Hoàng Thanh Trúc (Danlambao) - Tháng ba... Báo hiệu xuất hiện một hành vi hèn mạt hạ đẳng nhất thế giới của một chế độ CS thiếu tính nhân bản nằm ngoài phạm trù đạo đức - Không giống như cuộc nội chiến Nam Bắc Mỹ với hàng triệu nhân mạng thương vong, tàn cuộc chiến binh lính Mỹ thu gom thi hài đồng đội Bắc Nam về an táng chung trong một nghĩa trang (nghĩa trang Arlington). Để cùng thương tiếc tưởng niệm thì tại Miền Nam Việt Nam một nhà tù giam giử bia mộ người chết kỳ lạ nhất thế giới. Nghĩa trang quân đội QL/VNCH được canh giữ bởi một trung đội binh sĩ vũ trang, trong hận thù hoang dã họ cấm không cho thân nhân tu bổ tôn tạo suốt 30 năm (1975-2005) mà những người nằm dưới mộ thì chưa bao giờ bước chân qua bên kia vĩ tuyến 17!?.
*
“Phóng viên, ký giả hay nhà báo, họ là chiến sĩ luôn đấu tranh không mệt mỏi cho chân lý của sự thật, trái với tâm niệm này vô hình chung chỉ là thợ viết hay bồi bút vì quyền lợi áo cơm ”
Trong hàng ngũ nhà báo phóng viên chuyên nghiệp phổ quát trên thế giới trang bị “vũ khí” cần thiết cho mỗi nhân tố liên quan ngoài cái “tầm” chứng minh thấy được là bằng cấp chuyên ngành thì một thứ khác vô hình nhưng bất khã thiếu gắn liền với cái “tầm” đó là cái “tâm trong sánh và trái tim lạnh lùng”, mỗi một bài viết như một tác phẩm trình làng trước công luận bắt buộc nó phải ghi nhận đầy đủ nhiều nhất các chi tiết những gam màu sáng tối trung thực phản ảnh từ thực tế diễn ra, nếu bài viết không chuyển tải được chuẩn mực này thì nó chỉ là một thành quả nghèo nàn về chất xám thực hiện theo đơn đặt hàng mà tác giả của nó phải gọi là “thợ viết” hay công nhân bồi bút chuyên nghiệp vì cơm áo chứ không thể là những chiến sĩ phóng viên can trường vì chân lý của sự thật mà đơn cử như bài viết có tựa rất thời sự cho toàn dân Việt Nam cùng suy nghĩ “Tháng 3 trong tâm thức chúng ta” của tác giả Lê Đức Dục đăng trên trang nhất của báo Tuổi Trẻ 19/3/2015 (*)
Tác giả PV báo Tuổi Trẻ Lê Đức Dục
Trên trang nhất tờ báo, chuyên mục “thời sự và suy nghĩ” mở đầu bài viết tác giả Lê Đức Dục khẳng định: Không phải ngẫu nhiên tháng 3 luôn là lời nhắc nhở thiêng liêng với chúng ta về đất nước. (Báo TT/Lê Đức Dục).
Thật thú vị, không ngẩu nhiên chút nào, điều đó chẳng những rất đúng mà còn là chính xác trong ký ức của 30 triệu đồng bào phía Nam vĩ tuyến 17 và rất nhiều kiều bào trên toàn thế giới hiện nay – Tháng ba nhắc nhở cho mọi người không bao giờ được phép quên, cái ngày báo hiệu mở đầu của hàng loạt sự kiện đẫm nước mắt trong đau thương mất mát mà chủ nghĩa xả hội cộng sản đem đến cho họ...
Tháng ba... mở đầu cho những ngày mà gia đình và chính họ, gần nửa triệu sĩ quan công chức nhân tài tinh hoa của chính phủ nước VNCH không rõ vì sao mình chỉ chăm lo phục vụ và bảo vệ mái nhà (miền Nam VN) của mình mà cộng đồng thế giới công nhận, không hề xâm lăng phá hoại hay đe dọa miền Bắc và chưa đứng trước phiên tòa xét xử nào lại trở thành là tù nhân vô định trong các trại lao tù CS Bắc Việt, rất nhiều người trong số này dù quê hương im tiếng súng nhưng họ lại bỏ mạng vùi thây nơi những bìa rừng hoang lạnh....
Tháng ba... Báo hiệu xuất hiện một hành vi hèn mạt hạ đẳng nhất thế giới của một chế độ CS thiếu tính nhân bản nằm ngoài phạm trù đạo đức - Không giống như cuộc nội chiến Nam Bắc Mỹ với hàng triệu nhân mạng thương vong, tàn cuộc chiến binh lính Mỹ thu gom thi hài đồng đội Bắc Nam về an táng chung trong một nghĩa trang (nghĩa trang Arlington). Để cùng thương tiếc tưởng niệm thì tại Miền Nam Việt Nam một nhà tù giam giử bia mộ người chết kỳ lạ nhất thế giới. Nghĩa trang quân đội QL/VNCH được canh giữ bởi một trung đội binh sĩ vũ trang, trong hận thù hoang dã họ cấm không cho thân nhân tu bổ tôn tạo suốt 30 năm (1975-2005) mà những người nằm dưới mộ thì chưa bao giờ bước chân qua bên kia vĩ tuyến 17!?.
