Lê Dũng - Hà nội đã không còn tí nào văn hóa và an toàn nữa. Đó là điều đau lòng hơn cả. Côn đồ hay cô hồn ở từng góc phố, nơi mình lang thang và lớn lên, kiếm ăn suốt hơn 20 năm nay...
Thông báo khẩn !
Sau vụ bị đám cô hồn cướp máy ảnh, đập nát và dùng đòn có nghề để tấn công tôi ngay ban ngày giữa phố Bà Triệu hồi 10AM 30 sáng nay thì bận bởi vụ bóng đá nên giờ mới về viết lại để bà con rõ.
Sáng, 9 giờ như thường lệ 6 năm nay, từ khi tôi xây cái Bảo việt năm 2005 nên chỉ ngồi quán Bonbon Bảo khánh - quán của chị Hằng nhà hát Tuổi trẻ. Hôm nay tỗi vẫn ra ngồi, biết em Phương và Phương Bích cũng ra hồ uống ca fe nên gọi đến đó ngồi cho vui. Mấy chị em đến đang ngồi thì xe AN kéo đến vài cái, vài chú vào rỉ tai chủ quán và dẹp hết hè. Chủ quán vào lạy chị em tôi và bảo : xin các bác tuần sau đừng vào quán em, cho em làm ăn.Thương quá nên chị em bảo nhau sang Thủy tạ cho dù biết ca fe bên đó mất cả gần nửa tạ thóc. AN bu đông như kiến xung quanh, quay phim, chụp hình.
Có cả U Trâm ra hồ nên mời U vào ca fe luôn , U bảo : tuần trước U ra hồ một mình, đang ngồi ghế đá thì bị hai xe máy bắt cóc U mang về phường, con bé Nga phó chủ tịch phường cứ xin U là thôi đừng ra Bờ hồ ! U bảo : hôm nay có 4 đứa đến chặn cửa không cho chồng U đi đâu. U trốn từ hôm trước nên ra hồ được, mong gặp bà con cho đỡ nhớ. Nhà cứ Chủ nhật là có đứa mang dây đồng đến buộc cửa.
Ảnh trái:U Trâm (ảnh của anhbasam)
10 am 30, mọi người bảo nhau về còn việc nhà, chiều còn đá giải NO - U.
U Trâm bảo có gần chục đứa cứ theo U, sợ có việc gì nên mình bảo : U cứ về, con đi xe máy theo U xem sao.
Về đến chỗ U gửi xe ở đầu Bà triệu thì U lấy xe, mình đi sau, chụp ảnh xung quanh chỗ đám cưới. Biết là có hai đứa trai gái đi bộ theo từ Thủy tạ, 3 xe máy chở hai nữa. Mình đang chụp thẳng vào cái rạp đám cưới thì một thằng cỡ tuổi mình đội mũ bảo hiểm lao vào với cú đá song phi điêu luyện. Chỉ kịp né và để xe máy đổ xuống đường. Nó lao vào bồi tiếp mấy cú đấm móc, đấm vòng , cũng né không tự vệ. Một cú vả kêu chát một cái do mình đỡ bằng đao tay trái đặt bên tai phải. Nó giằng được máy ảnh và ba thằng nữa ra can kiểu dọn đường. Mình tóm một thằng bảo anh tao là sếp an ninh. Nó ra can đám kia lại, nhà đám cưới đang ăn đổ ra em. Mình bảo : tôi đang chụp ảnh cái rạp cưới thì tay kia ra cướp và đánh tôi như bà con biết đấy. Tên này ở đâu, là ai ? bà con bảo : à, anh này chúng tôi biết mà, thôi bác về đi, chúng nó gọi thêm ra mà mình bác thì rách việc.
Cái máy IXY - 650 cannon nó giằng và đập ngay trước đám đông.
Hậu quả còn lại: gốc ngón tay cái đang bị đơ, sưng to và tím, hy vọng không vỡ xương. Mai đi chụp phim, lấy hồ sơ, sẽ gửi thư và hồ sơ cho anh Nhanh nhà mình . Bà con chỗ Bà Triệu đã nhặt cái máy giập nát đưa U Trâm, U vừa gọi sẽ gửi tận nhà.
Mấy bà con chỗ Bà triệu biết mình từ năm 95 khi lắp trạm điện khu ấy, mấy em gọi bảo em có ảnh và clip chụp rõ mặt thằng cướp máy ảnh của anh và đánh anh. Mình cũng lạ gì mấy đứa đó nhưng cũng xin ảnh để đối chiếu. Biết đâu lại gặp mấy anh em Ứng Hòa quân anh Nhanh đồng hương nhà mình ?
Nợ gì trả đó, của Bụt mất 1 đền 10, không quịt được.
Tuy nhiên, Hà nội đã không còn tí nào văn hóa và an toàn nữa. Đó là điều đau lòng hơn cả. Côn đồ hay cô hồn ở từng góc phố, nơi mình lang thang và lớn lên, kiếm ăn suốt hơn 20 năm nay.
Kính báo để bà con biết, cẩn thận khi ra phố chủ nhật, chụp ảnh hay quay phim ở đó.