Nhân cách bị lùn! - Dân Làm Báo

Nhân cách bị lùn!

Nguyên Anh (Danlambao) - Việt Nam, một đất nước hình chữ S dưới sự sáng lập và điều hành của chủ tịch M râu đã tiến nhanh tiến mạnh, tiến vững chắc đến cái thiên đường trong mơ, một cái thiên đường mà người CS tưởng tượng ra không còn cảnh người bóc lột người, một xã hội bình đẳng, một xã hội văn minh, một xã hội hơn bọn tư bản chán vạn lần (PCT. NTDZ).

Người dân được sự tuyên truyền, cổ xúy của nhà cầm quyền đã hăng hái lao động hăng say hoặc xả thân không mệt mỏi, đóng góp đủ thứ công sức cho nước nhà nhưng họ cứ ngóng trông dài cả cổ hoài mà cái thiên đường mù sao không thấy?

Từ đời ông nội theo bác chệt Chương đi tìm bọn cường hào địa chủ đấu tố cho đến chết, đến đời ông bố phơi xương trắng Trường Sơn thực hiện giấc mộng vĩ cuồng của bác, cho đến đời con thì... cái thiên đường mù đến thật chứ chẳng đùa!

Duy chỉ có điều tại cái thiên đường đó hoàn toàn không có ai có danh dự, liêm sỉ nhân cách và lòng tự trọng!

Tất cả đều được sống vinh quang như ánh hào quang của đảng, nào là biệt thự Phú Mỹ Hưng, Valley nơi đáng sống, nào là Mercerdes, Rollroy, Cadillac, nào là vàng miếng SJC, USD chất đầy từ trong tủ cho đến các ngân hàng trong và ngoài nước.

Không phải thiên đường là gì khi dân gian truyền tụng:

- Vai mang túi bạc kè kè, nói láo nói lếu chúng nghe rầm rầm (!)

- Tiền là Tiên là Phật, là sức bật trẻ thơ là ước mơ người lớn mà lị!

Và đám đại gia được vinh danh triệu phú đô la ngày hôm nay còn ai ngoài đội ngũ xuất thân từ Hoàng thân cộng sản? (Hoàng Thanh Trúc - DLB)

Tuy nhiên dù đã là đại gia, triệu phú đô la nhưng nhân cách của họ lùn đi tỷ lệ nghịch với số tài sản kếch xù đã có nhờ quyền hành có được từ: Hy sinh đời bố củng cố đời con.

Người ta có thể dễ dàng trông thấy tầng lớp tư bản đỏ ngày nay chỉ là các tên bợ đỡ chế độ, dựa hơi để được đặc quyền đặc lợi trong một xã hội không minh bạch.

Nếu tại các quốc gia văn minh, muốn trở thành giàu có thì cá nhân các người đó phải nổ lực học tập có địa vị trong xã hội hoặc kinh doanh và lao động cật lực mới có thể sở hữu số tiền hàng triệu đô la.

Tuy nhiên tại VN điều đó khỏi! Nhỏ không học lớn lên cũng làm đại úy (nối gót cha ông!) Và các đại gia đỏ hôm nay lại hợm hĩnh khoe khoang sự giàu sang bất chính của mình với các quốc gia trong khu vực như các bài báo của bọn bồi bút vinh danh hôm nay.

Và họ cũng lãng quên cái đồng tiền của mình có được là bất hợp lý với đại bộ phận người dân, chiến sỹ lực lượng vũ trang và các thành phần lao động khác.

Nhưng có hề gì? Ở một chế độ mà từ người khai sinh ra nó đã lùn về nhân cách thì có việc gì phải mắc cỡ cơ chứ?

Chỉ khéo vẽ sự...

Vì chúng ta có một tầng lớp lãnh đạo lùn ưu việt cho nên phải phát triển, học tập và phát huy cái ưu việt của chúng ta cho hơn hẳn bọn đế quốc tư bản chứ.

Thế chả nhẽ nhà nước luôn khuyến khích chúng ta học mỗi ngày với cái mệnh đề: sống, học tập theo phong cách đạo đức của bác là không đúng sự thật?

