Tù nhân lương tâm Đậu Văn Dương: Tôi sẽ tiếp tục lên tiếng - Dân Làm Báo

Tù nhân lương tâm Đậu Văn Dương: Tôi sẽ tiếp tục lên tiếng

Anh Đậu Văn Dương đoàn tụ với gia đình và bạn bè, ngày 02.10.2014

VRNs“Điều quan trọng nhất là phải có niềm tin vào Chúa thì khi đó tất cả mọi việc sẽ làm được. Điều thứ hai, có sự quan tâm giúp đỡ của những người dám đứng lên bảo vệ Sự thật, bảo vệ Công lý đã tiếp sức cho tôi vượt qua được những khó khăn cuộc sống trong tù. Điều thứ ba, tôi đi tù là một sự an bài của Chúa, bởi vì qua cuộc sống trong tù Chúa đã cho tôi quen được nhiều người phải chịu nhiều nỗi nhục. Cuối cùng, Chúa đã giúp tôi trở thành một con người mới, dám đứng lên bảo vệ cho Sự thật và những người bị chà đạp, lên tiếng phản đối việc làm sai trái của trại giam. Đó là sự an bài mà Thiên Chúa đã dành cho tôi.” Đây là những trải nghiệm cuộc sống chốn lao tù của TNLT Đậu Văn Dương trong suốt hơn ba năm qua.

TNLT Đậu Văn Dương, một Thanh niên Công giáo, Gp Vinh vừa mãn hạn tù và được đoàn tụ với gia đình vào trưa ngày 02.10.2014.

Anh bày tỏ niềm vui: “Trước hết, tôi xin cảm ơn tất cả những người đã quan tâm, giúp đỡ gia đình tôi trong thời gian tôi ở trong tù. Khi được đoàn tụ với gia đình thì đây là niềm hạnh phúc của tôi, và tôi được gặp gỡ các bạn bè đã từng cùng tôi lên tiếng phản đối những việc làm sai trái [của nhà cầm quyền], đã cho tôi thêm niềm tin, sức mạnh và tinh thần để tôi can đảm lên tiếng những sai trái đang xảy ra trong xã hội. Cảm giác của tôi bây giờ rất hạnh phúc. Tạ ơn Chúa đã giúp tôi trong chặng đường mà Chúa đã an bài”.


Đậu Văn Dương bị nhà cầm quyền bỏ tù với 42 tháng tù giam và 18 tháng quản chế, theo Điều 88 BLHS “tuyên truyền chống nhà nước CHXHCN VN”, vào ngày 24.05.2012.

TNLT Đậu Văn Dương cho biết, trong quá trình anh bị giam cầm, cán bộ trại giam thường bật đèn xanh cho các tù thường phạm đánh đập anh, cán bộ vi phạm một cách nặng nề đến quyền con người, quyền tự do tín ngưỡng tôn giáo của tù thường phạm. Trong trại giam TNLT Đậu Văn Dương đã từng lên án, phản đối việc cán bộ trại giam đã giam chung anh với những phạm nhân bị nhiễm HIV, cũng như phản đối việc cung cấp thiếu nước uống cho các tù thường phạm, cán bộ ăn tiền của phạm nhân… Anh kể lại:

“Trong thời gian đầu tôi bị tạm giam ở trại giam Nghi Kim- tỉnh Nghệ An, là ngày đầu tiên xa nhà, cán bộ trại giam dẫn tôi vào buồng giam và bật đèn xanh cho những tù nhân ở đó rằng, thằng này là thằng chống Nhà nước, thằng phản động nên anh em chăm sóc cho nó kỹ lưỡng vào. Sau đó, các tù nhân này – họ phạm tội giết người, buôn bán ma túy – bắt tôi ngồi xuống, hai người liền đánh, tát và đấm vào tôi rất nhiều. Lúc ấy, tôi thì thầm cầu nguyện với Chúa, con xin dâng lên Chúa những nỗi đau này, vì thế mà tôi đã vượt qua được. Tôi hết sức Tạ ơn Chúa.

Sau khi phiên tòa sở thẩm kết thúc, họ chuyển tôi qua trại giam số 5 Thanh Hóa. Ở đây, cuộc sống của các phạm nhân không có quyền tự do, cán bộ chà đạp lên nhân phẩm của các tù thường phạm, họ thích đánh lúc nào thì đánh. Tôi cũng đã làm đơn khiếu nại các hành vi vi phạm quyền con người này, nhưng cán bộ không giải quyết thỏa đáng. Cán bộ cũng khủng bố tinh thần các tù nhân bằng cách, ngày thứ bảy và Chúa nhật phạm nhân không phải đi lao động và được có điện trong buồng giam để sinh hoạt, nhưng họ lấy lý do làm như thế tốn điện nên đã cắt điện ngày thứ bảy và Chúa nhật, cho dù trời nắng và nóng nhưng cán bộ vẫn làm thế.

