Nhanh nhưng đừng hấp tấp

Nguyễn Quang A Có những câu ngạn ngữ trong nhiều thứ tiếng khác nhau có ý giống nhau: “muốn được việc – đừng hấp tấp” hoặc “dục tốc bất đạt”. Nó khuyên người ta cẩn trọng, tính toán khi làm gì đó chứ đừng hấp tấp vì sẽ không mang lại kết quả mong muốn. 

Nếu có thể làm nhanh mà vẫn không hấp tấp, vẫn có tính toán cẩn trọng, thì có thể kết quả càng nhiều và không ngược với ý răn trên. 

Nhanh đừng hấp tấp! 

Đấy là chuyện ngạn ngữ, châm ngôn. 

Cảnh ách tắc giao thông như thế này thường thấy ở những thành phố lớn của VN. Ảnh: Internet 

Quay sang chuyện ông Bộ trưởng GTVT nhanh, năng nổ, làm cái gì cũng muốn mau chóng. Báo chí ồn ào, đôi khi thổi phồng quá đáng, biến chuyện thay đổi có lẽ bình thường thành chuyện động trời. Từ chuyện đi thị sát xây dựng ông thay một trưởng ban quản lý dự án ở Đà Nẵng; rồi không lâu sau ông yêu cầu một ban quản lý dự án khác loại 5 nhà thầu phụ do không đảm bảo tiến độ, thì báo chí giật tít “trảm tướng” tại công trường, “trảm tiếp” 5 nhà thầu một lúc… 

Đọc nội dung mà các báo nêu ra, thì tôi cho đó là việc bình thường mà ông phải làm, nhưng cách báo chí giật tít biến thành chuyện tưởng như động trời, liệu có nên chăng? 

Hấp tấp chắc chắn không có kết quả mong muốn, song hành động nhanh, có tính toán sẽ tạo ấn tượng và kết quả tốt. Mong ông có tính toán cẩn trọng và hành động nào cũng chỉ vì việc chung. 

Chuyện chống ách tắc giao thông ông cũng rất năng nổ với lời kêu gọi nhân viên bộ ông đi xe bus. Tôi, một người đi xe bus thường xuyên, hoan nghênh sáng kiến này ở Hà Nội và cũng nhắc về giải pháp “phân tải” rất quen thuộc được nhiều nơi sử dụng bằng điều chỉnh giờ làm việc. 

Ngày 17.10.2010 ông chủ trì một hội nghị với các ban ngành Hà Nội bàn về điều chỉnh giờ làm việc. 

Ngày 21.10 Bộ hoàn thành dự án điều chỉnh giờ làm việc gửi UBND Hà Nội cho ý kiến. Khá nhanh, khá ấn tượng! Nếu có tính toán kỹ thì rất đáng hoan nghênh và góp ý cho tốt hơn. 

Sao không thấy Bộ công bố dự thảo? Không công bố thì ai biết họ tính toán ra sao, có cơ sở hay không để mà phản biện như ông Bí thư Thành ủy Hà Nội yêu cầu? 

Vào trang thông tin điện tử của Sở Giáo dục - Đào tạo Hà Nội không thấy thông tin thống kê. Trang của Bộ Giáo dục - Đào tạo cho số liệu năm học 2010-2011: tổng số học sinh phổ thông 14.851.820, trong đó 7.041.312 tiểu học (cùng với 780.601 giáo viên trong đó có 344.521 giáo viên tiểu học). Có khoảng 1,5 triệu sinh viên cao đẳng và đại học. Không có số liệu của Hà Nội. 

Vào trang của Tổng cục Thống kê thấy số liệu của nhiều năm và cả của các địa phương. Số liệu năm 2010 của Hà Nội: 1.021.634 học sinh phổ thông, trong đó có 469.622 học sinh tiểu học. Như số học sinh, sinh viên ở Hà Nội chắc chắn hơn 1,5 triệu. 

