CTV Danlambao - Ông Nguyễn Đức Chung, Phó bí thư thành ủy, Giám đốc công an thành phố Hà Nội trúng cử chức Chủ tịch Thành phố vào ngày 4/12/2015. Ông Chung trúng cử với tỉ lệ 94,56% phiếu tán thành với vị trí là ứng cử viên duy nhất trong danh sách bầu cử. Đây có lẽ là nguyên tắc dân chủ tập trung của đảng Cộng sản Việt Nam.
Sáng ngày 8/3/2016, trả lời chất vấn cử tri quận Nam Từ Liêm và Bắc Từ Liêm liên quan đến các vấn đề đất đai, giải quyết khiếu nại tố cáo, ông Chung công bố: hiện trên địa bàn Hà Nội có một số đối tượng tại Hà Đông và các tỉnh khác cố tình khiếu kiện kéo dài.
"Công an thành phố có nhiều tài liệu chứng tỏ các đối tượng này hàng tháng đã nhận ít nhất mỗi người 100-400 USD từ nước ngoài để đi khiếu kiện gây mất trật tự công cộng, dù nhiều nội dung khiếu kiện đã được giải quyết triệt để". (1)
Dựa trên cơ sở nào để một ông Chủ tịch có thể phát biểu với tâm lý nhìn dân như tội phạm như vậy?
Có thể thấy rõ, khiếu kiện khiếu nại các cơ quan nhà nước trong lĩnh vực đất đai là một quá trình kéo dài không có hồi kết. Đặc biệt là quá trình đô thị hóa, khi nhà cầm quyền từ trung ương đến địa phương đứng ra “bảo kê” hoặc ra các quyết định thu hồi đất giao cho các dự án, các tập đoàn gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến tương lai đời sống người dân. Mất đất, mất ruộng vườn, nhà cửa, có gia đình còn phải tan tác khắp nơi tìm kế sinh nhai xây dựng cuộc sống mới. Người dân sẽ phải làm gì?
Ở cấp địa phương, nhiều khi đơn khiếu nại không được trả lời, hoặc có câu trả lời không thỏa đáng bằng cách đùn đẩy trách nhiệm qua lại giữa các cơ quan với nhau. Thậm chí dân ở các tỉnh xa phải từ bỏ gia đình, công việc để lặn lội ra tận thủ đô theo đuổi khiếu kiện.
Khi phát biểu với báo chí: “có đối tượng nhận đô la từ nước ngoài để đi khiếu kiện”, cái vỏ bọc “vì dân” của ông Chủ tịch Tp Hà Nội Nguyễn Đức Chung đã bị rơi xuống. Tâm lý quen nhìn người dân như tội phạm của một viên tướng công an đã khiến ông Chung quên rằng gốc rễ của việc khiếu kiện khiếu nại kéo dài là do các cơ quan nhà nước ban hành các quyết định sai trái, phá vỡ sự ổn định trong đời sống hàng ngày của người dân, đẩy hàng trăm ngàn con người phải ra đường ăn bụi ngủ bờ đòi công lý.
Không thể giải quyết gốc rễ vấn đề bằng cách ép dân phải đồng ý với các giải pháp tình thế do nhà cầm quyền đưa ra. Càng không thể quy chụp dân như tội phạm với lối lý luận “nhận tiền nước ngoài”.