David Thiên Ngọc (Danlambao) - Cái khối ung nhọt mang tên y-tế của đám sình lầy nhà Sản thổ tả đã đến hồi vỡ tung, bốc mùi hôi thối, gây ô nhiễm cả một vùng rộng lớn hơn 330 ngàn km2 và còn ảnh hưởng ra các vùng lân cận.
Những lời nói và dòng chữ để nói lên cái tệ-thảm trạng này đến ngày hôm nay kể ra còn nhiều hơn lá rừng khi mùa thu đang nhuộm vàng cả đất nước VN. Nói hoài, nói mãi... đâm ra thừa có khi rơi vào tình trạng "đa kháng thuốc". Thế nhưng mỗi ngày lại lòi ra thêm những cái nhọt trong khối "đại u" đó khiến ta không thể nào câm lặng hay ngồi yên được khi xác chị Huyền vĩnh biệt người thân bằng cách phập phù, lạnh lẽo trôi giạt ngàn phương...
Nói riêng về khối "đại u" y-tế VN. Trên toàn thế giới này không một nơi nào, nước nào mà phô trương hình thức giả dối, điếm ngôn xảo ngữ như cái đám bùi nhùi y-tế VN. Trên khắp các cổng, tường, bờ rào của các BV cùng những cơ sở y-tế trên toàn xã nghĩa từ xưa nay không thiếu những câu "lương y như từ mẫu", nào "y-đức" nào "lương tâm người thầy thuốc"... nào... nào... không kể xiết. Thế nhưng đối với các nước khác không hề rêu rao những thứ kể trên nhưng thông qua thực hành (thể hiện trình độ y khoa), đối xử (y đức) của y bác sĩ đối với bệnh nhân đều toát lên những hình ảnh, cảm xúc thật vô cùng đáng kính và đầy nhân ái. Trong cứu chữa cho bệnh nhân người ta còn có những phút giây cầu nguyện, đem đức tin tôn giáo vào để củng cố niềm tin, tăng thêm sức mạnh để công việc cứu chữa được toại nguyện mỹ mãn... Một câu chuyện mà hầu như ai cũng biết là có bà mẹ đang mang thai nhưng chưa đến thời kỳ sanh nở mà bị tai nạn nguy kịch... thế là cả đội ngũ y-bác sỹ nơi đó vận dụng mọi khả năng về khoa học và nguyện cầu cho bà mẹ đáng thương kia kéo dài sự sống cho đến khi vượt cạn và cứu cho sinh linh bé nhỏ được chào đời... và lạ thay... phép màu đã đến... sau giây phút thiêng liêng đó đứa con được "vuông" là nhờ đức tin, những tấm lòng cao cả và trí tuệ của đội ngũ y-bác sỹ. Nhưng người mẹ không "tròn" bởi vượt khỏi tầm tay của con người. Ánh mắt của người mẹ nhìn đứa con chứa chan niềm hạnh phúc rồi vĩnh viễn ra đi... cùng lúc ấy những nụ cười trên môi khóe mắt của tất cả mọi người xung quanh chứng kiến và lan rộng khắp hành tinh. Những chuyện như thế này ở xứ Hồ xã nghĩa hầu như là huyền thoại. Chẳng những thế mà còn đi ngược lại những gì mà họ rêu rao, lớn giọng và càng ngày càng dấn sâu vào tội ác vì cái cứu cánh, cái mục đích cuối cùng là "tiền", là vật chất, không hổ với học thuyết "duy vật", "Vật chất có trước, con người có sau".
Trên hành trình để đạt được cái mục đích thấp hèn đó mà cả cái tập đoàn Hồ xã nghĩa đã không từ nan một hành động, thủ đoạn nào, xem vật chất quí hơn con người. Nơi đây tôi chỉ nêu lên những hành động đê hèn riêng của ngành y-tế. Hàng ngàn vạn cái ung nhọt trong khối "đại u" đó mỗi ngày mỗi trồi ra, xuất phát từ những con người tự cho là "từ mẫu", rêu rao với lời thề Hippocrates.
