“Tài năng - do Thượng Đế ban phát, hãy luôn khiêm tốn.
Danh tiếng thường do người đời ban tặng, hãy biết ơn.
Tự phụ do bản thân tự phong, hãy cẩn thận.”
(John Wooden)
Hoàng Thanh Trúc (danlambao) - Mọi chuyện trên đời, việc gì thái quá đều không tốt, ngay như thuốc bổ mà lạm dụng quá nhiều thì nó cũng làm cho ta phải… “bổ sấp, bổ ngữa”. Cũng giống như vậy, người ta hình như lạm dụng hình tượng “Hồ Chí Minh” hơi bị nhiều, mà nếu ông ấy còn sống có khi nếu không bổ sấp thì chắc cũng bổ ngữa, bởi quá bất ngờ với những tầm cao trí tuệ “ảo” mà người ta “bơm” lên cho ông trong khi cái chỉ số “IQ thật” của ông thì có hạn, không có cách nào lớn theo cho đồng bộ…
Cứ như là chiến dịch, đầy đủ các công cụ tuyên truyền ban ngành hỗ trợ, hao tài tốn của kéo dài lê thê trên cả nước, khởi đi từ ba bốn năm trước: “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”, mới đây ông Trương Tấn Sang lên truyền hình tổng kết báo cáo kết quả với toàn dân: “Thành công mỹ mãn,tấm gương đạo đức HCM đã lan tỏa đi sâu vào lòng người, quần chúng, tạo nhiều chuyển biến tốt đối với xã hội...” Nhưng không biết có phải vì cái hình ảnh “quan lớn” Nguyễn Trường Tô, Chủ Tịch UBND Tỉnh Hà Giang nằm “truổng cời” cùng hai nữ sinh vị thành niên trong khách sạn và Việt Nam vẫn 2.7 trên thang điểm 10, xếp thứ 116/178, những quốc gia tham nhũng nặng trên thế giới hay không, mà ban bí thư TW đảng quyết định kéo dài, triển khai tiếp “chiến dịch học tập đạo đức” này thêm ba năm nữa cho thiên hạ thấm nhuần… đến... 2015?
Chưa kịp thuộc hết bài “đạo đức HCM” thì học sinh,sinh viên lại vào chiến dịch thi đua học tập món mới “Tư tưởng Hồ Chí Minh Tầm nhìn xuyên thế kỷ”. Mấy em sinh viên cứ ngẩn ngơ hỏi nhau, không biết cái tư tưởng của “Bác” gắn tên lữa hành trình bao giờ và loại nào mà khỏe thế? xuyên cả thời gian để đi vào thế kỷ? mà thế kỷ nào cơ chứ? nếu không “stop” đúng lúc có khi nó lại lao vào thế kỷ vô tận mất thôi??.
Rồi mới đây tới phiên giới trí thức trong nước giật mình, như muốn bổ sấp, bổ ngữa, khi hay tin, minh danh hội Liên Hiệp Khoa Học và Kỹ Thuật VN người ta mở rộng một cuộc hội thảo có cái chủ đề vang rền như sấm dậy trời nam giữa thủ đô HàNội, không thua gì “tầm nhìn xuyên thế kỷ”, đó là cuộc Hội Thảo về: “Giá trị Minh Triết Hồ Chí Minh, Một định hướng phát triển Việt Nam.”
ảnh thư mời từ: Hà sĩ Phu
Nghe cái tiêu đề là hết hồn liền, ai nấy đều xanh máu mặt, rỉ tai khẻ nói với nhau: Thế này thì mạt vận rồi! Cả cuộc đời “Bác” ở nước ngoài chỉ có Mác-Lenin với quốc tế Cộng Sản XHCN, còn trong nước thì súng với đạn và “Trí phú địa hào đào tận gốc trốc tận rễ” khăn tang trắng mái đầu, rồi sau đó vượt tuyến mang súng đạn vào Nam 20 năm xương máu kết quả: quân “Ta” thắng quân “Mình” với hơn ba triệu “địch quân” máu đỏ da vàng phơi thây tại chỗ, mà giang sơn ông cha thì hao hụt! Chứ có gì nữa đâu mà lấy những thứ quái quỷ đó làm “minh triết” để định hướng phát triển cho dân tộc? Định hướng thế thì chỉ có: Một, là đi ăn mày; Hai, là thêm người về chầu bên “Bác”, chứ chủ nghĩa MácLênin bây giờ chỉ có bách chiến bách thắng với quỷ sứ ma vương dưới âm tỳ địa ngục chứ nào thắng được xã hội tư bản trên trần thế này đâu mà ảo vọng?