Tháng ba... báo hiệu cho một nền kinh tế năng động hiệu quả của miền Nam đang hòa cùng nhịp điệu phát triển với các quốc gia Đông Nam Á thì bị XHCN/CS “giải phóng” bức tử oan uổng với hàng núi công cụ tư liệu sản xuất công nghiệp tiên tiến bị tháo gỡ xếp vào kho bãi chờ hoen rỉ... tự nó hành vi đần độn này đã kéo dài sự lạc hậu chậm tiến của quốc gia gần 3 thập niên so khu vực...
Tháng ba... Báo hiệu cho toàn dân miền Nam đang sống trong thịnh vượng đầy đủ cơm ăn áo mặc sẽ bỗng chốc trắng tay bởi 2 lần đổi tiền chủ yếu để kéo xả hội tư bản tự do miền Nam xuống cho nghèo khó ngang bằng với XHCN/CS miền Bắc khiến cả nước đứng bên bờ vực nghèo đói....
Tháng Ba… Báo hiệu một cuộc trốn chạy CS bỏ nước ra đi nhiều nhất trong lịch sử Việt Nam và thế giới với hàng trăm ngàn người lấy biển cả làm mộ phần...
Tháng ba... Báo hiệu 50 ngàn con em miền Nam sẽ phơi thây trên đất bạn Campuchia mà tham vọng cộng sản hóa xứ chùa tháp tan thành mây khói khi nhà nước xứ này dứt khoát đi theo chủ nghĩa dân tộc thành lập Hoàng Gia Campuchia chứ không là XHCN/CS như Việt Nam mong đợi và từ tham vọng đẫm máu này khiến đất đai biên giới hao hụt và hàng trăm ngàn dân quân Bắc biên giới cũng phơi thây theo trong bài học đồng chí XHCN mà Bắc Kinh muốn dạy cho CSVN...
Tháng ba… Báo hiệu cho toàn dân miền Nam VN sẽ được hưởng một nền “dân chủ” gấp mười lần phương Tây khi vinh hạnh được tự do bầu cử người đại diện cho mình nhưng do một nhóm người khác lựa chọn...
Tháng ba… Toàn dân Việt Nam được quyền biểu tình với không quá 5 người và được tự do ngôn luận với báo chí 100% là của nhà nước CS quản lý để được chống tham nhũng theo định hướng của bộ Công An mà PV Hoàng Khương (đồng nghiệp của tác giả Lê Đức Dục) vừa mãn hạn tù 4 năm vì chống sai hướng...
Tháng ba trong tâm thức chúng ta, còn nhiều lắm những sự kiện đáng nhớ mà trong khuôn khổ một bài viết ngắn không thể tải hết...
Tuy nhiên có một thứ mà trong “tâm thức chúng ta” kể cả tác giả Lê Đức Dục còn nhớ hơn cả tháng ba... Đó là lời của “Bác ta”: "Để cho chủ nghĩa xã hội hoàn toàn thắng lợi trên đất nước ta và trên toàn thế giới, tôi sẵn sàng mua chiến thắng đó dẫu phải đốt sạch cả dãy Trường Sơn hay phải đánh Mỹ đến người VN cuối cùng”
Và đến hôm nay sau khi xẻ dọc Trường Sơn và gần 4 triệu đồng bào 2 miền Việt Nam nằm xuống, cuối cùng thì Chủ nghĩa xã hội đã “thắng lợi” sờ sờ trước mắt tác giả Lê Đức Dục và toàn dân ta là 90% những chế độ XHCN/CS một thời trên thế giới thì nay đã nguyền rủa từ bỏ nó, Liên Hiệp Quốc có 193 quốc gia chỉ còn sót lại 5 nước thiểu số độc tài CS trong đó chế độ CSVN là một – Mà nói kiểu bay bướm hoa lá cành nhưng tầm phào bá láp như tác giả Lê Đức Dục... là:
“Tình yêu Tổ quốc luôn là một khái niệm vô cùng rộng lớn, nhưng nó cũng cụ thể bằng những câu chuyện của mỗi con người. Với tháng 3, xúc cảm trào dâng cao nhất trong mỗi con người chính là cảm xúc về chủ quyền, cảm xúc về đất nước, cảm xúc ấy khởi tạo nên nguồn năng lượng trong mỗi người để cống hiến và hi sinh, cụ thể hóa”.
Tiếp tục cống hiến và hi sinh cụ thể hóa cho một thể chế nhà nước nhắm mắt cuối đầu lấy một thứ phế thải của dân tộc khác suy tôn làm thần tượng dẫn dắt dân tộc mình như dẫn chứng dưới đây. Phải như thế không tác giả Lê Đức Dục?
“Nhân cách một dân tộc không thể lớn lên cùng thiên hạ
khi nhắm mắt cúi đầu tôn thờ một thứ phế thải của dân tộc khác”.
(*) (Tựa báo Tuổi Trẻ 19/3/2015 - mục Thời sự và suy nghĩ )