Ba lần cán bộ trại giam bắt tôi viết kiểm điểm, để kỷ luật. Lần thứ nhất, tôi phản đối nước sinh hoạt hằng ngày không đủ uống cho phạm nhân. Lần thứ hai, các phạm nhân ốm đau như một số người bị AIDS, nghiện ma túy, một số người khác bị ốm do làm việc nặng nhọc… giam chung vào một buồng giam, thì cán bộ đã giam tôi với họ. Trong buồng giam đó, cán bộ đóng hết tất cả các cửa, không có nước sinh hoạt, không có chiếu nằm và rất chi là bẩn thỉu, nên tôi đã lên án cán bộ chèn ép tù nhân không cho những người tù bị ốm kia được nghỉ bệnh. Đồng thời, tôi không đồng ý giam ở buồng giam đó, nên cán bộ nói tôi chống đối, không nghe lệnh cán bộ, vì thế bắt tôi viết bản kiểm điểm. Lần thứ ba, cán bộ khoán công việc quá cao nghĩa là một phạm nhân phải gấp 4 sản phẩm vàng mã trong một ngày, trong khi đó phạm nhân nào giỏi lắm thì chỉ làm được từ 2 – 3 sản phẩm vàng mã một ngày, nhưng cán bộ yêu cầu nếu không làm đủ 4 sản phẩm thì phải đóng tiền ["phạt"] mỗi sản phẩm là năm ngàn đồng (5.000 VNĐ). Chính vì thế, tôi đã lên án phản đối việc làm này, và tôi yêu cầu gặp ban lãnh đạo trại, nhưng cho đến khi tôi ra khỏi trại giam thì họ vẫn không gặp tôi.

Cán bộ trại giam cấm tôi không được mang sách Kinh Thánh và tất cả các sách liên quan đến Tôn giáo vào trại giam. Đấu tranh mãi, [gia đình tôi] đã gửi vào cho tôi một cuốn sách Kinh Thánh, nhưng họ đã tịch thu nên tôi làm đơn khiếu nại yêu cầu họ trả lại. Cán bộ nhất quyết không trả, vì thế tôi đã viết một bức thư gửi cho cán bộ với nội dung, tại sao cuốn sách Kinh Thánh dạy con người ta hướng thiện mà các ông lại không cho đem vào trong trại giam, chính các ông đang vi phạm quyền tự do tín ngưỡng tôn giáo là một quyền căn bản của con người, các ông đang chà đạp lên niềm tin và cuộc sống của tôi, cho nên tôi sẽ tuyệt thực để lên án việc làm sai trái này. Tôi có thể tuyệt thực đến mười ngày, hoặc cho đến khi các ông trả lại cho tôi cuốn sách Kinh Thánh. Sau đó, tôi đã tuyệt thực được mấy ngày, thì cán bộ gọi tôi lên làm việc và yêu cầu tôi ngừng tuyệt thực rồi sẽ trả, nhưng tôi quả quyết với họ, khi nào cán bộ trả cuốn Kinh Thánh cho tôi thì tôi mới ngừng tuyệt thực, còn không tôi sẽ tuyệt thực cho đến cùng. Ngày hôm sau, ông cán bộ mà đã thu cuốn Kinh Thánh của tôi, gọi tôi ra và nói, mày đừng có theo người ta tuyệt thực rồi đòi lung ta lung tung bởi vì tất cả các sách liên quan đến Tôn giáo đều bị cấm mang vào, cán bộ nói tiếp “mày có kiện lên đến Thủ tướng thì tao cũng không sợ”. Tôi đã trả lời với họ rằng, chính các ông đang vi phạm quyền tự do tín ngưỡng của công dân VN, nếu thế thì tôi sẽ tiếp tục tuyệt thực… Một ngày sau đó, cán bộ trại giam họp. Sau ngày họp, họ đã trả cho tôi cuốn Kinh Thánh. Bây giờ, tôi cũng mang cuốn Kinh Thánh này về nhà.”

Ngoài ra, TNLT Đậu Văn Dương cho biết, những công việc anh đã làm trước khi bị giam cầm: “Trước đây, tôi từng tham gia Bảo vệ Sự sống, thu gom các thai nhi bị nạo phá về an táng, nuôi các chị em lỡ lầm, lên án các hành động nạo phá thai. Tôi tham gia Nhóm Sinh viên Công giáo Giáo phận Vinh với mục đích học hỏi Giáo lý và Kinh thánh, giúp cuộc sống sinh viên xa nhà sống được tốt hơn… Tôi cũng đã từng lên tiếng đòi tự do ngôn luận, đòi tự do báo chí, đòi đa nguyên đa đảng. Những việc làm của tôi đúng nên tôi sẽ tiếp tục theo những việc làm tốt này, lên tiếng cho những điều sai trái xảy ra trong xã và bênh vực cho những người bị cảnh bất công.”

TNLT Đậu Văn Dương bị nhà cầm quyền bỏ tù với 42 tháng tù giam và 18 tháng quản chế, theo Điều 88 BLHS “tuyên truyền chống nhà nước CHXHCN VN”, vào ngày 24.05.2012. Anh bị bắt vào ngày 02.08.2011.


HT.VRNs


Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo