Đồ Hiếm (Danlambao) - ...Muốn có tự do dân chủ thì phải đổ máu và mất mạng để giành lại từ tay nhà cầm quyền CS (NCQCS) độc tài. Nên vì vậy Mẹ Nấm đành xa gia đình, xa con thơ để đứng lên (có khi một mình) đấu tranh từ hơn 10 năm nay. Cứ chỗ nào là vùng cấm, vùng nhạy cảm của NCQCS thì cô lại đi tiên phong vào dù bị thường xuyên cưỡng chế, đánh đập, giam giữ, quấy rối bằng những chiêu thức hèn hạ, lưu manh, bẩn thỉu nhất, và nay lãnh án 10 năm tù từ phía NCQCS... Muốn là Mẹ Nấm thì việc đóng góp tài chính cũng chưa đủ, mà những nhân sỹ trí thức có lòng thật sự với tương lai dân tộc hãy hành động đúng như những gì mà Mẹ Nấm đã làm...
*
Phiên tòa vô nhân tính hôm 29/6/2017 tại Khánh Hòa tuyên án Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh 10 năm tù đã khép lại, nhưng bên ngoài nhà tù, trên không gian mạng, lan ra khắp các nước văn minh tiến bộ lại trỗi lên bao nhiêu là triều cường của căm thù và phẫn nộ đối với cái chế độ cộng sản dã man tàn bạo này.
Trên diễn đàn Văn Việt đã dấy lên một phong trào kêu gọi ủy lạo tài chính để giúp đỡ cho 2 cháu Nấm và Gấu khi mẹ của hai cháu còn bị tù đày. Số tiền quyên góp trong một ngày đã lên đến 100 triệu đồng từ tấm lòng của những người cầm bút trong và ngoài nước như: Nguyên Ngọc, Huy Đức, Hoàng Dũng, Giáng Vân, Khánh Trâm, Trang Hạ, Phạm Nguyên Trường, Nguyễn Quang Lập, Mạc Văn Trang, Vũ Thị Phương Anh, Hồ Minh Tâm, Ý Nhi, CLB Lê Hiếu Đằng, Hà Quang Vinh, Trần Tiến Dũng, Chu Hảo, Nguyễn Chí Tuyến, Nguyễn Viện, Nguyễn Thị Hậu, Thùy Linh, Phạm Lưu Vũ, Nguyễn Việt Triều, Nguyễn Quốc An, Nhóm Cánh Buồm, Hào Song Trần, Nguyễn Hồ Nhật Thành, Võ Đắc Danh, Nguyễn Thiện, Phạm Chí Dũng, Ngô Thị Kim Cúc, Phạm Toàn, Vũ Trọng Khải, Dạ Ngân, gia đình Bùi Chát, gia đình Hoàng Hưng (trong nước); một nhà báo không muốn nêu tên, Uyên Vũ, Nguyễn Thái Linh, Nguyễn Trung Chính, Thụy Khuê, Hà Dương Tường, Phạm Xuân Yêm, Ngô Vĩnh Long, Nguyễn Ngọc Giao, Phạm Xuân Thảo, Cao Huy Thuần, Tho Nguyen, Như Quỳnh de Prelle, Vũ Quang Việt, Minh Ngọc (ngoài nước). Chưa kể lại có mạnh thường quân "không muốn nêu tên" vừa thông báo sẽ bảo lãnh học phí cho hai cháu đến khi tốt nghiệp trung học.
Và cuối bài viết, diễn đàn còn kết thúc một câu mà theo ý Đồ tui là vô cùng... ngây thơ: “Với niềm tin sắt đá ấy, chúng ta tiếp tục chung tay thay Mẹ Nấm nuôi dưỡng hai con cho đến khi chị được tự do. “Chúng ta là Mẹ Nấm!”