Có người than “ai sẽ đưa đón con nếu thay đổi giờ làm việc?”. Có thể ước lượng số người này theo số học sinh tiểu học (học sinh trung học và sinh viên hiển nhiên tự đi được). Thường chỉ có số học sinh trái tuyến mới thực sự phải đưa đón và tham gia vào giao thông đô thị. Theo Sở Giáo dục - Đào tạo Hà Nội có khoảng 12-13% học sinh trái tuyến, nói cách khác cỡ 56 ngàn học sinh trái tuyến cần đưa đón. Đáng tiếc số này lại tập trung chủ yếu ở trung tâm thành phố (ở các huyện, các vùng ngoại ô hẳn việc học trái tuyến không đáng kể). 

Thay đổi giờ học ở Hà Nội chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến khoảng 1,5 triệu học sinh, sinh viên và giáo viên, và như làm thế thay đổi đáng kể diễn biến của lưu lượng theo thời gian. Thay đổi giờ làm việc của các cơ quan hành chính cũng thế. Làm khéo thì tải được phân đều hơn và tình trạng ách tắc giao thông giờ cao điểm chắc chắn được cải thiện đáng kể, làm không khéo tình hình có thể chẳng cải thiện được mấy. 

Hiện nay đã có những mô hình về chuyển động trong thành phố khá tốt và dùng các mô hình ấy để lên các phương án lựa chọn không khó và cũng chẳng quá tốn kém, thậm chí có thể dựa vào biến động lưu lượng điện thoại di động để ước đoán về lưu lượng hay di chuyển của dòng người và xe cộ. Nhưng để có thể sử dụng các mô hình như vậy cần đến thông tin (chi tiết hơn, chứ không chỉ thông tin tổng hợp “tĩnh” như số học sinh nêu ở trên). 

Nếu có đầy đủ số liệu (học sinh của từng loại trường, địa chỉ của các trường, chỗ ở của từng học sinh [như dữ liệu tập trung của chương trình đảm bảo chất lượng giáo dục (SEQAP) chẳng hạn]; các số liệu tương tự của các cơ quan nhà nước; ước lượng hay đo lường về lưu lượng giao thông theo thời gian của các tuyến đường chính tại Hà Nội), thì không khó và không quá tốn kém để thực hiện những tính toán mô phỏng các phương án phân tải bằng việc thay đổi giờ làm việc khác nhau nhằm chọn ra phương án tốt nhất mà khỏi phải “vừa làm vừa chỉnh” hay viện vào chưa rõ hiệu quả nên dây dưa không làm. Có ai nghĩ đến việc thu thập và tích hợp các thông tin như vậy hay không? 

Theo tôi, chắc Bộ GTVT chưa có được những tính toán như thế, và cuộc họp ngày 25.10 của các cơ quan Hà Nội bàn về vấn đề này cũng chưa dựa trên những tính toán có cơ sở, có lẽ do chưa có thông tin như vậy. Thế mà những thông tin ấy chắc chắn có ở đâu đó (hay lơ lửng trên các tuyến đường) nhưng không được thu thập và tích hợp. Thật lãng phí thông tin và tri thức. 


16 Nhận xét

  1. người tù lương tâmlúc 15:39 30 tháng 10, 2011

    Chế độ độc tài Việt Nam thường làm theo kiểu đẽo cày giữa đường,cha chung không ai phải khóc.Việt Nam mãi là nước nghèo dưới sự cai tri của chính quyền bán nước hại dân này.

    Trả lờiXóa
  2. Muốn nhanh thì phải từ từ. Từ từ ở đây có nghĩa là tổng hợp đa dạng tư liệu, số liệu, nhìn thẳng tồn tại, không tránh né yếu kém và không thổi phồng thành quả đang có, lại càng không để bị sự nôn nóng gây áp lực. Hấp ta hấp tấp cuối cùng lại bì bẹt hơn.

