Rút tỉa kinh nghiệm, xét tình hình: Chúng ta phải làm gì

Chu Chi Nam (Danlambao) - Nước chúng ta hiện nay vẫn chưa độc lập, lại không có tự do dân chủ, mặc dầu cuộc đấu tranh cho độc lập, cho tự do, dân chủ đã bắt đầu từ lâu. Vậy rút tỉa kinh nghiệm quá khứ, xét tình hình thế giới, đặc biệt là Hoa Kỳ và Trung cộng, vì 2 nước này có liên quan nhiều tới Việt Nam, chúng ta phải làm gì để đạt 2 mục đích trên.

A. Rút tỉa kinh nghiệm quá khứ: 

Các tổ chức đấu tranh giành độc lập đi từ thái cực này đến thái cực khác.

Thật vậy, người ta có thể nói hai người tiêu biểu cho cuộc đấu tranh giành độc lập Việt Nam là Phan Bội Châu (1867-1940) và Hồ Chí Minh (1890-1969). Hai người là 2 thái cực từ tính tình cá nhân cho tới đường lối chính trị.

Một người thì gian manh, giảo quyệt, ác ôn côn đồ, làm bất cứ việc gì, trả bất cứ giá nào để đạt được mục đích. Một người, nếu không nói là ngây thơ, thì là quá hiền lành, chỉ biết lấy tấm lòng tốt và lòng yêu nước làm kim chỉ nam, đi đến chỗ dễ bị lừa. Ở đây tôi không phải là sử gia, tôi không thể đi vào nghiên cứu lịch sử, nhưng tôi tin ở giả thuyết là họ Hồ đã bán cụ Phan Bội Châu cho Pháp. Chính Hồ Chí Minh đã nói về Phan bội Châu: "Cụ đã già và quá thành thật."

Về đường lối chính trị, thì chúng ta nhớ là lúc đầu cụ Phan chủ trương duy trì chế độ quân chủ, tôn Cường Để lên làm minh chủ. Cụ cũng nghĩ đến việc cần có sự hỗ trợ của quốc tế, nên đã sang Nhật, tìm cách gửi người qua Nhật học. Nhưng sau đó Nhật ký hiệp ước với Pháp, trục xuất cụ sang Thượng Hải; và chính tại đây, năm 1912, cụ cũng đã thay đổi lập trường là đi theo chế độ dân chủ. Tuy nhiên vận động một vài nước chưa đủ, hơn thế nữa, cụ chết sớm, vừa mới lúc thế chiến thứ Hai bắt đầu, đến khi thế chiến chấm dứt, tình hình chín mùi, thì họ Hồ, lợi dụng thời cơ, hoàn toàn theo Đệ Tam quốc tế Cộng sản, được tổ chức này giúp đỡ, nổi lên cướp chính quyền. 

Thật vậy, Hồ Chí Minh thì nhất nhất theo ngoại bang, bán linh hồn cho cộng sản Mác Lê, mặc dầu chủ thuyết này chỉ là cặn bã của văn hóa tây phương. Những nhà văn hóa hạng nhất tây phương như đại văn hào Victor Hugo có viết về cộng sản như sau:

"Bắt con đại bàng thành con chim chích, biến con thiên nga thành con dơi, bỏ tất cả mọi người trong một giỏ, rồi xóc, để ai cũng như ai; đó là cộng sản. Và đó cũng là điều mà tôi không thích."
Chính Proudhon, người đã từng bút chiến với Marx, và Marx cũng đã khen ông là người có những cái nhìn sắc bén về kinh tế, đã chỉ trích lý thuyết của Marx: "Lý thuyết này, nếu thực hiện thì trở thành con sán lãi của xã hội."

Ngày hôm nay, sau gần một thế kỷ thực hiện, chúng ta thấy rất rõ điều này. Lý thuyết của Marx, ngoài việc giết cả trăm triệu người, còn là một con sán lãi hút hết sức sống của dân. Chỉ cần một thí dụ nhỏ: Tiền thuế là do từ dân, nay với chế độ cộng sản, chủ trương độc đảng, ngoài chính quyền, còn có đảng, ăn lương còn hơn chính quyền. Đây chính là con sán lãi. Đấy là chưa kể tham nhũng, hối lộ, tài sản của toàn dân được gom thu vào tay một thiểu số là đảng đoàn cán bộ. 

B. Xét tình hình Hoa Kỳ, Trung Cộng và Việt Nam 

Trong suốt thế kỷ 20 vừa qua, không ai có thể chối cãi rằng Hoa Kỳ là đại cường quốc, chiến thắng Đệ Nhất và Đệ Nhị Thế Chiến, rồi Chiến tranh Lạnh. Được như vậy không những là nhờ Hoa Kỳ có một thể chế chính trị tốt, một nền kinh tế giàu mạnh, một quân đội được trang bị bởi những vũ khí tân tiến, khoa học nhất, mà là còn nhờ quan niệm đặt ưu tiên chính trị lên quân sự và những lãnh vực khác, cùng chiến lược ngoại giao, mà đôi khi có người ghét, đó là thủ thuật biến bạn thành thù, đổi thù thành bạn.

Chúng ta cùng nhau xét 2 điểm trên về Hoa kỳ và đề cập đến một số dữ kiện lịch sử của thế kỷ 20, trong đó có liên quan đến Việt Nam.

I) Quan niệm đông tây về chính trị, quân sự, đặt ưu tiên chính trị trên quân sự.

Thật ra đây không phải là quan niệm riêng của Hoa kỳ, Tôn Tử, cách đó cả bao ngàn năm, cũng có viết:

"Phàm cách dùng binh, lành nước là hạng trên, vỡ nước là hạng kém… Ấy cho nên, trăm trận đánh, trăm trận được, không phải là người giỏi trong những người giỏi… Không đánh mà làm khuất phục quân của người, ấy là người giỏi trong những người giỏi… Cho nên sự thắng của người thiện chiến không có cái tiếng khôn ngoan, không có cái công mạnh mẽ" (Tôn Ngô Binh pháp – do Ngô văn Triện dịch- trang 51). 

Luận về tướng, ông nói đến 5 đức tính, trong đó ông đặt chữ trí (sự hiểu biết), tín (lòng tín nhiệm), nhân (lòng thương người) trước chữ dũng (can đảm) và chữ nghiêm (nghiêm trang).

Ngô Khởi cũng là một nhà tư tưởng quân sự người Tàu, cũng sinh vào thời Chiến quốc (403 – 256 trước Tây lịch), có viết:

"Cho nên rằng, các chiến quốc trong thiên hạ, năm trận thắng thì tai vạ, bốn trận thắng thì tồi tệ, ba trận thắng thì làm nên nghiệp bá, hai trận thắng thì làm nên nghiệp vương, một trận thắng thì làm nên nghiệp đế. Ấy cho nên, những người năng thắng mà được thiên hạ thì ít, chỉ mất thì nhiều." (Sách đã dẫn – trang 269).

Ngay ở Việt Nam, đức Trần Hưng Đạo, năm sinh được phỏng đoán là 1232, ngày mất là 3/9/1300, người ba lần chiến thắng quân Mông Cổ, vào năm 1257, 1284 và 1287, đạo quân mạnh nhất thế giới lúc bấy giờ, thế kỷ thứ 13, cũng có viết:

"Khí lượng của tướng, lớn nhỏ khác nhau. Tướng mà che điều gian, giấu điều họa, không nghĩ đến quần chúng oán ghét, đó là tướng chỉ huy mười người. Tướng mà dậy sớm, khuya nằm, lời lẽ kín đáo, đó là tướng chỉ huy được trăm người. Tướng mà ngoài mặt hăm hở, trong lòng ân cần, biết người khó nhọc, thương kẻ đói rét, đó là tướng chỉ huy được vạn người. Tướng mà gần người hiền, tiến người tài, ngày thường cẩn thận, thành thật, rộng rãi, giỏi việc dẹp loạn, đó là tướng chỉ huy được mười vạn người. Tướng mà dùng nhân ái đối với kẻ dưới, lấy tín nghĩa phục nước láng giềng, trên biết thiên văn, dưới biết địa lý, giữa biết việc người, coi bốn bể như một nhà, đó là tướng chỉ huy cả thiên hạ, không ai địch được." (Trần hưng Đạo – Binh thư yếu lược – trang 15 – nhà xuất bản Quê Mẹ 88- Paris).

Qua những dẫn chứng trên, chúng ta thấy Tôn Tử, Ngô Khởi và Trần Hưng Đạo đều nhấn mạnh ưu tiên của chính trị trên quân sự. Người tướng mà Trần Hưng Đạo chủ trương là dùng nhân ái đối với kẻ dưới, giữ chữ tín với láng giềng, trên biết thiên văn, dưới biết địa lý, giữa biết việc người, đó chính là một nhà chính trị vậy.

Người ta có thể nói từ Hồ Chí Minh đến tướng tá cộng sản con cháu đều là những tướng che điều gian, dấu điều họa, không nghĩ đến quần chúng oán ghét.

Trước khi chết, Trần Hưng Đạo còn trăn trối với vua Tần Anh Tông:

"Làm thế nào để thu hút được quân lính như cha con một nhà mới có thể dùng để chiến thắng được. Và phải khoan dùng sức dân để làm cái kế sâu rễ, bền gốc, đó là thượng sách giữ nước, không còn gì hơn."

Ở điểm này chúng ta thấy giới lãnh đạo cộng sản, coi dân như cỏ rác, pha phí sức dân, lôi cuốn, bắt buộc họ lao đầu vào biết bao cuộc chiến, thêm vào đó cộng sản Việt Nam còn coi các nước láng giềng như thù nghịch, trường hợp Cam Bốt, Lào, nếu so sánh Trần Hưng Đạo với giới lãnh đạo cộng sản, từ Hồ Chí Minh, Lê Duẫn, đến con cháu sau này, sự khác biệt cao thấp quả là một trời một vực. Chính vì vậy mà nước Việt Nam hôm nay, bị tụt hậu, bị coi thường, không những bởi những nước chung quanh, mà cả trên trường quốc tế.

Nước Việt Nam có một nền văn hóa cao rất sớm, ngay từ thời nhà Lý (1010 – 1225), trước nhà Trần (1225 – 1400), Việt Nam đã có đại học, vì Quốc tử giám tương đương với đại học, thế mà ngày hôm nay, đại học Hà Nội, được coi là đại học nhất Việt nam, lại bị xếp vào hàng 80, trong 80 đại học của các nước Đông Nam Á, ngay vào thời Pháp thuộc, rồi tới thời Việt Nam Cộng hòa, đại học Hà nội, rồi đại học Sài gòn, được coi là đại học khá nhất trong vùng.

Nguyên sự kiện nạn phá thai, nạn trẻ em phạm pháp, nạn tham nhũng hối lộ, Việt Nam là một trong những nước đứng đầu trên thế giới. Tại sao? 