Đọc xong bản tin mà thở dài thườn thượt cả cây số. Không lẽ các nhân sỹ trí thức ngày nay chỉ có thể làm đến như vậy sao? Làm như thế mà vỗ ngực tự hào Chúng ta là Mẹ Nấm ư, là có niềm tin sắt đá ư? Tin ai, tin vào điều vu vơ gì hay tin vào một sớm mai tươi hồng nào đó, Đảng CS Việt gian tự dưng tuyên bố giải thể? Tự do là không biếu không (Freedom isnot free), đặc biệt không bao giờ xảy ra từ một đảng nổi tiếng là tội phạm và khủng bố như đảng CSVN, đó là chân lý. Muốn có tự do dân chủ thì phải đổ máu và mất mạng để giành lại từ tay nhà cầm quyền CS (NCQCS) độc tài. Nên vì vậy Mẹ Nấm đành xa gia đình, xa con thơ để đứng lên (có khi một mình) đấu tranh từ hơn 10 năm nay. Cứ chỗ nào là vùng cấm, vùng nhạy cảm của NCQCS thì cô lại đi tiên phong vào dù bị thường xuyên cưỡng chế, đánh đập, giam giữ, quấy rối bằng những chiêu thức hèn hạ, lưu manh, bẩn thỉu nhất, và nay lãnh án 10 năm tù từ phía NCQCS, để hôm nay được các nhân sĩ tên tuổi trong ngoài nước góp gạo nuôi hai con dùm cô sao?
Hiểu như vậy là chưa thấu đáo và làm như vậy chỉ là băng bó ngoài da những vết thương bầm tím do chính NCQCS vô nhân đạo không ngừng quất xuống đôi vai gầy guộc của một phụ nữ đơn thân phải nuôi bà ngoại, nuôi mẹ và hai con thơ. Khi Mẹ Nấm xông xáo xuống đường, dương cao các biểu ngữ “Cá cần nước sạch, nước cần minh bạch”, “Khởi tố Formosa”, “No Formosa”, “Formosa Get Out”, “No to Chinese Expansionism” và tổng hợp tài liệu “Chấm dứt nạn công an giết dân thường” với dữ liệu về 31 người bị giết tàn nhẫn trong đồn côn an... tất cả chỉ vì mỗi một mục đích duy nhất là đấu tranh cho Nhân quyền, cho một nền Tự do Dân chủ, Tự do ngôn luận của mỗi người dân mà từ bao lâu đã bị đảng CS rừng rú ngang nhiên cướp đoạt, chứ không như ai kia dân chủ cuội vì một vé đi ra nước ngoài, hay chỉ vì sẽ có người thay mình nuôi các con cô khôn lớn!
Giờ của hành động
Hơn chục năm qua, một mặt chúng ta đã quá nhẫn nhịn đối với các bản án phi nhân và giam cầm tùy tiện như đối với Trần Huỳnh Duy Thức, Anh Ba Sàm, Nguyễn Văn Đài, Cấn Thị Thêu, Trần Thị Nga, Trần Anh Kim... Mặt khác, NCQCS tự cho mình là luật “luật là ta, ta là luật”, nên càng ngày Quốc Hội CS đã và đang càng “lưu manh hóa “ các bộ luật: Luật hình sự (Các điều 88, 258), luật tôn giáo, luật đất đai, luật “tố cáo” thân chủ... Cái đỉnh lưu manh của các bộ luật này chủ yếu để bắt giam và giết hại người dân như là “thế lực thù địch”!
Bản án bất nhân đối với Mẹ Nấm là hành động giọt nước tràn ly, đây là sự chấm hết của giai đoạn đấu tranh ôn hòa nhẫn nhịn. Vì thế nước đang ngày càng cheo leo bên bờ vực trước sự xâm chiếm không ngừng của Trung cộng, nên giai đoạn của kiến nghị xin cho, của kháng thư đã qua rồi, không đem lại một hiệu lực nào cả. Nay là giờ của hành động dưới các nguyên tắc: Sáng tạo, liên kết và thường xuyên.
- Sáng tạo: Tùy mỗi giới, mỗi nghề mà có phát kiến riêng. Thí dụ, việc “bắt nóng” CSCĐ là hành động sáng tạo của dân Đồng Tâm.
- Liên kết (hay đồng hành): Đây là bài tập đầu tiên cho người dân bao năm “vô cảm” trong giáo dục CS, bước dần tới sự đoàn kết dân tộc, và cũng là hành động “chia lửa”. Thí dụ: Nối kết giữa các người là nạn nhân của chế độ CS: Dân oan và ngư dân; công nhân và nông dân; liên kết giữa các miền: Đồng Tâm ủng hộ Bắc Ninh, Bình Phú đồng hành cùng Đồng Tâm; Liên tôn: Công giáo đốt nến cho Phật giáo, Phật giáo lên tiếng cùng Hòa Hảo, liên kết các tổ chức dân sự...
