Nguyễn Dân (Danlambao) - Sự việc chiếc xe tải chở bia bị tai nạn đổ bia ra đường tại ngã ba bồn binh Tam Hiệp, thành phố Biên Hòa ngày 4/12/2013, và người dân nhào đến hôi của, giành giựt lấy bia mang về đã làm chấn động dư luận trong lẫn ngoài nước. Chuyện xảy ra, đến nay, cũng đã hơn 10 ngày. Tưởng rằng theo thời gian rồi cũng sẽ qua đi và quên lảng. Cũng như bao chuyện cũng không kém phần quan trọng đã xảy ra trên đất nước VN mình - rồi cũng qua đi và quên lãng.
Không ngờ, vẫn cứ âm ỉ, và thỉnh thoảng lại được thổi phồng lên. Người ta giận? Người ta tức? Hay là người ta cảm thấy ô nhục, đau lòng cho một nhóm người (dân) - cho một xã hội đã hành xử (thiếu đạo đức) giữa thời đại thế giới phát triển văn minh.
Hối vì việc làm có tính tham lam (vô ý thức) của mình thì cũng có người cảm thấy rất hối hận. Chị Nguyễn Thị Ninh (?) thấy thái độ đứa con lầm lì buồn khổ vì việc làm của mẹ, và những khi xem TV thấy hình ảnh của mình xoắn xít giành giật ôm thùng bia - mà chị cảm thấy nhục nhã vô cùng, ngủ nghê không được - trông gặp anh tài xế để nói lời xin lỗi.
Nhiều bài viết, quá nhiều nhận xét, phản ảnh, hầu hết đều chê trách những kẻ hôi bia. Than phiền cho một nền đạo đức xuống cấp - cảm thương cho xã hội VN hiện giờ - Và đại để thì cũng chỉ có vậy. Nhưng vẫn không thể quên. Thỉnh thoảng người ta vẫn nhắc.
Thật ra, đây cũng không phải là lần đầu ở đất nước VN - thời gian của những năm sau này - có xảy ra sự kiện đáng xấu hổ và đáng trách như vậy. Mà thỉnh thoảng cũng đã xảy ra, xảy ra hầu như càng lúc càng nhiều. Như là: Giành nhau lấy phần ăn ngon ở nhà hàng buffet mới mở tại TPHCM. Giành nhau lấy áo mưa do cơ quan từ thiện nước Hòa Lan phân phát (cho không) ở Hà Nội. Như là tranh nhau ăn món cá sống (sushi) miễn phí. Và rất nhiều, rất nhiề.u.. khắp cả nước. Xúm nhau hôi của, chôm đồ khi một người dân bị tai nạn. Không giúp đỡ nạn nhân mà lo hôi của lấy tiền... Một xã hội mà người dân hoàn toàn hầu như dửng dưng, vô cảm, chỉ biết kiếm lợi cho cá nhân mình.
Bao sự việc nhục nhã đau lòng, mà hầu như chỉ có xảy ra trong những năm gần đây - khoảng 5-10 năm qua đây thôi - dưới thời XHCN.
Những người dân đang độ tuổi lục thập, thất thập trở lên, đã sống qua mấy thời đại: Thời VNCH (lần thứ 1, lần thứ 2 trước 1975), và thậm chí ở thời trước nữa - thời chiến tranh loạn lạc và thực dân đô hộ - vẫn chưa thấy tình trạng hôi của và vô cảm như bao sự việc ở ngày nay.
Vậy thì ta thử hỏi: lý do tại làm sao, và từ nguyên do nào?
Một số người cho rằng vì người ta nghèo và thiếu thốn quá. Chưa hẳn? Một số cho rằng vì sống trong một xã hội đua đòi, người ta dễ động lòng tham. Và một số đổ cho là tại xã hội bây giờ quá thối nát. Thối nát và bất nhân, bất nghĩa từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên.
Có thể - theo người viết - lý do sau là đúng. Nếu ai không bằng lòng, thì xin góp ý.
“Xã hội chủ nghĩa sản sinh ra con người XHCN”. Đây là phương châm đã được tuyên truyền và phổ biến sâu rộng từ mấy mươi năm nay - từ ngày mà đảng csVN giương cao ngọn cờ gọi là đi làm cách mạng giải phóng dân tộc, mà đầu lĩnh là Hồ chí Minh. Qua trên 68 năm, người dân qua bao thế hệ được ung đúc cho tinh thần và đạo đức này.
Đạo đức cách mạng và đạo đức Hồ chí Minh - sống chiến đấu và học tập theo gương bác Hồ vĩ đại, theo đảng cộng sản quang vinh. Hồ chí Minh đã quyết tâm vạch ra chính sách “trồng người” để đào tạo cho toàn dân trở thành con người XHCN.