Có rất nhiều nguyên nhân, nhưng một trong những nguyên nhân chính, đó là Việt Nam bị cai trị bởi những người lãnh đạo vọng ngoại, thiếu đầu óc chính trị, không thương dân, những kẻ du thử, du thực, giết cha, chém chú, như Đỗ Mười, một anh thiến heo, Phạm Hùng, một anh giết người, Nguyễn tấn Dũng, một anh chăn trâu, du kích.

Gần đây, có sự kiện một số giới trẻ Việt Nam tôn sùng thần tượng một ca sĩ Nam Hàn, đã lên hôn cái ghế ngồi của người này. 

Giới báo chí Việt Nam bất bình, phản đối, cho rằng tuổi trẻ Việt Nam thác loạn, hèn hạ, mất định hướng. Nhưng họ không suy nghĩ sâu xa. Đó chỉ là hậu quả tất yếu của chính sách vọng ngoại, ngu dân của cộng sản.

Hồ Chí Minh thì thản nhiên tuyên bố: "Tôi không có tư tưởng gì cả, tư tưởng của tôi đã có Staline và Mao trạch Đông nghĩ hộ."

Một văn nô cộng sản thì làm bài thơ, trong đó có câu:

"Hôn cho anh nền tảng đá công trường, Nơi vĩ đại Lénine thường dạo bước."

Ngày hôm nay họ Hồ được tôn lên làm thánh, thơ của văn nô nọ vẫn được dạy trẻ em trong trường. Một số trẻ em Việt Nam hôn nghế ngồi của một ca sĩ Nam Hàn là chuyện bình thường, tất yếu, vì ngày xưa cha ông thì hôn tảng đá, ngày hôm nay thì hôn ghế.

Hôn nghế người ta ngồi và hôn tảng đá người ta giẵm chân, có gì khác nhau, có chi là điều lạ, đó là hậu quả tất yếu của một đường lối chính trị và một nền giáo dục. Có chi mà báo chí ngạc nhiên và bất bình!

Nước Việt Nam, từ ngày lọt vào tay cộng sản, nếu xa là năm 1945, nếu gần là miền Nam vào năm 1975; cộng sản, bằng bất cứ giá nào cũng phải cưỡng chiếm miền Nam bằng vũ lực, không nghĩ đến giải pháp chính trị. Sau khi cưỡng chiếm được thì đánh tư bản, mại sản, đổi tiền, người dân đã phải thốt lên: "Năm đồng đổi lấy một xu. Người khôn đi học, thằng ngu làm thầy."

Chỉ cần một câu này, nó đã đủ nói lên thảm trạng, nỗi đau đớn, tủi nhục, bất hạnh Việt Nam, tiếng khóc thầm trong lòng của mỗi người Việt Nam, từ nam chí bắc, tới hải ngoại, vì bị cai trị bởi những kẻ không có đầu óc chính trị nhìn xa, chỉ có đầu óc vũ biền, dùng dao găm, mã tấu, dùng súng ống để cướp đoạt chính quyền, để đe dọa, cai trị dân, không biết đặt ưu tiên của chính trị lên quân sự và trên những lãnh vực khác.

Ở tây phương, những người như Clausewitz cho rằng chiến tranh là sự tiếp nối của chính trị hay Georges Clémenceau nghĩ rằng chiến tranh quá quan trọng không thể trao cho quân sự, cũng cùng quan niệm đó. 

Tuy nhiên giới lãnh đạo lưu tâm đến quan niệm này có tính cách hệ thống và liên tục, phải nói đến giới lãnh đạo Hoa kỳ 

II) Thủ thuật biến bạn thành thù, đổi thù thành bạn trong chiến lược ngoại giao của Hoa Kỳ

Chúng ta hãy quay ngược dòng lịch sử, để xem xét chiến lược ngoại giao này.

Nhiều người cho rằng mộng bá chủ, trở thành đại cường quốc của Hoa kỳ mới bắt đầu với Đệ Nhất thế Chiến (1914 – 1918). Thực ra, thì nó đã bắt đầu ngay từ thời gian lập quốc, bằng chứng là trên tờ giấy bạc 1$, có hình, mặt bên này là Washington, bên kia là hình kim tự tháp, với hàng chữ ở dưới: "Novus ordo seclorum" có nghĩa là "Trật tự thế giới mới", đó là hình bên trái, còn hình bên phải là con ó, một chân cầm cành dương liễu, một chân cầm bó tên, có nghĩa là: Để thực hiện trật tự này, thì nên làm: lúc mạnh, lúc mềm, lúc dùng phương pháp quân sự, lúc dùng phương pháp chính trị, hòa bình.

Hơn thế nữa, còn có người cho rằng, mộng làm bá chủ có từ trước thời lập quốc, với những người trên chiếc "Tàu vượt biển Mayflower", mà ngày hôm nay dân Hoa kỳ tưởng niệm như ngày "Tạ ơn Chúa" (Thanksgiving day).

Thật vậy, khoảng hơn 100 người Anh, phần lớn là những người tin đạo, nhưng bị ngược đãi bởi chính quyền và tôn giáo chính thống, Anh quốc giáo (Anglicanisme), đã tách rời ra, mà người sau gọi là (Pèlerins séparatistes) những Người Phân chia, là chủ vào khoảng 40 gia đình, đã tìm cách vượt biên, đi tìm một thế giới mới. Những người này đã cùng nhau làm ra một Khế Ước mới (Mayflower Compact), theo đó, họ sẽ cùng nhau làm nên một quốc gia mới không có sự phân chia, bạc đãi tôn giáo, không phân chia chủng tộc, không có sự cấm đoán những quyền căn bản của con người. Họ đã tới bờ biển Cod, vào ngày 26/12/1620, lập nên một thành phố mới, mang tên Nước Anh Mới (Nouvelle Angleterre), tức là vùng New Plymouth, ngày hôm nay, sau cuộc hành trình sóng gió, khổ sở và chết chóc. Dân Hoa Kỳ làm lễ "Cám ơn Thượng Đế - Thanksgiving" là vì vậy.

Đây có thể nói là những nhà lập quốc đầu tiên của Hoa Kỳ, với ước mơ là làm nên một nước dân chủ và quảng bá mô hình tổ chức nhân xã này ra rộng lớn. Công việc này đã được thực hiện với những nhà lập quốc tiếp theo.

Có người đưa ra thuyết Monroe, theo đó: "Châu Mỹ là của người Mỹ", cho rằng quan niệm và chủ trương của Hoa kỳ là không can thiệp ra nước ngoài là không đúng.

Không phải hoàn toàn như vậy. Monroe (1758 – 1831), tổng thống thứ 5 của Hoa kỳ, đã đưa ra chủ thuyết này. Nhưng trước khi là tổng thống, ông đã từng là nhà ngoại giao, ngoại trưởng, đã từng thương thuyết ở Paris, để mua tiểu bang Lousiane của Pháp, rồi mua tiểu bang Floride của Tây ban nha (L’Espagne). Mục đích của Monroe là như theo Ngô Khởi, một nhà tư tưởng chiến lược lớn của Tàu và của cả thế giới, theo đó:

"Bất hòa trong nước thì không thể ra quân, bất hòa trong quân thì không thể ra trận, bất hòa trong trận thì không thể tiến chiến, bất hòa trong chiến thì không thể chiến thắng."

Người ta không biết Monroe có đọc Ngô Khởi không, nhưng hành động của ông là theo tư tưởng Ngô Khởi: Phải ổn định tình hình quốc nội, phải ổn định tình hình châu Mỹ, sau đó mới tính đến chuyện chiến thắng ở bên ngoài.

Monroe tìm cách ổn định những đất đai đã chiếm của người Da Đỏ, mua phần đất của những người Âu châu. Chính vì lẽ đó mà có thuyết này, nhưng chính là để sửa soạn chinh phục, chiến thắng mai sau.

Đó là chuyện xa, nhưng chuyện gần của thế kỷ 20, về chiến lược ngoại giao với thủ thuật: "Biến bạn thành thù, đổi thù thành bạn", người ta phải nói đến 2 hành động lớn bắt đầu trong chiến lược ngoại giao là can thiệp vào Đệ Nhất thế Chiến (1914-1918), và Hội nghị Hoa Thịnh Đốn 1921-1922, về vấn đề lực lượng hải quân và hàng hải.

Hội nghị Hoa Thịnh Đốn sau Đệ Nhất Thế Chiến là nhằm giảm bớt vũ khí hải quân ở vùng Viễn Đông (l’Extreme Orient) giữa Hoa Kỳ, Anh và Nhật, sau đến một Hiệp ước bảo đảm hỗ tương về hải quân giữa Anh, Pháp, Hoa Kỳ và Nhật, cùng sự bảo đảm độc lập của Tàu, yêu cầu Nhật trao trả phần đất Chia Chou cho Tàu. Với Hội nghị này, Hoa kỳ muốn xác định mình như một cường quốc hải quân.

Đệ Nhất Thế Chiến bắt đầu vào ngày 28/07/1914 tới 11/11/1918 giữa 2 phe, phe Trục gồm đế quốc Đức, đế quốc Áo Hung, và phe đế quốc Pháp, đế quốc Anh và đồng minh. Tôi không thể đi vào chi tiết trong khuôn khổ bài này, tôi chỉ nói tới sự can thiệp của Hoa Kỳ bên cạnh Anh, Pháp.

Vào ngày 7/5/1915, Tham mưu Đức nghĩ rằng phải diệt nguồn tiếp liệu cho Anh, Pháp, đã ra lệnh cho thủy lôi phá hủy tàu Louisiana của Hoa Kỳ, sau đó lại tiếp tục trở lại ngày 1/2/1917. Sau khi cắt đứt ngoại giao với Đức ngày 3 tháng 2, thì ngày 6/04 /1917, Thượng Viện Hoa kỳ bỏ phiếu tham chiến bên cạnh Anh, Pháp.

Qua hành động này, chúng ta thấy rõ là Hoa kỳ đã chọn bạn là Anh, Pháp và kẻ thù là đế quốc Đức, đế quốc Áo Hung cùng đồng minh của 2 đế quốc này.

Hành động can thiệp của Hoa Kỳ đã làm lệch cán cân chiến tranh, nghiêng về phía Anh, Pháp, mặc dầu trên chiến trường quân sự, sau khi Lénine cướp chính quyền, ký hiệp ước ngưng chiến với Đức, nhượng cho Đức 1/3 đất đai về canh nông và kỹ nghệ, cho phép Đức không bận rộn về mặt trận phía đông với Nga, rút 700 000 quân từ mặt trận này về tăng cường mặt trận phía tây với Pháp, mặt trận chính.

Tuy nhiên, về chính trị thì Đức thua. Điều này chứng tỏ câu của Clausewitz: "Chiến tranh là sự tiếp nối của chính trị bằng phương tiện khác" (La guerre est la continuation de la polique par d’autres moyens), cũng như câu nói của Georges Clémenceau, một tác nhân chính trong chiến thắng Đệ Nhất Thế Chiến: "Chiến tranh là điều gì quá quan trọng không thể để trao cho quân sự" (La guerre est trop sérieuse pour être confìée aux militaires).