Do đó chúng ta có những tấm gương người tốt việc tốt (dựa theo tiêu chuẩn lùn) để mà sáng tạo, làm theo: 

- Lãnh tụ M râu: đạo văn, sát thủ giết 1.700.000 người dân (thời báo Balan);

- TT Phạm văn Đồng bán đất đai cha ông gầy dựng 1958;

- Lê Duẩn với cải tạo tập trung đồng bào chiến bại của mình;

- Lê khả Phiêu, Nguyễn văn Linh, Võ văn Kiệt với hiệp ước Thành Đô (Đặng chí Hùng-DLB);

- Nguyễn minh Triết với: VN & Cuba thay nhau canh giữ hòa bình cho thế giới và sau đó thành một cò đĩ khi đang là một nguyên thủ quốc gia lại đi giới thiệu đàn bà con gái của dân tộc mình với các chính khách quốc tế một cách trơ trẻn;

- Nguyễn phú Trọng với độ nhân cách lùn cao khi vác cái mặt mo rao giảng chủ nghĩa Mác Lê và tư tưởng HCM vĩ đại trong khi người ta đã quăng vào thùng rác;

- Nguyễn tấn Dũng với các nghị định bịt miệng dân cầm viết để tha hồ làm mưa làm gió;

- (Cựu) Thống đốc Ngân hàng nhà nước VN Lê Đức Thúy và anh chàng đại tá an ninh xơi cả chục triệu đô la hối lộ của công ty Úc để cho phép in tiền Polymer;

- Bộ trưởng bộ Y với nhiều người nằm chung 1 giường bệnh và mạng người rẽ như con giun con dế; 

- Bộ trưởng chủ nhiệm ủy ban sác tộc Giàng Seo Phừ mập như con heo khi trẻ em miền núi ăn cơm với côn trùng và không có áo ấm;

- Bộ trưởng bộ năng lượng với thủy điện bằng đất, xe tông nhẹ đã vỡ toác;

- Bộ trưởng bộ Giáo dục với chỉ tiêu phủ kín tiến sỹ giấy cho nhà cầm quyền;
- Bộ trưởng bộ Côn An với slogan không có đánh cho có, có đánh cho chừa (!);

- Bộ trưởng tài chính với giá vàng cao hơn thế giới nhiều năm liền;
- Ủy ban vật giá với giá xăng, dầu, điện, nước lên như phi mã được lý giải là theo giá thế giới nhưng khi nó xuống thì im re, tranh thủ đếm tiền mà quên chuyện tiền lương èo uột của người lao động;
- Hiệu trưởng Sầm Đức Xương môi giới học trò của mình thành gái bán hoa...

Và còn nhiều nữa các tên nhân cách hơi bị lùn trong cái thiên đàng xã nghĩa mà có thể thấy nhan nhản ở các bộ ngành từ trung ương cho tới địa phương. Tuy nhiên, có một điều vô cùng ưu việt khi đã là cư dân của thiên đường mù, các khái niệm từ chức, cách chức mặc nhiên không có, cùng lắm chỉ hoán chuyển vị trí công tác hay về hưu non để mà hưởng phước (!)

Những khuôn mặt lãnh đạo còn như vậy thì tại sao chúng ta lại ngại liêm sỉ, tự trọng mà không tranh thủ bốc hốt để mau chóng vinh thân phì gia?

Vậy thì có lý do gì mà phải mắc cỡ với cụm từ tiền sạch tiền bẩn cơ chứ?

Tiền nào cũng là tiền, xài được sất...

Và chúng ta hãy cứ tự hào Việt Nam vì là triệu phú đô la, đó là một niềm tự hào vô cùng chính đáng cũng như đại gia già hết xí quách vùng biển mua cái giường 6 tỷ hú hí cùng cô vợ nhí (không biết nên cơm cháo gì không?) và tự huyễn hoặc mình hãnh diện khi cư dân VN còn khối kẻ lắm tiền!




Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo