Người Buôn Gió - Tháng này là tháng ở nước Vệ mưa gió liên miên bất thường. Thế nhưng cứ đến buổi sáng mà đám người ít ỏi kia tuần hành phản đối bọn Tề. Trời nước Vệ lại xanh trong. Dù hôm nay bước đi của họ chưa làm rung chuyển được lòng người Vệ khắp nước. Nhưng có lẽ cũng đã động đến lòng trời rồi chăng?
*
Nước Vệ triều nhà Sản năm thứ 55, đời Vệ Kính Vương thứ nhất.
Châu Ái mưa lũ chết hàng chục người, rắn hai chân xuất hiện.
Giá cả tăng không ngừng, dân nghèo đi làm thuê đình công khắp mọi miền, bọn chủ sai tay chân mang xe ra cán người đình công, cán cả vào phụ nữ có thai, phụ nữ nuôi con nhỏ, chết thật thương tâm.
Bọn nhà giàu vẫn ngày đêm tậu tứ mã thời trang hàng hiệu giá hàng vài chục nghìn lượng vàng, bọn ca kỹ thì ăn mặc khiêu dâm phô bày cơ thể cho thiên hạ thấy. Dân chúng lao xô vào theo dõi đám ăn chơi, mua sắm, hở hang...
Ngoài khơi quân Tề án ngữ, giăng hết trên biển. Ngư dân Vệ khốn khó vô cùng.
Bấy giờ lác đác có số người trong nước, cảm thấy mối nguy từ phương Bắc, họ hợp nhau đi khắp phố phường để cảnh báo mối nguy ấy, ngõ hầu muốn lay động lòng người Vệ từ dân đến quan lại quan tâm, tìm cách đối phó. Cứ cách bảy ngày một lần, đám người ấy hợp nhau lại đi từ phố này sang phố khác, họ kêu những tiếng da diết giữa dòng xe cộ nườm nượp của phố phường, họ nói về ngư dân Vệ bị Tề giết hại, về biển đảo ngoài khơi quân Tề đã cướp. Lúc ấy đang là giữa mùa Hạ, nắng như đổ lửa trên đầu. Thế mà nhúm người ấy quanh đi, quanh lại chỉ chừng đó không nản lòng, họ đi như những con vạc trên quê hương mình. May lắm mới có người đi đường ủng hộ, hầu hết thiên hạ vẫn bàng quan, dửng dưng.
Đã thế triều đình lại đưa công sai đi giám sát họ, số công sai đông đến gấp đô nhúm người kiai. Cứ mỗi bữa như thế, công sai lại bắt vài người để dằn mặt. Nhất là đám công sai phương Nam, giữa ban ngày muốn bắt ai cứ xông vào tóm cổ xốc nách, bịt miệng lôi đi. Đám người vì thế mà ngày một ít đi, đến lần thứ tư chỉ còn lại vài chục mống lẻ tẻ.
Nước Vệ có nhiều ca sĩ thần tượng, bọn xướng ca này chỉ hát những bài nhố nhăng, yêu đương rầu rĩ thác loạc, nhưng mỗi đứa ca sĩ có đến cả ngàn người hâm mộ. Mỗi khi đi đến đâu, đám hâm mộ vây theo ít cũng cả trăm. Chí sĩ nước Vệ nhìn thấy cảnh đó ngao ngán than rằng:
- Hỡi ôi, người có lòng với an nguy nước Vệ còn ít hơn cả đám người cuồng nhiệt sẵn sàng chết vì đám xướng ca kia.
- Mệnh nước Vệ này mạt rồi chăng?
Trần tiên sinh hay bàn chuyện thế sự, được người đời đặt hiệu là Trung Luận không nghĩ thế. Thấy chí sĩ than, Trần tiên sinh mới chỉ trời mà nói:
- Tháng này là tháng ở nước Vệ mưa gió liên miên bất thường. Thế nhưng cứ đến buổi sáng mà đám người ít ỏi kia tuần hành phản đối bọn Tề. Trời nước Vệ lại xanh trong. Dù hôm nay bước đi của họ chưa làm rung chuyển được lòng người Vệ khắp nước. Nhưng có lẽ cũng đã động đến lòng trời rồi chăng?
Người Buôn Gió
* DLB đặt thêm nhan đề bài viết để phân biệt những bài viết trong loạt bài Đại Vệ Chí Dị của NBG.