Chúng ta thấy ngay vấn đề quyết định tham chiến, Hoa kỳ quyết định rất trễ, mãi gần đến giữa năm 1917, mới quyết định. Khi quyết định, Hoa kỳ, dưới thời của tổng thống Wilson, đã mang mộng xây dựng một trật tự thế giới mới, qua bài diễn văn 12 điểm của ông, qua việc chủ trương xây dựng Hội Quốc Liên (Socìté des Nations), tiền thân của Liên Hiệp quốc sau này.

Tuy nhiên, sau khi chiến tranh chấm dứt, Hoa Kỳ nhận thấy 2 đế quốc Anh Pháp còn mạnh, mộng trật tự thế giới mới chưa thể thực hiện, phải làm cho Âu châu, nhất là Anh Pháp phải yếu thêm. Chính vì vậy mà Hoa Kỳ mặc dầu là nước chủ trương thành lập Hội Quốc Liên, lại không phê chuẩn hiệp ước này, làm cho tổ chức này yếu hẳn đi, mà có người nói là một trong những nguyên nhân chính đưa đến Thế Chiến thứ Hai.

Mặc dầu trên nguyên tắc Pháp, Anh vẫn là bạn của Hoa Kỳ, nhưng trên thực tế là thù, và thù cũ Đức trên thực tế trở thành bạn, vì Hoa Kỳ ngầm giúp Đức, tăng cường buôn bán. Hoa kỳ còn ngầm giúp ngay cả chế độ cộng sản của Lénine. Nhà báo viết quyển sách "Mười ngày Làm Rung chuyển Thế giới" (Les Dix Jours qui ébranlèrent le monde), John Reed, được "nâng niu" bởi Lénine, là một bằng chứng cụ thể.

Quả như điều mong muốn và dự đoán của Hoa Kỳ, Âu châu lại lâm vào hoàn cảnh các quốc gia "Cắn quái lẫn nhau", nhất là từ khi Lénine thành lập Đệ Tam quốc tế Cộng Sản, năm 1919, nhằm xuất cảng "Cách mạng Cộng sản", từ khi đảng Phát xít của Mussolini lên nắm quyền ở Ý, cuối năm 1922, rồi Hitler lên nắm quyền năm 1933, ở Đức.

Và chuyện sẽ đến, phải đến: Đại Chiến Thứ Hai (1939-1945) xảy ra.

Trong cuộc thế chiến này, thủ thuật thay đổi bạn và thù của Hoa Kỳ lại tái diễn. Anh Pháp trở lại bạn, có thêm là Liên Sô. Phe Đức, Ý, Nhật trở nên thù.

Sau khi Đệ Nhị Thế Chiến chấm dứt, Hoa kỳ lại thay đổi bạn và thù. Đức, Nhật, Ý nay trở thành bạn, được giúp đỡ trong chương trình Marshall, tất nhiên có cả Anh, Pháp. Liên Xô và Trung Cộng sau này trở thành thù, trong thời gian Chiến tranh lạnh, từ cuối thế Chiến đến khi Liên Xô sụp đổ cuối năm 1990.

Tuy nhiên, trong thời gian Chiến tranh Lạnh, lúc đầu Hoa Kỳ nhắm vào Liên Xô là thù chính, sau đó, nhắm vào Trung Cộng từ khi Mao lên nắm quyền năm 1949, là thù chính, biến thù phụ Liên Xô, đôi khi thành đồng minh. Nhưng từ năm 1972, khi có cuộc gặp gỡ giữa Mao và Nixon, thì Trung Cộng lại trở thành thù phụ và hơn thế nữa thành đồng minh, Liên Xô trở thành thù chính cho tới khi sụp đổ.

Chiến thuật đổi bạn thành thù, đổi thù thành bạn của Hoa Kỳ, mà một trong những nạn nhân chính là chế độ Việt Nam Cộng Hòa.

Người ta có thể nói từ năm 1968, khi Nixon lên nắm quyền ở Hoa Kỳ, chủ trương rút quân khỏi miền Nam, đi đến Hiệp định Paris 1973, thì trên thực tế, Chính quyền miền Nam đã trở thành "thù" của Hoa Kỳ.

Việt Nam hiện nay vẫn đi theo chế độ cộng sản, chủ trương độc đảng, độc tài, một chế độ mà gần như toàn thế giới lên án. Việt Nam cộng sản, ngày xưa thì hoàn toàn lệ thuộc vào Liên Xô, nay thì hoàn toàn lệ thuộc vào Tàu, nhất là từ ngày có Hội nghị Thành đô, giữa cộng sản Việt Nam và cộng sản Tàu, vào tháng 3/1990. Cộng sản Tàu đã bỉ mặt cộng sản Việt Nam bằng cách không tiếp ở thủ đô, mà là ở một quận huyện tỉnh nhỏ, không được phép đi máy bay, mà phải đi đường bộ. Đặng Tiểu Bình nói là tiếp phái đoàn cộng sản Việt Nam lúc đầu, nhưng sau đó không thèm tiếp, mà còn tuyên bố: "Cộng sản Việt nam là phường ăn cháo đái bát. Tôi không muốn gặp."

Có lẽ Việt Nam chưa bao giờ có một giới lãnh đạo hèn hạ và làm mất quốc thể như cộng sản Việt Nam.

Từ đó cho tới nay, Việt Nam hoàn toàn bị lệ thuộc Tàu cộng, tất cả những quyết định quan trọng của Việt Nam đều có sự phê chuẩn của Tàu. Việt Nam không những bị lệ thuộc về chính trị ngoại giao, mà còn bị lệ thuộc về kinh tế và văn hóa: hàng Trung Cộng tràn ngập thị trường Việt Nam, phim ảnh Trung cộng bày bán ở khắp hang cùng, ngõ hẻm.

Giới lãnh đạo Trung Cộng đã biến giới lãnh đạo cộng sản Việt Nam thành ra xác Việt, nhưng hồn Tàu, hành xử như những quan thái thú xưa kia. Đây là một chính sách thuộc địa vô cùng thâm độc: dùng người bản xứ cai trị người bản xứ, theo lệnh của ngoại bang. 

Theo hiến pháp Việt Nam thì đảng cộng sản là đảng độc quyền lãnh đạo. Việt Nam thường nói là mong muốn có quan hệ ngoại giao với tất cả những quốc gia trên thế giới, nhưng thực tế, và đây là chỉ thị ngầm ngoại giao, đó là đặt ưu tiên ngoại giao với những nước cộng sản còn lại, trong đó có Trung Cộng, Bắc Hàn và Cu Ba, vì như các cụ xưa nói: "Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã"; loại người nào thì chơi với loại người đó. Theo hiến pháp cộng sản, thì chức vị Tổng Bí thư hay Chủ tịch Đảng Cộng sản, là chức vị cao nhất của nước cộng sản đó. Tuy nhiên nó không ăn nhập gì với những nước tự do, dân chủ, một người chủ tịch đảng, dù là đảng cầm quyền, cũng như những người chủ tịch đảng khác. Cộng thêm việc chế độ độc tài bị khinh bỉ, phỉ nhổ trên thế giới, nên Tổng Bí thư đảng Cộng sản gần như không đi viếng thăm những nước tự do, mà chỉ quanh quẩn thăm viếng những nước cộng sản còn lại. Như Nông Đức Mạnh, rồi Nguyễn Phú Trọng chỉ sang Tàu, rồi Cu ba, qua Bắc Hàn.

Để tiên đoán tương lai một chế độ độc tài thật khó khăn, vì là độc tài, nên tất cả những lực lượng đối lập bị trù dập, không hiện ra ánh sáng. Tuy nhiên những lực này, nếu có cơ hội thì sẽ bùng dậy, lật đổ độc tài. Vì vậy, những chế độ độc tài, bề ngoài thì có vẻ vững chắc, nhưng bị sụp đổ lúc nào không biết, như trường hợp độc tài Tunisie, Ai cập và Lybie gần đây.

Bề ngoài chế độ độc tài Lybie của Khadafi trông có vẻ vững chắc, Khadafi coi thường đối lập, chửi họ là hèn nhát như những con chuột cống. Thế rồi chính Khadafi bị lật đổ bởi những con chuột cống này, và bị chui vào ống cống để ẩn náu, nhưng sau cũng bị bắt, như chúng ta thấy trên truyền hình.

Trung Cộng và Việt Nam hiện nay, chế độ có vẻ "vững chắc", nhưng chắc chắn trong tình trạng tức nước vỡ bờ, nâng thuyền là nước, lật thuyền cũng là nước, một buổi sớm nào đó, dân đồng loạt nổi dậy, chứ không lẻ tẻ như trước đây rồi bị dập tắt, cùng lật đổ chính quyền; hay quân đội có thể đảo chính; hoặc ngay chính một thành phần trong đảng cộng sản, thấy đảng đang đi ngược lại lòng dân, đi trái với chiều tiến bộ của nhân loại, đã can đảm cùng dân, cùng quân đội đứng lên lật đổ chính quyền.

Xin quay lại vấn đề Hoa Kỳ, để tiên đoán, như vừa tiên đoán Trung Cộng và Việt Nam:

Về Hoa Kỳ, nước này hiện nay là đệ nhất cường quốc trên thế giới sau khi Liên Xô sụp đổ. Vì là đệ nhất cường quốc nên có nhiều sách vở, báo chí, nghiên cứu và tài liệu; thêm vào đó, Hoa Kỳ còn là một nước dân chủ lớn. Dân chủ người ta có thể định nghĩa nhiều cách khác nhau, nhưng người ta cũng có thể định nghĩa một cách đơn giản là một thể chế chính trị tôn trọng sự trong sáng, không có sự dấu diếm, bưng bít, che đậy như ở những nước độc tài. Chính nhờ 2 yếu tố đó, nên tiên đoán về tương lai Hoa Kỳ không đến nỗi khó khăn lắm, và có nhiều bất ngờ, như tiên đoán về những chế độ độc tài.

Nhưng một câu hỏi được đặt ra với chúng ta là Hoa Kỳ còn có thể giữ địa vị đệ nhất siêu cường đến bao giờ; và từ trước đến nay, Hoa Kỳ luôn dùng thủ thuật ngoại giao biến bạn thành thù, đổi thù thành bạn; vậy hiện nay ai là bạn, ai là thù của Hoa Kỳ.

Để tiên đoán tương lai dài hạn, cả trăm năm trở lên thì là một điều khó khăn; nhưng nếu nói trung hạn từ một trăm năm trở xuống, từ 20, 30 đến 50 năm, thì Hoa Kỳ trong trung hạn vẫn có thể duy trì địa vị đệ nhất cường quốc của mình, vì những lý do sau đây:

Hoa Kỳ là một chế độ dân chủ, mà người ta còn có thể định nghĩa khác, đó là một thể chế chính trị không hoàn hảo, nhưng lại là một thể chế tránh được những xấu xa nhiều nhất. Nguyên yếu tố tránh được những xấu xa đã là một trong những nguyên do chính giúp Hoa Kỳ tồn tại và kéo dài.

