Bùi Công Tự - Kể từ cuộc khởi nghĩa Hai Bà Trưng đến nay, bá quyền bành trướng Trung Quốc đã có lịch sử 2.000 năm nếm mùi thất bại nhục nhã trong các cuộc xâm lăng tổ quốc Việt Nam chúng ta.
Nếu dân tộc ta không có truyền thống đoàn kết, bất khuất, độc lập tự cường thì đất nước ta đã trở thành quận huyện của Đại Hán từ rất lâu rồi.
Sự thật đó đã được ghi chép cả trong lịch sử Trung Quốc, người Trung Quốc không thể phủ nhận!
Xin biết ơn tổ tiên chúng ta, thế hệ này qua thế hệ khác, đã hy sinh xương máu gìn giữ đất nước Đại Việt thân yêu.
Sau năm 1975, chúng ta những tưởng đất nước mãi mãi được hòa bình, không còn kẻ nào dám xâm phạm chủ quyền đất nước ta. Nhưng thực tế những người cầm quyền Bắc Kinh đã liên tục gây chiến tranh xâm lược nước ta.
Tháng 2/1979 họ đem hàng chục vạn quân đánh vào các tỉnh biên giới phía Bắc, từ Quảng Ninh đến Lào Cai gây nhiều tội ác với nhân dân ta. Sau đó suốt thập kỷ 80 của thế kỷ 20 họ gây hấn lấn chiếm đất đai của ta ở vùng biên giới, ác liệt nhất là năm 1984 tại Hà Giang. Năm 1988 họ đánh chiếm một số đảo của ta ở Trường Sa. Trước đó năm 1974 họ đã xâm chiếm quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam.
Để bảo vệ biên cương và biển đảo của tổ quốc, hàng ngàn chiến sĩ chúng ta đã oanh liệt hy sinh.
Âm mưu xâm chiếm biển Đông trong đó có quần đảo Trường Sa của Việt Nam càng ngày càng đốt cháy ruột gan nhà cầm quyền Bắc Kinh. Báo chí liên tục đưa tin về những hành động xâm phạm chủ quyền Việt Nam của Trung Quốc. Hành động Trung Quốc cho ba tàu hải giám (thực chất là tàu quân sự) xâm phạm vùng chủ quyền của Việt Nam, cắt cáp thăm dò địa chấn và cản trở hoạt động tác nghiệp của ngành dầu khí Việt Nam ngày 26/05/2011 là hành động cực kỳ nguy hiểm, được coi là lời tuyên chiến xâm lược Việt Nam.
Nhiều nhà chiến lược đã nhận định rằng việc Trung Quốc xâm lược quần đảo Trường Sa của Việt Nam là chắc chắn xảy ra, không lâu nữa. Nếu họ thực hiện được dã tâm này thì Việt Nam không chỉ mất lãnh thổ với nguồn tài nguyên phong phú trong nước biển và dưới lòng đáy biển mà còn bị bao vây, cản đường ra với thế giới.
Vậy ngay bây giờ chúng ta phải làm gì?
Phải bằng mọi cách chặn đứng âm mưu xâm lược của Trung Quốc!
Chặn đứng bằng cách nào?
Tôi đề nghị các nhà lãnh đạo cho phép nhân dân xuống đường biểu dương sức mạnh đoàn kết, phản ứng mạnh mẽ và trực diện âm mưu xâm lược của nhà cầm quyền Bắc Kinh. Báo chí được phép đưa đầy đủ các thông tin về âm mưu và hành động tiến tới xâm lược nước ta của Trung Quốc, phản ánh dư luận xã hội, tạo nên sức mạnh bảo vệ chủ quyền.
Ta làm được như thế chắc chắn Trung Quốc sẽ phải chùn tay.
Về phía nhà nước, tôi đề nghị đẩy mạnh hơn nữa hoạt động ngoại giao, làm cho thế giới hiểu rõ hơn chính nghĩa của ta, ủng hộ ta, lên án Trung Quốc xâm lược.
Từ ngày nhậm chức, TBT Nguyễn Phú Trọng chưa đi thăm nước ngoài. Tôi đề nghị ông TBT trước hết sang thăm Indonexia - nước đương kim Chủ tịch ASEAN, xúc tiến cũng cố khối liên minh này, làm phá sản âm mưu “bẻ từng chiếc đũa” của Trung Quốc. Tôi mong khối ASEAN có được một cam kết:” Trung Quốc tấn công bất cứ một quốc gia nào thuộc khối ASEAN là tấn công cả khối ASEAN”.
Bên cạnh việc tìm kiếm các đồng minh chiến lược, quan trọng hơn là chúng ta phải cũng cố khối đoàn kết toàn dân tộc, xây dựng lực lượng, cũng cố và phát huy sức mạnh của chính mình để bảo vệ tổ quốc.
Hiện nay đất nước ta đang gặp nhiều khó khăn, lòng dân có phần dao động. Tình hình quốc tế cũng không thuận lợi cho ta. Chính vì thế đòi hỏi từ lãnh đạo tới thường dân phải đề cao lợi ích quốc gia để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ. Có người nói dân tộc ta cứ khi nào bị dồn đến chân tường thì sẽ bật lên sức mạnh. Điều đó liệu phần nào đúng chăng?
Nếu chúng ta để cho Trung Quốc chiếm được biển Đông và quần đảo Trường Sa thì nỗi nhục này ngàn đời không rửa sạch!
Tổ tiên ta đã làm chủ biển đảo từ thuở Lạc Long Quân đưa 50 người con xuống biển, tử thuở Mai An Tiêm khai phá đảo hoang trồng nên những trái dưa hấu đầu tiên.
Tiếp nối bài học ứng xử mềm dẻo, khôn khéo mà sáng suốt, kiên quyết của Chủ tịch Hồ Chí Minh, cùng với việc huy động được sức mạnh toàn dân tộc bảo vệ tổ quốc, tôi tin rằng dân tộc ta sẽ chiến thắng.
TP Hồ Chí Minh, ngày 31 tháng 05 năm 2011