Người tài giỏi thực sự, chính là người không nhận mình là tài giỏi. Sao người ta không chịu khiêm tốn, khiêm nhường? cho nhân cách lớn lên cùng thiên hạ, mà cứ muốn như là ả điếm về chiều thích trét phấn son màu mè dày cộm lên đầy khuôn mặt? chỉ hợm hỉnh chứ có tốt đẹp gì đâu?.
Về buổi hội thảo “Minh Triết HCM” ngày 26.10.2011 tại Hà Nội vừa qua: Theo ông Nguyễn Khắc Mai (chủ trì hội thảo, người ký thư mời) thì có khoảng 80 người tham dự gồm nhiều thành phần trí thức: nhà nghiên cứu, nhà văn, nhà báo, nhà thơ, sinh viên. Các tham luận trình bày luôn ít nhiều có sự tranh luận và phản biện. Về nhân vật lịch sử Hồ Chí Minh thì ông Nguyễn Khắc Mai cho biết: (nguyên văn của ông) “Muốn đánh giá một con người thì cần phải xem xét tổng thể các hoạt động, và thời khắc lịch sử …”
Đúng là như thế! cũng như luận Anh Hùng ta phải tìm xem nhân cách.
Hiện nay rất thuận tiện và nhiều dữ liệu để chúng ta có thể đối chiếu và so sánh. Internet nối mạng toàn cầu, mọi sự thật không có chất cường toan nào xóa nổi. Hãy thử gõ vào Google “Sự Thật Hồ Chí Minh”, click một cái ta có khoảng 17.800.000 kết quả (0,14 giây) chi tiết liên quan đến nhân vật này cho những ai trong tinh thần: Đi tìm sự thật, công bằng và nhân ái, trong quang minh chính trực, để đặt ông HCM vào đúng chỗ của ông, một người dù có công hay có tội, phải chịu trách nhiệm với dân tộc, với đất nước trước lịch sử. Không công bằng và nhân cách chúng ta sẽ thấp xuống nếu nói về nhân vật này mà bỏ quên những cái chết của 172.000 người dân vô tội miền Bắc (CCRĐ) và vô số những cuộc thanh trừng đẫm máu bởi không cùng ý thức hệ hay khác biệt chính kiến với người CS dưới thời kỳ ông HCM cầm quyền. Cũng do những thuận lợi từ đa kênh thông tin nói trên mà thời gian gần đây những “sử gia” của đảng CSVN “mềm hơn” trong trong nhận định về ông HCM, như nhìn nhận là sự thật nhưng lập luận rằng: “Những “biến cố” gây nên thiệt hại nhân mạng và tài sản của người dân dưới thời kỳ ông HCM lãnh đạo, là do cấp dưới làm sai chứ ông không chỉ đạo như thế” CCRĐ từ 1953 đến 1956 ba năm trời cả trăm ngàn người dân bị bức tử, tiếng than khóc nhân dân thấu trời xanh mà nói rằng ông HCM không hay biết về cái sai, nếu ông không bị “Điếc” bẩm sinh thì thật là lạ lùng??.
Bên cạnh nhận định của ông Nguyễn Khắc Mai về ông HCM: “Muốn đánh giá một con người thì cần phải xem xét tổng thể các hoạt động, và thời khắc lịch sử...”
Nên chăng? chúng ta cũng thử so sánh Ông Hồ Chí Minh với một vài lãnh tụ của vài quốc gia lân cận trong khu vực gần với VN mà bối cảnh và thời gian lãnh đạo quốc gia, họ cũng xấp xỉ hay gần gặn như Ông HCM để xem cái “Giá trị Minh Triết Hồ Chí Minh, Một định hướng phát triển Việt Nam” có thật sự là Minh triết như giá trị mà người ta tuyên xưng!