Nền kinh tế Hoa Kỳ có gặp những khó khăn, như nợ nhà nước lên tới 100% tổng sản lượng quốc gia, người dân cũng như chính quyền tiêu xài quá độ, tuy nhiên nền kinh tế này vẫn đứng hàng đầu và vẫn còn những nền tảng căn bản, như việc chương trình cải tổ kinh tế của Obama, một phần nào cũng đã chấn chỉnh kinh tế, thất nghiệp cũng đã giảm, trường hợp điển hình là hãng xe hơi Général Motor, đang bị trên đường phá sản, nay nhờ chương trình này, đã phục hồi, ngay cả vấn đề địa ốc.

Về văn hóa, giáo dục, theo bản nghiên cứu của tờ báo Wall Street, gần đây, thì trong 10 nước có nền văn hóa cao, với tỷ số dân có trình độ trên đại học, Hoa Kỳ vẫn còn đứng thứ 4, với dân số có trình độ đại học là 41%, chỉ sau Canada, với 50%, Do Thái với với 45% và Nhật cũng với 45%. Về giáo dục, mặc dầu trình độ trung học và nhất là tiểu học xuống cấp, nhưng Hoa Kỳ vẫn là nước dẫn đầu với nhiều đại học nổi tiếng nhất thế giới, Hoa Kỳ vẫn là nơi qui tụ nhiều giải thưởng Nobel, và nhân tài thế giới.

Về quân sự, quân đội Hoa Kỳ vẫn là quân đội mạnh nhất và được trang bị tối tân nhất hiện nay.(1)

Ai là bạn, ai là thù của Hoa Kỳ hiện nay?

Có người nói rằng kẻ thù của Hoa Kỳ hiện nay là Trung Cộng, còn những nước khác đều là bạn của Hoa Kỳ, viện dẫn lý do là trục kinh tế hiện nay chuyển mình về châu Á Thái Bình Dương, mà trong đó đường hàng hải giữ một vai trò quan trọng, trong khi đó Trung Cộng vẽ "Đường lưỡi bò", đòi khống chế biển Thái Bình Dương, tất nhiên động chạm tới Hoa Kỳ. Thêm vào đó Trung Cộng đi theo một đường lối thương mại, ngoại giao "không có trách nhiệm của một cường quốc", như chính lời của Obama tuyên bố trong một Hội nghị Thượng đỉnh châu Á gần đây.

Nhận xét trên có nhiều điểm đúng, nhưng không hoàn toàn.

Người khác thì cho rằng Hoa Kỳ có một mô hình tổ chức nhân xã dân chủ tốt đẹp, muốn quảng bá mô hình này ra toàn thế giới. Vì vậy bạn của Hoa Kỳ là những nước dân chủ, và kẻ thù của Hoa Kỳ là những nước độc tài.

Điều nhận xét này cũng không hoàn toàn sai, vì chính sách ngoại giao của Hoa Kỳ từ trước đến nay rất là thực tế, thực tiễn. Nói theo kiểu ông Kissinger: "Hoa kỳ chỉ có đồng minh, chứ không có bạn và thù." Đồng minh thì tùy lãnh vực và tùy hoàn cảnh, thời điểm.

Có thể nói về dân chủ, nhân quyền, thì Hoa kỳ coi Trung Cộng như "Thù", một bằng cớ cụ thể là Hoa Kỳ vừa mới cho tá túc một người đấu tranh nhân quyền Trung Cộng, ông Trần Quang Thành, một luật sư mù, vẫn ngầm giúp đỡ những tổ chức nhân quyền; cũng như trong lãnh vực thương mại, Hoa Kỳ vẫn buôn bán với Trung Cộng và đồng thời vẫn tố cáo Trung Cộng thi hành một đường lối thương mại "bất chính", như kìm giá đồng Nhân dân tệ rẻ so với đồng $, để xuất cảng. 

Có người nghĩ rằng có thể có một cuộc chiến quân sự giữa Trung Cộng và Hoa Kỳ. 

Tôi không nghĩ như vậy, ít nhất là ngắn hạn và trung hạn; còn về dài hạn thì khó tiên đoán. Về ngắn hạn, tổng thống Obama còn bận về bầu cử, không dại gì gây ra một cuộc chiến. Hơn thế nữa, Hoa Kỳ có đủ những con bài tẩy để ép Trung Cộng ít hay nhiều theo ý của mình, không cần đến con bài quân sự. Về phía Trung Cộng, thì giới lãnh đạo cũng đủ sáng suốt để biết rằng gây chiến với Hoa Kỳ chỉ có hại chứ không có lợi, vì chưa đủ sức.

Tuy nhiên đó là về vấn đề ngoại giao, còn vấn đề nội bộ Trung Cộng thì rất khó tiên đoán: Một cuộc "Cách mạng Hồng vệ binh" có thể xảy ra, như nhóm của Bạc Hi Lai định dùng con bài này, trước đây, để gây thanh thế, hay một biến cố Thiên An môn có thể xảy ra, vì nội tình Trung Cộng vô cùng mâu thuẫn, mâu thuẫn giữa dân với chính quyền, và mâu thuẫn ngay trong lòng chính quyền.

Trong trường hợp này, ngay cả chính quyền Trung Cộng cũng khó kiểm soát được tình hình. Lời tuyên bố của Thủ tướng Trung Cộng Ôn gia Bảo về hiểm họa một cách mạng hồng vệ binh tái diễn, không phải là không có lý. Khi chính chính quyền Trung Cộng không kiểm soát được tình hình, thì nói chi đến nước ngoài, dù là đại cường quốc như Hoa Kỳ.

Xét quá khứ, nhìn hiện tại, chúng ta thấy Việt Nam hiện nay vẫn chưa độc lập, mà còn lệ thuộc Tàu trầm trọng hơn, có người nói "Việt Nam hiện nay đang bị Tàu đô hộ lần thứ 5", điều này không sai, hơn nữa Việt Nam vẫn không có tự do, dân chủ; vì vậy công cuộc đấu tranh cho độc lập, cho tự do, dân chủ, từ mỗi người dân Việt, ở trong cũng như ở ngoài nước, vẫn phải tiếp tục. Nhưng làm thế nào để không đi vào những vết xe đã đổ trước, hoặc cho rằng chỉ cần trông cậy vào mình người Việt Nam, không cần người ngoại quốc, trường hợp như người Hoa Kỳ, trước 1975, là đồng minh, sau trở thành thù; hoặc cho rằng hoàn toàn phải trông cậy vào ngoại quốc, hoàn toàn bán hồn cho ngoại bang. 

Đây là hai thái cực mà chúng ta phải tránh. 

Chúng ta phải tự lực cánh sinh, tự trông cậy vào mình trước; nhưng chúng ta cũng phải biết cập nhật hóa cuộc đấu tranh của chúng ta, để cho nó theo kịp đà tiến bộ của nhân loại, đồng thời vận động sự hỗ trợ của quốc tế, không nhất thiết một vài nước, mà càng nhiều càng tốt, không nhất thiết là chính quyền, có thể là những tổ chức nhân quyền, đấu tranh cho tự do, dân chủ quốc tế, không nhất thiết là những tổng thống, thủ tướng, ngoại trưởng, mà có thể là những nghị sĩ, thượng nghị sĩ, những viện nghiên cứu, đại học, không cần đi sao chép tư tưởng, ý thức hệ ngoại bang, như cộng sản đã làm, mà cần dựa trên căn bản tư tưởng cổ truyền, được cập nhật hóa.

Ngày hôm nay, về vấn đề ngoại giao, giữa 2 cường quốc có ảnh hưởng nhiều đến Việt Nam, nhất là Hoa Kỳ và Trung Cộng, gần như chúng ta bắt buộc phải chọn Hoa Kỳ, mặc dầu vào năm 1975, nước này đã bỏ rơi chúng ta, như vào đầu thế kỷ 20, Nhật đã bỏ rơi cụ Phan Bội Châu. Chúng ta phải can đảm lấy quyết đó, vì nói theo kiểu một câu châm ngôn là phải chọn cái đỡ dở nhất trong những cái dở nhất, phải chọn bệnh ghẻ thay vì bệnh hủi, vì trên trường bang giao quốc tế không có lý tưởng tuyệt đối. Kẻ nào quá lý tưởng sẽ bị vỡ mộng. Thêm vào đó, chúng ta có quyền nghĩ đến quyền lợi của dân tộc ta, thì những người khác, Hoa Kỳ hay Nhật, họ cũng vậy. Bang giao quốc tế, nói như một nhà ngoại giao, là tùy hoàn cảnh, tùy thời, để đi đến chỗ lưỡng lợi, không có chuyện đặt tình cảm trong đó. 

Cuộc đấu tranh cho độc lập quốc gia, cho tự do, dân chủ, nhân quyền còn có rất nhiều khó khăn, tuy nhiên, chắc chắn nó sẽ đi đến thành công, vì nó đi đúng chiều hướng tiến bộ của văn minh nhân loại, đi đúng lòng dân Việt và chiều hướng lịch sử Việt (1). 


*

Xin xem thêm những bài về dân chủ và Hoa Kỳ, Trung Cộng, trên http://perso.orange.fr/chuchinam/

38 Nhận xét

  1. Nếu bình theo kiểu của Bác Chu Chi Nam này thì Tướng Phùng Quan Thanh của Quân Đội Việt Nam Oai Hùng này của phe ta hiện giờ có khả năng chỉ huy được mấy người nhỉ?.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xin trả lời:

      Quân đội nhân dân

      Đàm quang Thanh hảy cổi lon từ chức
      Lui về nhà hốt lo cứt cho con
      Bộ Quốc Phòng trách nhiệm giữ nước non
      Sao cứ để giặc Tàu xâm lấn mãi
      Quân đội nhân dân co đầu thụt dái
      Nhìn quân Tàu sát hại ngư dân ta
      Sợ giặc Tàu như trẻ nít sợ ma
      Ôi nhục nhã thân mang hàm đại tướng
      Dân tộc này đâu có giống vô lương
      Sao lại có lũ tướng hèn thế nhỉ!
      Trông mong gì nơi Việt gian cọng phỉ
      Việt Nam ơi tự đứng dậy mà đi
      Mất mát hôm nay nào có đáng gì
      Với tươi sáng ngày mai cho đất nước
      Nhắm Hà Nội Sài Gòn ta tiến bước
      Trước diệt nội thù sau chống ngoại xâm
      Để giữ gìn non nước mấy ngàn năm
      Đưa dân tộc cùng năm châu sánh bước.