    Trả lờiXóa
  3. chuyên ngành của bác QUANG A là điện tử viễn thông ai ngờ bác viết văn cũng rất hay ,cần phải phê phán , lên án lũ ngu ngốc này
    " chở bao nhiêu đạo thuyền không thẳm
    đâm máy thằng gian bút chẳn tà"
    quảngnam

    Trả lờiXóa
  4. Tiếc thay cái viện gồm nhiều trí thức gỏi của ông Nguyễn Quang A bị giải tán vì những quy định của nhà nước độc tài mà họ lường trước được họ sẽ gặp muồn vàn trở ngại khó khăn nếu viện của họ tiếp tục hoạt động.
    Khốn khổ thay cho trí thức Việt Nam, muốn đóng góp cho việc xây dựng và bảo vệ đất nước cũng không được. Biểu tình chống TQ xâm lược thì bị vu là phản động là bị thế lực thù địch lôi kéo.
    Ông Quang A thật tuyệt vời thế mà cũng vị vu là phản động, là bị thế lực thù địch lôi kéo (HTV vu cáo).
    Chính quyền HN và đảng công sản VN sao không lôi kéo được những nhà trí thức lỗi lạc như ông Quang A, ông Huệ Chi, ông già Ozon, nhà văn Nguyên Ngọc...
    Hay vì đảng cộng sản và chính quyền Hà Nôi đã và đang bán nước cho bon bành chướng Bắc Kinh nên các nhà trí thức thật sự phải quay lưng lại với họ.
    Trí thức muôn đời bao giờ cũng là những người yêu nước, họ qua lưng lại với thế lực nào thì thế lực đó là xấu xa, là bán nước hại dân.
    Người Ha Nội

    Trả lờiXóa
  5. Một đoàn tàu vừa xuất xưởng tại một nhà máy đóng tàu ở thành phố Leningrad để chào mừng lễ kỷ niệm 55 năm ngày “Cách mạng Tháng Mười”, được đặt tên là “Đoàn tàu xã hội chủ nghĩa”.
    Trong các vị khách danh dự người ta thấy, ngoài các bậc khả kính như Tổng công trình sư Marx, Nhà thiết kế công nghệ Lenin, Kỹ sư thi công Stalin, còn có các đồng chí công nhân thuộc xí nghiệp đóng tàu và đông đảo nhân dân lao động.
    Đồng chí Giám đốc Sở Giao thông thành phố Leningrad phát một bài diễn văn quan trọng tuyên bố về ý nghĩa đoàn tàu và một dàn kèn đồng dóng lên “Bài ca chiến thắng”, người ta phát lệnh để đoàn tàu khởi hành.
    Sau khi máy khởi động một lúc lâu, thì còi tàu bỗng rú lên rộn rã một hồi, rồi lại rú lên một hồi nữa, rồi ... đứng ỳ ra đấy. Cả đoàn tàu xôn xao. Thảo luận và thảo luận.
    Cuối cùng một hành khách lên tiếng “Xin đề nghị đồng chí Tổng công trình sư kiểm tra đoàn tàu”. Tổng công trình sư Marx xem xét rất kỹ càng rồi tuyên bố: “Thưa các đồng chí! Đoàn tàu được chế tạo theo đúng những nguyên lý của tôi. Còn vì sao nó không chạy thì quả thực tôi chưa phát hiện ra. Đề nghị thử lại xem ra sao”.
    Đoàn tàu khởi động lại lần nữa. Còi tàu lại rú lên, và đoàn tàu lại đứng ỳ ở vị trí ban đầu. Quần chúng lại xôn xao bàn tán. Sau đó tất cả quần chúng quyết định mời nhà thiết kế công nghệ, đồng chí Lenin giúp kiểm ta xem sao”

