đến Tổng cục đường sắt VN... Không biết bao nhiêu vụ lớn nhỏ mà báo chí nước ngoài cũng chán ngán, vì tốn công điều tra làm gì, bệnh nhân KNCS có hề hấn gì đâu, không có thuốc cho bệnh thì làm sao có hợp đồng?
Khi nước Mỹ dỡ bỏ lệnh cấm bán vũ khí cho Việt Nam, nhiều người hy vọng Việt Nam sẽ mua được vũ khí tối tân để đối phó với Tàu. Sự việc không đơn giản, với tinh thần "quốc phòng làm kinh tế, thêm lợi nhuận", và các quan chức hầu như bị bệnh KNCS, VN đã buộc phía đối tác Mỹ phải có thêm 25% giá trị mua bán dành riêng cho "thuốc trị bệnh". Mỹ, khác với nhiều nước, có qui định rõ ràng trong việc mua bán, luật pháp không chấp nhận các điều khoản lem nhem, đã đột ngột cắt đứt việc thảo luận mua bán vũ khí.
Sau khi phân tích, tìm hiểu triệu chứng cũng như cách đối phó tạm thời với bệnh KNCS, có cách nào giải quyết tận gốc bệnh này? Những bệnh nhân dù nặng thế nào khi ra sống ở nước ngoài, ở các nước dân chủ tự do, không còn bị bệnh, tuyệt đối hoàn toàn khỏi bệnh KNCS. Ta suy ra kết luận: dân chủ tự do là một trong những điều kiện tiên quyết để trừ tận gốc bệnh KNCS. Khi đảng CS còn độc quyền cai trị, không chấp nhận tiếng nói đối lập, bệnh KNCS sẽ mãi mãi tồn tại và việc chống bệnh bằng “đuổi ruồi, phủi muỗi” chỉ mang tính màu mè, phô trương hình thức, không đưa đến kết quả nào. Người Việt nam sẽ vẫn tiếp tục chịu bất công, khoảng cách giàu nghèo của người có quyền thế và dân đen thấp cổ bé miệng ngày một tăng.
***
Phỏng vấn BS Lương Tâm, người có tâm huyết chăm sóc sức khoẻ tâm thần của các cấp lãnh đạo đảng CSVN, người đã bỏ công nghiên cứu bệnh KNCS.
P V: Xin chào BS Lương Tâm trở lại chương trình "Tâm thần của đảng viên CSVN". Qua bài viết bệnh KNCS, người đọc nhận thấy đây là bệnh tham nhũng. Tên “bệnh tham nhũng” rất quen thuộc, tại sao BS lại thay đổi, gọi là bệnh Khô não Cờ Sờ?
BS LT: Bệnh tham nhũng do lòng tham của con người nên trên thế giới, ít hay nhiều, đâu cũng có. Việt Nam hiện nay là nước Cộng sản có những đặc trưng riêng không giống nước nào trên thế giới, cũng như không giống các chế độ phong kiến, hay Việt Nam Cộng Hoà thời trước kia, do đó ta dùng tên "tham nhũng" có lẽ không chính xác. Chỉ trong XHCNVN, ta mới thấy xuất hiện danh từ "Phí bôi trơn", không có nước nào có loại phí này cả. Khi cái gì “khô”, ta mới cần bôi trơn, giống như trong y khoa khi da khô, ta phải bôi kem... Chữ “khô não” nói lên nguyên nhân, triệu chứng của bệnh, và tự nhiên dẫn đến một trong những cách chữa trị là “bôi trơn”.
P V: Vâng rất chí lý. Nhiều người nói trong đảng CSVN có đảng viên bị chứng “teo não”, có khác gì với "khô não"?
BS LT: Bộ phận nào trong cơ thể mà bị “teo”, xem như bộ phận đó chả còn làm được trò trống gì nữa cả, các ông cứ kiểm lại xem? Teo não thì còn gì khả năng nhận tiền, nhận phong thư... Chỉ khô thôi!
P V: đảng CSVN tự xem có hai thời kỳ: thời bao cấp va thời mở cửa. Bài viết của BS chủ yếu nói về bệnh trong thời mở cửa hiện nay. Trong thời bao cấp có bệnh KNCS?
BS LT: Thời bao cấp, cũng như thời HCM, miền Bắc bị bao phủ bởi lớp màn sắt, ta ít có thông tin lộ ra ngoài. Nhưng qua các quyển sách xuất bản sau này do các quan chức cũ trong hàng ngũ CS, cũng như phân tích về các sự việc đã và hiện xẩy ra, ta có thể kết luận, bệnh KMCS mặc dù bị che dấu, ngụy trang do tuyên truyền, nhưng vẫn có ở thời bao cấp. Và thời mở cửa hiện nay chỉ là phát huy, kế thừa thời trước mà thôi. Đối với HCM, hiển nhiên ông ta không thiếu quyền và danh lợi, những cuốn sách phát hành sau này chủ yếu soi sáng sự “khô não” của ông ta về đàn bà. Tương tự, đàn em ông ta, Lê Duẩn tuy đã có vợ con, nhưng đảng cũng đi xăm xoi tìm kiếm, cẩn thận đo ba vòng trên cơ thể các ứng viên nữ trẻ đẹp, tìm ra cho được đối tượng đáp ứng tiêu chuẩn trị bệnh KNCS về đàn bà cho Lê Duẩn.
P V: Hậu quả của bệnh KNCS rất to lớn, có người rất nghèo chết chỉ có manh chiếu bó thân, người thì giàu khủng, biệt phủ khổng lồ... Chuyện bất công đầy rẫy trên báo chí, trên trang mạng xã hội… Xin đặt câu hỏi cuối với BS. Gần đây người ta xôn xao chuyện người Việt mua nhà cửa ở Mỹ, BS nghĩ gì về chuyện này?
BS LT: Việt Nam vẫn là nước nghèo. Trong khu vực Đông nam Á, GDP VN chỉ hơn Lào, Cambodia, Miến, nhưng lại là nước có nhiều người bỏ tiền mua nhà ở Mỹ, đứng trong “top ten” trên thế giới. Nghịch lý này nói rõ hậu quả của bệnh KNCS đưa đến bất công rất rõ ràng một xã hội tự xem mình là XHCN. Ta biết đây chỉ là bề mặt, gần 2 tỉ đô la bỏ ra trong một năm để mua nhà ở Mỹ chỉ là phần nổi nhỏ nhoi của tảng băng trên mặt biển. Những kẻ bệnh KNCS không ngu để bỏ tiền một cách lộ liễu mua nhà cửa ở các nước tư bản. Tài khoản ở các ngân hàng do người thân đứng tên hay chính bệnh nhân đứng tên ở các nước nhỏ có hệ thống tài chính tương đối dễ dãi. Đấy là phần chìm của tảng băng, là quỹ dự trữ khổng lồ của các bệnh nhân KNCS, để phòng khi bị trở thành người tử tế, hay phe cánh bị đấu đá văng ra khỏi chiếc ghế quyền lực, sẽ có chỗ dưỡng bệnh sang trọng nhàn nhã ở nước ngoài. Và đây thêm một nghịch lý, tuy xuất thân từ lò cộng sản, nhưng bệnh nhân KNCS chỉ thích dưỡng bệnh ở các nước tư bản thù địch đang dẫy chết?
Khi nào còn sự độc tài của đảng CSVN, những chuyện nghịch lý do bệnh nhân KNCS tạo ra, vẫn luôn là những đề tài gây phẫn nộ cho nhiều người dân Việt.
29/7/2017