David Thiên Ngọc (Danlambao) - Hai chiến tuyến, hai chiến hào đã quá rõ ràng. Một bên là người dân VN yêu nước và một bên là đảng CSVN bán nước tham tàn. Bản chất của người VN ta từ xưa giờ là hiền hoà và vị tha. Điều đó đã chứng minh trong hàng ngàn năm lịch sử.
Không một cuộc đấu tranh nào giành lại độc lập tự do cho một đất nước, một dân tộc mà không phải đổ máu xương.
Không một người dân VN nào muốn đất nước, dân tộc lâm vào cảnh can qua máu lửa, gia đình ly tán, anh em chồng vợ cha con chia lìa... nồi da xáo thịt như đã từng.
Với bản chất hiền hòa sẵn có của người dân VN; và đối lại là sự gian manh, lọc lừa điếm xảo của CSVN, nhân dân VN hơn 3/4 thế kỷ qua đã quá hiền hoà, cầu an đến độ "ngây thơ" để đi đến di hoạ cho cả một dân tộc trong nhiều thế hệ phải chìm trong máu lửa điêu tàn, cơ hàn đến cùng cực. Nói không phải quá lời chứ trong hơn mấy chục năm qua cả dân tộc VN như một đàn nai, đàn cừu ngoan ngoãn răm rắp đi theo sự chăn dắt của một bầy sói hiểm ác gian manh.
Quy luật tự nhiên thì một sự việc gì, thế lực nào cũng phải có mức giới hạn của nó. Sự ngây thơ và cam chiụ của dân tộc VN đã xuống tận đáy không còn xuống hơn được nữa. Sự gian manh dối lừa của CSVN đã đến hạn mức cuối cùng không còn che giấu thêm được. Giờ này cả dân tộc VN không còn một chọn lựa nào khác, không còn một giải pháp nào được xây dựng trên nền tảng vị tha, hiền hoà được nữa.. Bởi sự đời nói một cách mộc mạc rằng "Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng".
Tôi xin nhắc lại và khẳng định một lần nữa rằng: Bạn có bao giờ sống chung với lũ chưa? Nếu ngày nào mà bạn chưa thoát được lên bờ thì ngày đó bạn có thể bị lũ nhấn chìm bất cứ lúc nào chưa biết. Con virus của khối u ác tính nó chỉ ẩn mình trong gan, trong tuỷ sống của bạn khi nó suy yếu. Một ngày không xa nó sẽ quật ngã bạn một cách bất ngờ khi nó có cơ hội.
Đối với cộng sản là như thế, hai từ "cả tin" chúng ta nên loại ra khỏi tư duy.
Trong suốt thời gian dài qua nhân dân VN nhất là tuổi trẻ đã thể hiện bản lĩnh của mình để đấu tranh đòi lại những quyền căn bản đã bị tước đoạt bằng những hình thức ôn hoà, thể hiện con người có văn hoá, có tư duy kiến thức, hiểu biết, đồng thời thượng tôn pháp luật nhất là đậm nét nhân văn. Thế nhưng CSVN đáp lại bằng những hành động côn đồ, vô học, vô luân, vô đạo, vô pháp... Hai màu trắng đen tương phản đã quá rõ ràng mà cả thế giới loài người văn minh đều thấy rõ và đều lên tiếng, thậm chí cực lực lên án những hành động phi nhân của tập đoàn CSVN và chia sẻ nỗi niềm, trân trọng tôn quí tinh thần, ý chí đấu tranh anh dũng mà ôn hoà trong sáng của nhân dân, tuổi trẻ VN. Bằng chứng tương phản của hai bức tranh xã hội VN hiện nay là sự bố ráp, đàn áp dã man các thanh niên sinh viên các đoàn thể xuống đường thể hiện lòng yêu nước trước hiểm họa Trung cộng xâm lăng. Cùng các sự kiện như sau:
- Thanh niên Dã Ngoại trao đổi Nhân Quyền, một cái quyền mà cả nhân loại đều nêu cao nhưng cũng bị nhà cầm quyền CSVN đàn áp một cách không còn tính người.
- Những bản án đầy bất công và khắc nghiệt, man rợ thể hiện rõ bản chất bá đạo, côn đồ mà CSVN đã giáng những đòn thù nhơ bẩn hạ cấp lên đầu các nhà đấu tranh dân chủ chân chính của VN từ Cù Huy Hà Vũ, Phạm Thanh Nghiên, Đỗ Thị Minh Hạnh, Trần Huỳnh Duy Thức, Tạ Phong Tần, Điếu Cày Nguyễn Văn Hải... mới đây là Nhạc sĩ Việt Khang, Trần Vũ Anh Bình và mấy ngày qua là hai sinh viên yêu nước Phương Uyên và Nguyên Kha.
Ta hãy nhìn hai con Phụng Hoàng đất Việt trong những ngày qua mà cả loài người không ai không cảm kích và rơi lệ lẫn thán phục.
Lật từng trang sử Việt, tái hiện những gương oanh liệt của tiền nhân mà ta mỉm cười trong niềm hạnh phúc, trong lòng chứa chan những niềm kiêu hãnh... Thế nhưng, trong thời hiện đại nhất là những ngày qua chính mắt thấy những con Phụng Hoàng đất Việt nhỏ từng giọt máu hồng từ trái tim của mình tô son cho đất nước từ Bắc chí Nam một dải Sơn Hà.
Chính tai nghe những giọng hót còn hơn cả âm thanh của ngọc rớt vàng rơi dịu dàng mà kiêu hãnh, thánh thót mà oai hùng, bé nhỏ mà đanh thép... Cái hình ảnh thiêng liêng kiêu hùng và oanh liệt đó nay đã lưu danh cho hậu thế, khắc sâu vào sử xanh, vào tim óc của triệu triệu người dân Việt là khi những con Phụng Hoàng đang bị xích xiềng trên giàn hoả mà ngẩg cổ nhìn trời hót lên những lời diễm tuyệt biến thành những mũi tên sắt thép gan đồng bắn thẳng vào phường giá áo túi cơm, vong nô bán nước mà nhất là cắm thẳng vào trái tim của chế độ phi nhân, vào cường quyền vô đạo. Trong lúc dưới chân của mình là một rừng lửa đỏ bao quanh với một bầy lang sói, một lũ đầu trâu mặt ngựa. Lịch sử đã ghi lại đầy đủ hình ảnh và âm thanh trong những ngày qua với lời vàng ngọc:
"...Chúng tôi làm để thức tỉnh mọi người trước hiểm hoạ Trung Quốc xâm lăng đất nước và cuối cùng là chúng tôi làm xuất phát từ tấm lòng yêu nước nhằm chống cái xấu để làm cho xã hội ngày càng tốt đẹp tươi sáng hơn".
"Tôi dùng máu viết khẩu hiệu Tàu khựa cút khỏi Biển Đông và Đi chết đi đảng cộng sản bán nước. Khẩu hiệu bị cho là phỉ báng đảng cộng sản VN là vì tôi thể hiện lòng yêu nước khi tôi căm phẩn Trung Quốc xâm chiếm VN đến tận cùng sự phẩn uất. Tôi yêu nước, tôi thể hiện lòng yêu nước. Tôi không ngờ là tôi bị bỏ tù vì thể hiện lòng yêu nước"
Nguyễn Phương Uyên dõng dạc, đanh thép hùng hồn mà nói thẳng lên như thế, đã tạt vào mặt bọn dốt nát đê hèn không xứng đáng hiện diện trước mặt Phương Uyên chứ đừng nói chi đến lên gọng xét xử!
Và đây là lời của Nguyên Kha: "Tôi trước sau vẫn là một người yêu nước, yêu dân tộc tôi. Tôi không hề chống dân tộc tôi, tôi chỉ chống đảng cộng sản. Mà chống đảng cộng sản thì không phải là tội.!"
