Mõ VNA (Danlambao) - Mấy ngày gần đây bà Lê Thị Thu Hà, Liên Đội Trưởng Liên (LĐT) Đội 5, Đoàn Tiếp Viên VietNam Airlines đang ngồi trên lửa với hàng đống việc phải giải quyết đang đổ xuống. Tuy nhiên, đau đầu nhất là việc một nhân viên thuộc Liên Đội của bà đã mắc tội làm Bộ Trưởng GTVT Đinh La Thăng không no bụng và sau đó là không hài lòng.
Theo chỉ thị của các cấp trên của bà (không biết là Đoàn Trưởng hay các sếp Tổng của Vietnam Airlines) thì phải làm rõ vụ việc và xử lý đến nơi đến chốn cô Tiếp viên đã phạm trọng tội đó. Nghe nói mức xử lý có thể sẽ rất nặng. Dù bất cứ lý do gì, nếu thành khẩn ăn năn thì có thể được khoan hồng ở mức gần sa thải, chứ ngoan cố thì chỉ còn nước xách va li về nhà. Dân hàng không thường thì đi công cán đi không mất tiền vé vì đã có Nhân dân trả rồi, nhưng vụ này có vẻ phức tạp nên chuyện ai phải thanh toán cước vé cho đương sự bay từ Hà Nội vào trụ sở chính của Đoàn Tiếp viên tại Tp Hồ Chí Minh "để làm việc" cũng trở nên tranh cãi.
Bà Lê Thị Thu Hà |
Nãy giờ quên mất không nêu cái tội của cô này đối với Vip Đinh La Thăng vốn bay trên hạng thương gia của Vietnam Airlines (VNA) từ Đà Nẵng đi Hà Nội cách đây chưa lâu. Như thường lệ cô tiếp viên đưa những sản phẩm dịch vụ của Hãng tới khách hàng trên máy bay như mọi khách hàng khác. Nhưng hôm đó cô gặp sui khi phải phục vụ Vip đang trong tình trạng đói bụng, không biết là do bậu sậu của Vip hay các đối tác quên mời Sếp Vip ăn hôm đó mà lên máy bay sếp thắc mắc về đĩa suất ăn hạng thương gia khá nghèo nàn (có thể so với các bữa thịnh soạn sếp vẫn dùng). Sếp nói "bụng anh to thế này thì làm sao mà no với suất ăn như vậy..." Cô này ngây thơ trong trắng trả lời rằng từ trước đến nay VNA chỉ phục vụ như vậy và không còn món nào khác cho chuyến bay này. Không biết VIP có gọi phê bình các Sếp của VNA để phàn nàn về sản phẩm khiêm tốn hay không nhưng rõ ràng cô tiếp viên này đang méo mặt để giải trình với các Sếp của Đoàn về lỗi không làm cho VIP no bụng, mà lỗi này vốn không phải do cô gây ra.
Từ chuyện này cũng mới thấy hàng trăm hành khách ngồi hạng Phổ thông phía sau chắc hẳn nhiều người cũng không có ai lo lắng ăn uống cho mình khi ở dưới đất ắt sẽ đói khi bay mà chẳng phàn nàn gì dù họ chỉ được phục vụ mỗi một chai nước. Ở đây Sếp Vip ngồi phía trên tuy ăn không được no, phục vụ đúng tiêu chuẩn dịch vụ thường lệ của chuyến bay nhưng vẫn hành. Thế mới biết Bụng của Vip to mà công ty không trang bị làm cho Sếp no thì liệu hồn ở nhà hay tự mua trước cơm chỗ nào nó sang để mời Sếp cho nó lành.
(Đây chỉ là thông tin nội bộ thôi, dĩ nhiên là chưa có báo nhà nước nào đăng cả).
*
Cán bộ cấp cao nhà nước cũng phàn nàn về “Sorry Airline”
Đào Tuấn - Nhắc đến VietNam Airline, hẳn nhiều người sẽ mỉm cười nghĩ đến diễn viên hài Công Lý với “Bài ca Sorry Airline” nổi tiếng. Người khác sẽ thở dài trước những chướng tai gai mắt. Hoặc tệ hơn, sẽ chửi thề
Thứ trưởng Bộ Giao thông Vận tải Phạm Quý Tiêu hôm 4.4 bất ngờ ký một công văn gửi Vietnam Airlines và một số hãng hàng không khác yêu cầu “chấn chỉnh thái độ và chất lượng phục vụ hành khách trên các chuyến bay và tại các cảng hàng không”.
Công văn này có nhức tới “chất lượng dịch vụ, thái độ phục vụ của nhân viên hàng không trên một số chuyến bay và tình trạng hủy chuyến bay..” dù là trong phòng khách VIP. Có lẽ là không vô tình, công văn không nêu đích danh, nhưng nhắc tới “kể cả một số hành khách là khách ưu tiên và cán bộ cấp cao Nhà nước”.
Nhắc đến VietNam Airline, hẳn nhiều người sẽ mỉm cười nghĩ đến diễn viên hài Công Lý với “Bài ca Sorry Airline” nổi tiếng. Người khác sẽ thở dài trước những chướng tai gai mắt. Hoặc tệ hơn, sẽ chửi thề.
Người cần phải cảm ơn, không phải là Thứ trưởng Tiêu, khi cái công văn chấn chỉnh này giờ là quá chậm trễ, và cũng chẳng ai tin là văn hóa sẽ được tạo lập luôn và ngay chỉ sau một mệnh lệnh hành chính chung chung- Người cần cảm ơn chính là vị “cán bộ cao cấp Nhà nước” nào đó khi ông bị đối xử và có phản ứng về những điều người dân vẫn bị đối xử và không bao giờ dám phản ứng nếu không muốn bị gô cổ, phạt tiền, thậm chí, bị “cấm bay”.
Nếu bạn không nhớ, thì xin nhắc lại, người từng bị còng tay như tội phạm là một HLV tuyển Taekwondo quốc gia chứ không phải diện quần thoa, hay thư sinh trói gà không chặt như đa số “khách bị hành”. Hồi đầu năm 2011, sau vụ còng tay, cư dân mạng đã sáng tác ra một nội quy mới, dành cho khách hàng của “hãng Sorry Airline”, đến giờ vẫn là câu chuyện cười ra nước mắt:
1. Khi bạn không gọi đồ ăn, nếu tiếp viên mang đến cho bạn, bạn bắt buộc phải ăn vì nếu không sẽ bị khép vào tội “Dám bật lại tiếp viên”.
2. Khi hành khác đã lên máy bay nếu muốn xuống phải được sự đồng ý của tiếp viên, nếu không sẽ phải xuống theo phương song song với mặt đất.
3. Khi hành khách trọn đời không muốn bay với Sorry Airline, hãy lên báo và có ý kiến “góp ý, xây dựng”.
4. Đừng bao giờ cố gắng tranh cãi với Sorry Airline, hoặc bạn sai hoặc Sorry Airline luôn đúng.
5. 80% tiếp viên của Sorry Airline là bất lịch sự, 20% còn lại thì không biết “lịch sự” nghĩa là gì.
6. Nếu bạn bay với Sorry Airline và chuyến bay của bạn đến sân bay đích đúng giờ, bạn nên xem lại đồng hồ, có thể bạn đã bị trễ chuyến 24 tiếng.
Thưa thứ trưởng Tiêu, những điều ông hôm nay ra công văn chấn chỉnh đã ít nhất tồn tại từ bấy giờ.
Lê la sân bay đã trở thành “Chuyện thường ngày ở huyện”.
18% số chuyến bay bị chậm, hủy. 540 chuyến bay phải “sorry” chỉ trong mấy ngày tết. Và, với một giọng dịu dàng nhất, chúng ta được giải thích là do “Lỗi kỹ thuật”.
Xin lỗi là một hành vi văn hóa, đáng được trân trọng, nhưng một lời xin lỗi sáo rỗng, với một lý do nhạt toẹt “sự cố kỹ thuật” nói đi nói lại cả vạn lần, tạo ra sự bất bình, ức chế đến nỗi người ta gán luôn cho hàng hàng không là “Sorry Airline” thì nói thật, đó không còn là văn hóa nữa.
Êm ái quá, êm ái đến phát sởn da gà. Cười nhạt quá, lạnh quá, đôi khi nó giống với việc nhe răng. Liệu có văn hóa nào tạo lập trên sự độc quyền?
Có người nói lối hành xử của ngành hàng không y như ngành điện, lơ mơ là cắt điện liền, không nói nhiều. Và lối hành xử đó chỉ có thể tồn tại khi khách hàng của những ngành này không còn bất cứ sự lựa chọn nào khác.
Trong những lời đàm tiếu về “Sorry Airlines”, có những điều hoàn toàn nghiêm túc: “Từ Sorry Airlines, hiệp hội hàng không thế giới đưa ra định nghĩa mới về hãng hãng không mẫu mực như sau: “Một hãng hàng không mẫu mực là hãng hàng không biết tha thứ cho khách hàng khi… chính họ sai”. “Sorry Airline không có thời gian để sửa hình ảnh của mình bởi vì họ quá bận rộn trong việc quảng bá hình ảnh của đất nước”.
Khi người dân đàm tiếu, diễu nhại, có nghĩa họ không còn tin vào sự nghiêm túc nữa rồi.