    Trả lờiXóa
  6. Nhà thiết kế Lenin lại xuống tàu, xem xét máy móc một hồi, rồi tuyên bố: “Thưa các đồng chí. Đoàn tàu được thiết kế theo đúng nguyên lý của Marx, và hơn nữa, rất đúng phương án công nghệ của tôi. Còn vì sao nó không chạy, thì tôi không thể nào hiểu nổi. Thôi, ta thử lại một lần nữa xem sao”. Đoàn tàu lại nổ máy, còi tàu lại rú lên, và đoàn tàu lại đứng ỳ ra đấy. Cả đoàn tàu lại xôn xao thảo luận và đề nghị đồng chí Kỹ sư thi công Stalin kiểm ta xem sao.
    Kỹ sư thi công Stalin xem xét một hồi, rồi tuyên bố: “Đoàn tàu được chế tạo theo đúng nguyên lý của Marx, và hơn nữa, rất đúng phương án công nghệ của Lenin và hoàn toàn không sai với phương án thi công của tôi, còn vì sao nó không chạy, thì ta phải tìm hiểu thêm. Tôi đề nghị nổ máy lại một lần nữa”. Nếu đoàn tàu vẫn không chạy, thì tôi đề nghị các đồng chí công nhân kiểm ta giúp xem máy móc có trục trặc gì không.
    Đoàn tàu lại nổ máy, còi tàu lại rú lên mấy hồi, và đoàn tàu lại đứng ỳ ra đấy.
    Một đồng chí công nhân già vác cây búa rõ to xuống tàu gõ gõ, đập đập một hỏi, hết đầu tàu lại đến bánh xe. Cuối cùng đồng chí công nhân cười váng, thét to: “Tôi tìm ra lý do rồi”. Cả đoàn tàu mừng rỡ. Cả ba đồng chí Marx, Lenin, Stalin và toàn bộ quần chúng trên đoàn tàu đồng thanh lên tiếng đề nghị đồng chí công nhân phát biểu ý kiến. Đồng chí công nhân nhún vai, rồi cất cao giọng:
    “Thưa các đồng chí, đoàn tàu được thiết kế theo đúng các nguyên lý của Marx, theo đúng phương án công nghệ của Lenin và hoàn toàn tôn trọng phương án thi công của Stalin, nhưng chỉ sai mỗi một chỗ...”
    Cả đòan tàu reo lên hối thúc... “Sao...Sao ...”. Rồi tất cả nín thở chờ đồng chí công nhân phát biểu ý kiến tiếp tục. Và đồng chí công nhân hạ giọng:
    “Nhưng, thưa các đồng chí ...”. Cả đoàn tầu im phăng phắc ... hồi hộp. Đồng chí công nhân lại nhún vai, thở dài, và lần này hạ giọng thấp hơn, có vẻ gì đó rất nghiêm trang:
    “Nhưng, ... các đồng chí ạ. Lỗi là tại hệ thống cung cấp năng lượng ... Đáng lẽ các đường dẫn năng lượng phải cung cấp cho bánh xe ... để bánh xe chạy, thì thật buồn, ... thật buồn các đồng chí ạ...”
    Cả đoàn tầu vẫn im phăng phắc. Có người thét to: “Nói toạc ra đi, còn ạ với ậm cái gì mãi thế!”
    Đồng chí công nhân nín thở, lấy hơi:
    “Nhưng khó nói lắm”
    Một giọng đáp lại:
    “Thôi đừng có sợ. Năm nay là 1972 của Tổng bí thư Brezhnev rồi, chứ không phải là 1952 của Stalin nữa. Đảng cho tự do tư tưởng mà”
    Đồng chí công nhân lấy lại bình tĩnh:
    “Đáng lẽ ...”
    “Đáng lẽ...Ư hừ...”
    “Đáng lẽ ... Ư hừ... Khó nói quá... Đáng lẽ phải truyền năng lượng vào bánh xe cho tàu nó chạy, thì ... thì... các bố lại dồn hết cho cái ...”
    “Cái gì... Ấm ư mãi thế!”
    Nhìn quanh lấm lét... rồi lão đồng chí công nhân mới cất tiếng chậm rãi:
    “Ư hừ... Mẹ nó... (lão đồng chí công nhân buột mồm chửi thề) ... Dồn hết năng lượng cho cái còi... Ư hừ... Thế là cái còi cứ rú lên, còn đoàn tầu cứ đứng ỳ ra đấy. chứ còn ...... chứ còn ... cái mẹ gì nữa”
    Cả đoàn tầu đồng thanh ồ một tiếng thở phào nhẹ nhõm:
    “À thì ra chỉ tại... chỉ tại... dồn hết sức cho cái còi ...”
    Nikolai Bykov kể, Văn Quán ghi

    Trả lờiXóa
  7. Nhà thiết kế Lenin lại xuống tàu, xem xét máy móc một hồi, rồi tuyên bố: “Thưa các đồng chí. Đoàn tàu được thiết kế theo đúng nguyên lý của Marx, và hơn nữa, rất đúng phương án công nghệ của tôi. Còn vì sao nó không chạy, thì tôi không thể nào hiểu nổi. Thôi, ta thử lại một lần nữa xem sao”. Đoàn tàu lại nổ máy, còi tàu lại rú lên, và đoàn tàu lại đứng ỳ ra đấy. Cả đoàn tàu lại xôn xao thảo luận và đề nghị đồng chí Kỹ sư thi công Stalin kiểm ta xem sao.
    Kỹ sư thi công Stalin xem xét một hồi, rồi tuyên bố: “Đoàn tàu được chế tạo theo đúng nguyên lý của Marx, và hơn nữa, rất đúng phương án công nghệ của Lenin và hoàn toàn không sai với phương án thi công của tôi, còn vì sao nó không chạy, thì ta phải tìm hiểu thêm. Tôi đề nghị nổ máy lại một lần nữa”. Nếu đoàn tàu vẫn không chạy, thì tôi đề nghị các đồng chí công nhân kiểm ta giúp xem máy móc có trục trặc gì không.
    Đoàn tàu lại nổ máy, còi tàu lại rú lên mấy hồi, và đoàn tàu lại đứng ỳ ra đấy.
    Một đồng chí công nhân già vác cây búa rõ to xuống tàu gõ gõ, đập đập một hỏi, hết đầu tàu lại đến bánh xe. Cuối cùng đồng chí công nhân cười váng, thét to: “Tôi tìm ra lý do rồi”. Cả đoàn tàu mừng rỡ. Cả ba đồng chí Marx, Lenin, Stalin và toàn bộ quần chúng trên đoàn tàu đồng thanh lên tiếng đề nghị đồng chí công nhân phát biểu ý kiến. Đồng chí công nhân nhún vai, rồi cất cao giọng:
    “Thưa các đồng chí, đoàn tàu được thiết kế theo đúng các nguyên lý của Marx, theo đúng phương án công nghệ của Lenin và hoàn toàn tôn trọng phương án thi công của Stalin, nhưng chỉ sai mỗi một chỗ...”
    Cả đòan tàu reo lên hối thúc... “Sao...Sao ...”. Rồi tất cả nín thở chờ đồng chí công nhân phát biểu ý kiến tiếp tục. Và đồng chí công nhân hạ giọng:
    “Nhưng, thưa các đồng chí ...”. Cả đoàn tầu im phăng phắc ... hồi hộp. Đồng chí công nhân lại nhún vai, thở dài, và lần này hạ giọng thấp hơn, có vẻ gì đó rất nghiêm trang:
    “Nhưng, ... các đồng chí ạ. Lỗi là tại hệ thống cung cấp năng lượng ... Đáng lẽ các đường dẫn năng lượng phải cung cấp cho bánh xe ... để bánh xe chạy, thì thật buồn, ... thật buồn các đồng chí ạ...”
    Cả đoàn tầu vẫn im phăng phắc. Có người thét to: “Nói toạc ra đi, còn ạ với ậm cái gì mãi thế!”
    Đồng chí công nhân nín thở, lấy hơi:
    “Nhưng khó nói lắm”
    Một giọng đáp lại:
    “Thôi đừng có sợ. Năm nay là 1972 của Tổng bí thư Brezhnev rồi, chứ không phải là 1952 của Stalin nữa. Đảng cho tự do tư tưởng mà”
    Đồng chí công nhân lấy lại bình tĩnh:
    “Đáng lẽ ...”
    “Đáng lẽ...Ư hừ...”
    “Đáng lẽ ... Ư hừ... Khó nói quá... Đáng lẽ phải truyền năng lượng vào bánh xe cho tàu nó chạy, thì ... thì... các bố lại dồn hết cho cái ...”
    “Cái gì... Ấm ư mãi thế!”
    Nhìn quanh lấm lét... rồi lão đồng chí công nhân mới cất tiếng chậm rãi:
    “Ư hừ... Mẹ nó... (lão đồng chí công nhân buột mồm chửi thề) ... Dồn hết năng lượng cho cái còi... Ư hừ... Thế là cái còi cứ rú lên, còn đoàn tầu cứ đứng ỳ ra đấy. chứ còn ...... chứ còn ... cái mẹ gì nữa”
    Cả đoàn tầu đồng thanh ồ một tiếng thở phào nhẹ nhõm:
    “À thì ra chỉ tại... chỉ tại... dồn hết sức cho cái còi ...”
    Nikolai Bykov kể, Văn Quán ghi