- Thường xuyên và đều đặn: Cuộc đấu tranh phải xẩy ra thường xuyên, như thời gian đầu cha Nguyễn Văn Lý kêu gọi biểu tình vào mỗi cuối tuần. Những vị lãnh đạo phong trào đặt ra các mốc thời gian, các mục tiêu cho phong trào. Sau một thời gian ấn định, một biến cố chính trị (trong và ngoài nước), hay sau một sự trả thù hèn hạ của NCQCS, chúng ta phải rút ra bài học và phổ biến bài học cho cuộc đấu tranh kế tiếp. Đấu tranh thường xuyên còn nhằm mục đích “giữ lửa đấu tranh” không bị phân hóa bởi những tin sến và mỵ dân của báo đài vẹm tung ra như Vụ án “Nga-Mỹ” trong cùng thời gian xử Mẹ Nấm.
Phong trào “Chúng tôi là Mẹ Nấm”
Do đó, Muốn là Mẹ Nấm thì phải dũng cảm đứng lên tiếp nối những việc cô ấy đã tiên phong mở đường như ngọn hải đăng rực sáng trên biển cả âm u bão tố. Chắc chắn các nhân sỹ trí thức - hiền tài quý báu của đất nước - khi chung tay góp tiền ủy lạo gia đình Mẹ Nấm đều thấy rõ tà quyền CS chỉ là một lũ “Ác với dân. Hèn với giặc”, chỉ giỏi rước voi về giày mả tổ, vậy sao các nhân sỹ này không kết hợp thêm lợi thế họ là những người nổi tiếng để đồng lòng đứng lên phát động thành một phong trào Chúng tôi là Mẹ Nấm với những hành động thiết thực, sáng tạo, triệt để và cụ thể?
Hành động nên khởi nguồn từ các nhân sỹ trí thức, với sự nổi tiếng của mình, mỗi hành động, lời nói, bài viết của các vị sẽ mang lại hiệu quả lên đến hàng chục, trăm và ngàn lần một thường dân. Xin quý nhân sỹ hãy tiên phong hành động cụ thể như:
- Đảng viên trả thẻ đảng là hành động theo đúng lương tâm con người.
- Nhà báo, nhà văn, đạo diễn, học giả thôi việc trong cơ quan về truyền thông, truyền hình, báo chí, viện khoa học xã hôi của đảng CS là hành động theo lương tâm người cầm bút.
- Bất tuân dân sự là hành động theo đúng Hiến Pháp.
- Xuống đường biểu tình là hành động thể hiện quyền tự do được quy định trong Hiến Pháp.
- Các luật sư nhân quyền thành lập “Hội luật sư độc lập”, sau đó có những dự án đi trước QHCS một bước như:
* Xem lại sự thành lập ĐCS có đúng quy trình không?
* Xem lại và chỉnh sửa luật tước và hồi tịch công dân.
* Sưu tập tội chứng về môi trường của Formosa và đưa ra tòa Đài Loan.
* Soạn luật mới và công bình như: Luật đất đai, luật biểu tình, luật hồi tố các cựu quan chức CS...
- Câu lạc bộ Lê Hiếu Đằng hãy tuyên bố như là một lực lượng công khai tất cả sự bịp bợm của ĐCS là hành động “đoái công chuộc tội”. Nếu mạnh mẽ hơn nữa, là lập đảng đối lập (theo như nguyện vọng sau cùng của ông Lê Hiếu Đằng).
- Nhà văn, học giả viết bài công khai kêu gọi dân không đóng thuế dựa vào lý do các quan đỏ không kê khai tài sản là hành động thực thi công bằng theo Hiến Pháp.
- Nhà báo hay người làm công đoàn công khai kêu gọi công nhân không đóng bảo hiểm xã hội với lý do Quỹ BHXH không minh bạch và bị thâm lạm, là hành động mà công đoàn độc lập phải làm đầu tiên để bảo vệ công nhân.
- Viết báo công khai kêu gọi nông dân, ngư dân không đóng thuế lý do NCQCS không bảo vệ đời sống, an ninh cho nông, ngư dân!
- Hồi sinh lại trang Anh Ba Sàm là hành động tự do của thế giới internet thế kỷ 21.