Đơn cử những vụ việc mới gần đây không lâu:
- Tháng 5/2012 bác sỹ Nguyễn Xuân Hiệp PGĐ BV mắt trung ương đã hành hung đánh đập vào mặt đối với bệnh nhân là cụ bà Nguyễn Thị Hợi đáng tuổi mẹ của mình trong khi mổ mắt đến nỗi mặt mày sung húp, tím bầm gây bức xúc cho thân nhân và cả đồng nghiệp. Sau ca mổ trên cụ bà mắt có được sáng hay không chứ thân nhân và cả xã hội đã phần nào sáng mắt. Thế mà cả tập đoàn ban GĐ BV, bộ y-tế đều lấp liếm bao che, vô cảm và sự việc như không có gì xảy ra... ngược lại ông Đỗ Như Hơn GĐBV còn tố cáo báo chí (DLB) là phản động, báo BVPL cuối tuần là báo lá cải v.v...
Cũng cùng hệ thống BV mắt nêu trên thì BV mắt HN đã có hành vi đánh tráo thủy tinh thể để cho bênh nhân tối mắt và Ban GĐ BV, y bác sỹ trục lợi trên bước đường dần đi vào màn đêm của những bệnh nhân.
"Giá như đưa phong bì thì có lẽ Xuân không chết" đó là lời khẳng định của người nhà sản phụ Nguyễn thị Xuân ở Thanh Hóa mới đây cả mẹ và con đã đi vào cõi vĩnh hằng bởi sự thờ ơ, lãnh đạm, tắc trách, vô cảm của đội ngũ "mẹ hiền" nơi đây cũng chỉ vì người nhà của sản phụ Xuân không có phong bì và cuối cùng là ngày 19/10/2013 quan tài sản phụ Xuân phải diễu hành trên đường phố để cho nhân dân trong và ngoài nước thấy được tấm lòng bao la (không bằng bao thư) như biển cả, "lòng mẹ (hiền) bao la như biển Thái Bình..." của tập đoàn "mẹ hiền" VN.
- Một việc mà ai cũng nghĩ là vô tiền khoán hậu chính là việc nhân bản xét nghiệm máu ở BV đa khoa Hoài Đức HN khiến trong hàng ngàn bệnh nhân được xét nghiệm máu từ trẻ sơ sinh vài chục ngày tuổi cho đến những cụ già thất thập, bát tuần đều có kết quả như nhau. Tất nhiên mục đích xét nghiệm máu là để chữa trị. Vậy thì kẻ có bệnh hiểm nghèo cho đến những người bệnh nhẹ được chẩn đoán cào bằng như nhau và trong số hàng ngàn người đó hẳn đã và sẽ có người phải ra đi vĩnh viễn vì cái trò đê tiện để đem tiền về phục vụ cho "cuộc vui suốt tháng, trận cười thâu đêm..." (Nguyễn Du) của các mẹ hiền. Việc này đánh động lương tâm con người đến nỗi trái tim của đám "còn đảng còn tiền" cũng phải thốt lên: "Họ làm cái việc mà trời không dung đất không tha, tức là chỉ đạo xét nghiệm khống..." Đó là lời của thượng tá côn an Phan Cao Thu phó thủ trưởng cơ quan CSĐT (CA-HN) trong buổi họp báo ngày 20/8/2013.
Cùng thời điểm ra đi của sản phụ Nguyễn Thị Xuân, Thanh Hóa là chị Lê Thị Huyền ở 36 Hàng Thiếc HN cũng phải lặn sâu dưới lòng sông Hồng và hiện giờ chưa biết trôi giạt về đâu hay đã làm mồi cho cá dữ... Cũng chỉ vì tiền, vì muốn bảo vệ cái nhãn hiệu "thẩm mỹ viện" phi pháp của hắn để tiếp tục kinh doanh trục lợi trên xác thân của nhiều nạn nhân nữa mà hắn dã man ném xác chị Huyền xuống dòng sông một cách có tính toán và lạnh lùng.
Hơn 20 trẻ sơ sinh trong gần 2 năm qua đã khép lại quảng đường đời vì những vac-xin của bộ y-tế. Tệ hại nhất là gần đây 3 trẻ sơ sinh ở Quảng Trị phải tức tưởi ra đi vì tiêm vac-xin ngừa viêm gan siêu vi B mà nguyên nhân giống như huyền thoại... "Giữa ban ngày, cúp điện nên nhân viên y tế dùng đèn của điện thoại di động để lấy thuốc nên lấy nhầm thuốc co thắc tử cung???" thật khó hiểu. Có nguồn tin rằng bộ y tế đã tráo vac-xin dỏm để trục lợi nên mới gây ra hiểm họa???.
Tất cả những nỗi đau thương mất mát của người dân theo một số đơn cử nêu trên là những viên sỏi (chứ không còn là giọt nước) ném vào ly nước đã đầy vậy mà chẳng bao giờ tràn... hàng vạn viên sỏi ném vào mà ly nước vẫn thế! bởi vì đâu?
Những kết quả như trên trong vạn ngàn kết quả có nguyên nhân từ đâu?
- Trước hết là chúng được sinh ra từ cái gọi là "đạo đức cách mạng" rồi biến thái thành "đạo đức HCM" mà tập đoàn CSVN nhào nặn, tuyên truyền và lưu giữ. Trong những sản phẩm đó, nơi đây chỉ nói riêng về khối "đại u" y-tế.
Trong cái "đại u" đó với những tấm gương sáng ngời của tập đoàn gọi là thứ, bộ trưởng.
- Ông Cao minh Quang: Với tâm thức và ý đồ mưu cầu lợi ích riêng, bằng mọi cách leo lên hàng top của khối u này với tấm bằng Ts dzỏm, bằng sự móc ngoặc với BV Pharma, bằng khuất tất trong việc cho phép lưu hành, sử dụng vac-xin ngừa ung thư cổ tử cung Carvarix... không đạt chuẩn, không hạn chế độ tuổi cho người được tiêm với mục đích trục lợi trên thân xác người dân.
- Bà Nguyễn thị kim Tiến: Ở một bài viết trước đây tôi có nói rằng "thật tội nghiệp cho nhân dân VN phải dùng một người khuyết tật bẩm sinh, vừa điếc lại vừa câm, thêm bệnh vô cảm để làm bộ trưởng y-tế" thật không quá chút nào.
Bỏ qua các sự kiện trước đây. Những phát biểu của bà Tiến bảo bệnh nhân và người nhà "đi hỏi ông nhà nước chứ tôi không biết" về vấn đề BV quá tải, 3-4 người nằm chung một giường bệnh. Khi bà đến có người bò từ gầm giường ra để chào bà!
Trước cái chết vì tiêm ngừa vac-xin của 3 trẻ sơ sinh ở QT-cùng lúc đó bà ta đi tham dự lễ khởi công xây dựng tháp chuông tại nghĩa trang liệt sĩ và thắp nhang tại 2 nghĩa trang khác... không xa nơi cư ngụ của gia đình 3 trẻ nạn nhân mà bà ta không hề ghé qua gọi là chia sẻ, an ủi hay hỏi thăm mà vội về với hạnh phúc chồng con và nói rằng " lịch trình chuyến bay đã bố trí kín, không có thời gian"??? trong lúc những trẻ ra đi có nguyên nhân một phần từ bà bộ trưởng!
Chối bỏ trách nhiệm, ngụy biện chất chồng ngụy biện... trong vụ đó bà Tiến nói một cách mạnh mẽ rằng "Sẽ không bao che mà công khai, minh bạch nguyên nhân. Trách nhiệm của ai sẽ xử người đó (chứ bà không có). Lỗi vac-xin xử vac-xin, lỗi người tiêm xử người tiêm, lỗi kỹ thuật xử kỹ thuật..." câu "lỗi vac-xin xử vac-xin" thật khôi hài. Giống như ngày xưa có vị quan "xử tội hòn đá" để giải oan cho một phụ nữ. Hoặc gần đây ở tỉnh Gia-Lai chính quyền CSVN làm một chiếc xà-lim để "giam cầm hòn đá". Không biết nay mai đây ai sẽ là luật sư để biện hộ cho lọ vac-xin và hòn đá ở Gia-Lai và ai sẽ là người thăm nuôi cho hòn đá đang bị giam cầm và cái lọ vac-xin ở Quảng Trị sẽ bị xử án tù oan nghiệt vì tội gây chết người hàng loạt?
Cái sản phẩm là tên đồ tể Nguyễn mạnh Tường được đào tạo ra bởi cái lò sát sinh đạo đức "cách cái mạng" của Hồ tập Chương là không có gì là lạ hay bất ngờ, ngạc nhiên. Nó là hệ quả của hệ tư tưởng phi nhân vô đạo. Nơi đây XH nhức nhối ở chỗ cái vô đạo, dã man lại được bọc bởi một lớp vỏ ngọt ngào, tráng lệ và cao cả: "Mẹ Hiền".
Những điều phi lý được ngụy biện vô cùng lố bịch và luôn đổ lỗi một cách vô trách nhiệm mà ai nghe qua cũng khó dằn lòng. Một cái thẩm mỹ viện to đùng giữa lòng thủ đô, quảng cáo dẫy đầy trên đường phố và trên các phương tiện thông tin từ trước nay mà không có giấy phép lận lưng? Quản lý ngành y đều không hay (?), chính quyền địa phương, quản lý kinh doanh, tài chính thuế má ngành ngang, ngành dọc đều mù tịt (?) Trong lúc chỉ một quán cà phê nho nhỏ mở cửa để kinh doanh mà chưa có giấy phép thì phải như thế nào? một đứa trẻ vị thành niên cũng có câu trả lời chính xác!. Đàng này... lạ thật! con voi chui lọt lỗ kim để rồi chà nát sinh mạng con người rồi vứt xuống sông?
Có một điều khác lạ trên thế giới rằng - khi sự việc tồi tệ, dã man và những tội ác vô tiền khoán hậu, trời không dung đất không tha ở bộ y tế nói riêng và cả xã hội chính quyền nhà Sản nói chung thì sau đó chỉ là những "chỉ đạo sâu sát, vô cùng bức xúc, vô cùng đau đớn... và chỉ đạo... chỉ đạo..." mà thôi chứ ngoài ra không một chút sẻ chia hay xin lỗi! còn cái "văn hóa từ chức" vì trách nhiệm cá nhân hay cảm thấy không xứng đáng với cương vị như các nước văn minh khác thì hoàn toàn không có vị trí ở trong cái chế độ toàn trị này. tất cả lỗi là khách quan là tại, bị... chứ người đứng đầu ngành không bao giờ có trách nhiệm và hoàn toàn vô can và vô cảm. Có chăng chỉ là những giọt nước mắt của Hồ tập chương truyền lại :
- Tại phiên thảo luận tổ QH kỳ 6 khóa 13 ngày 24/10/2013 về báo cáo KTXH bà Tiến rươm rướm nước mắt bày tỏ sự đau đớn, xót xa và chia sẻ!(?) và sau đó trả lời phóng viên rằng: "Việc ai làm người đó chịu, công dân từ 18 tuổi trở lên phải chịu trách nhiệm về mọi hành vi của mình." Như vậy trong vụ này bà Tiến vô can vì trong Bộ Y tế của bà không ai là con nít mà bà phải gánh chịu hành vi của họ.
- Sau khi họp báo thường kỳ của chính phủ, ông Vũ Đức Đam "bật khóc" khi các phóng viên đặt câu hỏi về vụ bác sỹ ném xác nạn nhân xuống sông Hồng. Ông Đam "bật khóc" là khóc to hơn Hồ tập Chương ngày ấy và Trọng lú khi bế mạc hội nghị T.Ư 6. Ông Vũ đức Đam khóc bi ai hơn những sư phụ của mình. Rõ là hậu sinh có khác!
Nói chung là cái hệ thống toàn trị CSVN này cả tập đoàn tự xưng là đỉnh cao trí tệ thì cái tâm và cái tầm chỉ là chừng đó, muốn hơn nữa đều hoàn toàn không thể. Trong cái hệ thống đó thì bà Tiến cũng không là ngoại lệ. Cái tầm của bà cũng chỉ cao nhất là ngang bằng hay thấp hơn với những đỉnh cao "Trọng lú, 3 ếch mit-tơ Bin, Tư sâu, Vũ Luận, Bình ruồi v.v..." nói chung cả tập đoàn CSVN chỉ tầm như thế thì nhân dân VN chịu dưới ách cai trị của chúng phải gánh lấy những hậu quả khôn lường là không tránh khỏi. Những nhà yêu nước, đội ngũ trí thức, nhân tài ngoài đảng là "thế lực thù địch", nhân dân là kẻ thù của đảng. Thế thì làm sao đảng dám gần gũi hay trao quyền một khi muốn chấn hưng đất nước?-Vậy kẻ phải bị thả trôi sông không phải là chị Huyền mà là cả tập đoàn CSVN, những khối "đại u" đã và đang gây hoại tử cho đất nước non sông.
Ngày 28/10/2013