Những lời nói trên cùng với những vuông vải trắng mang những dòng chữ đỏ được viết bằng máu đào Lạc Việt đã làm nên kỳ tích. Hình ảnh này đang phấp phới bay trên bầu trời toàn thế giới. Đánh động cho lương tâm của những tập đoàn độc tài và những nước cộng sản còn sót lại hãy quay về với chính nghĩa với lương tri.
Hình ảnh hai chiếc áo trắng học trò thật tinh khôi, hai mái đầu xanh thật đáng yêu, hai thân hình bé nhỏ nhưng chiếc bóng lớn vô cùng, hai trái tim đầy quả cảm đã nói, viết và khắc lên những lời "Quyết tử cho Tổ Quốc quyết sinh" bằng chính máu, hơi thở và thân xác bằng xương bằng thịt của mình do khí thiêng của mẹ Âu Cơ sản sinh và hun đúc.
Thế thì cái lằn ranh chiến tuyến Quốc Cộng đã quá rõ ràng và không còn một con đường nào khác ngắn hơn con đường đem máu xương ra tô thắm sơn hà để giành lại Độc Lập, Tự Do, Dân Chủ cho toàn dân. Một con đường mà dân tộc ta không hề mong muốn và luôn loại trừ, né tránh. Thế nhưng cộng sản Bắc Kinh, Ba Đình không cho chúng ta làm như thế.
Chưa một lúc nào trong hơn 4000 năm qua mà lịch sử VN đen tối như lúc này. Chưa một lúc nào mà nhân dân ta hai đầu thọ địch. Ngoài biên ải núi rừng biển đảo thì giặc Tàu xâm lược ngang ngược lấn chiếm, giết hại dân lành ngư phủ từng giờ từng phút. Bên trong thì bọn CSVN bức bách hãm hại nông dân, dân oan đến các chí sĩ trẻ già yêu nước VN để thực hiện mưu đồ bán nước, tiếp tay cho giặc dễ dàng trọn chiếm non sông.
Ngày xưa Lê Chiêu Thống cùng lắm cũng chạy qua bên kia biên giới cúi đầu rước giặc kéo quân về giết hại dân mình để cầu vinh, nhưng bản thân hắn cũng phải chui rúc ở rừng sâu nơi điạ đầu biên ải chứ không ngồi trên đầu nhân dân, cũng không công khai chà đạp giết chóc đàn áp nghĩa quân để cho giặc thẳng tay tàn sát dân ta như CSVN hiện nay.
Trong một cuộc đấu tranh giành độc lập cho dân tộc nào nhân dân cũng có sự lựa chọn, đắn đo hơn thiệt... tuy nhiên trong hoàn cảnh này của nhân dân ta đối với CSVN chỉ còn con đường duy nhứt là "Quyết tử cho tổ quốc quyết sinh". Con đường hoà giải - hoà hợp mà lâu nay chúng ta có tính tới, theo tôi thiết nghĩ thật là ngây thơ ít ra là trong lúc này. Vì như tôi đã nói cộng sản không bao giờ chịu từ bỏ tham vọng, rời vũ đài chính trị khi chúng chưa hoàn toàn sụp đổ và trắng tay. Đi chung với cộng sản là chứa virus trong người. Với giải pháp hoà giải - hoà hợp thì cộng sản sẽ cười thầm và cho rằng nhân dân VN chưa thoát khỏi ngây thơ, khờ dại.
Nói như Boris Yeltsin "Cộng sản không thể nào sửa chữa mà cần phải đào thải nó!". Nếu CSVN không điên cuồng như con thú dữ thì trước làn sóng và áp lực của thế giới phản ứng lại bạo quyền của CSVN đối với nhân dân VN thì ít ra chúng cũng có một phần nào nhân nhượng hay tỏ ra một chút nhân bản trong việc đối xử với tuổi trẻ yêu nước VN và các nhà đấu tranh dân chủ một cách hoà bình. Đàng này chúng càng say máu, càng điên cuồng lao vào tội ác như trong cái gọi là phiên toà xử hai nhà anh hùng tuổi trẻ VN Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha.
Không dừng bước. Sau khi kết thúc phiên toà vô đạo thì bọn bồi bút, bồi ngôn của đám bồi thần gọi là tuyên giáo lại ti tiện, đê hèn với hàng chục chiếc loa SUẢ, hàng chục tờ "Lá cải" chứa đầy sâu tung những giọng, dùng những chữ bôi nhọ các anh hùng của chúng ta rằng 'hot girl' này, 'hot boy' nọ... Thật là hạ cấp, đốn mạt. Chúng ngu si đã tự bôi bùn lên mặt cả tập đoàn tớ thầy của chúng, lên chính chế độ bẩn thỉu của chúng bằng những hành động hạ nhân đồng thời tô đậm nét son lên hình ảnh chói loà hào quang cuả Phương Uyên, Nguyên Kha lẫy lừng trên toàn thế giới.
Con đường đấu tranh để đi đến Dân Chủ, Tự Do của dân tộc VN sẽ có nét đặc thù không thể giống như Miến Điện. Bởi một điều dễ hiểu là đất nước Miến Điện được cai trị bởi những nhà độc tài quân phiệt, tuy nhiên họ vẫn thức tỉnh và nhận ra làn sóng dân chủ, nhân quyền trên thế giới đang dâng trào. Từ đó họ không ngoan cố và họ không tự đào huyệt chôn mình và mở ra hướng hoà giải - hoà hợp, chấp nhận đa đảng và đối thoại, sống chung với đối lập và thả tù nhân lương tâm, tù chính trị. Họ khôn ngoan và vẫn tại vị cầm quyền trong nền dân chủ. Điều quan trọng nhất là khuynh hướng chính trị của họ độc lập không phụ thuộc vào một học thuyết nào, không bị khống chế bởi một đảng phái chính trị nào hay một quốc gia nào trên thế giới và một điều hạnh phúc cho nhân dân Miến Điện là tập đoàn cai trị này chỉ tham quyền chứ không bán nước, không mãi quốc cầu vinh, không làm tay sai nô lệ cho một thế lực nào trên thế giới.
Đất nước VN ta hoàn toàn ngược lại, tập đoàn CSVN là bọn bồi thần của cộng sản Bắc Kinh. Đảng cộng sản, nhà nước cộng sản VN là một bầy bán nước, đem cả non sông dâng cho ngoại bang, cúi đầu làm nô lệ cho giặc Tàu. Do đó chúng không tự chủ mà hoàn toàn tuân theo mệnh lệnh của thiên triều kể từ thời Hồ Chí Minh vâng lệnh giết nông dân vô tội một cách dã man trong CCRĐ cho đến nay và con đường sửa đổi, thay da đổi thịt cho đất nước cho nhân dân là hoàn toàn không thể.
Tình hình chính trị VN khác với Miến Điện là như thế. Mục đích vẫn là đưa đất nước, dân tộc đến Tự Do, Dân Chủ nhưng mỗi nơi có có một đặc điểm khác nhau do đó con đường đấu tranh của nhân dân không cùng một lối. Hỡi Thanh Niên, Sinh Viên, Học Sinh Tuổi Trẻ Việt Nam hãy tiến lên phiá trước nối bước đàn chị đàn anh, các cô các chú Anh Hùng Nữ Kiệt đã và đang xả thân vì nước, đổ máu cho non sông. Các em hãy quả cảm can trường mà tiến lên cùng Phương Uyên, Nguyên Kha, Hoàng Vi, Thục Vy, Thanh Nghiên, Duy Thức, Minh Hạnh, Việt Khang, Phong Tần, Hà Vũ, Điếu Cày... Tương lai tiền đồ Tổ Quốc là ở các em. Bức tranh "Giang Sơn Cẩm Tú Việt Nam" mà các Anh Thư, Tuấn Kiệt đang vẽ dở dang các em hãy cùng nhau tô son đậm màu sắc nét vẻ vang cho dân tộc.
Một lời nguyện cầu với hồn thiêng sông núi, với tiền nhân tổ tiên dân tộc hãy thổi thêm nhuệ khí can trường, đốt thêm lửa cho cháy bùng lên trong lòng, trong trái tim của Tuổi Trẻ Việt Nam.
Ngày 19/5/2013