Thời gian trước 1975, chỉ mới một nữa nước (miền Bắc). Và sau 1975 là toàn thể đất nước VN. Và từ dấu mốc 1975, thống nhất đất nước, “giải phóng” hoàn toàn, toàn dân đều phải (bị bắt buộc) chịu chi phối giáo dục do đảng định đoạt, sắp đặt, tạo cho bằng được con người của đảng, vì đảng - con người XHCN như ngày hôm nay. Nếu có bất cứ tư tưởng nào đi sai đường, đi trái ý, đều bị quy là lệch hướng là đều bị tiêu diệt.
Từ đó, đại đa số những con người tệ hại bệ rạc, vô cảm, vô tâm, và thậm chí bất nghĩa, bất nhân… không phải từ đảng là do từ ai? Chắc chắn không phải là tàn dư, là hậu quả từ thực dân, đế quốc hay Mỹ ngụy để lại. Đảng csVN đã giải phóng và độc quyền toàn trị trên 38 năm rồi?
Thiếu nhi, nhi đồng học tập theo lời bác Hồ dạy. Tuổi trẻ mới sinh cho đến lúc trưởng thành, qua bao trường lớp đều noi theo mẫu mực của bác. Toàn dân làm theo lời bác - noi theo “gương đạo đức” của bác. Cán bộ nhân dân thực thi theo lời bác. QĐND học tập theo bác. Và CAND (kẻ luôn đi sát và trực tiếp với dân, là “đầy tớ” của dân) luôn được dạy dỗ tận tình theo như bao điều bác Hồ đề ra răn dạy...
Để rồi đến hôm nay, hình ảnh CA là hình ảnh kinh khiếp nhất: Bắt bớ, đánh đập, cướp bóc, bắn giết người dân chẳng thương xót, chẳng chút nương tay. Người dân bị bắt (đôi khi bị bắt oan) về tra tấn cho đến chết rồi bảo là tự tử. Hình ảnh một tr/úy công an với sắc phục, vô cớ đi giật cướp ba lô của một blogger chạy (như ma đuổi) trong tiếng la ó của bao người tại Hà Nội là như thế nào? Một kẻ nắm quyền pháp luật lại hành xử như kẻ côn đồ. Cả thế giới văn minh không có một đất nước nào là như vậy? Có chăng là ở bộ lạc bán khai (ăn thịt người) ở Amazon (Nam Mỹ) hoặc nơi rừng rú Phi châu? Vậy mà nó lại là một SQ công an được đào tạo của CHXHCNVN - theo đạo đức HCM.
Bao nhiêu việc tệ hại từ bao năm qua. Từ ngày mà đất nước mang tên là CHXHCNVN tệ hại, ác đức, bất nhân, vô cảm là vô số kể... Vậy mà vẫn một mực cứ thẳng tiến, tiến vững chắc lên con đường XHCN, làm theo đảng, theo tư tưởng, đạo đức HCM.
Sự việc hôi của, vô cảm vô tâm tại Biên hòa ngày 4/12/2013 thật tình là đau xót, đau lòng, nhưng thiết nghĩ cũng chỉ là chuyện nhỏ - rất nhỏ - so với vô vàn bao chuyện to tát lớn lao mà đảng csVN, những kẻ lãnh đạo có thế có quyền đã làm và phạm phải - từ mấy mươi năm – Tham nhũng dẫy đầy (hằng trăm ngàn tỷ), cướp bóc khắp nơi, oan khiên khắp chốn, chết chóc hàng bao triệu con người, cũng vì vô cảm, vô tâm từ đảng cs. Cũng vẫn chỉ là trong im lìm, im lặng. Một đảng cứ tiếp tục và triền miên gây ra tội ác bất nhân.
Dân gian có câu: “Một con cọp bắt con heo nhà chạy thong dong ngoài đường, người ta cũng chỉ đứng nhìn, và lại xúm đập con mèo đói vì đã ăn cục mỡ trong nhà”.
Kẻ viết bài này cũng chỉ là một người dân, cũng cảm thấy bất lực trước mọi bất công, thảm hại, thê lương và đau buồn của đất nước. Biết và nghĩ vậy, nhưng cũng chả biết phải làm sao. Chỉ xin viết lên đôi dòng theo cảm nghĩ riêng mình. Mong sao người dân mình càng thấy rõ. Thấy và biết rõ mọi sự, để cùng hợp lòng, hợp nhất tạo thành sức mạnh mà tận diệt bất công. Tận diệt mầm mống gây nên băng hoại đạo đức xã hội nước nhà.
“Vì lợi ích trăm năm trồng người”. Tạo dựng, gieo trồng những con người cho một dân tộc (qua bao thế hệ) đã trên 68 năm, đạo đức của ngày hôm nay với vô vàn tệ hại, băng hoại... Do đâu và vì đâu? Mọi người đã rõ. Nếu vẫn để cứ tiếp tục nữa, rồi sẽ ra sao?
15/12/2013