Cánh Dù Lộng Gió (Danlambao) - CSVN thường mị dân bằng câu này trên cửa miệng: "Dân biết, Dân bàn, Dân kiểm tra", có phải vậy không? Còn phải xem xét lại.
Trước hết xin nói đến vần đề "Dân biết".
Ở đây Dân biết thì biết rất nhiều, nào tham nhũng từ trên xuống dưới, lớn ăn theo lớn, nhỏ ăn theo nhỏ, cứ vào tới cửa quan là phải "ma rốc" (móc ra) phong bì ra rồi mới nói chuyện sau, ít thì nhẩn nha chờ chút, phong bì dày cộm thì giấy tờ hồ sơ sẽ tự động di chuyển đến nhà khỏi phải đợi chờ phiền toái, còn không tiền thì chúng ông ngâm cứu hồ sơ của mày cho bao giờ chúng ông thấy hình già râu (tiền Hồ) của chúng ông thì chúng ông mới giải quyết.
Có một câu chuyện được một người Dân Bắc kể lại, ông già nọ có đứa con nằm bệnh viện Việt Đức, làm thủ tục nhập viện, nằm chờ hoài không thấy Bác Sĩ đả động gì tới, ông lên phòng làm việc của BS trưởng khoa hỏi tại sao con ông nằm mấy ngày mà không thấy BS chiếu cố tới, chỉ ghé qua loa rồi lượn mất. BS trưởng khoa phán một câu xanh rờn:
- Cụ về kiếm "Ngan nằm" đến đây chúng tôi chữa cho.
Ông cụ già vội vàng ra chợ kiếm, hỏi ai ngoài chợ cũng không biết ngan nằm bán ở đâu, cuối cùng có một người đã trải qua trường hợp như ông cụ khi thấy ông cụ hỏi thăm, người đó bảo, cụ ơi khổ lắm, ngan nằm là năm ngàn đó cụ, ông cụ chưng hửng, vì thời đó 5000$ Hồ rất to, vì còn đang xài tiền xu, tiền hào, tiền cắc.
Một câu chuyện nữa khi một người Dân vào xin xác nhận giấy tờ Nhà Đất, thì cán bộ huyện hỏi một câu khá lịch sự:
- Anh có dẫn "Cụ" theo không?
Anh này lắc đầu trả lời:
- Ông cụ tôi đang bệnh nằm ở nhà làm sao đi được.
Cán bộ huyện nói luôn, vậy lần sau Anh về dẫn Cụ tới đây nhé.
Những người hàng xóm của Anh nghe Anh kể họ liền giải thích cho Anh nghe ngay, vì họ cũng đã từng trải qua trường hợp này, tức là có đem theo tiền có hình lão Hồ không đó. Nghe xong A này bật ngửa vì thấy mình ngây thơ trả lời cán bộ huyện.
Đúng thế, Dân biết và biết rất rõ tiền đâu chúng mua xe, mua cộ, tiền đâu chúng sắm nhà, sắm cửa, xây dinh thự nguy nga, tiền đâu chúng vào nhà hàng sang trọng ăn nhậu một bữa bằng người lao động nghèo làm cả năm, tiền đâu chúng gởi qua các ngân hàng Quốc Tế như Thụy Sĩ.
Như bây giờ chẳng hạn, Dân biết tỏng những thằng nào bán biển đảo, đất đai biên giới tổ tiên để lại, nhưng Dân biết thì đã sao? Biết để mà biết, mà ấm ức trong lòng vậy thôi chứ nói ra thì cuộc đời sẽ trở thành thân tàn ma dại liền tức khắc.
Kế đến nói về Dân bàn.
Dân có quyền bàn ư? Nghe có vẻ Dân Chủ gớm đấy nhỉ! Xin thưa Dân cứ việc bàn, bàn bao nhiêu thì bàn, còn Quyết Định cuối cùng là do chúng ông, đày tớ của Dân Quyết Định, các ông chủ chỉ đứng ngoài lề ý kiến chơi chút cho vui thôi, nghe hay không là quyền của chúng ông. Như vụ Bô Xít Tân Rai Lâm Đồng, vụ nhà máy điện Hạt Nhân, vụ cây xanh Hà Nội, v.v...
Dân kiểm tra hả. Làm cách nào kiểm đây? Vào tới cổng là phải trình giấy tờ cho chốt bảo vệ gác cổng, xong rồi vào phòng chờ đợi để được tiếp kiến các cán bộ có trách nhiệm, Dân chỉ được kiểm tra trong văn phòng, không được vào hiện trường hay bên trong các Cơ Quan làm sao để kiểm tra. Duy nhất chỉ có những công trình xây dựng trước mắt, hoặc đường xá cầu cống thì Dân mới có cơ hội trông thấy thực tế mà kiểm tra, xong tố cáo lên các cấp, trong đó có cả cấp mà mình tố cáo, chờ cho cái cấp bị tố cáo lòi tiền ra thì thằng Dân sẽ được quy chụp tội vu khống cán bộ, cửa nhà tù sẽ rộng mở đón tiếp người đó ngay, có khi còn phát sinh ra vô số tội đáng chết nữa. Bởi vì xã hội có câu: "Tiền là Tiên là Phật, là sức bật của tuổi trẻ... ", có tiền thì sẽ vô tội, không tiền không tội cũng tù oan.
Vì thế câu nói cửa miệng của CSVN hay mị Dân như trên coi có vẻ Dân Chủ lắm, nhưng sự thật mãi mãi chỉ là cửa miệng của bọn CS mà thôi, chớ dại mà nghe chúng nói, hãy nhìn kỹ việc chúng làm, như lời TT Thiệu đã tuyên bố trước 1975: "Đừng nghe những gì CS nói, mà hãy nhìn kỹ những gì CS làm".
25/05/2015