- Quý thầy giáo lão thành, nhà văn hóa, sử gia lên tiếng kêu gọi không dạy lich sử láo cho học sinh, kiên quyết không dạy học sình “5 điều CB” là hành động của học trò thầy Chu Văn An trong sử Việt.
- Người lớn tuổi kêu gọi học sinh-sinh viên tuyên bố “Tôi là con cháu Hài Bà Trưng” không phải cháu ngoan CB, là hành động đúng nhất của thế hệ trẻ tương lai VN.
- Không về VN, không giao lưu văn hóa với NCQCS là hành động đúng với tên gọi “Người Việt Tỵ Nạn CS” mà không hổ thẹn với cả triệu người mất mạng trên biển!
Và rất nhiều hành động khác theo sáng kiến của mọi người dân Việt.
Ngày mai “Tôi là người Việt Nam Tự Do”
Những hành động như vậy mới đúng theo tinh thần khát khao hướng về một ngày mai thực sự Tự do Nhân quyền mà Mẹ Nấm đang miệt mài tranh đấu, bỏ cả những năm tháng thanh xuân ra để đấu tranh, cắt gan cắt ruột lìa con thơ để đi đấu tranh. Hành động như thế mới có thể ưỡn ngực tự hào tuyên bố Chúng tôi là Mẹ Nấm, để thay đổi cả một vận mệnh đất nước để con cháu đời sau có thể ngẩng cao đầu mà sống còn hơn cứ phải sống dở chết dở với cái Dịch Bả Chó đang đầu độc từng ngày. CS như bịnh ung thư, khi mắc phải thì phải đi mổ, xạ trị-hóa trị để dứt khoát cắt bỏ nó ra khỏi cơ thể, chứ góp tiền mua cam quít đến thăm hỏi thì làm sao mà lành bịnh đây, thưa các nhân sĩ học xa hiểu rộng?
Hôm nay NCQCS lại vừa bắt thêm một người rất trẻ như Trần Hoàng Phúc vì đã dấn thân hoạt động dân chủ. Rồi ngày mai lại bắt thêm các anh A, chị B nào đó, thì liệu các nhân sĩ có đủ sức mà chung tay góp tiền hỗ trợ mãi được không?
Hơn nữa, ngoài các bé Nấm Gấu còn hàng triệu trẻ thơ Việt: Từ Tây Bắc với trẻ bị giết để lấy nội tạng; đến Cao Bằng Lạng Sơn với những trẻ bị buôn bán tình dục qua biên giới; về thủ đô Hà Nội với hàng nghìn trẻ em của dân oan Dương Nội, Bắc Giang, Bắc Ninh; vào miền Trung lại gặp hàng chục ngàn trẻ con ngư dân không khai sinh, không cơm no, không đủ tiền vào trường học; lên Tây Nguyên xem các em ăn độn và đu dây (mà sao ai chẳng đau lòng); vào miền Nam xưa trù phú nay thì trẻ lây lất bán vé số, cháu trai làm cu ly, cháu gái thì “xuất khẩu” lấy chồng Hàn, Đài; hay về thành Hồ hát dạo, vào làm trong các quán … ôm. Đây là kỷ lục Guiness mà chỉ có duy nhất tại CHXHCN VN dưới “thời đại Hồ Bả Chó ”. Hỡi các vị nhân sỹ trí thức, các vị nghĩ sao? Mẹ Nấm đã từng dương biểu ngữ “Vì quốc gia cường thịnh phải thay đổi”. Hôm nay, chúng ta bắt tay vào hành động “Tôi là Mẹ Nấm” để thay đổi toàn diện, ngày mai chúng ta sẽ tự hào tuyên bố với thế giới “Tôi là Người Việt Nam Tự Do”!
Muốn là Mẹ Nấm thì việc đóng góp tài chính cũng chưa đủ, mà những nhân sỹ trí thức có lòng thật sự với tương lai dân tộc hãy hành động đúng như những gì mà Mẹ Nấm đã làm.
Trong cuộc đấu tranh này, cụ Nguyễn Trãi đã từng truyền dạy chân lý của thành công cho con cháu qua Bình Ngô Đại Cáo rằng:
Đem đại nghĩa để thắng hung tàn,
Lấy chí nhân để thay cường bạo...
07.07.2017