    Trả lờiXóa
  8. Báo lề phải không giật gân thì có mà chó nó mua cho, ấy là không nói có ma nó thèm đọc!

    Trả lờiXóa
  9. 'Báo lề phải không giật gân thì có mà chó nó mua cho, ấy là không nói có ma nó thèm đọc! '

    Bác này chỉ được cái nói đún.

    Trả lờiXóa
  10. Đoàn tàu lại nổ máy, còi tàu lại rú lên mấy hồi, và đoàn tàu lại đứng ỳ ra đấy.
    Một đồng chí công nhân già vác cây búa rõ to xuống tàu gõ gõ, đập đập một hỏi, hết đầu tàu lại đến bánh xe. Cuối cùng đồng chí công nhân cười váng, thét to: “Tôi tìm ra lý do rồi”. Cả đoàn tàu mừng rỡ. Cả ba đồng chí Marx, Lenin, Stalin và toàn bộ quần chúng trên đoàn tàu đồng thanh lên tiếng đề nghị đồng chí công nhân phát biểu ý kiến. Đồng chí công nhân nhún vai, rồi cất cao giọng:
    “Thưa các đồng chí, đoàn tàu được thiết kế theo đúng các nguyên lý của Marx, theo đúng phương án công nghệ của Lenin và hoàn toàn tôn trọng phương án thi công của Stalin, nhưng chỉ sai mỗi một chỗ...”
    Năm 2000 tại thành phố Saint Perterburg trước đây là thành phố Leningrad 10 năm sau Liên Xô không còn nữa ! nay là nước Nga Dân Chủ Tự do đoàn tàu được thiết kế theo đúng nguyên lý của Marx, theo đúng phương án công nghệ của Lê Nin và hoàn toàn tôn trọng phương án thi công của Stalin, nhưng chỉ thay đổi một chỗ, tàu thiết kế một cái còi công xuất rất nhỏ, đồn nỗ lực để vận chuyển bánh xe, nổ máy là xe chuyển bánh ngay, sau đó nó mới nhẹ nhàng cất tiếng còi.

