Bút Gà (danlambao) - Tớ, Bút Gà, chấp bút cho (thủ) anh Đinh Thế Huynh của bộ hầu đồng (BCT) bình vôi[i] đảng CSVN, lại phải khoáy hũ cáy viết vài dòng gởi 4T(TT-TT), TTXVN, tổng biên tập và nhà báo các cậu.
Các cậu có mà báo cô (đầu) thì đúng hơn. Viết (chẳng) lách chẳng ra làm sao nên mới ra cớ sự này. Giới về vườn, các tay trí thức và các báo ngoài lề và nước ngoài đang mắng sa sả thì làm sao không đến tai thủ anh. Giận quá nên (thủ) anh Huynh bảo tớ viết lời huấn thị các cậu.
Các cậu là công bộc có quen hèn với bộ sậu (sâu bọ) thì đã đành. Ít gì các cậu cũng có tí ăn học lẫn học ăn thì phải phải biết chuyện “cửa trước, cửa sau”. Sờ sờ trước mắt như vậy mà các cậu lại nói “có một số ít người đã tự phát tụ tập”[ii]. Thế nên chúng chửi các cậu hèn với “đôi lời về liêm sĩ của báo chí” thì tớ chẳng lấy gì ngạc nhiên. Đáng tội là các anh lại phải vạ lây. Thế mới khổ thân tớ lại phải chấp bút huấn dụ bọn cậu đây.
Giời ạ! Các cụ có nói là “làm đầy tớ thằng khôn còn hơn làm thầy thằng dại” quả chẳng sai tí tị nào. Các cậu dại quá làm mất mặt cả mấy anh. Ai lại cho bút sa “Đó là thông tin sai sự thật” thế có chết không hở.
Các anh ra lệnh miệng (cửa sau) là như vậy vậy. Độ nhạy cảm của các cậu nằm ở xó nào? Các cậu phải biết triển khai tô son trét phấn trưng bày ra (cửa trước) để mà mắt quần chúng chứ. Thời buổi này là thời in-tờ-nét chứ đâu phải thời i-tờ-rít mà các cậu lấy thúng úp voi mãi. Hay là các cậu ấm ức (phận ăn xin) nên “đểu” với chúng anh?
Chúng tớ biết tỏng là bọn cậu chỉ thói ranh mãnh xun xoe “đồng chí” với các anh ở cửa trước thế thôi. Các cậu nên biết phận đồng chí “đổ bô” mà hoàn tất nhiệm vụ của bộ sậu giao phó ngay thôi. Cái “lỗi anh đánh máy” đã quá cũ rồi đấy nhé, đừng có mà trêu ngươi.
Lại còn cả lũ thằng báo khác đăng lại y nguyên, chẳng thì nà mà tư duy động não gì tất. Thế thì cháo cơm được gì. Cái “tự do báo chí” của nhà nước ta chẳng phải tồ tồ lộ ra làm bẽ mặt à! Đúng là lũ nhà báo ăn hại, báo cơm.
Ngân sách nhà nước chi phí trong công tác phí, phong bì, liên hoan cho đảng bộ, cán bộ cơ quan nhà báo để cho các anh chỉ làm việc sao chép ấy à? Có đần lắm thì cứ làm thinh im ỉm như Thành Đoàn (Thanh Niên), Mặt Trận Tổ Quốc và Quốc Hội nhà ta mà lại đỡ hại. Ví bọn nhân dân phản động chúng có chê là hèn (vốn sẵn) cũng còn hơn bị chửi là vô liêm sỉ.
Lời xưa có câu là “mồm miệng đỡ tay chân” chắc quên bén rồi nhẩy? Nhiệm vụ của các cậu là phải lanh mồm, lẹ miệng nói năng che (bợ) chở (đỡ) cho các anh. Quên tiệt rồi à? Các cậu viết đếch gì để chúng chửi, chúng phẫn uất, chúng lại “túm năm tụ bẩy” (tớ nhắc cho các cậu là phải viết lại cho ra trò!) nhất là bọn thanh niên sinh viên đầy nhiệt huyết làm phiền các anh. Các anh lại phải điều động vô số công an, an ninh chìm nổi bám ráo riết đám thanh niên sinh viên hom hem thân cò ấy chứ. Phải thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với đám đấy cho dẫu chúng không một tấc sắt trong tay.
Chuyện uy hiếp tinh thần là mực thước mà đảng ta luôn tâm niệm đối với bất cứ xáo trộn hòa bình nào dù chỉ là mức độ pháo tẻ. Mà các cậu biết rồi đấy. Cứ cậy đến lũ “còn đảng còn mình” muốn chúng nó no thì cũng phải cúng kiến cho nó no. Chứ âm binh đâu phải muốn điều (động) lúc nào cũng được.
Này nhá, các cậu đã quá rõ chuyện mấy thằng hăng máu chửi Đảng và Nhà nước là hèn và vô liêm sỉ thì cũng chỉ vài cái Tết từ hai linh bảy. Chuyện quan trọng sâu xa hơn là người dân nằm vạ kêu ca khiếu kiện đủ mọi việc tất tật đến Đảng và Nhà nước, chuyện công nhân đình công bãi thị thời bão giá. Cái cảnh chúng nó ta thán rên xiết cho mình là nạn nhân của áp bức, bạo hành, lũng lạm bởi các đồng chí ta ở các địa phương xã, huyện, tỉnh, thành phố, công đoàn thì năm này qua năm khác chẳng còn nhớ là bắt đầu khi nào.
Chúng đã mở miệng kêu ca là nạn nhân thì việc đầu tiên là ta phải bịt miệng ngay. Chước kế tiếp là phải làm sao cho bọn chúng thành tòng phạm. Nếu chưa thấy hiệu quả mấy thì dùng chước hữu hiệu nhất sau cùng. Các cậu phải tập trung tư thế và áp chế tâm lý ngườibên lề của đám đông.
Bịt miệng là một việc rất dễ làm đối với các cậu đúng không nào? Thì cứ tiếp tục thế nhé. Các cậu còn lạ gì phận sự của mình là che mắt, bịt miệng đám dân đen, đưa tin từ lề (phải) này sang lề (trái) kia, đánh hỏa mù.
Các cậu cứ tiếp tục đẩy mạnh đăng tải nhồi nhét vào đầu chúng những chuyện chó cán xe, chuyện hở rốn, hở mông, hở ngực, hở toà thiên nhiên, chuyện hoa hậu (lậu), ca sĩ, siêu sao (sạo), khủng (khùng) sao, chuyện giết người, cướp của, thanh toán, tự tử. Chúng nó đọc đó, biết đó, rồi có mà mở miệng cũng chỉ nói thế đó. Chẳng là hình thức bịt miệng thì là gì!
Quá dễ đấy thôi. Chỉ cần nhớ nằm lòng nghị quyết (của) 4T: Tình, Tiền, Tài, Tử. Các cậu phải vận động sáng tạo chứ đừng bôi bác kiểu mấy thằng cơ bắp áp giải bịt miệng cha Lý lúc ra toà. Hình ảnh ấy bị đem bêu rếu khắp hoàn cầu như thế đấy thì hơi bị tắc tị cho cái “dân chủ tự do” của nhà nước ta và xấu mặt cả các cậu lẫn chúng tớ đấy.
Xem gương các anh nhá. Mấy tay bờ-lóc-gờ trên mạng thì ta cứ “mời” uống trà cho té đái và ăn (còm) CAM thối bụng. Khoá trái cửa, chận đường, giam xe, mời vào nhà nghỉ thoải mái thì chúng khỏi mà mở miệng. “Mời” (mỏi) miệng ranh đe không được thì chúng tớ đã bịt miệng tay Điếu Cày bằng án trốn thuế, anhbaSG và mấy tay đấu tranh dân chủ bằng các án khác nhau.
Ngay cả tay cóc tía Cù Huy Hà Vũ dám kiện Thủ tướng, ủy viên BCT thì Đảng đã toan bịt miệng bằng hai bao cao su. Bàn quan thiên hạ chê là trò bẩn, bị thủng thùng thì cứ đem còng 88 ra là xong chuyện. Các cậu biết (điều) bưng bô thì chúng tớ cũng biết dùng bổng lộc dán mõm đúng không nào. Chứ không thì các cậu cũng sủa âu ấu (ẩu) thế thôi.
Đảng và nhà nước ta đã triển khai chước tòng phạm từ xã hội đen, ma-phi-a để đào tạo con người “xã hội chủ nghĩa”. Đảng ta guộc chặt cán bộ, dân quân, đoàn viên, phụ nữ, thiếu nhi thành tòng phạm cùng với Đảng và Nhà nước để chỉ điểm, tố cáo, vu khống, khủng bố, đàn áp, thanh trừng những người khác.
