Ngô Việt (Danlambao) - Gánh chèo của ông bầu xứ Nghệ Nguyễn Sinh Hùng họp nhau đào kép, trống kèn, rầm rộ diễn trò một tháng nay ở Thăng Long Hà Nội. Thôi thì đủ chuyện hỉ nộ ái ố diễn ra ở rạp chèo mới xây rất hoành tráng. Rạp mới, nhưng gánh cũ, đào già, kép chai, soạn giả lú nên chỉ toàn tuồng xưa hát lại, hóa ra nhàm!
Hề Phan Trung Lý, đề nghị dân đóng góp để trả nợ xấu. Eng ơi, eng thì các ông eng, giờ méc nợ thì biểu dân trả, đâu dễ eng như vậy!
Hề rau muống Đổ Văn Đương thì phán rằng: Quyền im lặng không phải là quyền của con người. Rõ khổ, Ông Đương nghe nói là Tiến Sĩ Luật chứ chẳng phải giỡn chơi đâu nhé. Thành ra đừng ai vội kết luận là ông ta không biết nội dung của quyền im lặng ra làm sao! Được trớn ông ta phán tiếp: Giới luật sư chỉ biện hộ vì tiền. Cha mẹ ơi! Hành nghề để kiếm tiền mà xấu à, mà đáng bị lên án à? Xin hỏi nhỏ ông một câu: Thế ông cũng như các đồng chí của ông phấn đấu vào đảng Cộng Sản vì cái gì? Quyền hành, Quyền lợi, Tham nhũng hay cả ba đều đúng?
Rồi ông thầy tu Thượng Tọa Thích Huyết Thanh (đúng ra là Thích Thanh Quyết) nài nỉ chính phủ phải xây dựng quân đội Việt Nam mạnh như quân đội Bắc Triều Tiên! Tu hành mà không nói chuyện về tôn giáo lại đi nói chuyện quân đội súng ống thì đã là một chuyện trái khoáy rồi. Khi ông được đảng Cộng Sản ưu ái đưa ngồi vào ghế đại biểu nhiều khóa liền, tức là họ đã dán mác cho ông là sư quốc doanh rồi đó nghe không sư! Ở đâu có quốc doanh là ở đó có phá hoại!
Và đây, ông Phùng Quang Thanh, vừa là anh hùng vừa là đại tướng vừa là Bộ trưởng Quốc phòng, đáng lẽ phải tỏ ra oai dũng của một võ tướng thì lại ủy mị “tâm tư” trên sân khấu chèo. Ông Thanh sợ không phong hàm tướng thì sẽ có nhiều người "tâm tư". Ôi tướng như ông, khi giặc vào tới nhà, điển hình như vụ giàn khoan HD 981, trong năm nay, không bám thắt lưng địch mà đánh mà lại bám thắt lưng địch mà van xin: “Quan hệ giữa Việt Nam và nước bạn láng giềng Trung quốc về tổng thể trên các mặt đang phát triển tốt đẹp, chỉ còn tồn tại vấn đề tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông nên đôi khi cũng có những va chạm gây căng thẳng như sự việc ngày 01/05/2014, Trung quốc đã đơn phương hạ đặt giàn khoan nước sau Hải Dương 981 trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam, đã gây bức xúc cho nhân dân Việt Nam, gây lo ngại cho các quốc gia trong khu vực.” (Trích phát biểu của Phùng Quang Thanh tại hội nghị Shang-ri La).
Giặc đã vào nhà ăn cướp mà vẫn gọi giặc là bạn, vậy ông là tướng gì? Biết lực lượng của mình yếu hơn giặc mà không lo xin ngân sách để trang bị cho quân đội mạnh lên mà chỉ lo đi xin lon xin hàm để làm gì? Ông bảo rằng đi dự hội nghị quốc tế nhìn người ta mang sao này sao kia thấy sao mình yếu quá. Thật nực cười! Mới đây ông dẫn một đoàn gồm mười ba tướng lãnh, toàn đầu ngành, tư lệnh các quân binh chủng đi sang Tàu làm dân chúng thấy lo vô cùng. Tại sao? Đơn giản thôi, theo kinh nghiệm người dân chúng tôi thấy là những lãnh đạo Việt Nam khi đi các nước tư bản thì xin, ngược lại khi đi sang Tàu thì bán. Thành ra dân nghi vấn không biết kỳ đi Tàu vừa rồi các ông đã bán những gì? Việt Nam đã lạm phát đủ thứ giờ thì thấy rõ lạm phát cả tướng lãnh!
Cuối cùng thì màn đồng diễn của gánh chèo bầu Nghệ cũng đã diễn ra: Lấy phiếu tín nhiệm các chức danh do quốc hội phê duyệt. Lúc đầu thì tin cho biết báo chí không được đưa tin kết quả cuộc lấy phiếu tín nhiệm. Sau đó đính chính lại là do nhân viên văn phòng quốc hội hiểu sai nên đã truyền đạt không đúng. Nghĩa là báo chí vẫn đưa tin như thường lệ.
Kết quả đã có rồi, người cao người thấp. Nhưng có điều không ai bị không tín nhiệm. Bởi vì chỉ có ba nội dung trong phiếu bầu là:
- Tín nhiệm cao.
- Tín nhiệm.
- Tín nhiệm thấp.
Lấy phiếu tín nhiệm mà không có mục “Không tín nhiệm” vậy là không trung thực, không can đảm, không đàng hoàng rồi. Nhưng người dân mình vốn dễ dãi xề xòa, giải thích giùm cho quốc hội: Tín nhiệm thấp xem như là không tín nhiệm. Ô hay! Làm sao như vậy được? Giấy trắng mực đen rõ ràng ghi "Tín nhiệm thấp" thì làm sao xem như "Không tín nhiệm" được.
Tất nhiên trò lấy phiếu tín nhiệm như thế này chỉ là trò mị dân, lòe quốc tế. Nhưng đối với quốc hội với đảng Cộng Sản Việt Nam nó không phải là vô ích.
Một ngày nào đó có sự cố gì xảy ra, thì những người lãnh đạo Việt Nam lại to mồm nạt dân: "Quốc hội là dân, dân quyết sai thì dân chịu chứ kỷ luật ai". Cân này chính ông bầu xứ Nghệ Nguyễn Sinh Hùng đã nói rồi đấy.
Hãy tín nhiệm chị, chị cho xem bướm
Anh có ngầu pín, tín nhiệm anh mau.
Không tín nhiệm thấp thì tín nhiệm cao
Đâu có lá nào là không tín nhiệm
Cá mè một lứa, cá đối bằng đầu
Nếu không là chuột thì cũng là sâu
Đập chuột vỡ bình, diệt sâu hư quả
Có qua có lại mới toại lòng nhau.
Gánh chèo của ông bầu xứ Nghệ Nguyễn Sinh Hùng, một ngày hát nuốt hết của dân hơn một tỷ đồng (tiền VN). Mấy mươi ngày là mấy mươi tỷ, tiền đóng thuế của người dân đốt theo mây khói. Của mất xót lòng nên viết vài giòng xã hơi!