      Xóa
    2. Đất Việt điêu tànlúc 19:04 17 tháng 5, 2012

      CHÚNG TA PHẢI LÀM GÌ Ư ?
      Gởi ông Chu Chi Nam, gởi Ban Biên tập Dân Làm Báo.
      Đọc tựa đề bài viết của ông tôi rất háo hức, à đây là cái tôi cần phải tìm bấy lâu nay. Nhưng hỡi ơi đọc xong bài viết của ông Tôi chẳng biết là "tôi phải làm gì nữa" ngoài việc ngồi trước com-pu-tơ gõ những dòng còm-men cũ mèn lặp lại chửi bới chế độ Cộng Sản Tà quyền kia.Tôi rất khâm phục sự uyên thâm hiểu biết lịch sử, binh thư từ cổ chí kim, từ Đông sang Tây.Tôi cũng đã đọc tất cả 21 dòng com-men bên dưới thì đa phần đều khen sự tổng hợp tìm tòi phân tích tài tình của ông.Ông có đoạn"Ngày hôm nay, về vấn đề ngoại giao, giữa 2 cường quốc có ảnh hưởng nhiều đến Việt Nam, nhất là Hoa Kỳ và Trung Cộng, gần như chúng ta bắt buộc phải chọn Hoa Kỳ, mặc dầu vào năm 1975, nước này đã bỏ rơi chúng ta" tôi nghĩ ông nên xem lại từ "CHÚNG TA ",theo đúng nghĩa "chúng ta" thì ông nên gửi bài viết này cho bọn Tà quyền Cộng sản VN ngâm cứu thì hơn.Dân tộc Việt Nam làm gì có quyền lựa chọn chơi với Hoa kỳ hay Trung cộng thưa ông khi Đảng CS còn tồn tại thống khổ dân ta. Đeo vào cổ dân VN bằng cái gông cùm mang 2 chữ "CỘNG SẢN" cho cả thế giới miệt khinh.Ai cũng biết Đảng CSVN là tay sai cho Tàu cộng, đàn áp giết chóc dân ta theo sự chỉ đạo của Trung cộng.
      Tôi là bạn đọc của DLB gần 1 tháng nay.Tôi nghĩ : tôi cũng như các bạn đọc trong thôn khác thuộc mọi tầng lớp đều rất muốn khao khát đóng góp sức mình để tiêu diệt Đảng cộng kia nhưng chúng ta phải liên kết lại, phải HÀNH ĐỘNG chứ không thể hô hào chay được. Đó cũng là trách nhiệm, là mục tiêu của Ban Biên tập DÂN LÀM BÁO.
      Tôi phải làm gì đây? Bằng cách nào để liên kết đóng góp sức mạnh tiêu diệt lật đổ chế độ tà quyền Cộng sản kia để dân tộc tôi, con cháu tôi được làm người? VẪN LÀ CÂU HỎI CÒN BỎ NGÕ THONG TÔI.
      NGÀN LỜI NÓI KHÔNG BẰNG 1 HÀNH ĐỘNG !

      Xóa
    3. Hay lắm! Tôi thích cả hai người: Chu Chi Nam và người viết có tiêu đề "Đất Việt điêu tàn". Người "Đất Việt điêu tàn" Tuy viết ngắn nhưng đủ nói lên quan điểm về thời cuộc VN hiện nay.

      Một người dùng mũi tên muốn bắn cả những kẻ thù dân tộc còn lấp ló núp sau cành lá; Một người trực diện với kẻ thù dân tộc, muốn bắn thẳng mũi tên ngay vào đích.

      Đất nước VN có thêm nhiều người yêu nước thế này, lo gì không sớm có tự do, dân chủ.

      Xóa
  2. Đức Hòa Quốc đến Hồ Gươm làm nên Lịch Sửlúc 23:00 16 tháng 5, 2012

    Đâu cần phải đỉnh cao trí tuệ mà thực ra đồng bào ta ai mà chẳng hiểu :" Thằng
    Tây nó cút là thằng Tàu nó sang" và ngày nay thằng Mĩ nó cút thì thằng tàu nó sang quả là không sai, là chân lí đúng bóc 100% . Chơi với "thằng" nào không bị mất đất và bảo vệ được toàn vẹn đất nước cũng như làm kẻ thù nể phục là "chủ trương lớn của dân tộc Việt". Chứ không cứ mãi hèn với giặc luôn tham lam lấn đất lấn biển đảo thì nhục như con cá nục quá đi thôi.

    Trả lờiXóa
  3. Dep bo che do cong sanlúc 00:57 17 tháng 5, 2012

    Phải làm gì để dẹp bỏ chế độ cộng sản:

    Chế độ cộng sản là chế độ độc ác, đầy nguy hại,tai ương cho cuộc sống của mọi người, người già, người trẻ, mọi lứa tuổi, mọi thế hệ, hiện tại và tương lai. Chế độ cộng sản cần phải bị dẹp bỏ, sớm một ngày là tốt một ngày.

    Khi mọi người ai cũng nhận thấy sự nguy hại của đảng cộng sản, chế độ cộng sản, ai cũng cảm thấy chính mình phải có hành động chống lại kẻ ác, quyết liệt đòi hỏi công bằng, quyền được sống như một con người cho mình, cho người khác, nhận thức được như thế và cùng nhau có hành động, cả nước cùng hành động...cộng sản phải bị tiêu diệt! Không có sức mạnh nào lớn hơn sức mạnh tổng hợp của nhiều triệu người đồng thời, nhất là sức mạnh đoàn kết của một dân tộc 90 triệu con người VN, một sức mạnh ghê gớm không loại vủ khí nào mạnh hơn.

    Thông tin, kêu gọi... là hai công việc lớn nhất cần làm của đồng bào hiện nay và ai cũng có thể làm được:
    1- Kêu gọi chính ngay người thân, con cháu, bạn trai, bạn gái của mình, lối xóm láng giềng của mình…
    2- Những đồng bào đã lớn tuổi, có nhiều kinh nghiệm về cộng sản hãy kể lại, hãy viết về những kinh nghiệm cá nhân của mình về cộng sản để giúp các thế hệ trẻ hiểu rõ sự tàn ác, nguy hại của chế độ cộng sản.
    3- Hãy dùng mọi phương tiện thông tin:
    - Internet, truyền đơn, khẩu hiệu dán trên tường, kể chuyện cho bạn bè, lối xóm...các phương tiện khác có thể đạt cùng mục tiêu: phổ biến thông tin, những lời kêu gọi... ra cho đồng bào trên toàn quốc

    Tổ chức:
    - Nếu tổ chức thành đảng đối lập, những đảng chính trị được thì tốt, tạm thời vì còn hoạt động bí mật nên tổ chức đừng lưu lại bằng chứng, chử viết nào. Nhiều nhóm như thế trên cả nước cùng hoạt động chống lại cộng sản. Chế độ cộng sản nhất định phải sụp đổ, không cách cứu vãn

    Trả lờiXóa
  4. Đời ấy những quỉ cùng ma Chẳng còn ở thật người ta đâu là Trời cao đất rộng bao xa Làm sao cho biết cửa nhà đế vương Dù trai ai chửa biết tường Nhất thổ thôi Sĩ khảm phương thưở này Ý ra Lục Thất Gian Ngay Thời vận đã định thời này hưng vương Trí xem nhiệm nhặt tỏ tường Bảo giang thánh xuất trung ương thưở này [Sấm Trạng]

    Nhất thổ thôi Sĩ, là thời đại kẻ sĩ bị trù dập, các vị lấy danh nghĩa là bần cố nông ra lãnh đạo.

    Ý ra Lục Thất, bây giờ đang là giai đoạn giao thời sắp đến lúc vị anh hùng này xuất hiện.

    Trả lờiXóa
  5. Hải Phòng không chấp nhận cộng sảnlúc 03:16 17 tháng 5, 2012

    Góp ý với dẹp bỏ chế độ cộng sản

    Kêu gọi là công việc cần thiết. Nhân dân ta kêu gọi lẫn nhau, các chùa chiền, nhà thờ...tất cả cùng nhau kêu gọi quân đội, bộ đội đứng về phía nhân dân VN, quân đội phải giúp đỡ, ủng hộ, bênh vực nhân dân trong mọi lúc, mọi nơi... chống lại bọn công an đầu trộm đuôi cướp...

    Nếu cần, hãy diệt gọn cả đồn công an, mọi đồn công an, trên khắp mọi thành phố, huyện, xã.
    Diệt được bọn côn đồ công an là đất nước được giải phóng khỏi ách nô lệ của quân Tàu và bọn quỷ đỏ cộng sản bán nước!

    Bộ đội là con cái của những gia đình VN, mọi gia đình VN đang là nạn nhân của bọn cướp cộng sản. Tại sao bộ đội không bão vệ gia đình mình mà lại đi bão vệ cho bọn đầu não đã ra lệnh cho lâu la của chúng đàn áp, cướp đất đai, tài sản của gia đình mình?

    Nhân dân ta cả nước phải cùng nhau kêu gọi bộ đội, quân đội. Về phần những tên chính trị viên, chính ủy, quân ủy trong quân đội... ai đứng về phía nhân dân, người ấy là người Việt Nam, ai đứng về phía bọn bán nước ấy là giặc, là Hán gian, phải trừ tận gốc, trốc tận rễ!

    Bà con, nhân dân ta hãy bắt vào việc kêu gọi ngay hôm nay. Nhất định nhân dân Việt Nam, dân tộc Việt Nam phải giành lại đất nước, quyền kiểm soát, quyền điều khiển quốc gia trở về tay nhân dân, đồng bào VN, những người chủ đích thực của đất nước này.

    Việt Nam Tự do, Dân chủ, Nhân quyền muôn năm!
    Đả đão cộng sản cộng bán nước!
    Đả đão Hán cộng xâm lược!
    Phải đánh cho Hán cộng cút!
    Phải đánh cho Việt cộng nhào!
    VN không chấp nhận bất cứ một tên bán nước nào, nhất là bán nước cho Trung cộng!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Kêu gọi quân đội trở về với đồng bào VN mình là đúng, kêu gọi người dân thức tỉnh không còn sợ hải, hèn nhát nữa mà phải cùng nhau đứng lên giành lại quyền tự do của con người, không để cho bọn tà quyền csVN và bọn Chó Săn đàn áp, bắt giết mãi được ! Đó là những việc "Cần Làm Ngay"......

      Tuy nhiên, có những lời kêu gọi chân thành đã bị bọn "Phải Gió"... (chúng không phải là CAM công an hay mật vụ)... phá rối, bắt bẻ từng câu chữ, chê bai, nhạo báng, vô tình chúng đã làm "Vô Hiệu Hóa" lời kêu gọi đó, gây cản trở rất nhiều cho công cuộc phế bỏ chế độ độc tài cộng sản tàn ác, để giành lại Tự Do, Nhân Quyền, Dân Chủ cho người dân VN.

      Những loại người này là những kẻ chờ thời, đón gió bẻ măng, "Há Miệng Chờ Sung" chúng không muốn hành động vì sợ Chết hay bị tù đày như những người yêu nước Chân Chính ! Nhưng loại người này, bọn chúng lại rất muốn thể hiện cái tôi của mình, vì vậy chúng thường hay tìm cách len lỏi, để ghi lại dấu ấn của mình vào những sự kiện hay những "Hành Động Dũng Cảm" của những người yêu nước Chân Chính, bằng cách chê bai nhục mạ họ (để khi cuộc "cách mạng" thành công, họ sẽ tìm cách để được ghi tên mình "hầu tìm kiếm lợi lộc" về sau) ! Vì vậy...

      Chúng ta (những người yêu nước thật sự) Cần phải cảnh giác và loại bỏ ngay những phần tử "Sâu Mọt" này trong đội ngũ, để mai sau chúng sanh sôi nảy nở ngày càng nhiều, thì cũng lại Làm Khổ cho dân cho nước mà thôi.

      Xóa
  6. độc giả dân làm báolúc 08:03 17 tháng 5, 2012

    một bài viết hay ,nên đọc và suy ngẫm cho tiền đồ của đất nước, không làm gì được cũng nên suy nghĩ, hiện tại không nhưng sau này có điều kiện sẽ có thể giúp được cho đất nước nếu bây giờ chúng ta có quan tâm và ấp ủ một điều gì đó.

    Trả lờiXóa
  7. Bài viết quá hay! Tác giả có tầm nhìn sâu rộng phù hợp với truyền thống dân tộc luôn lấy hòa bình làm kim chỉ nan. Mong rằng các sĩ phu, trí thức yêu nước nên góp sức lãnh đạo phong trào nhân quyền, dân chủ cho Việt Nam. Giờ không ra tay cứu quốc thì đợi đến bao giờ???

    Trả lờiXóa
  8. Rất đồng ý !
    Chu Chi Nam là ai mà sao tài năng vậy ?
    Đảng cộng sản VN chính là con sán lãi hút máu người dân Việt nam !

    Trả lờiXóa
  9. Há miệng mắc quailúc 10:21 17 tháng 5, 2012

    Nhờ có bác đảng lãnh đạo mà dân ta phải nợ đời gấp đôi thiên hạ. Đã nuôi chính phủ lại còn nuôi cả hệ thống đảng, đoàn ăn bám từ trên xuống dưới. CSVN là bầy sán lãi do HCM thai nghén, khai sinh kể từ khi CNCS được ông ta tôn thờ và bưng bê vào VN để lại di họa Tàu Cộng khôn lường hôm nay, giặc đồng chí dần dần xâm thực gậm nhắm lãnh thổ, tài nguyên, đè bẹp kinh tế VN.

    Trả lờiXóa
  10. 1- Khi anh, chị đến một văn phòng của cơ quan công quyền, cấp quận, cấp tiểu bang, đủ mọi cấp... sau khi vấn đề đựoc trình bày, lập tức người nhân viên trách nhiệm mở máy, giải quyết vấn đề ngay sau đó, kết quả giả quyết ngay tại chổ, người có việc không phải chờ đợi, nếu mọi điều kiện đòi hỏi theo luật định đã có đủ các giấy tờ chứng minh.
    2- Khi có một vấn đề được giả quyết không thỏa đáng(theo mong đợi của người có việc cần được giải quyết) người có việc cần được giải quyết đựoc nhân viên trách nhiệm giải thích đầy đủ một cách lịch sự, vui vẻ. Nếu cần thưa kiện, cần có luật sư miễn phí, sẽ có sẵn địa chỉ để liên lạc với luật sư.

    Khi một công nhân Mỹ cảm thấy mình bị chèn ép, họ kêu gọi nhau, phiên họp mở ra, toàn công đoàn cùng chung một thế đứng, luật sư là đại diện cố vấn về mặt pháp luật cho họ, tất cả cùng chung một mục đích tranh đấu, và tranh đấu cho đến khi mọi việc phải được giải quyết thỏa đáng giữa giới chủ và người công nhân. Người bị chèn ép luôn luôn đứng dậy bão vệ quyền lợi của bản thân, nhưng họ không đứng dậy một mình. Cả công đoàn công nhân cùng đứng chung với nhau về một phía để bão vệ quyền lợi cho nhau

    Về tinh thần làm việc, người Việt có 2 cái khác với người Mỹ:
    1- Nghe biết, ghi nhận, rồi để đó... tính sau!.
    2- Đi sâu, giải quyết đến nơi đến chốn theo đúng tinh thần luật pháp phiền hà, mất ngày giờ, thôi để đó... rồi thôi, cho chìm xuồng luôn !

    Đây là 2 trong các nguyên nhân khiến VN không tiến bộ được. Chuyện đất nước lâm nguy, nghe, biết suy ngẩm và tính sau:
    "Một bài viết hay ,nên đọc và suy ngẫm cho tiền đồ của đất nước, không làm gì được cũng nên suy nghĩ, hiện tại không nhưng sau này có điều kiện sẽ có thể giúp được cho đất nước nếu bây giờ chúng ta có quan tâm và ấp ủ một điều gì đó."

    Đây là một lời khuyên tốt của "đọc giả Dân Làm Báo", nhưng mất nước là đại họa chết người, chết cả nước, để càng lâu, thằng giặc Tàu cộng sản càng ăn sâu bén rễ!

    Việc đến là phải ứng phó, có hành động ngay...một người không làm được, kêu gọi thêm nhiều người, kêu gọi cả nước cùng làm; mất nước, chuyện chết người... chứ không phải đi ăn, giờ ăn; hiện giờ chưa ăn được để tối ăn cũng chẳng sao! Nên thôi đi thói quen trầm ngâm chết người này, nước Việt Nam không tiến bộ được cũng là do thói quen "trầm ngâm" đã ăn sâu trong cách nghĩ, cách sống của dân ta.
    Làm ơn tiến bộ dùm, bác đọc giả Dân Làm Báo ơi! Còn gì còn gì đáng nổi cơn thịnh nộ hơn, còn gì kinh khủng hơn đại họa mất nước?

    Trả lờiXóa
  11. Bác Chu Chi Nam viết bài nào cũng hay, chứa nhiều thông tin độc đáo và giá trị. Rất ấn tượng với những tìm tòi của bác về các chi tiết trên đồng Đô la Mỹ: lần trước là dòng từ "In God we trust", lần này là hình kim tự tháp (bị cắt mất đỉnh) với "Novus ordo seclorum' và hình con ó, một chân cầm cành dương liễu, một chân cầm bó tên.
    Đọc xong bài của bác rồi, nhìn lại các tờ US $ khác lại thấy còn nhiều chi tiết và con chữ thú vị khác. Đúng là nhìn vào đồng tiền cũng có thể đánh giá được tầm vóc của 1 quốc gia.
    Trong khi hôm nay ở danlambao này bác CCC dẫn ra những lời phê phán Max của Victo Hugo từ hơn 100 năm trước thì ở báo đt dân trí lại nói về bác Trọng Lú đang hô hào mọi người học tấm gương đạo đức HCM, học trò xuất sắc của Max. Buồn không nói được nữa./

    Trả lờiXóa
  12. Người không cộng sảnlúc 11:45 17 tháng 5, 2012

    Có ai đó bảo tôi và mọi người phải làm gì để hết cái chế độ cs khốn nạn này đi!

    Trả lờiXóa
  13. Phai tich cuc hon nualúc 12:53 17 tháng 5, 2012

    Hãy kêu gọi bộ đội, binh sĩ, quân đội đứng về phía nhân dân, bão vệ nhân dân, cùng với nhân dân trừng trị bọn công an được bọn bán nước thuê mướn từ các thành phần côn đồ, du đảng, thất học, vô công rổi nghề, thành phần cặn bả của xã hội... để đàn áp nhân dân!

    Các chùa chiền, nhà thờ, các tu sĩ Phật Giáo, cư sĩ tại gia, mục sư, các linh mục, maseur.... các tín đồ Phật giáo, bổn đạo Công giáo, tín đồ Tin Lành...mọi gia đình VN, mọi người Việt Nam, hãy cùng nhau kêu gọi con em, chồng cha, người thân trong quân đội...với ý thức mạnh mẽ rằng một khi quân đội có thái độ, thay đổi thái độ điềm nhiên tọa thị đầy nhục nhả trước cảnh nước mất, nhà tan hiện nay của chính gia đình mình, thì cục diện sẽ thay đổi hoàn toàn và vô cùng nhanh chóng.

    Bọn bán nước ra lệnh cho côn đồ lấy đất, đuổi nhà , trong đó có nhà mình, quân đội, bộ đội, chiến sĩ là con em mọi gia đình VN, sao không biết đứng về phía dân mình bão vệ cho nhà mình? Phải trừng trị chúng nó chứ sao lại đem thân mình làm công cụ tay sai cho chúng nó?

    Hôm nay nhà mình, đất mình chưa mất, thân mình chưa bị chúng nó cầm tù, đày đọa, nhưng ngày mai sẽ đến lượt mình, đại họa bản thân đã xãy ra, có chưởi rủa chúng cũng bằng thừa, thân mình, bọn công an côn đồ... đánh đập tả tơi, từ đày thăm thẳm, khi chúng thả ra, thân tàn ma dại!

    Quân đội can trường, đởm lược, thao lược gồm đủ...sao lại ngu khờ, sợ sệt trước đám lưu manh học đòi làm chính trị, lãnh đạo đảng cộng nô bán nước là bọn phản nghịch đối với quốc dân, đồng bào?

    Nhân dân ta, đồng bào ta, tất cả hãy cùng nhau kêu gọi anh em bộ đội, chiến sĩ, quân đội. Hãy tích cực kêu gọi. Tiêu diệt được chế độ cộng sản mau lẹ, chóng vánh hay không là do kết quả của sự kêu gọi của nhân dân ta có hiệu quả hay không. Đảng cộng nô bán nước hiện như người đang đứng một chân trong mộ huyệt của nó, nhưng mọi việc sẽ chóng vánh hơn, nếu sự kêu gọi của nhân dân ta có hiệu quả. Nhất định phải có hiệu quả.

    Trả lờiXóa
  14. Bài viết của Chu Chi Nam đầy tâm huyết và nhân bản với Tổ quốc , Dân tộc Việt Nam. Đây cũng là những gợi mở hướng suy nghĩ cho mọi người yêu nước chân chính. Từ đó hợp trí, hợp sức tìm ra đường lối và sách lược đấu tranh thích hợp để cứu đất nước qua cơn bỉ cực và nô lệ cho Tàu như hiện nay.Đúng là quân sự chỉ là thủ đoạn tiếp theo của chính trị, làm đổ vỡ bên trong của hệ thống chính trị mới là thượng sách. Thời đại toàn cầu hóa về kinh tế, chính trị và văn hóa cho phép chúng ta vận đụng chiến lược đấu tranh thay đổi chế độ độc tài chuyên chế bằng sức mạnh toàn cầu cả về tư tưởng, văn hóa, chính trị , quân sự và kinh tế.Sự mong manh dễ đổ vỡ của chế độ độc tài chuyên chế trong thời điểm hiện tại chỉ cần lay mạnh vào nền tảng của hệ thống chính trị là nó sẽ sụp đổ.