Trong cái thời “ngày long trời – đêm lở đất” ấy Đảng ta dẫn dắt (xỏ mũi) những con người “lý tưởng” thoát ly ra khỏi gia đình, ra khỏi vòng đạo lý, gia nhập vào đảng cộng sản để buộc phải nhúng tay (chàm) vào những tội phạm mà họ không thể gỡ ra được. Đảng (sai) khiến họ chối bỏ cha mẹ, anh em, bè bạn không dám nhìn mặt, ngay cả đến lúc lìa đời. Đối với đám trí thức, văn nghệ sĩ thì Đảng ta buộc họ nói, viết những lời “phê bình”, “kiểm điểm” uế danh thiên cổ để bịt miệng và bẻ bút chúng về sau.
Trong thời “kinh tế thị trường” này thì Đảng ta lại có nhiều phương tiện và lợi nhuận để câu gài họ thành tòng phạm. Chỉ cần bắt họ phải nhũn một tí, phải luồn cúi một tị trong cơ chế “xin cho” để họ biết phận tôi đòi thì cái liêm sĩ và lương tâm của chúng sẽ bị gọt dũa dần dần. Thế là chúng phải biện hộ, chạy chữa cho chính bản thân chúng và cho cả Đảng ta.
Ngày nay dẫu chúng đã được tiếp cận với những thông tin “Chủ nghĩa Cộng sản là tội ác chống nhân loại”[iii] dưới các lãnh tụ Lenin, Stalin, Polpot, Mao Trạch Đông, Ceausescu, Hồ Chí Minh trong Quốc Tế Cộng Sản nhưng chúng vẫn phải tự lừa dối, bám víu, chữa chạy cho “lãnh tụ” vĩ đại đang được tôn thờ.
Đảng ta đã đưa cái cứu cánh “Thống nhất đất nước” để cho chúng bám víu vào và biện minh cho phương tiện “cuộc chiến tranh thần thánh” làm chết cả bao (triệu) thanh niên trai trẻ, dân lành trong cuộc chiến tương tàn. Đảng ta nắm tâm lý là chúng không thể chấp nhận sự thật phải (bị) làm “cháu ngoan” của một Bác Hồ hai mặt (hai mang). Chúng không thể nhìn nhận một Bác Hồ dối trá, chối (và giết) vợ, chối con, thủ tiêu đồng chí, bán bạn, và bán nước.
Khác với phần đông trí thức Việt Nam, thành phần giới trí thức cánh tả Tây Âu đã mở mắt thức tỉnh lương tâm trước thảm hoạ thuyền nhân (boat people). Bọn chúng không những phản tỉnh, đoạn tuyệt cộng sản, mà lại còn giúp đỡ bọn “phản động” vượt biên, vượt biển có được đời sống tự do. Thế nhưng cái rủi hoá thành cái may, nay Đảng và nhà nước ta tha hồ “vơ vét” qua cái vòi ngàn dặm để hút lấy cả chục tỷ đô-la của đám “bơ thừa sữa cặn”, tàn tích cặn bã “Mỹ-Ngụy”.
À, suýt tí nữa là tớ quên bẵng đi một công tác tâm lý cực kỳ quan trọng. Đảng ta đã “quàng khăn đỏ” (vấy máu) vào những tâm hồn non nớt, trinh nguyên của các thiếu nhi để “trồng người” tòng phạm. Một tiến trình Đội-Đoàn-Đảng “trồng người” tuân thủ: đội viên hát nói như vẹt, đoàn viên phấn đấu phục tùng câm như hến, và đảng viên với “bục công an giữa trái tim người”[iv]. Đó là một sách lược vĩ đại của Đảng CSVN ta.
Chậc, đã quá giờ tớ phải đi hầu các cụ. Các cậu làm tớ trễ nải “công vụ”. Tớ phải chạy ngay tới “Phòng Vàng” (Golden Room) ở nhà hàng Long Đình[v] để tiếp các cụ bộ sậu đây.
Thôi nhá. Liệu cái đầu bã đậu của các cậu có tiếp thu được lời phán bịt miệng và tòng phạm triệt để tớ nhắn nhủ đấy chưa nhẩy. Tớ sẽ khai triển chước (chiêu) người-bên-lề trong bài chấp bút tới.
[i] Bình vôi – bái vật – bà đồng, Vietsoul21.net
[ii] Sự thật về "một số ít người đã tự phát tụ tập" phản đối TQ ở Hà Nội, nguoilotgach.blogspot.com
[iii] Chủ nghĩa Cộng sản: tội ác chống nhân loại, DCVOnline.net