Ông Tưởng Giới Thạch: Sinh 1887 – 1970 * CT/ Quốc Dân Đảng – CT/CP/Trung Hoa Dân Quốc
Sinh ngày 31/10/1887 một nhà quân sự và chính trị trong lịch sử cận đại TQ Chủ Tịch Quốc Dân Đảng Trung Hoa. Năm 1949, sau thất bại ở Lục địa Tưởng Giới Thạch và binh lính của ông đã di chuyển đến Đài Bắc, Đài Loan một đảo biển nghèo nàn chưa có nền kinh tế do quân phiệt Nhật chiếm đóng trước đó. Ông lãnh đạo, tổng chỉ huy Quân đội, kiện toàn chính phủ Trung Hoa - là thành viên Liên Hiệp Quốc trong một thời gian dài, tuy nhiên 1971 đã bị thay bằng Trung Quốc Cộng Sản. Từ 1950 Đài Loan không có nền kinh tế, đến 1960 có thu nhập quốc dân (GNP) đầu người chỉ 170 usd, tương đương với Zaire và Cộng hòa Côngô các nước nghèo Châu phi (thua xa miền Nam VN bấy giờ). Tưởng Giới Thạch đã lãnh đạo nhân dân đảo quốc Đài Loan phát triển kinh tế liên tục, trung bình 8% năm trong ba mươi năm, đến 2008 thu nhập quốc dân đầu người đã lên tới 33.000 usd/năm, (lúc này Việt Nam sau “giải phóng” chỉ 700 usd/năm) – 2010 gần 40.000 usd/năm, bên cạnh nền kinh tế là một quân đội hùng mạnh tiên tiến ở châu Á tương đương Nhật Bản, Hàn Quốc, đủ để Trung Quốc phải kiêng dè. Chỉ số Phát triển Con người (HDI) cũng tương đương với các nước phát triển Châu Âu. HDI của Đài Loan năm 2007 là 0,943 (xếp thứ 27, rất cao), và 0,868 năm 2010 (xếp thứ 18, rất cao) theo cách tính mới của Liên Hiệp Quốc. Đài Loan phát triển khoa học, công nghiệp hóa một cách nhanh chóng trong nửa cuối của thế kỷ 20, Đài Loan trở thành một trong các nhà đầu tư nước ngoài chính tại Trung Quốc, Thái Lan, Indonesia, Philippines, Malaysia, Việt Nam - và điều này được mệnh danh là “Thần kỳ Đài Loan”. Đài Loan cùng với Hàn Quốc, Hongkong và Singapore được gọi là bốn con rồng châu Á (hay 4 con hổ Châu Á).
Hai lãnh tụ, ở cương vị Chủ Tịch / Đảng và Nhà Nước như nhau, có tuổi đời suýt soát như nhau, nhưng sau đệ II thế chiến cả thế giới hòa bình chỉ riêng duy nhất tại Việt Nam, ông Hồ Chí Minh xử dụng quỹ thời gian của mình để gây chiến tranh đẫm máu và nước mắt với ngay chính dân tộc, trên quê hương ông để phục vụ cho lợi ích của quốc tế Cộng Sản. Còn ông Tưởng Giới Thạch thì xử dụng cũng một quỹ thời gian ấy, biến một hoang đảo từ tay quân phiệt Nhật thành một quốc gia tự do dân chủ, dân giàu nước mạnh cho chính dân tộc mình mà thế giới cũng phải cúi chào. Dự trữ ngoại tệ cho nền kinh tế hiện nay: Đài Loan 400 tỷ usd - Việt Nam 13 tỷ usd (VN nợ nước ngoài 32,5 tỷ usd). Nếu nói “Minh Triết” là một sự hiểu biết sâu rộng được thực hiện bởi con người tạo ra kết quả tốt nhất, chân thiện mỹ nhất, mà thiệt hại và tiêu tốn thời gian, năng lượng ít nhất thì: Ông HCM và Tưởng Giới Thạch ai mới xứng danh “minh triết”?. Tuy nhiên người ta biết ông Tưởng Giới Thạch chỉ khiêm nhường nhận là Quốc Phụ của Trung Hoa dân quốc chứ không dám nhận mình là “Minh Triết”.
Ông Lý Quang Diệu sinh: 1923
Thủ tướng đầu tiên của Cộng Hòa Singapore từ 1959 đến 1990 Ngày 21/11/1954 (năm đánh dấu hàng triệu đồng bào miền Bắc VN chạy trốn CNCS vào miền nam VN), ông Lý Quang Diệu cùng với một nhóm bạn hữu thuộc giai cấp trung lưu có học vấn thành lập Đảng Nhân dân Hành Động (PAP), Lý Quang Diệu trở thành Tổng thư ký. Trong cuộc bầu cử toàn quốc ngày 1/6/1959, PAP giành được 43 trong tổng số 51 ghế trong hội đồng lập pháp. Singapore dành quyền tự trị trong mọi lĩnh vực của đất nước ngoại trừ quốc phòng và ngoại giao. Lý Quang Diệu trở thành thủ tướng đầu tiên của quốc gia này. (Khi đó, tại VN thời điểm 1960) ông Hồ Chí Minh cầu viện quốc tế cộng Sản Nga và Trung Quốc, vũ khí đạn dược, phá bỏ hiệp đinh Geneve tiến hành chiến tranh nội chiến 20 năm cốt nhục tương tàn trên chính đất nước VN mình). Từ một mảnh đất nhỏ bé nghèo nàn không ai biết tên trên bản đồ thế giới qua ba thập kỷ nhiệm quyền, ông Lý Quang Diệu, đưa Singapore từ một quốc gia nghèo nhất khu vực, (không thể sánh với Miền Nam VN lúc bấy giờ) nay đứng trong hàng ngũ những quốc gia giàu mạnh phát triển nhất thế giới, mặc cho dân số ít ỏi, diện tích nhỏ bé và tài nguyên thiên nhiên nghèo nàn. Ông Lý Quang Diệu thường nói rằng tài nguyên duy nhất của Singapore là người dân và tinh thần đoàn kết chung lòng làm việc hăng say của họ. Ông nói: Không có gì ngoài sự quang minh chính trực của một đảng cầm quyền luôn đặt lợi ích và hạnh phúc nhân dân lên hàng tối thượng, nằm trên quyền lợi của đảng phái. Ông nhận được sự kính trọng của nhiều người Singapore, đặc biệt là những người lớn tuổi, họ luôn nhớ đến khả năng lãnh đạo tất cả vì hạnh phúc nhân dân của ông trong thời kỳ độc lập và tách rời khỏi Malaysia. Lý Quang Diệu vẫn thường được xem là nhà kiến trúc cho sự độc lập tự do dân chủ và phú cường của “Con Rồng” Châu Á Singapore ngày nay. Dự trữ ngoại tệ cho nền kinh tế: 300 tỷ usd so với VN: 13 tỷ usd.
Tổng thống Hàn Quốc Lý Thừa Vãn từ 1948 đến 1960
Trong nguyệt san “Thế giới tự do” do bộ thông tin Hoa Kỳ ấn hành,được phòng thông tin tòa đại sứ tại Sài Gòn phổ biến 1965 có viết khái quát về vị tổng thống Hàn Quốc này:
Syngman Rhee (Lý Thừa Vãn) được bầu làm Tổng thống đầu tiên của Đại Hàn Dân Quốc vào năm 1948. Có tài liệu nói ông là hậu duệ đời thứ 25 của Lý Long Tường thái tử nhà Lý nước Đại Việt (VN).
Ngày 25-6-1950, miền Bắc (Hàn Quốc) tiến hành một cuộc xâm lược quy mô lớn vào miền Nam dẫn đến cuộc chiến tranh kéo dài 3 năm với sự tham gia của Mỹ, Trung Quốc và một số lực lượng quân sự nước ngoài khác. Toàn bộ bán đảo bị tàn phá do những cuộc xung đột. Cuối cùng, một hiệp định ngừng bắn đã được ký kết tháng 7-1953. Thời gian này tại Việt Nam Ông Hồ Chí Minh nhận lệnh từ CS Nga và CSTQ tiến hành khởi đầu cuộc CCRĐ kéo dài trên toàn miền Bắc VN trong 3 năm đẩm máu và nước mắt gây ra cái chết cho 172.000 nhân dân vô tội. Trong điêu tàn đổ nát chiến tranh, cả miền Nam Hàn Quốc thiếu lương thực trầm trọng, Tổng Thống Lý Thừa Vãn đã lãnh đạo nhân dân vượt qua khốn khó. Trong các năm tiếp theo ông thực hiện một loạt cải cách thức thời chấn hưng nền kinh tế. Ông thuyết phục thành công để Hoa Kỳ cho Hàn Quốc hưởng ưu đãi tối huệ quốc trong thuế quan và mở rộng cửa cho mọi sinh viên Hàn đến Mỹ du học. Ông khuyến khích một làn sóng thanh niên Hàn qua Nhật Bản lao động tiếp thu học hỏi khoa học kỹ thuật từ Nhật - đây là tiền đề, cái nền của các công ty nổi tiếng của Hàn Quốc: SamSung, Hyundai, GM Daewoo sau này. Ông và gia đình làm gương mang tất cả của cải quí kim cho quốc gia vay mượn không lãi để thuyết phục, huy động, nhân dân chắt chiu từng đồng vốn góp sức cho ngân sách quốc gia mà không gánh nợ lãi, nhờ thế một thời gian ngắn kinh tế Hàn hồi sinh mạnh mẽ, giúp cho GDP toàn dân tăng trưởng rất ngoạn mục, phát triển với tốc độ phi thường, đến giữa thập niên 1980 đã trở thành một trong những nước công nghiệp hóa mới (NICS). Năm 2004 GDP của Hàn Quốc là 680 tỉ USD đứng thứ 12 trên thế giới. Thành công trong phát triển kinh tế của Hàn Quốc được gọi là "Kỳ tích sông Hàn".