    Trả lờiXóa
  15. Các tầu ngư chính và hải giám TQ đang xua cả trăm tầu đánh cá TQ từ Scarbourough xuống cướp Trường Sa mà cộng sản thì đang lú lẫn, bệnh hoạn với "học tập tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh" còn quốc gia và "thế lực thù địch" thì chỉ biết ngồi chửi đổng, chẳng làm được việc gì cho ra hồn. Mất Trường Sa đến đít rồi. Chậm lắm thì tháng 8 này là đi đứt.

    Trả lờiXóa
  16. Nơi đất nước Tàu đang có dấu hiệu thay đổi đầy hy vọng vì quốc gia của họ.Còn tại VN bọn cs chóp bu lại ăn bã của bọn Tàu đang muốn nôn mữa ra đễ tiếp tục cai trị,ý đồ của tên đầu đảng là TB...Lú muốn nắm toàn quyền sinh sát theo kiểu( Giang Trạch Dân),và Hồ Cẩm Đào hiện nay tại nước Tàu.vậy tuổi thọ của thằng đảng csVN này cũng sắp đến hồi cáo chung rồi.Cảm ơn bài viết của chuchinam,mong được đọc nhiều hơn nữa trên diễn đàn DLB.

    Trả lờiXóa
  17. Lãnh đạo csvn đang chuẩn bị dâng TRƯỜNG SA cho TÀU .Nhân dân ta hãy cảnh giác và chuẩn bị đối phó

    Trả lờiXóa
  18. Nếu đây là một luận án tiến sỹ thì ban giám khảo chỉ còn biết đồng loạt cho diểm 10. GS. Trong Lú mà có tham gia phản biện thì cũng cứng họng thôi.

    Trả lờiXóa
  19. Đọc qua bài báo, mình thấy đúng là tác giả thật tâm huyết, tìm kiếm rất nhiều thông tin, và đa dạng về thông tin. Cũng ráng đọc cho hết chứ đọc nữa chừng thì không tôn trọng tác giả. Mà qua bài viết này cũng thấy được một phần tính cách của tác giả.

    Mình vẫn còn hơi rối ở thông tin lúc đầu khi tác giả so sánh giữa cụ Phan và cụ Hồ. Tác giả cho rằng một người thì quá thành thật, quá hiền từ, còn một người thì vô cũng gian manh xảo trá. Vậy ý tác giả là đang chỉ trích cụ Hồ và đề cao sự trong sáng, lương thiện của cụ Phan nhưng sau đó thì tôi thấy cái câu "biến bạn thành thù, đổi thù thành bạn" được lập đi lập lại không biết bao nhiêu lần. Theo mình thấy thì cái sách lược đó thật ra cũng là của một người hai mặt, tráo trở, có gì trơ tráo hơn là một người bạn thân của mình qua ngày mai lại biến thành kẻ thù, nhưng ở đây qua cách nói của tác giả lại ám chỉ như thế là khôn ngoan.

    Có vẻ như tác giả rất đề cao nước Mỹ, ca ngợi về tính ưu việc của chính trị Mỹ và sức mạnh quân sự của Mỹ. Thế thì nên tham khảo thêm về cuộc gặp gỡ giữa Bộ trưởng Bộ quốc phòng Mỹ và Võ Nguyên Giáp năm 1995, M. Namara đã thú nhận về sai lầm của Mỹ ở VN và nhìn nhận sư thiếu sót khi áp dụng triết lý Domino ở Việt Nam. Còn cá nhân mình thấy tuy là Victor Hugo đã thể hiện sự phê phán của mình đối với chủ nghĩa CS nhưng ông vẫn kèm theo ".. Và đó là điều tôi không thích." thể hiện đó là suy nghĩ cá nhân của ông trong hàng triệu cái suy nghĩ cá nhân khác.

    Trong bài cũng có nhiều trích dẫn những câu nói không thực tế, không dựa trên nguồn tin cậy. Và tôi thấy là tác giả khá là chú trọng vào phần thông tin, tổng hợp thông tin quá nhiều nên chẳng có khâu phân loại và xử lý thông tin. Nên thấy rất nhiều yếu tố mâu thuẫn với nhau.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi đồng ý là tác giả đã không nêu rõ sự liên quan giữa phần đầu khi nói về đường lối của cụ Hồ và phần sau về chiến lược linh động của Hoa Kỳ. Nhưng đấy là về mặt văn phong, còn ý thì rõ ràng là tác giả muốn so sánh giữa cái linh động nhưng kiên quyết của các chiến lược gia Hoa Kỳ với tư tưởng cứng nhắc bám vào chủ nghĩa Mác-Lê, tư tưởng Stalin và Mao, quyết tâm đưa thế giới đến đại đồng của Cụ Hồ Chí Minh. Hậu quả là biết bao xương máu của người dân đã đổ xuống mà cho đến nay đất nước VN vẫn tụt hậu, chưa có tự do độc lập thật sự. Cụ HCM có câu dặn cụ Huỳnh Thúc Kháng nổi tiếng là 'dĩ bất biến, ứng vạn biến'. Tiếc rằng Cụ đã không chọn cái dĩ bất biến kia với tầm nhìn dài hơi là lợi ích quốc gia, là hạnh phúc của con dân nước Việt để mà khoan sức dân thì mọi sự đã khác. Đằng này cụ lại cố giữ cho cái gọi là nền độc lập non trẻ ấy bằng mọi giá và kết quả là ntn chúng ta đã rõ. Cụ vừa muốn 'độc lập' cho dân tộc vừa muốn đưa dân tộc ta tiến tới thế giới đại đồng, nghe quá mâu thuẫn quá, thôi thì Cụ nói luôn rằng cái dĩ bất biến kia là quyền lực chính trị, là lợi ích cho Đảng của Cụ luôn cho rồi.

      Trái lại, Hoa Kỳ lấy lợi ích của dân tộc, quốc gia, của người dân nước họ làm trọng tâm nên mọi quyết định của họ đều được suy xét linh hoạt nhằm phục vụ mục đích tối thượng đấy. Họ hiểu bạn và thù trong mối quan hệ giữa các quốc gia chỉ có tính tương đối. Điều này là đúng vì dân tộc, quốc gia là trường tồn còn 1 nhiệm kỳ tổng thống thì chỉ có 4-8 năm. Ông Nixon không thích VN nhưng ông Cliton thích VN, điều này đâu có gì mà qui kết cho nước Mỹ là tráo trở??? Chính tại điểm này, chính sách linh động của Hoa Kỳ được thể hiện rõ nhất. Washington có công rất lớn khai sinh ra nước Mỹ, nhưng ông đã không làm dụng quyền mà chỉ làm người đúng đầu trong 4 (hay 8 năm?). Nước Mỹ lớn bởi có những con người lớn như thế đó!!!

      Xóa
    2. Bác Escalate có nêu thắc mắc :"Còn cá nhân mình thấy tuy là Victor Hugo đã thể hiện sự phê phán của mình đối với chủ nghĩa CS nhưng ông vẫn kèm theo ".. Và đó là điều tôi không thích." thể hiện đó là suy nghĩ cá nhân của ông trong hàng triệu cái suy nghĩ cá nhân khác".

      Thưa với bác rằng Victo Hugo nói như vậy ở thời điểm mà lý thuyết của Max vẫn còn nằm trên giấy, chứ nếu ông ấy thấy được hậu quả của việc áp dụng lý thuyết Max ở các nước Cộng Sản ra sao thì tôi tin rằng 1 người giàu lòng nhân ái như Victo Hugo sẽ ko nói nhẹ nhàng như thế!

      Xóa
  20. TIN KHẨN CHO AI QUAN TÂM
    hôm nay ngay ngày 17 tháng 4 2012 vao lúc khoảng 8h tôi phát hiện có 4 xe trong dó 2 xe chuyên chở tội phạm một xe zép màu sữa và một xe 12 chỗ giống như chiếc mẹc xi déc ben di qua huyện tân uyên vào dất quốc di vào xã tân dịnh và vào trong khu tù quận 3 trong 4 xe tôi nghi dược 2 biển số xe như au [53s 5289] vá [56p8089]trên xe dó chở phần dông là thanh niên nữ mặc áo xanh dương màu nước biển
    hiên giờ dang trong trại tù quận 3 thành phố HCM TRÚ TẠI XÃ TÂN DỊNH HUYỆN TÂN UYÊN TỈNH BÌNH DƯƠNG mong dân làm báo dăng rộng tin này cho những ai quan tâm vì hai hôm trước tôi nghe nói công nhân dình công ở công ty nước ở bùng binh an phú tại dĩ an bình dương rất mong tin này sớm dến với mọi người

    Trả lờiXóa
  21. Hai phần đầu bài viết - Rút tỉa kinh nghiệm, xét tình hình - của ông CCN rất hay. Nhưng phần quan trọng nhứt : Chúng ta phải làm gì, thì không thấy tác giả chỉ dẫn cụ thể để sớm dẹp bỏ chế độ cộng sản. Đề nghị ông CCN viết thêm, chỉ dẫn mọi người nên làm gì thiết thực.

    Trong khi chờ đợi, Dân Nam muốn nêu ý kiến là kinh tế và tâm lý là hai yếu tố rất mạnh, buộc chế độ độc tài phải thay đổi. Thí dụ Mỹ và phe Tự do cấm vận Miến điện, buộc nước này phải dân chủ hóa. Dân Cuba lưu vong không gởi tiền về Cuba, chế độ cs Cuba gặp nhiều khó khăn và rồi đây sẽ phải dân chủ hóa.

    Riêng VN, hàng năm Người Việt Tự do Hải ngoại (NVTDHN) gởi về VN cả chục tỉ đô la, giúp cho cộng sản mạnh hơn. NVTDHN lại còn về du lịch, làm ăn, vui chơi, hát hò, đóng phim, v.v. Như vậy mặc nhiên giúp Hà nội cả hai mặt kinh tế lẫn tâm lý. Bỡi vậy Hà nội vừa vui vẻ nhận tiền, vừa cho báo chí trong nước viết bài khinh thường gọi là ngụy quân, ngụy dân. Ngoài nước thì chúng sạo, đưa ra NQ 36 gọi là Việt kiều yêu nước, để móc túi và tuyên truyền rằng nhà nước luôn xem "kiều bào là khúc ruột ngàn dậm không thể tách rời", v.v !

    Đau hơn nữa là NVTDHN ký thỉnh nguyện thư yêu cầu Hoa kỳ mỗi khi viện trợ cho Hà nội thì phải kèm theo điều kiện nhân quyền. Tức là NVTDHN muốn Hoa kỳ làm thay cho mình, còn chính NVTDHN thì vẫn nuôi vc Hà nội thoải mái và nuôi dài dài. Lại còn mang tiền về làm từ thiện, giúp Hà nội vui vẻ không cần bận tâm lo cho dân trong nước, bỡi có "kiều bào" hải ngoại lo dùm, thôi thì "ông" cứ tự do tham nhũng bỏ túi riêng sướng hơn. Miền Nam trước kia chết vì chúng ta quá dễ dãi với đám "phản chiến, lực lượng thứ ba và MTGPMN". Bây giờ Hà nội cũng nhờ đô la của NVTDHN mà vui vẻ sống mạnh.

    Muốn góp phần đấu tranh hữu hiệu, dẹp bỏ chế độ cộng sản thì DN đề nghị với đồng bào NVTDHN mấy việc :

    - Không gởi tiền về VN (hoặc khi quá cấp bách thì gởi rất ít cho thân nhân)
    - Không về du lịch, vui chơi, hát hò, giao lưu văn hóa với cộng sản VN.
    - Không gởi tiền về VN làm từ thiện
    - Không mua hàng hóa, thực phẩm mang gốc VN và Tàu cộng
    - Liên tục kêu gọi Hà nội vứt bỏ 4 biểu tượng ác ôn là HCM, cờ đỏ, đảng và nhà nước cộng sản. Trá lại VN cho toàn dân Việt trong ngoài quyết định.
    - Kêu gọi bà con trong nước thắt lưng, buộc bụng, tiếp tay hải ngoại kêu gọi Hà nội dẹp bỏ 4 biểu tượng ác ôn vừa nói. Đòi lại VN cho nhân dân Việt Nam.

    Nếu 4 điểm" "KHÔNG" bên trên được thực hiện đúng đắn thì VN sẽ có dân chủ sớm, cộng sản sẽ bị diệt vong. Bỡi thiếu nguồn đô la hải ngoại thì kinh tế VN sẽ sụp rất nhanh, tâm lý người dân càng chán chế độ hơn, nổi khùng lên quyết liệt chống cộng . Mất túi tiền lớn hàng năm, cộng thêm bị dân trong nước thù ghét mạnh , thì cộng sản Hà nội chắc chắn phải hoảng loạn, chế độ sẽ sụp rất nhanh.

    Đừng đổ thừa Hoa kỳ, Miền Nam mất là lỗi của dân quân Miền Nam chúng ta, bỡi chúng ta quá nhân bản. BA MƯƠI BẢY NĂM qua, chính bà con hải ngoại chúng ta cũng vì bản chất nhân bản đã còng lưng nuôi cộng sản Hà nội sống. Hãy đoàn kết quyết tâm CẤM VẬN việt cộng, thì Hoa kỳ và thế giới tự do dễ tiếp giúp chúng ta vứt bỏ 4 biểu tượng ác ôn.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đi đâu cũng gặp cái ông này>Xin trả lời một lần.
      Liệu những lời kêu gọi này nói lên điều gì>
      Ương bướng,ngu ngốc vì chả ai thèm nghe mà nói hoài.
      Gàn dở vì chẳng theo ai,chẳng giống thằng Tây nào.
      Bất lực vì chính mình ko hiểu được điều mình kêu gọi.
      Muốn mọi người nghe và đồng lòng,bản thân anh phải có bản lĩnh,thực lực
      và do đó nối kết mọi người với nhau..
      Còn không những lời hô hào này có khác nào những trò láu cá của Thằng Hồ CM mà lại không có sự ủng hộ của CS liên xô,TQ.

      Xóa
    2. Việc gì phải nặn óc nghĩ ra lý thuyết cao siêu như dan nam.
      Nếu mọi người cùng đồng lòng làm gì,80 triệu dân VN cùng hành động thì chỉ cần đúng ngọ 12 giờ trưa,mọi người đồng loạt đánh lên một cái Dắm là chế độ CS sụp đổ ngay!!!!!

      Xóa
    3. laucaHoCM à, lớn rồi hãy ăn nói cho có văn hóa và lễ độ để con nít khỏi cười chê.

      80trieucaidam cũng vậy, nói chuyện như trẻ con thì làm sao mà thảo luận nghiêm chỉnh được.

      Hiện nay ở hải ngoại nhiều thành phần người Việt học thức và giữ địa vị quan trọng trong các quốc gia đang định cư, bắt đầu hợp lại, kêu gọi cấm vận Hà nội, để làm cho cs suy yếu. Phong trào đang thành hình. Có lẽ Hà nội sợ mất túi tiền hải ngoại thì chúng sẽ suy yếu nên cho những người như laucaHoCM, 80trieucaidam, v.v vào đây phá hoại DLB và những người tìm đường giúp đánh đổ chế độ cộng sản.

      Một lần nữa, lớn rồi đừng bắt chước văn hóa hạ cấp của CNXH nữa.

      Xóa
    4. đệ nhất công tâm là thượng sáchlúc 22:26 20 tháng 5, 2012

      Khi muốn phát động 1 phong trào phải xem có thực hiện tới mức nào.
      hiện nay chúng ta biết vấn đề kinh tế là tử huyệt cùa CS nhưng những gì thế giối đã làm như Hoa Kỳ với sức mạnh của mình cũng nghiên cứu những tác động của cấm vận với các quốc gia độc tài.
      theo tôi ,chúng ta cần làm những gì để tác động lên Tinh thần của đối phương.
      thí dụ bây giờ chúng ta phát động một phong trào 7 điểm từ dễ tới khó để người Việt hải ngọai chọn lựa và ai cũng có thể làm đưôc mà đầy ý nghĩa.Nếu như có người Việt HN không làm điều dễ nhất chăng nữa,thì bộ tuyên truyền CS cũng nghi ngờ rằng NVHN cũng đã làm.
      Chúng ta sẽ đánh vào tâm lý hiện thời rất hỏang lọan của chúng.
      Hơn nữa dễ thấy sự đồng lòng ghê gớm của NVHN. Đó mới là quan trọng.

      Xóa
  22. TIN NÓNG
    hôm qua ngay 17/5/2012 vào lúc khỏng 10h có 4xe một xe di trước là xe cứu thương hú còi inh ỏi 2 xe sau là xe chở phạm chuyên dụng còn xe sau cùng là xe zép màu trắng sữa trên xe chuyên chở phạm có khoảng từ 20 dến 30 người da số là nữ mặc áo xanh dương [nước biển] di thẳng vào trường cai nghiện quận 3 hiện ở xã tân dịnh huyện tân uyên bình dương theo nguồn tin thì có dình công ở dĩ an bình dương dã ngay tại tân phú và theo nhận dịnh của tôi là công nhân bị bắt dưa vào trường này mong bạn dọc trong thôn có thêm thông tin hãy dưa lên hoặc thông báo tới thân nhân và bạn bè của họ cho dỡ nóng ruột
    vì nhà có việc nên tôi chỉ gi dược số xe như sau
    53s/5289 và 56p/8089 còn hai xe sau chưa tháy ra

    Trả lờiXóa
  23. Thân gửi bạn ESCALATE.
    Hoa kỳ hiện nay được công nhận là quốc gia mà quyền con người được đảm bảo nhất;tuy nhiên bao giờ nó cũng có mặt trái của nó:đó là chịu ảnh hưởng của các tập đoàn tư bản lớn.Vấn đề mà bạn đề cập về phát biểu của ông MACNAMARA với ông VÕ NGUYÊN GIÁP tôi nghĩ đây chỉ là một phát biểu có tính ngoại giao sau chiến tranh.Nếu thật sự MỸ muốn thắng cộng sản MIỀN BẮC thì họ đã thắng vào 1972;khi đó HÀ NỘI đã chuẩn bị đầu hàng vì bị némm bom quá ác liệt.Bất cứ nhà cầm quyền nào cũng đặt quyền lợi của quốc gia;dân tộc mình trên hết(ngoại trư cộng sản việt nam);cho nên người MỸ THAM CHIẾN ở VIỆT NAM cũng vậy.
    Chúng ta là một nước nhỏ nên áp dụng một chế đô trung lập dựa trên nền tảng dân chủ và pháp trị là tốt nhất.Vấn đề quan trọng trước nhấthiện nay là làm thế nào để xóa bỏ chế độ độc tài ;bán nước hiên nay.

    Trả lờiXóa
  24. hành động http://www.youtube.com/watch?v=y4kyeLoFc5I

    Trả lờiXóa
  25. không cái gì dễ lung lay băng chén cơm manh áo ,không có gì dễ lung lay bằng dói ăn ,không có gì nhanh hiểu xã hội bằng thất nghiệp. không có gì hiểu chế dộ bằng tiền
    tôi dồng ý với tư tưởng của dân nam vì tôi hiểu người việt nam ta mà chỉ tiếc tư tưởng mỗi người mỗi khác

    Trả lờiXóa
  26. tôi ủng hộ ý kiến của dân nam dông thơi có dôi lời phân tích như sau
    trước khi làm công việc gì thì diếu dầu tiên chúng ta nghĩ là phải hiểu việc dó trước. dây cũng vậy, chúng ta muốn dân chủ cho nhân dân VN thi trước tiên chúng ta phải hiểu con người VN .vì vậy cho nên tôi xin mạn phép các nhà tâm lý phân tích như sau
    theo tôi thì gội rửa tư tưởng là rất khó mà công việc ta dang làm cũng như sấm trang nói nam tạc ngoc bích vậy ,trong tư tương dại da số dân ta mà nhất là dân miền bắc miễn sao cứ ổn dinh bình yên làm ăn dù cho lương thấp chút hoặc khổ một chút cũng cam tâm chiệu dựng không có dấu tranh ,lại thêm tư duy cộng sản nhồi nhét từ bé nên dã khó gội rửa lại càng khó hơn vì tôi là dân bắc nên tôi hiểu tư tưởng dó hơn ai hết,vì thế chỉ có cách mà tôi cung dã nêu giông như dân nam vậy nhưng tôi nêu rông hơn là ngoài việc dân nam kêu gọi còn thêm vào nửa là các nhà dân chủ nước ngoài hãy ngăn cản các nguồn vốn vay ưu dãi hoặc vốn ODA có như vậy thi dân chủ mau chóng thành vì dánh ngay vào cái bao tử của dân chắc ăn dân việt ta sẽ thức dậy ngay
    tôi cũng ủng hộ cách làm của LT và dân hải phong vì tôi dã kêu cháu tôi rồi trong dó có bạn bè của chúng

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thân gởi các bạn: dồng cảm, chang bo, đệ nhất công tâm là thượng sách,

      Cám ơn các bạn đã đọc và chia sẻ đề nghị v/v cấm vận. Hiện nay báo chí hải ngoại bắt đầu nêu vấn đề CẤM VẬN. Hy vọng một ngày không xa Cộng đồng Người Việt Tự do Hải ngoại (CĐNVTDHN) sẽ đồng thuận và hành động thiết thực về việc này. Đô la và nồi cơm tối quan trọng, mất đô la mất nồi cơm thì dân trong nước sẽ có phản ứng sớm. Hy vọng hải ngoại sẽ làm được việc này.

      Riêng ODA, CĐNVTDHN thường hội hợp với chánh phủ sở tại, yêu cầu họ đặt điều kiên Nhân quyền kèm trong điều khoản ODA. DN cũng nủng hộ các bạn LT và dân Hải phòng.

      Chúc các bạn vui, khoẻ

      Xóa
Mới hơn Cũ hơn