    Trả lờiXóa
  11. 'Ăn theo là nghề của chàng' của các báo lề phải mà ai cũng biết. Nói thiệt, ở Hà Nội thì tui không biết chứ còn ở Sài Gòn, đố cha ông Đinh La Làng giảm tải được dòng xe gắn máy lưu thông trên các tuyến phố bởi hầu hết dân chạy xe gắn máy là dân làm ăn, có việc là chạy đâu cần biết giờ nào là giờ cao điểm kẹt xe mà ngôi ở nhà chờ. Miếng cơm manh áo đâu có đợi được tới giờ lành mà nhà nước cho phép mới ra đường. Cái sứ mệnh nuôi sống cả một gia đình nó còn cao hơn những cái nghị quyết phản khoa học và giải quyết theo kiểu tình thế.
    Lẻ ra ông Đinh La làng nên dành một nữa nhiệm kỳ để đánh giá toàn bộ hệ thống giao thông tại HN và SG cũng như hệ thống giao thông công cộng có phù hợp với sự phát triển đất nước hay không trước khi la làng.
    Ông Đinh La...la cho đã và được báo lề phải ra sức bưng bợ nên tưởng mình đã làm được việc lớn...như hạt đậu nên tiếp tục la ấy mà. Lại thêm một lần nữa, tiền thuế của dân đổ vào những việc làm vô ích, cho sướng cái miệng la rồi chẳng tới đâu...

    Trả lờiXóa
  12. o cai che do cong san nay co duoc nhung thang nhu dinh la thang la kha roi!

    Trả lờiXóa
  13. phải tìm ra cái gốc của nguyên nhân ùm tắc giao thông từ đâu ra,còn dùng tiền đễ cắt ngọn thì mọi việc VŨ NHƯ CẪN,TIỀN MẤT TẬT MANG.
    bài toán giải quyết cần thiết nhất là. GIẢI QUYẾT NGUYÊN DO VÌ ĐÂU NGƯỜI DÂN NÔNG THÔN BỎ RUỘNG VƯỜN, DI DÂN VÀO CÁC THÀNH PHỐ LỚN LÀM ĂN SINH SỐNG./.

    Trả lờiXóa
  14. Chuyển các trường đại học ra khỏi các quận nội thành
    Chuyển các bệnh viện lớn ra khỏi nội thành
    Chuyển các cơ quan công quyền của trung ương ra khỏi nội thành
    Tất cả diện tích được giải tỏa đó dùng làm bãi đỗ xe, rạp hát, thư viện...
    Cấm xây thêm nhà cao tầng trong nội thành. Đó là biện pháp CHÍNH.
    Phân làn xe theo loại xe và tốc độ xe, xe máy 2 làn 2 loại tốc độ, ô tô cũng vậy. Làn xe máy sát lề tốc độ dưới 25km, làn còn lại trên 25km dưới 40km. Ô tô làn ngoài cùng trên 30km dưới 50km, làn còn lại dưới 30km.
    Đèn tín hiệu giao thông phải khoa học và hợp lý. Ngã tư có mật độ đông, cho từng đường đi một (như ngã tư Kim Mã-Nguyễn chí Thanh). Ngã tư giao cắt với đường 1 chiều, được phép rẽ theo đường 1 chiều, không cần tín hiệu đèn.
    Làm thêm vài trục đường đông tây và trục đường bắc nam thành phố, nên làm đường trên cao. Đường đó chỉ dành cho xe bus, lúc đó mới tăng thêm xe bus được. Xe bus di chuyển nhanh hơn, người dân sẽ bỏ xe máy, đi bus.
    Không cần phải đổi giờ làm, không cần hạn chế xe cá nhân, vì đó chỉ là phần "ngọn", chả giải quyết được gì, nếu hạ tầng vẫn như hiện nay.

    Trả lờiXóa
  15. Trời ạ... Tại sao người tài giàu kiến thức như bác Quang A lại chẳng làm bộ trưởng hay thủ tướng cho dân nhờ.

    Trả lờiXóa
Mới hơn Cũ hơn