Nếu cách đây 30 năm tổng sản phẩm quốc nội của Hàn Quốc chỉ đứng ngang với các nước nghèo ở Châu Phi (thua cả Viêt Nam) và Châu Á thì hiện nay, tổng sản phẩm quốc nội của Hàn Quốc xếp thứ 10 trên thế giới. Nền kinh tế phát triển theo phân loại của Ngân hàng Thế Giới và IMF là nền kinh tế lớn thứ 4 ở châu Á và thứ 15 trên thế giới. Nền kinh tế dựa vào xuất khẩu, tập trung vào hàng điện tử, ô tô, tàu biển, máy móc, hóa dầu và rô-bốt. Hàn Quốc là thành viên của LHQ,WTO,OECD và Nhóm các nền kinh tế lớn G-20. Hàn Quốc cũng là thành viên sáng lập của APEC và là đồng minh không thuộc NATO của Hoa Kỳ.
Năm 2005 GDP của Hàn Quốc ước đạt khoảng 789 tỷ USD, tính theo sức mua tương đương (PPP) ước đạt khoảng1097 tỷ USD. Thu nhập bình quân đầu người tính theo GDP danh nghĩa và theo sức mua tương đương lần lượt là 16.270 USD và 22.620 USD (xếp thứ 33 và 34 thế giới). Quan trọng là từ chính sách hướng ngoại mạnh mẽ của Tổng Thống Lý Thừa Vãn trước đây trên cái nền khoa học kỹ thuật du nhập về, những năm 1970 nhiều công ty lớn của Hàn Quốc bắt đầu tạo chỗ đứng vững chắc trên thị trường thế giới. Trong số đó điển hình có thể kể tới Samsung, Hyundai, GM.Daewoo, LG….
Có thể cá nhân ông có vài vấn đề còn bàn cải trong hậu trường chính trị, nhưng nhân dân Hàn Quốc cho ông là vị Tổng Thống đầu tiên đã thiết kế và tạo bệ phóng cho nền kinh tế Hàn Quốc cao lớn mạnh mẽ “Hóa Rồng” hôm nay!. Dự trữ ngoại tệ cho nền kinh tế: 311 tỷ usd – So VN: 13 tỷ usd.
Khái quát như vậy để bổ sung thêm một khía cạnh khác để so sánh định hình cho chính xác một nhân cách mà vì nhiều lý do “người ta” cứ vật vờ phủ lên một màn sương khói như một “huyền thoại” cho một con người bằng xương bằng thịt.
Sự thật là chân lý của mọi chân lý, vì thế buộc chúng ta phải nghĩ đến danh dự quốc gia, nhân cách và liêm sĩ của người cầm bút mà cẩn trọng hơn trong quang minh chính trực, để không vì công danh hay cơm áo mà bôi tro trét trấu hay điểm xuyến tô hồng một sự thật mà vì đạo đức không nên chút nào, khi nó liên quan đến máu xương hàng triệu lương dân vô tội đã nằm xuống. Bởi nếu tạm chấp nhận “Minh = là: Sáng ngời, trong sáng – “Triết” = là: Triết lý hay lý thuyết, thì chắc không ai chấp nhận một “Triết Lý sáng ngời” mà thấm đẫm máu và nước mắt của Nhân Loại!.